Tạ Miêu cười ghé sát vào lỗ tai anh, "Từ nay về sau cả nước sẽ nhận ra em, anh có sợ không?”Cố Hàm Giang không trả lời, đột nhiên thay đổi chủ đề và hỏi: "Xuất bản sách thì có trả tiền nhuận bút không?”Câu hỏi này khiến Tạ Miêu khựng lại, “Còn chưa bàn tới vấn đề này, cơ bản thì để xem có khả năng xuất bản hay không thì còn phải xem qua các ghi chép hồi cấp ba của em rồi mới tính tiếp.
”“Vậy ngày mai em gọi điện thoại về nhà.
”Tạ Miêu gật đầu, đang tính nói gì đó, một bóng người cao gầy đã đi tới trước mặt.
Vừa nhìn thấy, cô vội vàng từ sau lưng Cố Hàm Giang nhảy xuống, lễ phép chào hỏi người kia, “Xin chào thầy Trương”Cố Hàm Giang đúng lúc buông tay cô ra, cũng nói ra một câu chào.
Người kia hiển nhiên nhìn thấy hành động vừa rồi của hai người, nhưng không nói năng gì, chỉ mỉm cười gật gù, “Lại đến dạy thêm sao?”“Dạ.
” Tạ Miêu nói, “Em vừa kết thúc giờ học.
”Thấy Trương liền dừng bước và hỏi thăm cô, “Trước kỳ thi cuối học kỳ này có một cơ hội chuyển chuyên ngành, em thật sự không muốn chuyển sang ngành toán học sao?”Thầy Trương cũng cảm thấy khá khó chịu.
Ban đầu khi ông dạy Cố Hàm Giang, cảm thấy chàng trai này rất nhạy cảm với toán học, tư duy logic rất mạnh mẽ, đáng tiếc lại không học toán học.
Khó khăn lắm mới dạy xong Cố Hàm Giang, năm tiếp theo thì lại xuất hiện một người đứng hạng nhất môn toán toàn quốc, kết quả là lại chạy đi học kinh tế tài chính.
Nếu không phải học viện còn tuyển sinh thêm một người đứng hạng ba toàn quốc môn toán là Triển Bằng, thấy ấy chắc có khi phun ra ngụm máu rồi chết trẻ.
Nhưng thầy ấy vẫn không bỏ cuộc như trước, chỉ cần có cơ hội sẽ cố gắng thuyết phục Tạ Miêu chuyển đến viện toán học, chỉ là kết quả vẫn là con số không.
Nghe câu hỏi này của thầy Trương, Tạ Miêu mỉm cười mà không nói gì.
Thầy Trương vừa nhìn là biết lần này mình lại phí công, phẩy phẩy tay, “Được rồi, tôi phải về nhà, các em cũng lo về nhà sớm đi.
”“Vậy chào tạm biệt thầy ạ.
” Tạ Miêu chào tạm biệt thầy, nhảy ra ghế sau xe của Cố Hàm Giang.
Bởi vì sự xuất hiện của thầy Trương mà chủ đề gọi điện thoại về nhà tạm thời bị chuyển hướng.
Tạ Miêu băn khoăn không biết có nên mượn điện thoại ở học viện hay không, ngày hôm sau, sau khi vừa học xong một tiết học quan trọng, Cố Hàm Giang lại đến tìm cô, “Anh có đi xin phép chỗ giáo viên phòng giáo vụ trong học viện rồi, em đi gọi điện về nhà để bà nội gửi ghi chép đến đây.
”Anh dẫn Tạ Miêu tới chỗ phòng giáo vụ, rồi vội vã rời đi, rõ ràng là tranh thủ trong lúc bận rộn đến đón cô.
Tạ Miêu gọi điện thoại về nhà, nhờ Vương Quý Chi giúp cô tìm mấy cuốn vở ghi chép và những tập sửa câu sai rồi gửi lên Bắc Kinh cho cô.
Cũng may là Vương Quý Chi rất trân trọng những món đồ đạc này của cô, thu gom lại tất cả cho cô, chưa từng vứt bỏ, nếu không bây giờ có khi bà sẽ mê mang rồi.
Chỉ vài ngày, những đồ đạc Tạ Miêu cần đều được gửi đến, chất đầy ắp trong một chiếc thùng giấy nhỏ.
Lúc Cố Hàm giang giúp cô chuyển đồ có hơi bất ngờ,” Nhiều vậy sao?”Tạ Miêu cũng không ngờ rằng sẽ có nhiều như vậy.
“Có lẽ bà nội em gửi cả cuốn tập sửa câu sai và tuyển tập đề ôn thi rồi.
”Giáo sư Vương nhìn thấy những cuốn vở ghi chép và cả đề ôn thi thì thấy rất hài lòng, trực tiếp mời Tạ Miêu đến văn phòng tổ dự án của mình.
Từng người trong tổ dự án đều là những giáo sư hàng đầu trong chuyên ngành, có người còn từng nằm trong ban ra đề thi tuyển sinh đại học, thái độ vô cùng nghiêm khắc với chuyện xuất bản sách.
Các vị ấy sau khi cầm cuốn vở ghi chép thì xem xét tỉ mỉ, còn mở ra mấy cuộc họp, sau đó gõ bảng quyết định, xuất bản cho bốn môn toán anh văn vật lý hóa học.
Tạ Miêu cung cấp chủ yếu là suy nghĩ và phương pháp học tập, tiếp theo còn cần phải chỉnh lý lại mới xuất bản, phải còn thông qua việc chỉnh sửa, bổ sung và xóa bỏ của các giáo sư khác.
.
Nhưng tập ghi chép của cô được ghi chép quả thật rất tốt, có rất nhiều thứ có thể trực tiếp sử dụng, giáo sư Vương cực kì tán thưởng cô.
.
/368
|