Thân thể Từ Phong như diều đứt dây bị đánh bay ra mười mấy trượng, trên mặt một mảnh trắng bệch. Một kích của Huyền Cương Bảo Phiến, uy lực thật lớn vượt xa uy lực ngày trước Trác Kinh mới bước vào bậc cao còn chưa kịp hoàn toàn luyện hóa. Dương Phàm lại là tiên phát chế nhân thừa dịp lửa cháy đả kích mới giao phong hai lần Từ Phong đã bị thương nặng.
Keng keng! Ầm ầm!
Một bên khác ngân giáp khôi lỗi tạm thời chống đỡ công kích của Cẩn sư tỷ. Cẩn sư tỷ cũng nằm trong phạm vi công kích của Huyền Cương Bảo Phiến của Dương Phàm nhưng nàng thân là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, phép lực hùng hậu. Có Từ Phong ngăn cản hơn phân nửa công kích nàng chỉ dựa vào vòng phòng ngự bảo hộ liền đủ chặn lại.
- Chạy đi đâu!
Dương Phàm mặt lạnh như băng. Tường Vân Ngõa dưới chân chợt lóe ánh bạc trống rỗng na di hai mươi trượng, nhanh chóng tới gần Từ Phong. Từ Phong mặt như tro tàn trong nháy mắt rơi vào hạ phong. Đây đã là lần thứ hai bị Dương Phàm đánh thương nặng.
- Chạy!
Sắc mặt hắn kinh hoảng, hoàn toàn mất đi dũng khí chiến đấu. Trên người dâng lên một tầng sáng bạc, ở bên ngoài thân hình thành một tầng giáp trụ phòng hộ.
Vèo!
Từ Phong đầu cũng không quay thi triển bí thuật, tốc độ bỗng tăng gấp đôi kéo dãn khoảng cách với Dương Phàm.
- Ta bám lấy hắn ngươi chạy mau. Không nghĩ tới Dương Phàm này lại bước vào bậc cao thực lục hơn hẳn cùng cấp. Kế hoạch của chúng ta hôm nay đã không có khả năng hoàn thành, nếu chậm trễ thêm một lát thậm chí sẽ ngã xuống ở Ngư Dương.
Cẩn sư tỷ lòng gấp như lửa đốt lập tức thần thức truyền âm. Thất sắc Quang Hoàn trong tay vù một tiếng, tránh qua ngân giáp khôi lỗi đuổi theo Dương Phàm. Chính nàng ta cũng bỏ mặc ngân giáp thị vệ, hiện tại cũng không cần bắt giữ hoặc đánh chết Dương Phàm chỉ hy vọng có thể dây dưa để giữ mạng cho Từ Phong. Dương Phàm cảm nhận được nguy cơ đến từ sau lưng. công kích của Kim Đan Trung KỲ mang đến cho hắn uy hiếp không nhỏ.
Phốc!
Hắn đột nhiên quay đầu lại Huvền Cương Bảo Phiến trong tay đột nhiên xẹt qua một bóng quạt màu xanh đánh vào cùng một chỗ với Thất sắc Quang Hoàn kia. Hai kiện Pháp Bảo giao kích, va chạm bắn ra tia lửa chói mắt. Dương Phàm chỉ cảm thấy cánh tay run lên thân hình bị đẩy lui mấy trượng.
- Tu sĩ Kim Đan Trung Kỳ này pháp lực hơn xa ta.
Dương Phàm âm thầm kinh hãi. Tu sĩ Kim Đan Trung Kỳ đã có thể tạo thành uy hiếp khá lớn đối với Dương Phàm. Một kích đẩy lui Dương Phàm, trên người Cẩn sư tỷ ánh sáng bảy màu chói mắt. vù một tiếng, liền nhảy lên cao bỏ chạy về phương xa. Nếu là tu sĩ Kim Đan Sơ Kỳ bình thường, có lẽ nàng sẽ buông tay thử một lần, thi triển sát thủ giản đánh chết. Nhưng Dương Phàm có một số con át chủ bài: Tường Vân Ngõa tiến lui tự nhiên, ngân giáp khôi lỗi lực phòng ngự cường đại, Cấm Pháp Chỉ Hoàn thần bí cường đại, Hấp Huyết Xà Tiên quỷ dị khó lường. Dưới tinh huống như vậy, cho dù nàng thân là tu sĩ Kim Đan Trung Kỳ cũng không có nắm chắc chiến thắng Dương Phàm.
Vèo! Vèo!
Hai cường già Kim Đan một trước một sau chạy về phương xa. Dương Phàm vừa mới bước vào bậc cao mấy tháng, có thể đánh lui hai Kim Đan trong đó thậm chí còn có một tu sĩ Kim Đan Trung Kỳ. Chiến tích nhu vậy, đủ để kiêu ngạo.
- Đuổi theo!
Trong mắt Dương Phàm chợt lóe lệ quang. Tường Vân Ngõa dưới chân bỗng run lên khiến tốc độ hắn tăng lên gấp đôi. Mục tiêu hắn muốn đuổi giết chính là Từ Phong kia. Từ Phong bị thương nặng Dương Phàm có được Tường Vân Ngõa chỉ cần đuổi theo đối phương, nhất định đối phương không thể chạy thoát.
- Đừng có mơ!
Trên mặt Cẩn sư tỷ lộ vẻ hung ác, Thất sắc Quang Hoàn trong tay nhoáng một cái, biến ảo ra ngàn vạn ảo ảnh quang hoàn trùm tới Dương Phàm. Thần thông công kích như thế khiến Dương Phàm cảm thấy áp lực mấy lần tuy nhiên đúng lúc này từ phía sau Cẩn sư tỷ truyền đến một tràng cười dài:
- Ha ha ha. Nàng này để cho ta đối phó!
- Cái gì?
Cẩn sư tỷ chấn động. phát hiện ở phía sau ngoài trăm trượng truyền đến tiêng xé gió dồn dập chói tai một cỗ uy áp khiến nàng run sợ áp tới.
Bá!
Một thanh niên lãnh ngạo mặc giáp vàng trên người phát ra chiến khí cuồng bạo, tay cầm một thanh đao lớn màu vàng. Một tay bỗng vung lên thanh đao màu vàng trong tay cuồn cuộn nổi lên tầng tầng quang nhận như sóng triều, ầm ầm đánh tới. Thanh thế kinh thiên động địa đủ để Kim Đan bình thường nhìn mà mất mật.
- Không tốt! Kim Đan Đại Tu Sì!
Sắc mặt Cẩn sư tỷ đại biến. một cái dây chuyền đeo trước ngực lóe ra tinh quang màu lam sáng bóng tạo nên một quầng sáng màu lam như nước lưu chuyển không thôi. Đồng thời nàng lại triệu hồi Thất sắc Quang Hoàn biến ảo thành tầng tầng quang hoàn bảy màu ngăn cản ở trước mặt.
Phốc phốc!
Tầng tầng quang nhận màu vàng cuồng bạo kinh người cuồn cuộn mà đến lập tức phá tan cấm chế do quang hoàn bảy màu hình thành, cùng đánh lên trên quầng sáng màu lam như nước của Cẩn sư tỷ.
Phốc!
Khuôn mặt Cẩn sư tỷ đỏ bừng cố kìm một búng máu chạy nhanh về phương xa.
- Ngươi rốt cục chịu ra rồi!
Dương Phàm vui vẻ cười dường như sớm đoán được đối phương sẽ đi ra, lập tức giao Cẩn sư tỷ cho Phệ Thiên Quân Vương, tiếp tục đuổi theo hướng Từ Phong. Bản thân Từ Phong bị thương nặng, dưới chênh lệch tốc độ rất nhanh liền bị Dương Phàm đuổi kịp.
Bá! Bá!
Dương Phàm bỗng liên tục thi triển hai lần Ngân Quang Thiểm Độn Thuật, lướt ngang khoảng cách bốn mươi trượng, một tay vung lên một đạo xà ảnh màu đen dài đến hơn mười trượng vô thanh vô tức bay vụt ra ngoài cuốn lấy Từ Phong.
- Không tốt!
Pháp lực trong cơ thể Từ Phong đột nhiên bộc phát, bên ngoài thân ánh xanh chói mắt suýt nữa đẩy văng ảo ảnh Hấp Huyết Xà Tiên ra ngoài. Dương Phàm cũng điên cuồng rót pháp lực. Hấp Huyết Xà Tiên mềm mại khó chơi phân hóa ra tầng tầng ánh sáng màu đen xâm lấn thân thể Từ Phong. Từ Phong liều mạng chống cự giằng co cùng Hấp Huyết Xà Tiên. Lúc ở La Sơn quốc. hắn cũng từng nếm sự lợi hại của xà tiên này, một khi bị thuộc tính tê dại ảnh hưởng, vậy mạng nhỏ xác định muốn bỏ lại ở trong này. Dương Phàm lạnh lùng cười cùng hắn dây dưa. Dương Phàm tin tưởng Từ Phong không kiên trì được bao lâu so về sức kéo dài chịu đựng hắn còn chưa từng sợ ai.
Vèo!
Sau bốn năm hô hấp Dương Phàm từ sau phóng tới. Từ Phong vừa thấy, mặt như tro tàn. tuyệt vọng vô cùng.
Phốc!
Ngân giáp khôi lỗi được ý niệm của Dương Phàm khống chế vọt tới trước người Từ Phong, cự kiếm màu bạc trong tay như sét đánh chém xuống!
Thình thịch!
Hứng chịu một đòn mạnh mẽ này, tầng phòng hộ của Từ Phong lay động một hồi miệng phun máu tươi. Mà lúc này Hấp Huyết Xà Tiên đã hoàn toàn trói buộc hắn, một cảm giác chết lặng truyền khắp toàn thân.
Vèo!
Dương Phàm vọt tới trước người hắn như tia chớp, một chưởng vỗ trúng ngực hắn, độc thuật gạt bỏ sinh cơ Khô Tịch Thiên Lý rót vào trong, thoáng chốc đoạt tánh mạng. Trước khi chết thần tình Từ Phong đầy tuyệt vọng, thân thể bị Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên của Dương Phàm quấn trên không trung.
Xuy xuy!
Hấp Huyết Xà Tiên đang nhanh chóng rút tinh huyết trong thân thể Kim Đan này. Trong quá trình này Dương Phàm lẳng lặng đứng trong không trung, triển khai cảm quan bao phủ khu vực này.
Hắn phát hiện nơi chiến trường này đã bị Ám Huyết Vương Triều rửa sạch không một người sống.
- Ha ha ha. Tiểu cô nương, có bản lĩnh chính diện tiếp bản Quân vương ba đao ta liền thả ngươi một đường sống.
Một bên khác Phệ Thiên Quân Vương cười dài một tiếng, nhẹ nhàng bâng quơ gắt gao áp chế Cẩn sư tỷ.
- Đừng mơ!
Cẩn sư tỷ nghiến chặt răng mặt lộ đầy hận ý, bị Kim Đan Đại Tu Sĩ hiếu chiến khát máu trước mắt này đánh đập cho không còn hơi mà tức giận. Chính diện tiếp ba đao nàng tuyệt không còn cơ hội sống sót.
- Ha ha. Muốn ta tới hỗ trợ hay không?
Dương Phàm nhẹ nhàng cười thanh lý túi trữ vật của Từ Phong, cũng thu hồi cây Thứ Hồn Châm nguyên bản thuộc về mình.
- Không cần! Bản Quân vương chỉ là muốn cùng nàng chơi đùa bằng không há có thể cho nàng sống đến hiện tại
Phệ Thiên Quân Vương vẻ mặt ngạo nghễ nói.
Dương Phàm đầy mặt ý cười dù hắn vẫn ung dung đứng xa xa quan sát hai người chiến đấu. Trong lòng hắn cũng thất kinh sau khi tiến vào bậc cao mặc dù là chênh lệch một cảnh giới nhỏ thực lực cũng cách nhau cũng thật lớn. Đặc biệt là cảnh giới hậu kỳ, vậy tức là Đại Tu Sĩ trong cùng cấp bậc, thực lực tăng vọt vài lần. Thực lực Cẩn sư tỷ kia. Dương Phàm cũng đã thấy, ngay cả dùng một số át chủ bài cũng ko có khả năng tiêu diệt được nàng. Nhưng tới trong tay Phệ Thiên Quân Vương, lại là chơi đùa như ý.
- Ta sẽ không cho ngươi thực hiện được!
Cẩn sư tỷ quát lạnh một tiếng, trên người ánh sáng bảy màu tỏa ra bốn phía, sau lưng đột nhiên kéo dài ra một đôi cánh ánh sáng màu xanh.
- Không tốt!
Dương Phàm cùng Phệ Thiên Quân Vương đều kinh hô một tiếng. Đôi cánh màu xanh đột nhiên vỗ, bốn phía gió mạnh nổi lên tầng mây quay cuồng. Đồng thời một vệt sáng xanh lóe lên phía chân trời lập tức bay ra mười mấy dặm.
- Đây là bí thuật gì không ngờ lợi hại như thế!
Dương Phàm hoảng sợ.
- Nhanh đuổi theo!
Dương Phàm có chút sốt ruột.
- Không cần đuổi theo.
Phệ Thiên Quân Vương khẽ thở dài một hơi:
- Đều do ta không nghe Ám Thiên Quân Vương báo cho nhất thời lơi lỏng để nàng chạy đi.
Thần thức Dương Phàm có thể bắt giữ đến bóng Cẩn sư tỷ rời đi đã bay ra gần hai mươi dặm. Cẩn sư tỷ gặp Phệ Thiên Quân Vương không đuổi tới không khỏi thoải mái thở ra một hơi.
- Ha ha. Bản Quân vương chờ đã lâu.
Đột nhiên, một giọng nam tử từ sau lưng Cẩn sư tỷ truyền đến.
- Cái gì!
Nàng chấn động, trái tim lạnh ngắt. Không biết khi nào phía sau nàng một nam tử hắc bào thần bí đeo mặt nạ đứng ngạo nghễ!
Ba!
Nam tử thần bí đột nhiên phất ống tay áo, một luồng gió mạnh màu lam gào thét tới đánh tan thân thể Cẩn sư tỷ. Cẩn sư tỷ ngay cả tiếng kêu thảm đều không kịp phát ra mạng đã tới suối vàng.
- Ám Thiên Quân Vương!
Thần thức Dương Phàm thấy được cảnh tượng kinh người này, cảm thấy hết hồn. Thực lực Kim Đan Đại Tu Sĩ vốn khủng bố. Ám Thiên Quân Vương này lại xuất quỷ nhập thần, vô thanh vô tức lén tới phía sau Cẩn sư tỷ, một chiêu trí mạng không để cho đối thủ bất kỳ cơ hội gì. Càng đáng sợ chính là Ám Thiên Quân Vương dường như đã đoán trước hết thảy, chờ Cẩn sư tỷ đã lâu. So với Phệ Thiên Quân Vương khát máu hiếu chiến. Ám Thiên Quân Vương bố cục thiết kế; ám sát đã đạt tới hoàn mỹ. Đối thủ như vậy, quả thực là ác mộng của địch nhân.
- Ha ha. Ta đã sớm nói không cần đuổi theo.
Phệ Thiên Quân Vương ha ha cười. nói với Dương Phàm:
- Ngày mai chính là vấn Thiên đại hội ngươi trở về đi, chúng ta còn muốn thanh trừ địch nhân.
- Được. Làm phiền ba vị Quân vương.
Dương Phàm cảm thấy đêm nay thật kinh tâm động phách, tu sĩ Kim Đan liên tiếp bị đánh thương nặng và giết chết. Hắn một đường bay nhanh về phía Dương gia bảo. Trong quá trình phi hành. hắn không quên dùng thần thức quan sát tình huống Ám Thiên Quân Vương bên kia. Khóe miệng Ám Thiên Quân Vương hơi nhếch lên cố ý vô tình nhìn về hướng hắn vài lần. Dương Phàm có chút xấu hổ không nhìn thêm nữa chạy gấp về Dương gia bảo. Ngay khi Dương Phàm rời đi giây lát trời cao trên đỉnh đầu Ám Thiên Quân Vương đột nhiên hạ xuống một bóng trắng. Đây là một nam tử mặc áo trắng như tuyết, lưng đeo bảo kiếm.
Vô Song nhún vai. lười biếng nói:
- Ngươi thấy đấy, quả nhiên không cần ta ra tay.
- Bố cục của bản Quân vương đương nhiên phải không một kẻ hở.
Ám Thiên Quân Vương thản nhiên nói:
- Dựa theo đánh cuộc ngươi còn phải hoàn thành một hứa hẹn.
- Hứa hẹn gì?
Ánh mắt Vô Song chợt lóe.
- Trong một tháng, bảo vệ sinh mạng an toàn cho một người. Giọng nói Ám Thiên Quân Vương đột nhiên biến đổi.
Vô Song nở nụ cười:
- Đây không tính là hứa hẹn vốn nên như thế.
- Chỉ giáo cho?
Ám Thiên Quân Vương lần đầu cảm thấy bất ngờ.
/1059
|