Triền Miên Tận Xương: Tổng Tài Yêu Thật lòng

Chương 23.2: Giống như đau từng cơn!

/6255


Chương 23.2: Giống như đau từng cơn!

Tuyết Lạc không khỏi thuận theo ánh mắt Hạ Dĩ Thư mà nhìn qua, thế là liền nhìn thấy gương mặt cười như không cười của Phong Hành Lãng: khóe môi cong lên một đường cong đẹp mắt kinh thường, chứa đựng ý cười như có như không. Chỉ là nhìn liếc vội một chút, Tuyết Lạc sau đó rút ánh mắt của mình đi: Thật sự không chịu nổi cái nụ cười giấu dao lại còn cái dáng vẻ ra vẻ sâu lắng của người đàn ông này. Bởi vì một khi không cẩn thận, sẽ rơi vào trong cạm bẫy mà anh đã bày trí tất cả.

"Cậu, con lên lầu đây.” Tuyết Lạc đứng lên. Cô thật sự không muốn cùng dùng bữa tối với người đàn ông kiêu căng trước mặt này.

"Không cần lên lầu thu dọn,  cùng tôi trở về nhà họ Phong!” Phong Hành Lãng lạnh lùng dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tuyết Lạc đang muốn chạy trốn.

Lâm Tuyết Lạc giận dữ trợn mắt nhìn Phong Hành Lãng một cái, căn bản là không có tính toán với anh ta,  đi lên lầu.

"Anh tôi đang đợi cô đó!” Phong Hành Lãng lên tiếng lần nữa, dường như ý là tất thắng.

“Phong Hành Lãng, bản thân anh đã làm những gì anh tự biết! Anh cảm thấy tôi vẫn sẽ theo anh về nhà họ Phong sao?” Tuyết Lạc cãi lại một câu, sau đó không hề do dự quay người đi lên lầu. Căn bản không đặt sự nghiêm khắc của Phong Hành Lãng trong mắt.

Ai cho người phụ nữ này cái gan chống đối anh vậy? Gương mặt tuấn tú của Phong Hành Lãng trong phút chốc u ám như là phủ một tầng băng mỏng.

“Cậu hai nhà họ Phong, Tuyết Lạc đứa trẻ này bị tôi chiều hư rồi, xin cậu thông cảm hơn.” Hạ Chính Dương thấy Phong Hành Lãng không vui, liền vội vàng nhún nhường.

“Tổng giám đốc Hạ, làm phiền ông lên lầu khuyên nhủ cháu gái có tài có đức của ông đi! Anh tôi vẫn đang chờ cô ấy đó.” Phong Hành Lãng đương nhiên sẽ không tay không trở về, cho dù dùng cướp, dùng bạo lực, cũng phải đem người phụ nữ này xách về nhà họ Phong giao nộp cho anh trai Phong Lập Hân.

Trong lòng Phong Hành Lãng, không có người phụ nữ nào sẽ quan trọng hơn anh trai của anh Phong Lập Hân. Ít nhất là cho đến nay, người phụ nữ ấy chưa xuất hiện.

“Cha, cha nói chuyện cùng cậu hai Phong đi. Con lên lầu khuyên em Tuyết Lạc. Chuyện này giữa con gái, dễ nói hơn một chút.”

Người nói là Hạ Dĩ Cầm. Từ sau khi Phong Hành Lãng xuất hiện, cô ta dường như bị kinh diêm đến mức mất hồn mất vía. Nam thần trong lòng cô ta, quả nhiên không khiến cho cô ta thất vọng. Ngược lại còn làm cho cô ta thêm bất ngờ. Cũng chính là càng thêm kiên định lòng tin cố chấp cô ta muốn theo đuổi Phong Hành Lãng.

“Vậy làm phiền cô Hạ rồi.” Mặt Phong Hành Lãng mang nụ cười khách sáo xa cách.

“Cậu hai Phong khách sáo rồi. Gọi tôi là Dĩ Cầm là được.” Nụ cười duyên dáng của quý cô, hào hoa phong nhã và duyên dáng, lại quyến rũ mê người.

Gác xép tầng ba.

Hạ Dĩ Cầm đưa tay vào túi lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng đưa đến trước mặt Lâm Tuyết Lạc, “Ở trong đây có hai trăm ngàn tệ tiền riêng của chị, em cầm lấy trước đưa cho viện trưởng Trì đi. Đừng chấp nhặt với mẹ chị, không phải tất cả mọi người đều có thể có ý thức cao như vậy.”

Tuyết Lạc nhận lấy tấm thẻ ngân hàng, hốc mắt ửng đỏ, “Chị Dĩ Cầm, cảm ơn chị. Coi như là em nợ chị, đợi có tiền rồi em trả lại chị.”

“Còn nói với chị cái gì mà có trả hay không trả. Em có lòng tốt đó ý thức đó, chị cũng có mà!”

Hạ Dĩ Cầm kéo bả vai Tuyết Lạc qua, “Tuyết Lạc, chị quyết định cùng em tới nhà họ Phong. Một là tới làm bạn cùng em, hai là cũng thêm can đảm cho em.”

_____


/6255

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status