Trọng Sinh Sau Khi Ở Góa

Chương 8.2

/822


 

Thiếu một Trần Kính Tông, Tứ Nghi đường càng lộ vẻ yên tĩnh, qua một lúc sau, học đường bên nhà chính bên kia truyền đến tiếng đọc sách đều đặn trong trẻo của bọn nhỏ.

 

Hoa Dương ngồi dưới bóng cây ở trong sân, không nhịn được mà nhớ đến dáng vẻ của đám cháu trai cháu gái.

 

Tính cả đứa bé trong bụng nhị tẩu La Ngọc Yến, Trần Kính Tông có tất cả ba cháu trai, hai cháu gái.

 

Hoa Dương là người không thích trẻ con lắm, nhưng cháu gái Uyển Nghi ở nhà đại ca của Trần Kính Tông ngọt ngào lại nhu thuận vẫn luôn rất hợp mắt nàng.

 

Nữ hài tử tám tuổi, chính là độ tuổi bắt đầu học nữ hồng.

 

Đại tẩu Du Tú xuất thân hàn môn, có thể trong tay không có thứ gì tốt.

 

Hoa Dương gọi Châu Nhi tới  "Ngươi tới Quan Hạc Đường nói một tiếng với đại phu nhân, cứ nói ta nhớ đại tiểu thư rồi, nếu đại tiểu thư nguyện ý thì bữa trưa hôm nay qua bên này ăn đi."

 

Châu Nhi lập tức đi đến Quan Hạc đường.

 

Du Tú đang may quần áo mùa hè cho bọn nhỏ, thấy công chúa đệ muội phái nha hoàn đến thì vội đặt đồ xuống bước ra đón.

 

Châu Nhi cười truyền lại lời chủ tử nói.

 

Du Tú thụ sủng nhược kinh, bối rối đáp  "Được, ngươi về trả lời công chúa, Uyển Nghi mà về ta sẽ bảo nó qua đó thỉnh an."

 

Châu Nhi hành lễ cáo lui.

 

Du Tú vẫn còn ngơ ngác đứng dưới mái hiên nhà.

 

Trần Bá Tông đi ra từ thư phòng.

 

Du Tú nhìn thấy trượng phu, bước nhanh đến bên cạnh hắn, lo lắng nói  "Công chúa sao lại nghĩ đến việc gọi Uyển Nghi qua đó? Uyển Nghi tay chân vụng về, lỡ như không cẩn thận làm hỏng đồ bên đó, ta nghe nói đồ công chúa dùng đều là đồ ngự tứ..."

 

Trần Bá Tông nhíu mày nói  "Uyển Nghi đã tám tuổi rồi, sao lóng ngóng tay chân được, nàng đừng vì căng thẳng mà nói lời hạ thấp con cái."

 

Dáng vẻ của hắn giống Trần Đình Giám nhất, tính cách cũng giống ông nhất, nghiêm túc uy nghiêm, Du Tú bị hắn mắng, sắc mặt trắng bệch mà cúi đầu xuống.

 

Trần Bá Tông nhìn thấy, mày nhíu lại càng sâu, biết tính cách nàng dè dặt cẩn thận e là không sửa được, hắn không nói thêm gì, quay về phòng tiếp tục đọc sách.

 

Cảm xúc của Du Tú sa sút trong chốc lát, nghĩ tới công chúa, nàng tự đi chuẩn bị một chút, lấy ra bộ quần áo đẹp nhất mà nàng mang tới cho nữ nhi trong lần tới Lăng Châu này.

 

Gần trưa, bọn nhỏ đã trở về.

 

Du Tú dẫn nữ nhi vào nhà thay quần áo trước, Trần Bá Tông nhìn thấy, mặc dù không tán đồng nhưng cũng không nói tiếp, tránh khiến cho thê tử mất khẩu vị, lát nữa cả cơm cũng ăn không được.

 

"Cha, nương, vậy con qua đó đây." Uyển Nghi cười nói.

 

Du Tú  "Đi đi, đến bên cạnh công chúa thì đừng nói lung tung nhé."

 

Uyển Nghi cười cười, bước chân nhẹ nhàng rời đi.

 

Du Tú nhìn bóng lưng nữ nhi, thấy hơi hâm mộ  "Trái lại là gan nó lớn, ta mà thấy công chúa, tay cũng không biết nên đặt ở chỗ nào."

 

Trần Bá Tông cụp mắt uống trà.

 

Đại Lang năm tuổi mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, nó cũng không sợ công chúa tứ thẩm, nhưng mà hình như tứ thẩm chỉ thích tỷ tỷ, chưa từng gọi đám con trai bọn họ đi qua.

 

Tứ Nghi đường.

 

Hoa Dương đoán Uyển Nghi sắp tới nên đứng ở cửa phòng chờ, đợi tiểu cô nương tám tuổi mang theo nụ cười ngọt ngào đi vào trong viện, ánh mắt Hoa Dương cũng mềm nhũn đi.

 

Lúc đám người Trần gia bị đày đi biên cương, Uyển Nghi vừa tròn mười bốn tuổi, chính là độ tuổi nụ hoa, Hoa Dương không thể nào tưởng tượng được con bé đến biên cương nghèo nàn sẽ phải chịu biết bao khổ sở.

 

"Tứ thẩm, người gầy đi nhiều quá."

 

Từ khi hạ táng lão thái thái, Hoa Dương cũng chưa từng rời khỏi Tứ Nghi đường, cách thời gian lâu như vậy, Uyển Nghi nhanh chóng phát hiện ra sự thay đổi trên thân thể nàng.

 

Hoa Dương cười nói  "Lần đầu tiên ta tới Lăng Châu nên thấy hơi không quen, qua một thời gian nữa là ổn, còn ngươi, học hành có mệt không?"

 

Uyển Nghi lắc đầu  "Không mệt, nhưng mà tam thúc hình như rất khổ sở, đúng rồi, sao không thấy tứ thúc ạ?"

 

Hoa Dương chỉ chỉ vào bên trong phòng, bịa chuyện nói  "Hắn ngủ nướng ở bên trong, chúng ta cứ ăn trước, không cần phải để ý đến hắn."

 

Uyển Nghi lấy làm kinh hãi, Tứ thúc cũng lười quá đi, trưa trời trưa trật mà vẫn còn ngủ, hắn đúng là không biết ngượng

 

Uyển Nghi sâu kín liếc nhìn vào trong phòng, trước mặt công chúa, nàng cũng thấy đỏ mặt thay tứ thúc

 

Hoa Dương nhìn thấy được, âm thầm buồn cười.

 

Trách ai được, Trần Kính Tông không chịu thành thành thật thật ở nhà, cũng đừng trách nàng tìm cái cớ như này.

 

Bên cạnh có thêm một tiểu cô nương đáng yêu, Hoa Dương ăn cơm trưa say sưa ngon lành, ăn xong lại gọi Triêu Vân mang cái khăn lụa nàng đã chuẩn bị sẵn ra, đưa cho Uyển Nghi.

 

Trên cái khăn được thêu một đóa mẫu đơn trông rất sống động, một con bướm nhiều màu bay tới định đậu lên.

 

Đây là đồ tú nương trong cung thêu, đường kim tinh xảo, có Du Tú ở bên cạnh chỉ điểm, Uyển Nghi học theo có thể được ích lợi không nhỏ.

 

"Khăn rất đẹp, cảm ơn tứ thẩm "

 

Uyển Nghi rất thích phần quà này, hai tay trân trọng nâng niu chiếc khăn, ánh mắt đen láy sáng ngời ngập tràn vui sướng.

 

Hoa Dương cười sờ sờ đầu của nàng  "Trở về đi, nghỉ ngơi sớm một chút."

 

Uyển Nghi làm nũng ôm nàng một chút rồi mới hành lễ lui ra.

 

Quan Hạc đường.

 

Phu thê Trần Bá Tông, Du Tú đều đang đợi nữ nhi, biết công chúa tặng nữ nhi một cái khăn tinh xảo, Du Tú nhẹ nhàng thở ra.

 

Trần Bá Tông không nhìn cái khăn kia, thuận miệng hỏi  "Tứ thúc con và công chúa chung sống thế nào?"

 

Hắn muốn biết tứ đệ có thu liễm một chút những tật xấu bất nhã kia hay không.

 

Nhắc tới tứ thúc, Uyển Nghi lộ ra một dáng vẻ chỉ hận rèn sắt không thành thép  "Con không nhìn thấy tứ thúc, tứ thẩm nói hắn còn đang ngủ nướng."

 

"Phụt" một tiếng, Trần Bá Tông xém chút nữa phun ra hớp trà vừa mới nuốt xuống.

 

Mặt Du Tú cũng đầy vẻ khó có thể tin, đám nhóc cũng không dám ngủ nướng lâu đến thế, tứ đệ vậy mà...

 

"Còn ra thể thống gì " Trần Bá Tông buông ly trà xuống, khó nén cơn giận mà nói.

 

Mẫu tử Du Tú ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, ăn ý đi ra ngoài.

 

Trần Bá Tông quyết định dạy dỗ đệ đệ càng ngày càng càn quấy một phen.

 

Buổi chiều, hắn phái nha hoàn đến Tứ Nghi đường mời tứ đệ qua.

 

Tiểu nha hoàn chạy đi một chuyến, lúc quay về ánh mắt phức tạp  "Công chúa nói là, tối hôm qua Tứ Nghi đường có chuột, tứ gia bắt chuột cả một đêm, bây giờ vẫn còn ngủ, nếu người muốn gặp thì đợi tứ gia tỉnh rồi lại đến gặp người."

 

Trần Bá Tông ...

 

                    

 

Tác giả có lời muốn nói

 

Trần Tứ  Oan cho ta quá 

 

Trần đại  Không ngủ nướng vậy đệ đi đâu?

 

Trần Tứ ...

 


/822

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status