Bên ngoài, Kim Thánh trông thấy cảnh tượng còn hãi hùng hơn khi vô số những yêu quái đã bị đóng băng thành những bức tượng, trong đó vẫn có ánh mắt hoảng sợ của chúng lúc gặp phải người có năng lực nghịch thiên như Hoài Diễm.
" Tan...." Hoài Diễm búng tay nhẹ một cái, thoáng chốc những tượng băng đã vỡ vụn thành những mảnh nhỏ, tựa như những viên hoa tuyết đọng trên mặt đất vô cùng bắt mắt.
" Ngươi...ngươi..." Dù đã biết trước năng lực của Hoài Diễm nhưng Kim Thánh vẫn bị rung động bởi năng lực phi thường nàng lần đầu gặp phải, giá như lúc trước nàng có những năng lực này thì đã không bị yêu quái bắt rồi.
" Hết sức bình thường thôi, ngươi không cần ngạc nhiên, so với tên xấu xa nào đó thì ta vẫn chưa đủ tàn nhẫn bằng hắn..." Hoài Diễm trấn an Kim Thánh làm cô nàng càng thêm đáng sợ hơn, dù gì thì nàng biết không phải ai tuấn mĩ cũng là người bình thường, đây là theo quan niệm của nàng, thêm nữa vừa đẹp trai lại vừa tài giỏi thì càng hiếm có khó tìm...
" Kim Thánh, nhà của ngươi nằm ở đoạn nào a ?? Ta cũng muốn được diện kiến bá phụ và bá mẫu..." Thiên Hồ thản nhiên nói, tay còn rất tự nhiên nắm lấy tay nàng dù nàng đã cố hết sức muốn dùng tay đánh vào mặt bất kì nam nhân nào nếu lần đầu gặp mặt dám làm thế với nàng...Thế nhưng trai đẹp thì lại khác, trái lại Kim Thánh còn đỡ bất an hơn, khuôn mặt nhanh hồng thầu tới mang tai
" Ai là bá phụ ngươi ?? Chúng ta chỉ mới gặp...Ngô..." Vẫn là để Thiên Hồ chủ động dùng thủ pháp tán gái nhanh nhất với nàng, ngăn lại những âm thanh không cần thiết trong miệng nàng....
" Hai người cứ tự nhiên, xem như ta không có ở đây là được..." Hoài Diễm biết tình cảnh này là nàng lại chuẩn bị có thêm muội muội mới nên dứt khoát không làm phiền hai người, còn yên lặng tạo một kết giới tránh gây tiếng ồn chỗ cả hai đang ở và kết giới thời gian , còn mình thì cũng mở ra thông đạo kết nối Thủy Liêm Động, tự mình điều giáo thêm một người đồng hành cùng...
" Mỉa mai thay ta lại được gặp Thiên Bông Nguyên Soái ngài ở đây.... Nghe nói ngươi thay đổi khá nhiều nhưng khi ta gặp mới biết những yêu quái kia không hề sai...." Nữ yêu quái được Alice bắt từ sông Lưu Sa về nhìn thấy Hoài Diễm liền lên tiếng..
" Câm miệng, không được vô lễ với chủ mẫu..." Một cô gái có chín chiếc đuôi màu trắng cùng gương mặt có tám chín phần giống Ngọc Diện Hồ Ly quát to....Nàng chính là hầu gái của Ngọc Diện được đích thân nàng điểm chỉ hoá hình và Thiên Hồ giúp tu luyện, chính vì vậy pháp lực nàng có không thua kém thiếu chủ nàng bao nhiêu khiến nàng không cần phụ thuộc vào mấy tên yêu quái cấp thấp hay vua viếc gì cả để lấy tim người bồi dưỡng yêu khí như trong phim...
" Được rồi , Bạch Diện muội, ngươi cứ đi làm việc của mình đi, để ta tiếp đón người quen cũ cho..." Hoài Diễm mỉm cười nói.
" Vâng, chủ mẫu, ngươi nhớ cẩn thận...À mà Diễm Kỳ chủ mẫu có nhờ ta chuyển lời cho ngươi, nàng muốn đích thân mẫu thân mình tham dự vào lễ trưởng thành sắp tới..." Bạch Diện nói nhỏ vào tai Hoài Diễm.
" Chắc chắn rồi....Ta và phu quân sẽ hoàn thành nốt chuyến đi và trở về đúng lúc đó..." Hoài Diễm đầy tự tin hứa hẹn.
" Vậy ta cáo lui trước, ngài cũng nên cẩn thận với vị nữ yêu tinh này thì hơn..." Bạch Diện dứt câu đã hoá thành làn khói trắng tan biến vào không khí...
" Tiếp tục với chuyện của chúng ta đi, Quyết Liêm, ngươi cũng hiểu được nguyên do chính khiến ngươi ra nông nỗi như bây giờ chứ ?? Đừng nói là ngươi không biết gì hết nhé..." Hoài Diễm tạo ra một chiếc ghế bằng băng, thản nhiên ngồi nhìn nữ yêu trước mắt.
" Biết chứ....Chỉ là ta không muốn cam chịu khi phải làm những việc mình không thích như vậy...." Nữ yêu thừa nhận.
" Ân...Ngươi nói cũng có lí nhưng chưa đủ sức thuyết phục ta thay đổi ý định để thả ngươi đi..." Hoài Diễm như cũ vẫn mặc kệ ánh mắt tràn đầy hận ý của nữ yêu, cũng phải thôi ai đang được tự do mà đột nhiên bị bắt lại chả tức giận, không tức mới là lạ đó...
" Khốn kiếp !!! Ngươi đã bị tên kia thuần phục một cách dễ dàng như vậy sao ?? Đâu còn là vị Thiên Bồng Nguyên Soái mà ta biết....." Tiếng gông xích va chạm dữ dồi, kéo theo đó là gương mặt quái dị, nhợt nhạt của nữ yêu..
" Nói thật thì ta thích cuộc sống hiện tại hơn là cuộc sống nhàm chán của trước kia...Với ta, đại gia đình ta quan trọng hơn hết thảy những người ta đã từng quen biết...Chỉ cần ai dám có ý định sát hại bất kì ai trong số bọn họ thì chúng sẽ được nếm phải cảm giác sống dở chết dở tệ đến mức độ ngươi không bao giờ muốn trải nghiệm thử !!! Dạng như...." Hoài Diễm đứng dậy, tay đã ngưng tụ thành một con dao lưỡng cực, nửa bên phải nó là màu xanh thuần túy của băng, còn bên trái là màu đen tuyền vô sắc, tiến tới cạnh nữ yêu, rạch một đường trên cánh tay nàng..
" A...Đau...Đau quá... Ngươi làm sao mà có được Tam Muội Yêu Hoả trong khi đã có băng nguyên tố ??? " Nữ yêu cảm thấy trong người vừa lạnh lẽo đến tột cùng, vừa có một cỗ âm hoả cháy phừng phừng mà không bị băng dập tắt liên tục trên tay mình, nó đau như cứa vào linh hồn nàng....
" Nga...Đúng là rất lâu rồi mới có lại cảm xúc khi được tra tấn ai đó !!! Nhất là khi lại có nhiều thứ hơn cần phải xử lí trên người ngươi..." Hoài Diễm nở nụ cười rạng rỡ đến lạ thường vì cảm xúc hưng phấn này trước đây rất lâu đã một lần nữa được tìm lại....Rất lâu sau đó, những âm thanh la hét thất thanh được vang vọng trong Thủy Liêm Động, âm thanh đủ khiến người ta ám ảnh không thôi.
" Tan...." Hoài Diễm búng tay nhẹ một cái, thoáng chốc những tượng băng đã vỡ vụn thành những mảnh nhỏ, tựa như những viên hoa tuyết đọng trên mặt đất vô cùng bắt mắt.
" Ngươi...ngươi..." Dù đã biết trước năng lực của Hoài Diễm nhưng Kim Thánh vẫn bị rung động bởi năng lực phi thường nàng lần đầu gặp phải, giá như lúc trước nàng có những năng lực này thì đã không bị yêu quái bắt rồi.
" Hết sức bình thường thôi, ngươi không cần ngạc nhiên, so với tên xấu xa nào đó thì ta vẫn chưa đủ tàn nhẫn bằng hắn..." Hoài Diễm trấn an Kim Thánh làm cô nàng càng thêm đáng sợ hơn, dù gì thì nàng biết không phải ai tuấn mĩ cũng là người bình thường, đây là theo quan niệm của nàng, thêm nữa vừa đẹp trai lại vừa tài giỏi thì càng hiếm có khó tìm...
" Kim Thánh, nhà của ngươi nằm ở đoạn nào a ?? Ta cũng muốn được diện kiến bá phụ và bá mẫu..." Thiên Hồ thản nhiên nói, tay còn rất tự nhiên nắm lấy tay nàng dù nàng đã cố hết sức muốn dùng tay đánh vào mặt bất kì nam nhân nào nếu lần đầu gặp mặt dám làm thế với nàng...Thế nhưng trai đẹp thì lại khác, trái lại Kim Thánh còn đỡ bất an hơn, khuôn mặt nhanh hồng thầu tới mang tai
" Ai là bá phụ ngươi ?? Chúng ta chỉ mới gặp...Ngô..." Vẫn là để Thiên Hồ chủ động dùng thủ pháp tán gái nhanh nhất với nàng, ngăn lại những âm thanh không cần thiết trong miệng nàng....
" Hai người cứ tự nhiên, xem như ta không có ở đây là được..." Hoài Diễm biết tình cảnh này là nàng lại chuẩn bị có thêm muội muội mới nên dứt khoát không làm phiền hai người, còn yên lặng tạo một kết giới tránh gây tiếng ồn chỗ cả hai đang ở và kết giới thời gian , còn mình thì cũng mở ra thông đạo kết nối Thủy Liêm Động, tự mình điều giáo thêm một người đồng hành cùng...
" Mỉa mai thay ta lại được gặp Thiên Bông Nguyên Soái ngài ở đây.... Nghe nói ngươi thay đổi khá nhiều nhưng khi ta gặp mới biết những yêu quái kia không hề sai...." Nữ yêu quái được Alice bắt từ sông Lưu Sa về nhìn thấy Hoài Diễm liền lên tiếng..
" Câm miệng, không được vô lễ với chủ mẫu..." Một cô gái có chín chiếc đuôi màu trắng cùng gương mặt có tám chín phần giống Ngọc Diện Hồ Ly quát to....Nàng chính là hầu gái của Ngọc Diện được đích thân nàng điểm chỉ hoá hình và Thiên Hồ giúp tu luyện, chính vì vậy pháp lực nàng có không thua kém thiếu chủ nàng bao nhiêu khiến nàng không cần phụ thuộc vào mấy tên yêu quái cấp thấp hay vua viếc gì cả để lấy tim người bồi dưỡng yêu khí như trong phim...
" Được rồi , Bạch Diện muội, ngươi cứ đi làm việc của mình đi, để ta tiếp đón người quen cũ cho..." Hoài Diễm mỉm cười nói.
" Vâng, chủ mẫu, ngươi nhớ cẩn thận...À mà Diễm Kỳ chủ mẫu có nhờ ta chuyển lời cho ngươi, nàng muốn đích thân mẫu thân mình tham dự vào lễ trưởng thành sắp tới..." Bạch Diện nói nhỏ vào tai Hoài Diễm.
" Chắc chắn rồi....Ta và phu quân sẽ hoàn thành nốt chuyến đi và trở về đúng lúc đó..." Hoài Diễm đầy tự tin hứa hẹn.
" Vậy ta cáo lui trước, ngài cũng nên cẩn thận với vị nữ yêu tinh này thì hơn..." Bạch Diện dứt câu đã hoá thành làn khói trắng tan biến vào không khí...
" Tiếp tục với chuyện của chúng ta đi, Quyết Liêm, ngươi cũng hiểu được nguyên do chính khiến ngươi ra nông nỗi như bây giờ chứ ?? Đừng nói là ngươi không biết gì hết nhé..." Hoài Diễm tạo ra một chiếc ghế bằng băng, thản nhiên ngồi nhìn nữ yêu trước mắt.
" Biết chứ....Chỉ là ta không muốn cam chịu khi phải làm những việc mình không thích như vậy...." Nữ yêu thừa nhận.
" Ân...Ngươi nói cũng có lí nhưng chưa đủ sức thuyết phục ta thay đổi ý định để thả ngươi đi..." Hoài Diễm như cũ vẫn mặc kệ ánh mắt tràn đầy hận ý của nữ yêu, cũng phải thôi ai đang được tự do mà đột nhiên bị bắt lại chả tức giận, không tức mới là lạ đó...
" Khốn kiếp !!! Ngươi đã bị tên kia thuần phục một cách dễ dàng như vậy sao ?? Đâu còn là vị Thiên Bồng Nguyên Soái mà ta biết....." Tiếng gông xích va chạm dữ dồi, kéo theo đó là gương mặt quái dị, nhợt nhạt của nữ yêu..
" Nói thật thì ta thích cuộc sống hiện tại hơn là cuộc sống nhàm chán của trước kia...Với ta, đại gia đình ta quan trọng hơn hết thảy những người ta đã từng quen biết...Chỉ cần ai dám có ý định sát hại bất kì ai trong số bọn họ thì chúng sẽ được nếm phải cảm giác sống dở chết dở tệ đến mức độ ngươi không bao giờ muốn trải nghiệm thử !!! Dạng như...." Hoài Diễm đứng dậy, tay đã ngưng tụ thành một con dao lưỡng cực, nửa bên phải nó là màu xanh thuần túy của băng, còn bên trái là màu đen tuyền vô sắc, tiến tới cạnh nữ yêu, rạch một đường trên cánh tay nàng..
" A...Đau...Đau quá... Ngươi làm sao mà có được Tam Muội Yêu Hoả trong khi đã có băng nguyên tố ??? " Nữ yêu cảm thấy trong người vừa lạnh lẽo đến tột cùng, vừa có một cỗ âm hoả cháy phừng phừng mà không bị băng dập tắt liên tục trên tay mình, nó đau như cứa vào linh hồn nàng....
" Nga...Đúng là rất lâu rồi mới có lại cảm xúc khi được tra tấn ai đó !!! Nhất là khi lại có nhiều thứ hơn cần phải xử lí trên người ngươi..." Hoài Diễm nở nụ cười rạng rỡ đến lạ thường vì cảm xúc hưng phấn này trước đây rất lâu đã một lần nữa được tìm lại....Rất lâu sau đó, những âm thanh la hét thất thanh được vang vọng trong Thủy Liêm Động, âm thanh đủ khiến người ta ám ảnh không thôi.
/716
|