Khi Lous và Leo trở về thì nhận được tin Linh Lan với Tịnh Yên đã bỏ trốn. Hơn nữa đức vua quyết định để Lous cưới công chúa Anh Quốc là Lucia. Vốn dĩ hôn ước này vẫn đang thảo luận tuy nhiên việc Lous trở về quá đột ngột khiến mọi chuyện bị gián đoạn. Đức vua đã triển khai hôn ước càng nhanh càng tốt.
Lous ngồi một mình trong vườn hoa, anh lặng thinh, tay phải vuốt ve mấy cánh hoa của hoa linh lan. Tay còn lại nắm chặt chiếc nhẫn cầu hôn mà anh dự đình cầu hôn Linh Lan sau khi trở về.
Linh Lan, tại sao em lại bỏ đi?
Tim của anh như bị ai đó bóp thắt lại, hy vọng của anh chỉ mới bắt đầu nhen nhóm khi Linh Lan xuất hiện. Nó vẫn chưa kịp kết tinh vòng sáng lớn hơn thì đã bị người ta tàn nhẫn cướp đi. Anh ko hiểu rốt cuộc trong tình yêu liệu có con đường có thể giải thoát mọi đau khổ đến bần cùng này ko?
Leo im lặng đứng cạnh anh, anh lấy trong túi áo một con dao găm nhỏ rồi đưa cho Leo: Ta sẽ ko phục tùng mệnh lệnh của cha Hơn hai mươi mấy năm nay, phải tới lúc rời xa vòng tay của che chở của cha, tự mình tìm cách trưởng thành. Ko thể cứ đứng trong vòng an toàn mãi mãi nếu anh thực sự muốn thoát khỏi cái bóng của cha mình.
Làng Đông ngày xưa khung cảnh nên thơ, tươi đẹp biết bao thì nay còn đâu. Sau khi bị đế quốc Tristan phá huỷ, làng Đông từ thiên đường rơi xuống địa ngục. Dù cho bọn họ hứa sẽ sữa chữa và xây dựng lại thì cơ hội khôi phục 100% là ko bao giờ xảy ra.
Trong một căn nhà nhỏ, dột nát, bẩn thỉu, trên giường một cô gái gầy gò, ốm yếu, mặt mày ủ rũ nằm chờ chết. Xung quanh là những gương mặt đau đớn đến cùng cực. Mọi thứ đều trở nên tối tăm, ko một chút ánh sáng.
Linh Lan, cậu cố chịu nhé. A Thất sẽ đem thuốc về ngay thôi Từ ngày trở về làng Đông, Linh Lan bỗng đổ bệnh ko rõ nguyên nhân. Thầy thuốc trong làng đều bó tay chịu trói. Chuyện đi vào đường cùng, A Thất bất chấp nguy hiểm lên núi hái lá Thảo.
Đừng cố nữa Tịnh Yên, ko có hy vọng gì đâu Linh Lan đã buông bỏ tất cả, giờ đây cô chỉ muốn ngắm mắt xuôi tay. Nếu chết có thể giúp cô ko còn cảm thấy đau đớn nữa thì cô cũng chấp nhận, ngủ một giấc dài ngàn thế kỉ và ko bao giờ tỉnh lại nữa.
Lous ngồi một mình trong vườn hoa, anh lặng thinh, tay phải vuốt ve mấy cánh hoa của hoa linh lan. Tay còn lại nắm chặt chiếc nhẫn cầu hôn mà anh dự đình cầu hôn Linh Lan sau khi trở về.
Linh Lan, tại sao em lại bỏ đi?
Tim của anh như bị ai đó bóp thắt lại, hy vọng của anh chỉ mới bắt đầu nhen nhóm khi Linh Lan xuất hiện. Nó vẫn chưa kịp kết tinh vòng sáng lớn hơn thì đã bị người ta tàn nhẫn cướp đi. Anh ko hiểu rốt cuộc trong tình yêu liệu có con đường có thể giải thoát mọi đau khổ đến bần cùng này ko?
Leo im lặng đứng cạnh anh, anh lấy trong túi áo một con dao găm nhỏ rồi đưa cho Leo: Ta sẽ ko phục tùng mệnh lệnh của cha Hơn hai mươi mấy năm nay, phải tới lúc rời xa vòng tay của che chở của cha, tự mình tìm cách trưởng thành. Ko thể cứ đứng trong vòng an toàn mãi mãi nếu anh thực sự muốn thoát khỏi cái bóng của cha mình.
Làng Đông ngày xưa khung cảnh nên thơ, tươi đẹp biết bao thì nay còn đâu. Sau khi bị đế quốc Tristan phá huỷ, làng Đông từ thiên đường rơi xuống địa ngục. Dù cho bọn họ hứa sẽ sữa chữa và xây dựng lại thì cơ hội khôi phục 100% là ko bao giờ xảy ra.
Trong một căn nhà nhỏ, dột nát, bẩn thỉu, trên giường một cô gái gầy gò, ốm yếu, mặt mày ủ rũ nằm chờ chết. Xung quanh là những gương mặt đau đớn đến cùng cực. Mọi thứ đều trở nên tối tăm, ko một chút ánh sáng.
Linh Lan, cậu cố chịu nhé. A Thất sẽ đem thuốc về ngay thôi Từ ngày trở về làng Đông, Linh Lan bỗng đổ bệnh ko rõ nguyên nhân. Thầy thuốc trong làng đều bó tay chịu trói. Chuyện đi vào đường cùng, A Thất bất chấp nguy hiểm lên núi hái lá Thảo.
Đừng cố nữa Tịnh Yên, ko có hy vọng gì đâu Linh Lan đã buông bỏ tất cả, giờ đây cô chỉ muốn ngắm mắt xuôi tay. Nếu chết có thể giúp cô ko còn cảm thấy đau đớn nữa thì cô cũng chấp nhận, ngủ một giấc dài ngàn thế kỉ và ko bao giờ tỉnh lại nữa.
/22
|