Chương 9.2: Cảm thấy hứng thú với cô
Chỉ cần người phụ nữ sạch sẽ?
Chuyện ấy, cô quả thật làm không được!
Bốn năm trước, cô đã bị hủy rồi.
Ninh Sơ nâng ngón tay trắng xanh lên lau môi dưới bị Dung Cẩn Ngôn cắn chảy máu, đầu lưỡi khẽ liếm một cái.
Một hành động vô thức, nhưng lại mang theo phong tình vạn chủng, trêu chọc lòng người.
Nhìn vết nước đọng trên môi dưới do đầu lưỡi hồng hồng của cô để lại, trái cổ Dung Cẩn Ngôn khẽ nhúc nhích.
Ninh Sơ không chú ý tới ánh mắt đã trở nên thâm trầm của anh, cô chỉnh lại quần áo hỗn loạn, đang định đẩy anh rời đi, nhưng đầu ngón tay mới vừa dụng tới lồng ngực cứng rắn của anh, anh lại lần nữa cúi đầu, chiếm lấy môi cô.
Ninh Sơ không nghĩ tới sau khi anh nhục nhã cô lại còn dám hôn cô, ban đầu cô có hơi ngẩn ngơ, chờ phản ứng kịp, máu toàn thân dồn hết lên đỉnh đầu.
Cô dùng lực vùng vẫy, muốn đẩy anh ra, nhưng người kia vẫn chắc như bàn thạch.
Trông anh thì gầy, nhưng cánh tay lại như sắt, khóa chặt cô, tay còn lại trực tiếp nắm lấy gáy cô, làm sâu hơn nụ hôn này.
Ninh Sơ muốn điên rồi!
Cô cũng không biết sao mình lại thế này, chẳng những không thấy phản cảm, ngược lại còn có chút bối rối cùng rung động.
Thật đúng là gặp quỷ rồi !
Cô thừa nhận, anh đẹp trai, dáng người tốt, thân thế vô cùng cân đối, nhưng cô ở nước ngoài đã lâu, có loại trai đẹp nào mà chưa từng gặp qua, nhưng có bao giờ cô thấy bối rối hay rung động đâu ?
Nhất định là do uống say rồi!
Trong đầu không ngừng nhắc nhở bản thân, anh ta mới vừa nhục nhã mình, tất phải đẩy anh ta ra, bảo vệ ta cút đi!
Trong đầu Ninh Sơ bất giác nghĩ vậy, bên tai là hơi thở cực nóng của anh, cô cắn chặt răng, dùng sức đẩy vai anh ra, "Anh... Tránh ra!"
Bàn tay to của anh đặt bên sườn mặt cô, cảm giác cực kỳ áp bách, đôi mắt nguy hiểm các cô rất gần, hơi thở nóng cháy, "Đây không phải thứ cô muốn sao?"
Ninh Sơ cụp mắt, ngón tay thon dài vuốt lọn tóc xoăn, cô không nhìn Dung Cẩn Ngôn, không muốn nhìn thấy ánh mắt trong trẻo lạnh lùng kia, "Tôi phải thẳng thắn với anh, tôi quả thật không sạch - - "
Bầu không khí, nhất thời trở nên nặng nề.
Ninh Sơ không ngẩng đầu, nhưng cô có thể nhận ra Dung Cẩn Ngôn đang nhìn cô.
Ánh mắt vô cùng lạnh lùng sắc bén.
Thật ra cô có năng lực thừa nhận rất mạnh, nhưng ánh mắt anh thật sự quá mức đáng sợ, khiến cô có cảm giác như bị lột trần không có gì che giấu, quá mất tự nhiên.
Cô không thể không ngẩng đầu, chăm chú nhìn anh.
Khuôn mặt điển trai của anh phủ đầy sương lạnh, trong đôi mắt ẩn chứa một trận cuồng phong bạo vũ.
Giống như, muốn xé nát cô.
Ninh Sơ không hiểu sao anh lại có phản ứng lớn như vậy, cô không sạch, không phải anh đã biết rồi sao?
"Mấy người?" Anh lạnh lùng mở miệng.
Ninh Sơ bị anh hỏi cho chẳng hiểu ra sao, "Cái gì mà mấy người?"
"Đã ngủ với mấy người đàn ông?"
Ninh Sơ, "..." Một người với mười người có gì khác nhau sao? Không phải đều bẩn cả à?
Ninh Sơ nhìn đôi mắt thâm sâu của anh, không nhịn được bật cười, "Anh Dung, anh cũng thật thú vị, có hứng thú với tôi thì cứ việc nói thẳng!"
Chút u ám cuối cùng nơi đáy mắt Dung Cẩn Ngôn cũng biến mất, chỉ còn sự lạnh giá, anh bóp chặt cằm cô, "Cô thật đúng là không biết tự ái!"
...
/1384
|