Âu Dương Phong bởi vì chuyện u Ảnh Ma Chủ vội để Dương Phàm xuống, quay lại đại môn Thanh đồng lối ra vào Thiên Lan điện.
Dương Phàm trở lên mặt biển chờ một thời gian dài, không thấy có động tĩnh gì.
Giờ phút này còn trong thời gian đại tai nạn trên biển, toàn bộ mặt biển đều rung chuyển không yên, chốc lát lại nổi lên sóng lớn cả trăm trượng, trông thấy mà rợn người.
Phóng mắt nhìn ra xa, cả phiến hải vực này gần như không có bất cứ một sinh cơ nào tồn tại, ở khu vực phụ cận Địa Mạch Chi Tích càng chịu đựng sự hủy diệt gấp mười gấp trăm lần nơi khác, sinh linh dưới bậc cao, gần như khó có thể sinh tồn, chiến thuyền bình thường cũng không thể lưu lại.
Nhưng thật ra vài ngày sau, trong hải vực có cường giả Nguyên Anh, Biến Hóa Kỳ xé nước bay lên, hướng các nơi bay đi.
Cảm nhận được những ánh mắt sắc bén và áp lực của Nguyẽn Anh lão quái cùng yêu tu Biến Hóa Kỳ, Dương Phàm cũng không định lưu lại ở nơi đây.
Vù!
Sau khi hạ quyết định, Dương Phàm một mình một người, dựa theo tin tức hải đồ trong ngọc giản bay đi về hướng Thiên Nhạc Viên.
Nếu không thừa dịp hiện tại rời đi, để cho thêm nhiều Nguyên Anh lão quái cùng yêu tu Biến Hóa Kỳ hiện thân, vận khí không tốt nói không chừng sẽ gặp phải nguy hiểm.
Tuy rằng với thực lực của Dương Phàm hiện nay, dù có đối mặt với Nguyên Anh bình thường cùng có sức chống lại, nhưng lúc này trong mình hắn mang nhiều trọng bảo, vẫn là hạ thấp mình một chút thì tốt hơn.
Thoáng cái, thời gian trôi qua ba năm.
Dương Phàm vượt qua non nửa Thiên cầm Nội Hải, rốt cuộc bay tới hải vực mấy trăm triệu dặm của Khổng Tước Vương.
Nếu Dương Phàm không nhờ có thực lực cao hơn cùng cấp bậc, đồng thời mang vào Tường Vân Ngõa, tốc độ vượt ngang với Nguyên Anh Kỳ, hắn cùng không có khả năng về tới nhanh như vậy.
So sánh với lãnh hải mấy trăm triệu dặm của Khổng Tước Vương, Thiên Nhạc Viên thật có vẻ nhỏ bé không đáng kể.
Nhưng trên người Dương Phàm có lệnh bài thân phận trưởng lão của Thiên Nhạc Viên, nên có thể cảm ứng được đại khái phương hướng và vị trí.
Lại bỏ thời gian tìm kiếm mất mấy tháng trong hải vực mênh mông, Dương Phàm rốt cuộc thấy được một cái điểm đen.
Thần thức đảo qua, hắn lộ sắc mặt vui mừng: Rốt cực tới rồi...
Thành lũy Thiên Nhạc Viên dần dần có thể nhìn thay rõ ràng trong tầm nhìn của hắn.
Vù!
Dương Phàm hóa thành một luồng sáng xanh, trong khoảnh khắc bay đến trên không trung Thiên Nhạc Viên.
Đồng thời, hắn hơi phóng thích một chút khí tức.
Với thực lực của Dương Phàm lúc này, hắn buông xuống khí tức trên người gần bằng như Nguyên Anh Kỳ, lập tức kinh động tới Đại trưởng lão họ Diệp.
- Ngươi đã trở lại rồi!
Đại trưởng lão họ Diệp lộ vẻ mặt ngạc nhiên và vui mừng đi ra đón.
Tiếp sau đó Từ Lập, Nghiêm Xuyên, Tiết Nhân ba đại tu sĩ Kim Đan cũng đều bay khỏi động phủ.
- Dương trưởng lão! Ba năm không gặp, ngài đã bước vào cảnh giới đại tu sĩ, thật đáng mừng.
Từ Lập lên tiếng chúc mừng.
Còn sắc mặt của Nghiêm Xuyên, Tiết Nhân thì lại có phần hơi khó coi.
Dương Phàm từ Kim Đan sơ kỳ đến cảnh giới đại tu sĩ hậu kỳ, mới qua thời gian bao lâu?
Hơn nữa bọn họ cũng có thể nhìn ra được trước khi Dương Phàm đi Thiên Lan Điện vẫn không cố ý áp chế tu vi.
- Chúng ta cùng đi vào thư phòng nói đi.
Đại trưởng lão họ Diệp cười sang sảng, mang theo bốn đại trưởng lão Thiên Nhạc Viên bao gồm Dương Phàm ở bên trong, cùng đi vào thư phòng Thiên Thư Các.
- Dương trưởng lão! Ngài chuyến này theo Âu Dương Phong cùng đi Thiên Lan Điện, vì sao chỉ có một mình ngài trở về vậy?
Tiết Nhân lộ vẻ mặt ngạc nhiên hỏi.
Mấy người này đều phòng đoán: có lẽ Dương Phàm không có hoàn thành ủy thác của Âu Dương Phong, dù sao trong Thiên Lan Điện cường giả như mây trên trời, hội tụ biết bao tinh anh trong Nội Hải mênh mông này.
Đại trưởng lão họ Diệp mỉm cười:
- Mặc kệ thành công hay không, Dương trưởng lão lần này có thể đi vào ngoại điện, hơn nữa có thể toàn thân trở về, chỉ riêng điểm này không phải người bình thường có khả năng làm được. Hơn nữa chuyến đi Thiên Lan Điện lần này, chẳng những ngươi không tổn hại chút nào, mà còn thăng cấp đại tu sĩ Kim Đan.
Dương Phàm đáp:
- Âu Dương tiền bối gặp được sư phụ Thiên Thu Vô Ngân, bởi vì có chuyện liên quan tới u Ảnh Ma Chủ, nên không có cùng trở về với ta.
- Thiên Thu Vô Ngân? u Ảnh Ma Chủ?
Bao gồm Đại trưởng lão họ Diệp, mấy ngươi trong thư phòng đều cực kỳ rung động.
Thiên Thu Vô Ngân là một trong năm đại Nguyên Tôn ở Nội Hải, mà u Ảnh Ma Chủ chính là đại ma đầu vạn năm trước, cùng đều là danh tiếng lẫy lừng.
- Chẳng lẽ ngươi gặp được Thiên Thu Vô Ngân? Đại trưởng lão họ Diệp có hơi kích động hỏi.
Đề cập tới tên của Thiên Thu Vô Ngân, mấy người trong thu phòng đều lộ vẽ mặt sùng kính ngưỡng mộ.
- Là có gặp qua, nhưng nhìn thấy không rõ ràng.
Giờ phút này Dương Phàm hồi tưởng lại thân ảnh to lớn đứng sừng sững như ngọn núi Thái Sơn, trên chỗ phát sinh bùng nổ đại tai nạn trên biển lúc ấy.
- Trừ Thiên Thu Vô Ngân, ta còn nhìn thấy u Ảnh Ma Chủ ở trong ngoại điện Thiên Lan Điện, nghe nói là trong lúc vô tình bị người thả ra.
Dương Phàm nói tiếp.
- Trong Thiên Lan Điện rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chúng ta có cảm giác uy lực của đại tai nạn trên biển lần này, so với đại kiếp nạn trăm năm trước còn khủng bố hơn mấy phần.
Đại trưởng lão họ Diệp chau mày.
- Bởi vì... một viên linh châu kế thừa cuối cùng trên Thượng Giới Tiên Khí, bị mất tích trong lúc u Ảnh Ma Chủ giao phong cùng Thần thú không gian Đằng Linh Xà.
- Linh châu kế thừa... u Ảnh Ma Chủ... Đằng Linh Xà... Xem ra lần này Thiên Lan Điện thật đúng là không giống bình thường.
Trong mắt Đại trưởng lão họ Diệp chợt lóe sáng:
- Ngươi hãy kể chuyện trải qua trong Thiên Lan Điện lần này cho chúng ta nghe đi.
- Được!
Dương Phàm gật gật đầu, kể lại một lần chuyện trải qua trong chuyến đi lần này, trong đó hắn cũng bỏ bớt chuyện có liên quan Thạch Thiên Hàn, Lôi Linh Châu cùng các bí mật của mình.
Dương Phàm nói ước chừng hai canh giờ, mới kể hết tình hình xảy ra trong Thiên Lan Điện.
- Thật không nghĩ tới, ngay cả một viên linh châu kế thừa cuối cùng cũng lưu lạc trong Nội Hải, chỉ là không biết nó rơi vào tay người nào. Nhưng lão hủ có thể khẳng định, trong vòng trăm năm, Thiên cầm Nội Hải nhất định sẽ nhiều thêm một vị cường giả Chí Tôn.
Đại trưởng lão họ Diệp cuối cùng thở dài một hơi.
Đêm khuya hôm ấy, Dương Phàm quay về động phủ, kiểm tra tình trạng của hai đệ tử.
Bốn năm năm không gặp, tu vi của hai tỷ đệ Phó Bình Phó Tuyết đều củng cố đến Kim Đan sơ kỳ đỉnh, thậm chí nửa chân bước vào Kim Đan trung kỳ.
Dương Phàm gặp mặt, sau đó khẽ gật đầu, lại tặng cho bọn họ một ít linh đan và một số Pháp bảo tài liệu ngọc giản cực kỳ trân quý.
- Đây là Thất Linh Quỳnh Tương, uống một ngụm có thể kéo dài tuổi thọ một trăm năm, còn có thể giúp cho thân thể người phàm tiến thêm một bước lột xác, có lợi cho các ngươi ngày sau tu luyện.
Trong lòng bàn tay Dương Phàm chợt hiện lên hai cái bình ngọc nhỏ, trịnh trọng nói:
- Vật này uống một ngụm hiệu quả tốt nhất, uống hơn ba ngụm hiệu quả rất kém, nhưng ở thời khắc nguy hiểm uống một ngụm, có thể trong thời gian ngắn khôi phục pháp lực, đồng thời chữa trị thương thế.
- Tạ ơn sư phụ ban cho.
Phó Bình Phó Tuyết đều mừng rỡ, vội vàng đón nhận hai cái bình nhỏ Thất Linh Quỳnh Tương.
- Thất Linh Quỳnh Tương này, các ngươi nhận lấy, sau đó ngàn vạn lần đừng cho người ngoài biết, nếu không sẽ mang đến phiền toái cho sư tôn.
Dương Phàm dặn dò thêm.
Tiếp theo sau, Dương Phàm bảo hai đệ tử uống mỗi người một ngụm Thất Linh Quỳnh Tương, kéo dài tuổi thọ một trăm năm. Đồng thời dùng Duyên Thọ Đan và Thất Linh Quỳnh Tương hiệu quá là có thể tăng chồng thêm tuổi thọ.
Sau khi uống xong, trên cơ bản Phó Bình, Phó Tuyết so với Kim Đan bậc cao bình thường, ít nhất tuổi thọ phải cao hơn gần hai trăm năm.
- Trừ Thất Linh Quỳnh Tương, ở đây ta còn có một loại linh dịch Tam Sinh Tuệ Thủy, uống vào có thể giúp cho cảnh giới tu vi càng thêm thanh minh, có trợ giúp đột phá, thậm chí có thể chống lại tâm ma ở một mức độ nhất định nào đó.
Dương Phàm lại lấy ra một cái hồ lồ, chiết ra hai giọt Tam Sinh Tuệ Thủy, cho hai đệ tử uống vào.
Thất Linh Quỳnh Tương cộng thêm Tam Sinh Tuệ Thủy, hiệu quả cũng không tính là nghịch thiên, nhưng hai thứ cộng chung lại, tuyệt đối có thể gia tăng thiên phú tu chất của tu sĩ, so sánh với các tu sĩ khác có cơ hội rất cao vấn đỉnh tiên đạo cầu trưởng sinh.
- Sư phụ! Vì sao đột nhiên ngài tặng cho chúng ta nhiều thứ như vậy. Lần trước khi rời Thiên Nhạc Viên đi, ngài cũng cho chúng ta rất nhiều tài liệu Pháp bảo linh đan, hay là ngài rất nhanh sẽ đi nữa?
Phó Bình, Phó Tuyết đều là người thông minh lanh lợi, rất nhanh thấy được một ít manh mối.
Dương Phàm gật đầu:
- Các ngươi đoán không sai, sư tôn đích xác sắp rời đi. Bởi vì ở trong Thiên Lan Điện ta đã giết chết đệ tử của Huyền u Ma Quân là nhân vật nồi tiếng ở Nội Hải. Huyền u Ma Quán chính là đại tu sĩ Nguyên Anh, so với tu sĩ Nguyên Anh Tam Hiền Môn lúc trước tới Thiên Nhạc Viên còn đáng sợ hơn thập bội.
- Người này nếu thực muốn giết ta, toàn bộ Thiên Nhạc Viên cũng không thể ngăn cản. Cho nên, một mặt ta vì cầu tự bảo vệ mình, mặt khác cũng không muốn mang đến tai họa cho Thiên Nhạc Viên. Cho nên không thể lưu lại ở đây lâu dài được.
Dương Phàm giải thích thêm.
- Sư phụ!
Bùm! Bùm! Phó Bình, Phó Tuyết cùng quỳ trên mặt đất:
- Đồ nhi nguyện đi theo sư phụ.
- Ta vốn không thuộc về nơi này, rời Nội Hải là chuyện sớm hay muộn. Dương Phàm khẽ thở dài:
- Ta đi rồi, các ngươi tốt nhất cũng phải mau chóng rời đi.
- Sư phụ không phải là người ở Nội Hải? Phó Bình, Phó Tuyết kinh ngạc không thôi.
Chuyện cần thiết đều dặn dò xong, Dương Phàm lập tức bắt đấu bế quan, sửa sang lại thu hoạch trong chuyến đi Thiên Lan Điện vừa rồi.
Lần này ở trong Thiên Lan Điện thu hoạch thật là kinh người, còn hơn gấp mười lần ở Cửu u Bí Cảnh lúc trước!
Dương Phàm kiểm kê các thứ trong từng túi trữ vật, phân loại từng thứ xong đưa vào kho hàng trong Tiên Hồng Không Gian.
Cuối cùng, các loại tài liệu chất chồng cao như mấy ngọn núi.
Số lượng linh thạch trong tay Dương Phàm, cũng đạt tới một mức độ kinh người, ít nhất còn nhiều hơn Nguyên Anh lão quái bình thường gấp mấy lần.
Đối với bậc cao bình thường mà nói, Pháp bảo đỉnh cấp vô cùng quý báu. Dương Phàm có chừng mười mấy kiện, Pháp bảo trung phẩm mấy chục kiện, Pháp bảo bình thường có hơn mấy trăm.
Về phần linh khí, pháp khí các thứ, Dương Phàm hoàn toàn không thèm quan tâm, để chồng chất thành một ngọn núi nhỏ phạm vi mấy chục trượng.
Phù!
Dương Phàm hít sâu một hơi, hiện tại chân chính có thể khiến hắn động tâm, có lẽ chỉ có tồn tại cấp Cổ bảo, còn các vật bình thường khác hắn hoàn toàn không để vào mắt.
Hiện tại trong tay ta có nhiều bảo vật như vậy, quan hệ giữa Thạch Thiên Hàn cùng ta, rất nhanh sẽ bị vạch trần. Xem ra Thiên cầm Nội Hài cũng không nên ở lại lâu dài.
Dương Phàm lộ vẻ mặt trầm ngâm: Thế nhưng muốn quay về Bắc Tần, ít nhất phải đợi Đặng Thi Dao tìm hiểu về thượng cổ Truyền Tổng Trận. Hơn nữa, không có thăng cấp Nguyên Anh Kỳ, cho dù trở về được ta cùng không có sức tự bảo vệ mình, càng không thể chống lại Tam U lão ma.
Cân nhắc hơn thiệt, sau đó Dương Phàm quyết định ở lại Thiên Nhạc Viên một đoạn thời gian trước chỉnh đốn, rồi tìm địa phương khác khổ tu.
Chờ ta hoàn toàn tìm hiểu, đồng thời thăng cấp cảnh giới Diễn Căn Kỳ tiếp theo, lúc ấy mới đi tìm Đặng Thi Dao...
Sau khi hạ quyết tâm, Dương Phàm trước tĩnh tu mấy ngày, để tâm tình khôi phục bình thản.
Theo sau, hắn bắt đầu chuẩn bị cho việc luyện chế Nguyên Linh Đan lấy Huyền Thiên Linh Căn làm tài liệu chính.
Một khi linh đan này luyện chế thành công, Dương Phàm ăn vào, sau đó mới có thể tăng linh cái của bản thân lên tới Thiên linh cái hiếm thấy.
Trên thực tế, thiên linh cái gì đó, cũng không phải là điều hấp dẫn Dương Phàm.
Mà Nguyên Linh Đan gia tăng hiệu quả của ngộ tính mới là sức thu hút mãnh liệt đối với Dương Phàm.
Ngộ tính càng cao, năng lực thôi diễn tìm hiểu của Dương Phàm sẽ càng mạnh.
Thôi diễn Diễn Căn Kỳ chỉ còn lại một bước cuối cùng, nếu ta có thể dùng Nguyên Linh Đan, tất nhiên có thể gia tăng xác xuất thành công.
Đầu tiên Dương Phàm bắt đầu thúc giục sinh trưởng Thiên Thủy Mặc Liên và các loại thiên tài địa bảo dùng cho luyện chế Nguyên Linh Đan.
Nửa tháng sau, hắn hoàn toàn bế quan, bắt đầu luyện chế Nguyên Linh Đan, gần như chưa từng xuất hiện trong Tu Tiên giới!
/1059
|