Vị Hôn Thê Của Thiếu Chủ Lạnh Lùng!

Chương 43 - Chương 43

/80


Phương Mĩ cười lạnh thành tiếng, nàng ta thất thần..... Lương Anh nhíu mày:

-Không! Nàng vẫn hành thiện bao năm nay đó sao! Giờ chúng ta hội ngộ là tốt quá còn gì!

Phương Mĩ cười nhạt, nàng ta phẩy tay:

-Nói là như vậy sao! Nhưng ta với huynh vốn không thể được! Chúng ta hai hướng khác nhau! Huynh là kẻ nhẫn tâm, độc ác, bao nhiêu gia đình tan nát vì huynh lại còn.... Huynh bây giờ không còn tư cách bên ta nữa!

Lương Anh tức giận, hắn gằn từng chữ:

-Tư cách! Đc lắm! Vì nó mà nàng hủy hợp tác, quên mất tình xưa, đến bên tên Hàn Thiên kia, không phải sao?

-Huynh câm miệng lại cho ta! Huynh còn nhắc đến tình xưa! Bao nhiêu năm qua, huynh ăn chơi lêu lổng, gái bên huynh có thừa, nhắc đến tình xưa huynh vốn không xứng!

Phương Mĩ nắm chặt tay, quát lên.... Nàng ta là nhận nhầm Hàn Thiên là hắn, trước nay nàng vẫn là chung tình!

Lương Anh nhíu mày, hắn thở dài bất lực... Phương Mĩ rơi lệ, nàng ta uất ức :

-Năm đó! Huynh hẹn ta! Sao huynh còn không đến! Lúc đó! Ta đã chờ huynh bao lâu, đến lúc gặp biến, vẫn nhớ tới huynh! Vậy mà, huynh lại không tới! Huynh đã phụ nghĩa như vậy, thì sao trách ta đc nữa!

Lương Anh bị chạm nỗi đau, hắn thở dài:

-Lúc đó, thật ra gia đình ta...

-Huynh đừng nói nữa! Ta bây giờ rất tốt! Không muốn dính líu đến kẻ độc ác như huynh nữa! Bây giờ! Tư cách của Huynh đã không còn, ta là Phương Mĩ, huynh là Lương Anh, chúng ta k ai nợ ai.

Nói rồi nàng ta rút ngọc bội, trả lại cho hắn...

-Ta không muốn nhìn thấy huynh nữa!

Nói rồi nành ta quay người bước đi... Hắn đứng đó, bất lực, nắm chặt ngọc bội... Hắn đau lòng như thế... Năm đó ,hắn k đến đc vì cha qua đời, lúc đến Lý gia đã bị thiêu rụi, nàng mất tích... Hắn bị đả kích nghiêm trọng, mất đi cha, lại mất đi nàng. Hắn qua nhiêu năm vẫn đi tìm nàng điên loạn, nhớ nàng, hắn thất lực sống giả tạo, lao vào cuộc chơi, sát gái, nhưng có điều nàng ta chưa biết, những người hắn để ý, đều chứa tên nàng. Thêm nữa, hắn căm thù bản thân, bao năm qua hắn vì kinh doanh dở biết bao thủ đoạn, tàn nhẫn là như thế... Hắn bây giờ hối hận.. Tư cách. Phải! Hắn không có, nàng vẫn bên lương thiện, mà hắn đã trở thành ác quỷ từ bao giờ..

-Thiếu chủ! Sao người không nói rõ cho nàng ta biết! Ta chứng kiến ngài trưởng thành, đều biết hết!

Lương Anh giơ tay ngăn cản, cười nhạt:

-Nàng ấy nói đúng! Lương Anh ta! Chẳng còn tư cách yêu nàng ấy rồi! Nàng ấy bây giờ chán ghét ta! Thù hằn ta rồi!

Dạ Lam bước chân siêu vẹo, nàng vừa đi vừa cười khổ, nhìn lên trời, chỉ chỉ tay, rồi lẩm bẩm:

-Hahaaha! Ta đã bị bỏ rơi! Phụ thân ta! Và cả huynh ấy nữa! Bọn họ đều là những tên lừa gạt!

-Giờ ta đi đâu đc nhỉ! Nhà ta ở đâu! Hahaa! Ta làm gì có nhà nữa!

Hàn Thiên theo bước nàng, thở dài, nhìn dáng vẻ đau khổ ấy, chàng thấy tim mình thắt lại.... Dạ Lam bước chân siêu vẹo, khóc lóc, la lên:

-Huynh ấy thương hại ta rồi! Dạ Lam ta đc người ta thương hại rồi! Tình yêu của ta, huynh ấy cũng thương hại rồi!

-Muội đừng như thế! Ta không thương hại muội! Ngoan về với ta!

Hàn Thiên nhẹ giọng như dỗ trẻ, chàng kéo nàng dựa vào ngực, vỗ về. Dạ Lam khóc nấc, nàng say rượu, nên lắp bắp, khóc ướt cả Áo chàng:

-Hàn Thiên! Ta đau lòng lắm! Sao ông ấy lại làm vậy với ta, sao huynh cũng làm vậy vs ta chứ!

Nàng đánh vào ngực chàng, rồi nàng ngẩng lên, tròn mắt đẩy chàng ra:

-Tên khốn khiếp! Ta không phải trẻ con! Ta không cần huynh dỗ, mau đi khỏi mắt ta đi!

Dạ Lam đẩy chàng, nhưng chân không vững nên ngã về phía sau, phản ứng nhanh, Hàn Thiên kéo tay nàng, ôm eo để nàng không ôm đất:

-Đừng như vậy! Dạ Lam!

Chàng rút Viên thuốc nhỏ, nhét vào miệng nàng:

-Mau nuốt!

Nàng định lè ra, chàng nhanh chân điểm nguyệt để ép uống :

-Nữ nhân đừng nên uống rượu!

-Huynh cho ta uống cái... Quái.. Gì... Vậ.. Y!

Nàng hét lên, chưa nói hết câu đã nhíp mắt, ngã vào lòng chàng... Hàn Thiên hừ lạnh, chàng kéo nàng vào lòng, gắt lên:

-Nàng chờ đấy! Sau này ta sẽ xử lí nàng!

Dạ Lam đc cõng trên lưng, má nàng hồng hồng vì rượu, nàng nói mớ:

-Huynh là tên khốn khiếp, bỏ ta theo nữ nhân khác!

Hàn Thiên cười nhạt... Thuốc có tác dụng, giúp ngủ mê rồi tỉnh rượu... Nàng khi say rượu, thật mê người, má hồng hồng, người dân toát lên vẻ quyến rũ khác với vẻ ngây thơ mọi ngày...

-Hàn Thiên! Huynh là tên đầu đá, tên khốn khiếp, tên yếu sinh lí!

Hàn Thiên tròn mắt, chàng nhếch mép:

-Muội mà nói nữa! Ta e sẽ ăn muội sạch sẽ!

Dạ Lam tựa lưng chàng, bắt đầu như tỉnh ngủ:

-Huhuhu! Huynh là tên khốn nạn! Đồ lừa đảo! Huynh dám đùa giỡn ta!

Mai Mai thở dài, cô nàng buồn lòng:

-Cô ấy biết hết rồi! Ta k nên giấu lâu như thế! Ta sai rồi! Liên lụy ngài ấy!

Lý Uy vỗ vai Mai Mai, kéo cô nàng tựa vào vai mình:

-Đừng tự trách! Nàng là muốn tốt cho cô ấy thôi! Dù sao sớm muộn gì cô ấy cũng biết!

Phương Mĩ tiến lại, xúc động nói to:

-Uy ca ca!

Lý Uy buông tay, quay ra, chưa hiểu gì thì nàng ta ôm chầm lấy:

-Muội nhớ huynh quá! Uy ca ca!

Lý Uy đần mặt, chưa hiểu gì:

-Phương... Thiếu chủ... Cô...

Mai Mai tức giận, dậm chân..

-Sao cô ta hết cua Hàn Thiếu chủ lại sang huynh ấy chứ! Khốn khiếp!

Cô nàng lườm anh một đường... Tú Tú kéo tay Mai Mai:

-Cô đừng giận! Cô ấy...

-Lại làm sao! Cô ta không phải là đang quyến rũ huynh ấy à!

Tú Tú cười vang ghé tai cô nàng:

-Hiểu lầm... Thật ra.. Cô ấy là...

Mai Mai tròn mắt, nhìn họ, gật đầu:

-Ra là vậy! Ta lỗ mãng rồi! Ta xin lỗi!

Tú Tú cúi đầu :

-Nghe người là nương tử của Lý Uy công tử, ta là thất lễ!

Mai Mai đỏ mặt, cúi đầu nhẹ, cười trừ... Hàn Thiên thở dài, chàng nhăn mày:

-Muội có thể giặt Áo cho ta đc rồi! Quân tử k chấp kẻ say!

Hết bị mắng, bị nêu tên, chàng lại phải nghe nàng than thở, rồi khóc lóc, trong lòng là không nỡ , cũng buồn theo..

Dạ Lam tỉnh rượu, nàng nhìn lên, rồi nhìn xuống, giật mình:

-Thả ta xuống ngay!

Hàn Thiên lắc đầu:

-Ta cõng muội về!

-Ta không về với huynh!

Nàng cựa quậy nhảy xuống đất... Quay lưng định đi,Hàn Thiên kéo tay nàng, gừ nhẹ:

-Muội định đi đâu!

-Không cần huynh lo! Bỏ tay ra! Ta không cần huynh thương... Ưm

Môi nàng bị chàng phủ kín, Hàn Thiên tức giận hết cách nên đành làm vậy... Chàng hôn nàng mạnh mẽ, như trút hết ô xi trong nàng, nàng càng cựa quậy chàng càng hôn nhiều hơn... Nàng tức giận cắn vào môi chàng, mùi máu tanh trong miệng, chàng buông nàng ra:

-Muội dám cắn ta!

-Huynh không cần diễn chi tiết chân thực! Ta k bị lừa đâu!

Hàn Thiên lau khoé miệng:

-Ta nói rồi! Ta không thương hại muội! Hàn Thiên ta xưa nay ngay thẳng! Ta yêu muội! Dạ Lam! Hàn Thiên ta thật sự yêu muội!

Dạ Lam lùi lại, nước mắt rơi lã chã, nàng nắm chặt tay, nhẹ giọng:

-Ta không muốn thấy huynh nữa!

Dạ Lam chạy về phòng trọ, đóng sập cửa lại, Hàn Thiên bị bỏ bên ngoài, chàng lướt qua Mai Mai và Tú Tú... Mai Mai hốt hoảng nhìn ra:

-May quá! Cô ấy về rồi!

-Mĩ Lam! May quá! Muội còn sống! Ta cứ nghĩ...

- Ca! Muội đc Phương Gia cứu, lo cho huynh, may là Hàn Thiên thiếu chủ đã tương cứu. Muội thấy may, vì cả đời này vẫn gặp đc lại người thân!

-ừ! Muội bây giờ tốt quá! Ta thấy vui thay muội! Nhưng muội thay đổi nhiều quá

-Dạ! Vì xã hội nên bề ngoài là vậy! Nhưng con người muội vẫn thế, muội mang mác Phương Gia, nhưng bản thân luôn biết mk là Lý Gia, muội sẽ sống thật bản thân, tìm lại, ngày xưa ấy!

-Ca ca! Người đó là...

-Ừ!

-Vâng! Huynh phải sống tốt! Muội cũng rất ổn! Sau khi mọi người rời khỏi đây! Muội cũng sẽ đi!

-Nhưng... Muội đi đâu!

- Con trưởng Phương Gia tìm thấy rồi, chỗ này vốn k dành cho muội! Muội định sẽ ẩn dật! Chúng ta sẽ gặp lại nhau sau! Uy ca! Huynh nhớ phải hạnh phúc! Hàn Thiên là người tốt, theo ngài ấy! Muội yên tâm rồi!

-Mĩ Lam... Muội..

-Muội không sao! Muội về đây!

Lý Uy gật đầu, Tú Tú cúi đầu :

-Uy công tử! Lâu vậy rồi! Ta mới gặp lại người!

-Ừm! Tú Tú! Ngươi cũng lớn rồi! Vẫn chanh chua như hồi nhỏ! Nhớ bảo vệ muội ấy!

Tú Tú cười trừ gật đầu, đi theo Phương Mĩ... Phương Mĩ cúi đầu Mai Mai:

-Chào tẩu! Muội đi đây!

Mai Mai gãi gãi đầu, thấy ngại, chỉ gật đầu, vì k biết nói gì hơn....

-Dạ Lam! Mở cửa! Chúng ta phải nói chuyện!

-Không nói gì nữa! Ta không muốn nghe nữa!

/80

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status