-này..Bella..cậu quá đáng rùi đấy
khẽ cười nhếch mép,cô gái đối diện nói 1 cách thản nhiên
-tớ thế nào? k phai bây giờ rất tốt s?
-cậu có biết suýt nữa Bony đã mất mạng
-trước khi thỏa thuận cậu đâu có nói điều kiện,sao bây giờ cậu lắm lời thế..cái cậu muốn..k phải là gia sản của Hoàng Gia sao?
-nhưng có cần nặng tay thế k? lần nay tôi định trở về sẽ làm lành cùng Bony,rùi giúp cô và gã hotboy đó…s cậu lại…
-cậu nghĩ cậu cao cả lắm à? cậu cũng giống tôi thôi…trở về vì gia sản kết xù của 2 gđ đó
-nhưng tớ..tớ..
-thế nào? định nói là yêu Bony sao? níu cậu iu Bony thỳ 2 năm trước…cậu có bỏ rơi nó mà chạy theo tôi k?
-nói tóm lại cậu đừng hại Bony nữa…
-Khi nào tôi chính thức là thiếu phu nhân nhà họ Trang tôi sẽ tha cho nó
cười 1 cách độc ác và dơ bẩn nhất,Bella nói rồi bỏ đi….
Còn nó…cứ cố để nhớ..nhưng hoàn toàn là vô ích..1 chút kí ức của nữa năm nay,nó k hề nhớ đc chuyện gì…rốt cuộc ai là người hại nó?
chiếc xe từng tông nó…ở đâu?
-đau qá đi mất………….
nó hét lên trong vô vọng…con bé tinh nghịch ngày nào…giờ cứ như là 1 cô nhóc vô hòn,k kí ức…
nó cứ lan man suy nghĩ…rồi vô thức bước vào tiệm kem gần đó
-cho hỏi cô dùng gì?
-chị cho tôi 1 kem chocolate..
-vâng..xin đợi 1 xíu..à mà Lạc Kì đâu? k đi chung với cô hả?
-chị nói gì cơ? Lạc Kì gì??
-cô k nhớ gì sao? trước đây cô hay cùng Lạc Kì đến đây ăn kem lắm..ủa 2 người chia tay rồi sao? vậy còn hôn ước thế nào?
-Gì cơ? hôn ước gì? tôi nghĩ cô nhận nhầm người rồi…
Lạ lẫm trước thái độ của nó,người nhân viên bước vào trong mang theo nhìu nỗi bất ngờ vô cớ..làm sao cô ấy we6n đc khi vị hôn phu của nó là hotboy của BLUESTART danh tiếng,còn nó là 1 nữ Idol.
là người nhân viên nhầm..hay là nó hoàn toàn k có 1 chút kí ức nào về hắn???
-kem cua quý khách
-cảm ơn..à mà..cho tôi hỏi…cô nói..Lạc…Lạc gì đó..là vị hôn phu của tôi sao? chúng tôi đã từng có hôn ước à?
-vâng..2 người đều là 2 nv nổi trội của trường,chúng tôi sao lầm lẫn được.
- Ơ..tôi…
-kìa…cậu ấy đến kìa…
cô nhân viên vẫy tay phía ng con trai vừa bước vào quán-là hắn
-Là cậu sao? nó ngạc nhiên khi thấy ng kon trai kì lạ nc cùng nó hôm ở BLUESTART
-Ờ..là cậu à?
-trùng hợp thật đấy…cậu mà cũng..thích ăn kem sao?
-hơ..có gì mà k thích..cũng là đồ ăn thôi mà
nheo mắt 1 cách tinh nghịch,nó đáp
-tại tui k ngờ cậu có hứng thù với món đậm màu con gái này thôi
-cậu vẫn vậy…
-thế nào???
-ơ..k có gì..
way sang ng phục vụ,hắn nói
-cho tôi 1 ly kem chocolate nhé
-Vâng..anh đợi tý
-ok
~
-cậu cũng thíc kem chocolate cơ à?
-sao? k đc h
ả?
-trùng hợp thật nhé,tôi cũng rất thích ăn kem chocolate,rất ngọt ngào
nó cứ vui vẻ,thoải mái như thế…
còn hắn..gằn tưng chữ nhưng nó có hay..lòng hắn đang đau..đau lắm khi người hắn iu đang ngồi trước mặt hắn lại k 1 chút kí ức nào…qên..thật rồi
những ngày tháng bên nhau còn đâu
quên thật rồi…những lời cãi nhau hơm nào..
cuộc sống cứ thiếu 1 chút gì đó..k còn rộn ràng..k còn màu sắc
1 màu tối đen như mực cứ bao trùm mỗi khi đêm về..hắn lại nhìn thấy nó,hình bóng của con nhóc nghịch ngợm chuyên giở trò ma quái..
1 con nhóc đáng yêu ngày nào….
-Nè..làm gì thẫn thờ vậy
-hơ..tớ k có gì..tại lúc trước wen 1 người bạn,cậu ấy cũng thích kem chocolate lắm,ở cạnh nhau riết rồi nhiễm
-này..sau này có dịp phải giới thiệu ng đó cho tôi biết đấy nhé…tui rất mún lwen ng có cùng sở thích giống mình
khẽ cười chua chát..
“làm wen sao? cậu có biết ng con gái đó là cậu k?? mụ phù thủy,sao cậu k trêu ghẹo tớ như trước nữa?? sao cậu k đối đầu với tớ,cãi nhau với tớ,sao cứ phải khách sáo..xa lạ thế này? h’ cậu có biết lòng tớ đau lắm k??? thà cậu chửi tớ..mắng tớ..còn hơn như thế này…Bảo Nhi ạ..cậu giết chết trái tim tớ rồi đấy….”
-cũng đc..nhưng giờ cậu ấy đi xa lắm rồi
-vậy khi nào mới về?
-về à?? chắc k bao giờ về nữa đâu?
-sao thế??
-tớ k biết..cậu ấy qên tớ rồi
-tiếc nhỉ..cậu trông cũng khá điển trai,lại biết galang,nc cũng tâm lí..sao cậu ấy lại bỏ cậu đi..đúng là ngốc mà
-hơ..sao cậu lại mắng cậu ấy
-thì cậu ấy ngốc thật mà
-k cho phép cậu mắng cậu ấy như thế.cậu mới là ngốc
-này..cậu vừa phải thui nghen..tui nhịn cậu nãy giờ rồi đó
nó cứ la oai oải rồi đấm thình thịch vào vai hắn
đau..nhưng mà hp
cái cảm giác của trước kia
kí ức trong hắn cứ ùa về
-này..sao cậu khóc thế? tui làm cậu đau à?
-k..tui chỉ nhớ những kí ức k vui
-đừng nhớ nữa..tui cũng mún nhớ..nhưng k nhớ đc
làm sao nó biết người làm hắn rơi nước mắt lại là nó-?Hoàng Gia Bảo Nhi chứ?
Làm s để qên đi hết..những kí ức hơm xưa(trích-Nỗi đau xót xa-Minh Vương ^^)
-này..tui về nhé..
chào tạm biệt người ctrai thẫn thờ trong quán..nó cứ mang máng suy nghĩ
hình ảnh đó
nét mặt đó
rất wen thuộc
nhưng sao..nó k nhớ
bên cạnh hắn..sao nó có cảm giác vui vẻ đến lạ thường..sự thực kí ức trong nữa nam nay của nó là gì???
khẽ suy nghĩ rồi khẽ qên..hình ản hắn..1 sớm 1 chiều cũng tan biến
vì người nó sắp lấy…
là Shin..là Shjn s.
khẽ cười nhếch mép,cô gái đối diện nói 1 cách thản nhiên
-tớ thế nào? k phai bây giờ rất tốt s?
-cậu có biết suýt nữa Bony đã mất mạng
-trước khi thỏa thuận cậu đâu có nói điều kiện,sao bây giờ cậu lắm lời thế..cái cậu muốn..k phải là gia sản của Hoàng Gia sao?
-nhưng có cần nặng tay thế k? lần nay tôi định trở về sẽ làm lành cùng Bony,rùi giúp cô và gã hotboy đó…s cậu lại…
-cậu nghĩ cậu cao cả lắm à? cậu cũng giống tôi thôi…trở về vì gia sản kết xù của 2 gđ đó
-nhưng tớ..tớ..
-thế nào? định nói là yêu Bony sao? níu cậu iu Bony thỳ 2 năm trước…cậu có bỏ rơi nó mà chạy theo tôi k?
-nói tóm lại cậu đừng hại Bony nữa…
-Khi nào tôi chính thức là thiếu phu nhân nhà họ Trang tôi sẽ tha cho nó
cười 1 cách độc ác và dơ bẩn nhất,Bella nói rồi bỏ đi….
Còn nó…cứ cố để nhớ..nhưng hoàn toàn là vô ích..1 chút kí ức của nữa năm nay,nó k hề nhớ đc chuyện gì…rốt cuộc ai là người hại nó?
chiếc xe từng tông nó…ở đâu?
-đau qá đi mất………….
nó hét lên trong vô vọng…con bé tinh nghịch ngày nào…giờ cứ như là 1 cô nhóc vô hòn,k kí ức…
nó cứ lan man suy nghĩ…rồi vô thức bước vào tiệm kem gần đó
-cho hỏi cô dùng gì?
-chị cho tôi 1 kem chocolate..
-vâng..xin đợi 1 xíu..à mà Lạc Kì đâu? k đi chung với cô hả?
-chị nói gì cơ? Lạc Kì gì??
-cô k nhớ gì sao? trước đây cô hay cùng Lạc Kì đến đây ăn kem lắm..ủa 2 người chia tay rồi sao? vậy còn hôn ước thế nào?
-Gì cơ? hôn ước gì? tôi nghĩ cô nhận nhầm người rồi…
Lạ lẫm trước thái độ của nó,người nhân viên bước vào trong mang theo nhìu nỗi bất ngờ vô cớ..làm sao cô ấy we6n đc khi vị hôn phu của nó là hotboy của BLUESTART danh tiếng,còn nó là 1 nữ Idol.
là người nhân viên nhầm..hay là nó hoàn toàn k có 1 chút kí ức nào về hắn???
-kem cua quý khách
-cảm ơn..à mà..cho tôi hỏi…cô nói..Lạc…Lạc gì đó..là vị hôn phu của tôi sao? chúng tôi đã từng có hôn ước à?
-vâng..2 người đều là 2 nv nổi trội của trường,chúng tôi sao lầm lẫn được.
- Ơ..tôi…
-kìa…cậu ấy đến kìa…
cô nhân viên vẫy tay phía ng con trai vừa bước vào quán-là hắn
-Là cậu sao? nó ngạc nhiên khi thấy ng kon trai kì lạ nc cùng nó hôm ở BLUESTART
-Ờ..là cậu à?
-trùng hợp thật đấy…cậu mà cũng..thích ăn kem sao?
-hơ..có gì mà k thích..cũng là đồ ăn thôi mà
nheo mắt 1 cách tinh nghịch,nó đáp
-tại tui k ngờ cậu có hứng thù với món đậm màu con gái này thôi
-cậu vẫn vậy…
-thế nào???
-ơ..k có gì..
way sang ng phục vụ,hắn nói
-cho tôi 1 ly kem chocolate nhé
-Vâng..anh đợi tý
-ok
~
-cậu cũng thíc kem chocolate cơ à?
-sao? k đc h
ả?
-trùng hợp thật nhé,tôi cũng rất thích ăn kem chocolate,rất ngọt ngào
nó cứ vui vẻ,thoải mái như thế…
còn hắn..gằn tưng chữ nhưng nó có hay..lòng hắn đang đau..đau lắm khi người hắn iu đang ngồi trước mặt hắn lại k 1 chút kí ức nào…qên..thật rồi
những ngày tháng bên nhau còn đâu
quên thật rồi…những lời cãi nhau hơm nào..
cuộc sống cứ thiếu 1 chút gì đó..k còn rộn ràng..k còn màu sắc
1 màu tối đen như mực cứ bao trùm mỗi khi đêm về..hắn lại nhìn thấy nó,hình bóng của con nhóc nghịch ngợm chuyên giở trò ma quái..
1 con nhóc đáng yêu ngày nào….
-Nè..làm gì thẫn thờ vậy
-hơ..tớ k có gì..tại lúc trước wen 1 người bạn,cậu ấy cũng thích kem chocolate lắm,ở cạnh nhau riết rồi nhiễm
-này..sau này có dịp phải giới thiệu ng đó cho tôi biết đấy nhé…tui rất mún lwen ng có cùng sở thích giống mình
khẽ cười chua chát..
“làm wen sao? cậu có biết ng con gái đó là cậu k?? mụ phù thủy,sao cậu k trêu ghẹo tớ như trước nữa?? sao cậu k đối đầu với tớ,cãi nhau với tớ,sao cứ phải khách sáo..xa lạ thế này? h’ cậu có biết lòng tớ đau lắm k??? thà cậu chửi tớ..mắng tớ..còn hơn như thế này…Bảo Nhi ạ..cậu giết chết trái tim tớ rồi đấy….”
-cũng đc..nhưng giờ cậu ấy đi xa lắm rồi
-vậy khi nào mới về?
-về à?? chắc k bao giờ về nữa đâu?
-sao thế??
-tớ k biết..cậu ấy qên tớ rồi
-tiếc nhỉ..cậu trông cũng khá điển trai,lại biết galang,nc cũng tâm lí..sao cậu ấy lại bỏ cậu đi..đúng là ngốc mà
-hơ..sao cậu lại mắng cậu ấy
-thì cậu ấy ngốc thật mà
-k cho phép cậu mắng cậu ấy như thế.cậu mới là ngốc
-này..cậu vừa phải thui nghen..tui nhịn cậu nãy giờ rồi đó
nó cứ la oai oải rồi đấm thình thịch vào vai hắn
đau..nhưng mà hp
cái cảm giác của trước kia
kí ức trong hắn cứ ùa về
-này..sao cậu khóc thế? tui làm cậu đau à?
-k..tui chỉ nhớ những kí ức k vui
-đừng nhớ nữa..tui cũng mún nhớ..nhưng k nhớ đc
làm sao nó biết người làm hắn rơi nước mắt lại là nó-?Hoàng Gia Bảo Nhi chứ?
Làm s để qên đi hết..những kí ức hơm xưa(trích-Nỗi đau xót xa-Minh Vương ^^)
-này..tui về nhé..
chào tạm biệt người ctrai thẫn thờ trong quán..nó cứ mang máng suy nghĩ
hình ảnh đó
nét mặt đó
rất wen thuộc
nhưng sao..nó k nhớ
bên cạnh hắn..sao nó có cảm giác vui vẻ đến lạ thường..sự thực kí ức trong nữa nam nay của nó là gì???
khẽ suy nghĩ rồi khẽ qên..hình ản hắn..1 sớm 1 chiều cũng tan biến
vì người nó sắp lấy…
là Shin..là Shjn s.
/32
|