Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh
Chương 400 - Đại Náo Tổng Bộ Zero (Kết) Và Lựa Chọn Phút Chót
/716
|
Kế tiếp, Yena nhanh nhẹn lướt đến cạnh Murad, vung đao chém vào thằn lằn vẫn còn đang trong dạng hiện thân, tương tự Murad nàng cũng có thể lướt rất nhiều lần tiếp cận mục tiêu để dùng đao chém kẻ địch. Bất quá, da của ả thằn lằn này cứng hơn nàng tưởng rất nhiều, dù đã dính sát thương từ bán nguyệt đao của nàng vẫn không có bị thương chút nào.
" Cô bé... Sức ngươi chỉ có thế thôi à... Đến lượt ta phản công rồi nhỉ... " Tay không bắt bán nguyệt đao của Yena, người thằn lằn bâng quơ nói một câu, dùng đuôi quật bay Yena đụng vào tường, phải nói một khi đã có khả năng cận chiến tốt phối hợp với khả năng ẩn thân và độ nhanh nhạy của bản thân ả thì còn hơn hổ mọc thêm cánh, sát thương lẫn kĩ thuật chiến đấu được khuyếch trương một cách đáng sợ.
" Yena... Keng... " Murad tức giận gầm to , tuy vậy nàng vẫn đang phải chống trả cả tráng sĩ trước mắt, không có thời gian để giúp đỡ muội muội mình. Tráng sĩ cũng không vì nàng là phụ nữ mà nương tay, lực đạo từ chiếc rìu do người đã được cải tạo qua quá lớn để người thường như nàng chịu được.
" Ảo Ảnh Trảm... " Mở khoá phong ấn thanh đao trong tay cho phép Murad lại thêm một lần rơi vào trạng thái bất định, mọi sát thương từ mọi luồng không tài nào tổn thương được nàng, nhanh chóng rời bỏ cái đuôi đang đeo bám mình, lướt tới chỗ Yena đang vịn vào tường do cú đánh ban nãy của người thằn lằn.
" Tỷ nghĩ hai chúng ta không phải đối thủ của chúng... Thí nghiệm cung cấp cho chúng quá nhiều năng lực đặc biệt mà thường nhân chúng ta chỉ mượn vào thần khí không tài nào giết được chúng... Chạy trốn là thượng sách... " Murad thấp giọng nói.
" Hai cô bé... Nói thật thì chúng ta cũng không muốn gây tổn thương hai người... Thế nhưng nếu không làm thì người phải chết là chúng ta..Vậy nên, phiền các ngươi có thể chết nhanh một chút được không... " Người thằn lằn không biết khi nào đã di chuyển đến chỗ hai người, mười chiếc móng vuốt sắc bén khi chuẩn bị tấn công hai người thì đã bị thứ gì đó làm cho ả đứng yên , không thể chuyển động thêm nữa, y hệt nút dừng hình khi đang xem video vậy.
" Chỗ này để đệ lo liệu cho , hai tỷ rời đi trước đi... " Cậu bé ban nãy đột ngột xuất hiện trước mắt hai người làm ngay cả Murad lúc trước vốn căm ghét người khác cũng phải nhìn cậu bằng con mắt khác, dìu Yena nói : " Cảm ơn đệ... "
" Nhưng... Đệ có nắm chắc đánh bại được bọn chúng không ?? " Nhìn cậu bé chỉ cao đến gần vai mình , vừa phải cứu giúp hai người, vừa phải lót đường cho hai người chạy trốn, Yena đương nhiên không thể làm ngơ được, lo lắng hỏi.
" Tất nhiên là không nha... Đơn thuần giam cầm được chúng trong vùng không gian vô hình trong thời gian nhất định thôi, đây là năng lực của đệ... " Yena cùng Murad thở phào, gật đầu đầy kinh ngạc thưởng thức năng lực đặc biệt của cậu bé đã giúp đỡ hai người, Murad cũng hiểu rõ thời gian đang rất cấp bách nên chưa để Yena kịp nói hết đã kéo nàng rời đi, nếu không chả phải hai người đã phụ tấm lòng của cậu hay sao...
Hai người đi hết hành lang dài này sang hành lang dài khác, phải nói nơi đây quá rộng, ít nhất rộng hơn bất kì nơi nào các nàng từng đến... Không, chí ít nó phải rộng hơn cả Vương Quốc Norman hay Vương Quốc Sa Mạc hai người từng sinh sống. Đặc biệt hơn cả, mỗi hành lang đều được bày trí hết sức hiện đại, không mang thiên hướng quỷ dị như các nàng vẫn tưởng tượng.
" Hai cô bé, các ngươi đang đi đâu thế ?? " Đang tìm đường ra, hai người trùng hợp lại bắt gặp nhân viên ở đây, đó là một cô gái có mái tóc dài đến tận gót chân, nổi bật với đôi mắt một xanh một vàng đầy cuốn hút, vóc dàng cũng nổi bật hơn hai người rất nhiều.
" Ah... Vị tỷ tỷ này ... Ngươi có biết lối ra ở chỗ nào không ?? " Yena lên tiếng trước hỏi dò.
" Lối ra ?? Nơi này một khi đã vào thì làm gì có lối ra. Hai ngươi là nhân viên mới à ?? " Cô gái nghi hoặc, đúng thế, đây là đặc điểm đặc biệt của Tổng Bộ khi muốn vào hay ra đều sử dụng cách riêng biệt mới rời khỏi được, nhằm tránh việc nhiều kẻ biết được địa điểm tổng bộ tồn tại khi trở về.
" Đúng rồi ạ... Chúng ta mới được tuyển vào đây nên chưa biết đường đi nước bước ra sao. Xin hỏi tỷ tỷ là ở phòng ban nào ?? " Yena liếc nhìn bảng tên của nàng, tên của cô gái là Tử Linh nhưng không ghi rõ ở phòng nào hết.
" Ta ở bộ phận phụ trách điều tra về những phạm nhân hay quản giáo phạm nhân bị bắt về đây. Đã các ngươi không biết đường thì để ta đưa các ngươi trở ra vậy... " Cô gái Tử Linh cũng không nghi ngờ hai người, thái độ rất thân thiện dẫn các nàng đi xem rất nhiều nơi.
Đi được khoảng chừng chưa đầy một nén nhang, tiếng chuông cảnh báo mới được phát ra.
" Thôi không được rồi. Có vụ bạo loạn đang xảy ra ở gần phòng thí nghiệm. Xin lỗi vì không thể dẫn các ngươi đi tìm hiểu thêm về nơi này. Cầm lấy, pháp chú dẫn các ngươi ra khỏi đây ở trong đó. " Nói xong, Tử Linh ném cho các nàng một chiếc USB nhỏ bằng một đốt ngón tay rồi rời đi, có lẽ vụ việc hai vật thí nghiệm kia giờ mới truyền tới chỗ cô gái tên Tử Linh ban nãy đi cùng hai người.
" Phù... Làm ta sợ muốn chết. Ngộ nhỡ nàng phát hiện ra điều gì thì chúng ta chắc chắn sẽ chịu số phận giống hai phạm nhân kia... " Murad thì trầm mặc trong suốt cuộc nói chuyện của Yena và Tử Linh. Một phần vì nàng lo lắng hai người bị phát hiện, phần lớn hơn thì nàng đang quan tâm đến chuyện cậu bé kia có bị sao hay không , dù gì cũng là cậu đã giúp hai người rất nhiều, nếu tổn thương đến tính mạng của cậu thì nàng không biết phải thế nào nữa.
" Đừng quá lo lắng. Tỷ quên quần áo chúng ta đang mặc là giống với vị tỷ tỷ kia sao ?? Cứ rời khỏi chỗ quỷ quái trước đã, chuyện còn lại tính sau được không ?? " Yena đương nhiên cũng lo lắng cho cậu bé không kém Murad, tuy vậy nàng lại lí trí hơn nhiều, suy nghĩ thấu đáo hơn Murad.
" Ừm... " Murad gật đầu, xem như đồng ý với muội muội mình. Lấy năng lượng từ thanh đao trong tay, Murad khởi động pháp chú đang hiện lên trước mắt hai người.
Chỉ là... Đột nhiên, vào lúc hai người đang chuẩn bị thoát khỏi thì Murad lại rời khỏi vòng dịch chuyển, nói những lời nhỏ nhẹ chỉ Yena nghe được : " Xin lỗi, muội muội. Ta sẽ rời đi sau, muội ở lại càng thêm nguy hiểm thôi. Đợi ra cứu được hắn sẽ trở lại cùng muội. "
" Ngốc tỷ tỷ... " Yena thở dài, nàng thừa biết với tính cách độc đoán của Murad thì không đời nào lại vô ơn bỏ lại người đã giúp đỡ mình được, tưởng rằng mình đã khuyên được Murad từ bỏ nhưng cuối cùng nàng vẫn chọn ở lại cứu cậu bé kia và cả đảm bảo cho muội muội mình không gặp nguy hiểm, tính kế vô cùng chu đáo.
" Cô bé... Sức ngươi chỉ có thế thôi à... Đến lượt ta phản công rồi nhỉ... " Tay không bắt bán nguyệt đao của Yena, người thằn lằn bâng quơ nói một câu, dùng đuôi quật bay Yena đụng vào tường, phải nói một khi đã có khả năng cận chiến tốt phối hợp với khả năng ẩn thân và độ nhanh nhạy của bản thân ả thì còn hơn hổ mọc thêm cánh, sát thương lẫn kĩ thuật chiến đấu được khuyếch trương một cách đáng sợ.
" Yena... Keng... " Murad tức giận gầm to , tuy vậy nàng vẫn đang phải chống trả cả tráng sĩ trước mắt, không có thời gian để giúp đỡ muội muội mình. Tráng sĩ cũng không vì nàng là phụ nữ mà nương tay, lực đạo từ chiếc rìu do người đã được cải tạo qua quá lớn để người thường như nàng chịu được.
" Ảo Ảnh Trảm... " Mở khoá phong ấn thanh đao trong tay cho phép Murad lại thêm một lần rơi vào trạng thái bất định, mọi sát thương từ mọi luồng không tài nào tổn thương được nàng, nhanh chóng rời bỏ cái đuôi đang đeo bám mình, lướt tới chỗ Yena đang vịn vào tường do cú đánh ban nãy của người thằn lằn.
" Tỷ nghĩ hai chúng ta không phải đối thủ của chúng... Thí nghiệm cung cấp cho chúng quá nhiều năng lực đặc biệt mà thường nhân chúng ta chỉ mượn vào thần khí không tài nào giết được chúng... Chạy trốn là thượng sách... " Murad thấp giọng nói.
" Hai cô bé... Nói thật thì chúng ta cũng không muốn gây tổn thương hai người... Thế nhưng nếu không làm thì người phải chết là chúng ta..Vậy nên, phiền các ngươi có thể chết nhanh một chút được không... " Người thằn lằn không biết khi nào đã di chuyển đến chỗ hai người, mười chiếc móng vuốt sắc bén khi chuẩn bị tấn công hai người thì đã bị thứ gì đó làm cho ả đứng yên , không thể chuyển động thêm nữa, y hệt nút dừng hình khi đang xem video vậy.
" Chỗ này để đệ lo liệu cho , hai tỷ rời đi trước đi... " Cậu bé ban nãy đột ngột xuất hiện trước mắt hai người làm ngay cả Murad lúc trước vốn căm ghét người khác cũng phải nhìn cậu bằng con mắt khác, dìu Yena nói : " Cảm ơn đệ... "
" Nhưng... Đệ có nắm chắc đánh bại được bọn chúng không ?? " Nhìn cậu bé chỉ cao đến gần vai mình , vừa phải cứu giúp hai người, vừa phải lót đường cho hai người chạy trốn, Yena đương nhiên không thể làm ngơ được, lo lắng hỏi.
" Tất nhiên là không nha... Đơn thuần giam cầm được chúng trong vùng không gian vô hình trong thời gian nhất định thôi, đây là năng lực của đệ... " Yena cùng Murad thở phào, gật đầu đầy kinh ngạc thưởng thức năng lực đặc biệt của cậu bé đã giúp đỡ hai người, Murad cũng hiểu rõ thời gian đang rất cấp bách nên chưa để Yena kịp nói hết đã kéo nàng rời đi, nếu không chả phải hai người đã phụ tấm lòng của cậu hay sao...
Hai người đi hết hành lang dài này sang hành lang dài khác, phải nói nơi đây quá rộng, ít nhất rộng hơn bất kì nơi nào các nàng từng đến... Không, chí ít nó phải rộng hơn cả Vương Quốc Norman hay Vương Quốc Sa Mạc hai người từng sinh sống. Đặc biệt hơn cả, mỗi hành lang đều được bày trí hết sức hiện đại, không mang thiên hướng quỷ dị như các nàng vẫn tưởng tượng.
" Hai cô bé, các ngươi đang đi đâu thế ?? " Đang tìm đường ra, hai người trùng hợp lại bắt gặp nhân viên ở đây, đó là một cô gái có mái tóc dài đến tận gót chân, nổi bật với đôi mắt một xanh một vàng đầy cuốn hút, vóc dàng cũng nổi bật hơn hai người rất nhiều.
" Ah... Vị tỷ tỷ này ... Ngươi có biết lối ra ở chỗ nào không ?? " Yena lên tiếng trước hỏi dò.
" Lối ra ?? Nơi này một khi đã vào thì làm gì có lối ra. Hai ngươi là nhân viên mới à ?? " Cô gái nghi hoặc, đúng thế, đây là đặc điểm đặc biệt của Tổng Bộ khi muốn vào hay ra đều sử dụng cách riêng biệt mới rời khỏi được, nhằm tránh việc nhiều kẻ biết được địa điểm tổng bộ tồn tại khi trở về.
" Đúng rồi ạ... Chúng ta mới được tuyển vào đây nên chưa biết đường đi nước bước ra sao. Xin hỏi tỷ tỷ là ở phòng ban nào ?? " Yena liếc nhìn bảng tên của nàng, tên của cô gái là Tử Linh nhưng không ghi rõ ở phòng nào hết.
" Ta ở bộ phận phụ trách điều tra về những phạm nhân hay quản giáo phạm nhân bị bắt về đây. Đã các ngươi không biết đường thì để ta đưa các ngươi trở ra vậy... " Cô gái Tử Linh cũng không nghi ngờ hai người, thái độ rất thân thiện dẫn các nàng đi xem rất nhiều nơi.
Đi được khoảng chừng chưa đầy một nén nhang, tiếng chuông cảnh báo mới được phát ra.
" Thôi không được rồi. Có vụ bạo loạn đang xảy ra ở gần phòng thí nghiệm. Xin lỗi vì không thể dẫn các ngươi đi tìm hiểu thêm về nơi này. Cầm lấy, pháp chú dẫn các ngươi ra khỏi đây ở trong đó. " Nói xong, Tử Linh ném cho các nàng một chiếc USB nhỏ bằng một đốt ngón tay rồi rời đi, có lẽ vụ việc hai vật thí nghiệm kia giờ mới truyền tới chỗ cô gái tên Tử Linh ban nãy đi cùng hai người.
" Phù... Làm ta sợ muốn chết. Ngộ nhỡ nàng phát hiện ra điều gì thì chúng ta chắc chắn sẽ chịu số phận giống hai phạm nhân kia... " Murad thì trầm mặc trong suốt cuộc nói chuyện của Yena và Tử Linh. Một phần vì nàng lo lắng hai người bị phát hiện, phần lớn hơn thì nàng đang quan tâm đến chuyện cậu bé kia có bị sao hay không , dù gì cũng là cậu đã giúp hai người rất nhiều, nếu tổn thương đến tính mạng của cậu thì nàng không biết phải thế nào nữa.
" Đừng quá lo lắng. Tỷ quên quần áo chúng ta đang mặc là giống với vị tỷ tỷ kia sao ?? Cứ rời khỏi chỗ quỷ quái trước đã, chuyện còn lại tính sau được không ?? " Yena đương nhiên cũng lo lắng cho cậu bé không kém Murad, tuy vậy nàng lại lí trí hơn nhiều, suy nghĩ thấu đáo hơn Murad.
" Ừm... " Murad gật đầu, xem như đồng ý với muội muội mình. Lấy năng lượng từ thanh đao trong tay, Murad khởi động pháp chú đang hiện lên trước mắt hai người.
Chỉ là... Đột nhiên, vào lúc hai người đang chuẩn bị thoát khỏi thì Murad lại rời khỏi vòng dịch chuyển, nói những lời nhỏ nhẹ chỉ Yena nghe được : " Xin lỗi, muội muội. Ta sẽ rời đi sau, muội ở lại càng thêm nguy hiểm thôi. Đợi ra cứu được hắn sẽ trở lại cùng muội. "
" Ngốc tỷ tỷ... " Yena thở dài, nàng thừa biết với tính cách độc đoán của Murad thì không đời nào lại vô ơn bỏ lại người đã giúp đỡ mình được, tưởng rằng mình đã khuyên được Murad từ bỏ nhưng cuối cùng nàng vẫn chọn ở lại cứu cậu bé kia và cả đảm bảo cho muội muội mình không gặp nguy hiểm, tính kế vô cùng chu đáo.
/716
|