Chương 24.2: Ngoan ngoãn nghe lời
“Tuyết Lạc, Phong Hành Lãng có lẽ đối với chị dâu như em cũng không tệ nhỉ? Xem anh ta còn đến đón em này.” Tất cả những chủ đề liên quan đến Phong Hành Lãng, Hạ Dĩ Cầm đều rất hứng thú.
Tuyết Lạc im lặng một lúc, chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, cô thật sự không muốn nhắc tới chủ đề này. Cho dù nói cho Hạ Dĩ Cầm, cô cũng không giúp được gì cho bản thân mình, liền không muốn nói ra khiến cô ta nghe mà bối rối.
“Đúng rồi Tuyết Lạc, Phong Hành Lãng có sở thích hứng thú gì không? Hay là có gì thích ăn không?” Hạ Dĩ Cầm tiếp tục hỏi.
Tuyết Lạc là một người phụ nữ thông minh. Từ những lời mà Hạ Dĩ Cầm hỏi ra, cô càng cảm nhận được Hạ Dĩ Cầm có hảo cảm với Phong Hành Lãng.
Sở thích hứng thú? Bắt nạt chị dâu là cô, không tôn trọng anh trai, có tính không?
Về phần thích ăn cái gì……Một khi nghĩ tới việc bản thân bận rộn cả một buổi chiều nấu những món ngon cho người đàn ông xấu xa Phong Hành Lãng này, cuối cùng lại bị anh làm nhục một trận, Tuyết Lạc lại tức đến ngứa răng!
“Tuyết Lạc? Đang nghĩ gì vậy?” Không nghe thấy lời đáp của Tuyết Lạc, Hạ Dĩ Cầm lại hỏi một câu. sau đó hơi thở dài, “Có điều em gả đến nhà họ Phong chưa được mấy ngày, không biết sở thích của Phong Hành Lãng cũng là bình thường. Đúng rồi Tuyết Lạc, Phong Hành Lãng người này có dễ tiếp xúc không?”
Tuyết Lạc lại nổi lên một trận phẫn nộ. Nhìn ánh mắt cực kỳ mong đợi của Hạ Dĩ Cầm, môi đỏ của cô hơi nhếch lên, nhướng mày: “Hẳn là rất dễ sống chung! Chị Dĩ Cầm, em cảm thấy chị và anh ta cực kỳ hợp đó! Chị, thiên kim trẻ đẹp; anh ta, nổi bật xuất chúng……”
Khi đang khen Phong Hành Lãng, Tuyết Lạc cảm thấy bản thân cực kỳ trái lương tâm. Lại còn nổi bật xuất chúng nữa chứ, đơn giản là xấu xa đến vô sỉ!
“Phải chứ?” Hạ Dĩ Cầm cười đến quyến rũ mê người, “Sợ là mắt nhìn của cậu hai nhà họ Phong cao, không nhìn tới chị.”
So sánh với Hạ Dĩ Kỳ nhanh mồm nhanh miệng, Hạ Dĩ Cầm lại cực kỳ dịu dàng thục nữ. Có điều Tuyết Lạc còn có thể nhìn ra, khi Hạ Dĩ Cầm nhìn về phía chiếc Ferarri màu đen phía sau chiếc BMW từ kính chiếu hậu, trong đôi mắt xinh đẹp có tình ý dịu dàng nồng đậm.
Xem ra Hạ Dĩ Cầm thật sự nhắm được Phong Hành Lãng rồi!
Tuyết Lạc mím chặt môi đỏ xinh đẹp, không ngừng nhìn về phía chiếc Ferrari phía sau trong kính chiếu hậu.
Trong sân nhà họ Phong.
Tuyết Lạc theo sau người Hạ Dĩ Cầm. Có cô ấy làm bạn với mình ở lại nhà họ Phong, ít nhiều cũng khiến Tuyết Lạc nhẹ nhàng thả lỏng một chút.
Nhưng mà, Phong Hành Lãng đi nhanh tới, dùng thân hình thẳng tắp cao lớn của anh cắt ngang trước mặt của Tuyết Lạc.
“Cô Dĩ Cầm, cảm ơn cô đã đưa Tuyết Lạc về nhà. Buổi tối lái xe cẩn thận một chút.” Đơn giản nói trắng ra là lời đuổi khách. Nói đến lịch sự mà dịu dàng, nhưng thật ra rất lạnh lùng.
Hạ Dĩ Cầm thiên kim trẻ có danh tiếng trong giới, đương nhiên có thể nghe thấy ý tứ của Phong Hành Lãng. Anh muốn cô ta ngay bây giờ rời khỏi nhà họ Phong. Đến một cơ hội uống cốc nước cũng không cho cô ta. Khó tránh khỏi sẽ khiến trong lòng thấy hụt hẫng.
“Không cần cảm ơn.” Hạ Dĩ Cầm cứng nhắc một tiếng, “Tuyết Lạc, em phải ngoan ngoãn đó, chị Dĩ Cầm về đây.” Vừa dịu dàng vừa hiền hậu thuyết phục.
“Chị Dĩ Cầm, chị đừng đi! Muộn quá rồi, chị vẫn nên là ở lại đi. Vừa hay em có lời muốn nói với chị.”
Tuyết Lạc muốn tiến lên một bước kéo Hạ Dĩ Cầm, lại không muốn bị cơ thể và khí phách tráng kiện của Phong Hành Lãng cản trở; hơn nữa cổ tay phải của cô như bị một cái kìm sắt cầm kẹp chặt, đau đến mức cô hít sâu một hơi.
“Có gì để mai nói đi. Muộn như vậy rồi, đừng làm phiền chị Dĩ Cầm về nhà nghỉ ngơi. Lâm Tuyết Lạc, em phải hiểu chuyện chút chứ! Ngoan ngoãn nghe lời!” Khuôn mặt tuấn tú của Phong Hành Lãng vẫn dịu dàng như cũ, chỉ là lời nói ra lại lạnh đi vài phần.
Đây nào có giống giọng điệu nói chuyện của em chồng nên nói với chị dâu là cô chứ? Nghe thế nào cũng thấy ái muội không thôi!
/6255
|