Trong lúc bất tri bất giác, vài tháng lại qua đi...Thiên Hồ cũng đã sắp tới được nơi đón nhận truyền thừa, chỉ là trên tay hắn lúc này sao lại có nhiều thêm hai bé gái đâu, chưa tính đến bên cạnh có thêm một thiếu nữ khác Hoài Diễm và A Hân nữa..
" Tâm muội, ngươi nhất thiết phải dành chỗ cùng ta sao ?? " Bé gái xinh xắn có mái tóc đen ngắn một mặt nghi hoặc với bé gái đối diện..
" Là ngươi dành chỗ của ta...Kiều tỷ. Rõ ràng là ta dậy sớm trước ngươi, ca ca cũng ôm ta dậy trước tiên chứ không phải là ngươi...Còn nữa..." Bé gái đối diện cũng không phải dạng vừa phản bác lại, nàng có mái tóc màu đối lập bé gái này khi sở hữu mái tóc trắng dài, tiêu biểu hơn là hai chiếc sừng dễ thương mọc trên đầu.
" Hừ....Xấu Tâm Nhi...là ngươi tối qua gài bẫy ta làm ta sáng nay dậy muội..."
" Không hề, là do ngươi tự tưởng tượng ra thôi.."
" Nói chung là do ngươi chơi xấu..."
" Ngươi mới đúng...."
" Tất cả yên lặng cho ta... người nào còn nháo nữa là ta đánh các ngươi chỗ đó.." Thiên Hồ lên tiếng ngăn chặn hai tiểu loli không hợp tính cách nhau, bản thân hắn cũng không biết vì nguyên do gì mà hai cô nàng này lại không thích nhau như vậy..
Một người do hắn trắng trợn đi cướp về là công chúa của một quốc gia trên nhân giới, hình như là Đông Thổ Đại Đường gì gì đó thì phải, ân chính xác là ở chỗ đó, cô nàng đó chính là tương lai Ân Ôn Kiều..Nhân vật quan trọng bậc nhất trong Tây Du Kí. Nghe lạ lắm phải không ??
Nhắc đến Tây Du Kí chắc các bạn nghĩ ngay đến các nhân vật tiêu biểu như Tôn Ngộ Không, Đường Tăng, Tru Bát Giới, Sa Ngộ Tĩnh ( Sa Tăng),...Nhưng hiếm ai lại nhớ đến nhân vật còn quan trọng hơn nhân vật chính là bậc sinh thành của họ. Đường Tăng là người có dung mạo tuấn tú, khôi ngô nhất trong đội thỉnh kinh cũng là do đi truyền từ nàng. Không sai, Ân Ôn Kiều chính là mẫu thân của Đường Tăng trong truyện....
Còn cô nàng còn lại cũng là công chúa nhưng không phải ở nhân giới mà là ở một nơi khá là quen thuộc với Thiên Hồ, lần trước hắn đã đi cầu hôn một cặp hoa tỷ muội ở đây, lần này thì đi cầu hôn em họ nàng....Tây Hải Tam công chúa Thốn Tâm, không có hắn thì Dương Thiền phải gọi nàng một tiếng chị dâu rồi...
Mỗi tội hai cô nàng này trời sinh tính cách đã trái ngược nhau, người ôn nhu bao nhiêu thì còn lại sẽ xấu bụng bấy nhiêu khiến Thiên Hồ đau đầu không thôi dù đã có thâm niên vú em nhiều năm...
" Ca ca...Kiều Nhi hứa sẽ ngoan, ngươi không được đánh người ta chỗ đó..." Ân Ôn Kiều nhỏ giọng đáp trả..
" Ngươi nhẫn tâm trừng phạt ta a, tỷ phu...." Thốn Tâm ánh mắt rưng rưng lên án, phảng phất muốn lên án tên tỷ phu xấu xa nào đó trừng phạt cả em họ vợ..
" Tâm Nhi, đừng làm lang quân khó xử...Ngươi đã hứa với Tam thúc điều gì đã quên hết rồi sao ?? " Thiếu nữ bên cạnh lúc này mới lên tiếng nhắc nhở em họ mình, đừng hiểu lầm nàng cũng không là Ngao Bái đâu mà là...
" Thính Tâm tỷ, muội biết lỗi rồi...Người ta chỉ muốn đùa Kiểu tỷ một chút thôi...Kiều tỷ, xin lỗi vì đã chơi xấu ngươi..." Thốn Tâm thành thật đạo , hơi lè chiếc lưỡi nhỏ của mình ra..
" Ngươi biết lỗi là tốt rồi..." Ân Ôn Kiều vốn hiền lành thế nên không tính toán gì mà vô tư tha lỗi cho Thính Tâm, thực ra hai người tuy hay xích mích nhưng đều rất yêu quý nhau...
Khụ...khụ...quên nãy không đề cập đến cô nàng Thính Tâm kia, thân phận của nàng cũng khá đủ làm người ta kiêng kị khi đã nghe đến...Đơn giản vì nàng cũng là ái nữ của Đông Hải Long Vương, phụ thân của Ngao Bái, nàng là Đông Hải Tứ Công Chúa Thính Tâm...Mới được hắn cưới về không lâu dạo gần đây, cũng vì chuyện này mà hắn phải đích thân bãi bình chúng nữ bạo loạn bởi độ không biết tiết tháo của phu quân mình, tất nhiên bạo loạn cũng chỉ là bạo loạn không gây được sóng gió gì, trái lại các nàng càng hiểu rõ hơn độ biến thái của hắn thôi.....
" Như vậy, ngươi có thể nhường ta đơn thân ngồi trên người ca ca không ?? " Lúc này Thốn Tâm mới lộ ra bộ mặt thật của mình...
" Không..." Ôn Kiều thẳng thắng chối từ làm khuôn mặt Thốn Tâm xị ra, khả ái khó cưỡng lại được....
Trong khi hai bé gái đang trò chuyện cùng nhau thì Thiên Hồ cùng Thính Tâm đã lâm vào một khung cảnh hoàn toàn khác biệt với cảnh sông nước lúc đầu, trước mắt hai người hiện tại là một đầu sư tử rực lửa, với những chiếc bờm đang phất phơ giữa biển lửa...
" Tâm muội, ngươi nhất thiết phải dành chỗ cùng ta sao ?? " Bé gái xinh xắn có mái tóc đen ngắn một mặt nghi hoặc với bé gái đối diện..
" Là ngươi dành chỗ của ta...Kiều tỷ. Rõ ràng là ta dậy sớm trước ngươi, ca ca cũng ôm ta dậy trước tiên chứ không phải là ngươi...Còn nữa..." Bé gái đối diện cũng không phải dạng vừa phản bác lại, nàng có mái tóc màu đối lập bé gái này khi sở hữu mái tóc trắng dài, tiêu biểu hơn là hai chiếc sừng dễ thương mọc trên đầu.
" Hừ....Xấu Tâm Nhi...là ngươi tối qua gài bẫy ta làm ta sáng nay dậy muội..."
" Không hề, là do ngươi tự tưởng tượng ra thôi.."
" Nói chung là do ngươi chơi xấu..."
" Ngươi mới đúng...."
" Tất cả yên lặng cho ta... người nào còn nháo nữa là ta đánh các ngươi chỗ đó.." Thiên Hồ lên tiếng ngăn chặn hai tiểu loli không hợp tính cách nhau, bản thân hắn cũng không biết vì nguyên do gì mà hai cô nàng này lại không thích nhau như vậy..
Một người do hắn trắng trợn đi cướp về là công chúa của một quốc gia trên nhân giới, hình như là Đông Thổ Đại Đường gì gì đó thì phải, ân chính xác là ở chỗ đó, cô nàng đó chính là tương lai Ân Ôn Kiều..Nhân vật quan trọng bậc nhất trong Tây Du Kí. Nghe lạ lắm phải không ??
Nhắc đến Tây Du Kí chắc các bạn nghĩ ngay đến các nhân vật tiêu biểu như Tôn Ngộ Không, Đường Tăng, Tru Bát Giới, Sa Ngộ Tĩnh ( Sa Tăng),...Nhưng hiếm ai lại nhớ đến nhân vật còn quan trọng hơn nhân vật chính là bậc sinh thành của họ. Đường Tăng là người có dung mạo tuấn tú, khôi ngô nhất trong đội thỉnh kinh cũng là do đi truyền từ nàng. Không sai, Ân Ôn Kiều chính là mẫu thân của Đường Tăng trong truyện....
Còn cô nàng còn lại cũng là công chúa nhưng không phải ở nhân giới mà là ở một nơi khá là quen thuộc với Thiên Hồ, lần trước hắn đã đi cầu hôn một cặp hoa tỷ muội ở đây, lần này thì đi cầu hôn em họ nàng....Tây Hải Tam công chúa Thốn Tâm, không có hắn thì Dương Thiền phải gọi nàng một tiếng chị dâu rồi...
Mỗi tội hai cô nàng này trời sinh tính cách đã trái ngược nhau, người ôn nhu bao nhiêu thì còn lại sẽ xấu bụng bấy nhiêu khiến Thiên Hồ đau đầu không thôi dù đã có thâm niên vú em nhiều năm...
" Ca ca...Kiều Nhi hứa sẽ ngoan, ngươi không được đánh người ta chỗ đó..." Ân Ôn Kiều nhỏ giọng đáp trả..
" Ngươi nhẫn tâm trừng phạt ta a, tỷ phu...." Thốn Tâm ánh mắt rưng rưng lên án, phảng phất muốn lên án tên tỷ phu xấu xa nào đó trừng phạt cả em họ vợ..
" Tâm Nhi, đừng làm lang quân khó xử...Ngươi đã hứa với Tam thúc điều gì đã quên hết rồi sao ?? " Thiếu nữ bên cạnh lúc này mới lên tiếng nhắc nhở em họ mình, đừng hiểu lầm nàng cũng không là Ngao Bái đâu mà là...
" Thính Tâm tỷ, muội biết lỗi rồi...Người ta chỉ muốn đùa Kiểu tỷ một chút thôi...Kiều tỷ, xin lỗi vì đã chơi xấu ngươi..." Thốn Tâm thành thật đạo , hơi lè chiếc lưỡi nhỏ của mình ra..
" Ngươi biết lỗi là tốt rồi..." Ân Ôn Kiều vốn hiền lành thế nên không tính toán gì mà vô tư tha lỗi cho Thính Tâm, thực ra hai người tuy hay xích mích nhưng đều rất yêu quý nhau...
Khụ...khụ...quên nãy không đề cập đến cô nàng Thính Tâm kia, thân phận của nàng cũng khá đủ làm người ta kiêng kị khi đã nghe đến...Đơn giản vì nàng cũng là ái nữ của Đông Hải Long Vương, phụ thân của Ngao Bái, nàng là Đông Hải Tứ Công Chúa Thính Tâm...Mới được hắn cưới về không lâu dạo gần đây, cũng vì chuyện này mà hắn phải đích thân bãi bình chúng nữ bạo loạn bởi độ không biết tiết tháo của phu quân mình, tất nhiên bạo loạn cũng chỉ là bạo loạn không gây được sóng gió gì, trái lại các nàng càng hiểu rõ hơn độ biến thái của hắn thôi.....
" Như vậy, ngươi có thể nhường ta đơn thân ngồi trên người ca ca không ?? " Lúc này Thốn Tâm mới lộ ra bộ mặt thật của mình...
" Không..." Ôn Kiều thẳng thắng chối từ làm khuôn mặt Thốn Tâm xị ra, khả ái khó cưỡng lại được....
Trong khi hai bé gái đang trò chuyện cùng nhau thì Thiên Hồ cùng Thính Tâm đã lâm vào một khung cảnh hoàn toàn khác biệt với cảnh sông nước lúc đầu, trước mắt hai người hiện tại là một đầu sư tử rực lửa, với những chiếc bờm đang phất phơ giữa biển lửa...
/716
|