Tạm thời bỏ qua nhân vật chính một chút thì chắc chắn ta đã từng biết hoặc nghe qua câu chuyện về một vị tiên nữ vì vị phạm vào gia quy của Thiên Đình nên bị giam cầm dưới chân núi. Nghe rất quen phải không nào ?? Không phải chỉ có riêng các bạn sẽ nghĩ ngay đến cô nàng Tam Thánh Mẫu Dương Thiền không đâu, thực ra còn có một nhân vật có nhan sắc vượt bậc hơn nàng nhiều lần đó là mẫu thân của nàng Dao Cơ Tiên Tử bị giam ở Đào Sơn Động, đúng gần nơi mà Thiên Hồ đang say ngủ lúc này.
" Phụ thân, sao ngươi mới trở về mà đã đem theo một con hồ ly về đây làm gì ?? " Thiếu nữ bất mãn nhìn Thiên Hồ trong hình thái bán hồ ly nói nhưng mắt lại không thành thật nhìn nhiều vài lần sinh vật tuấn mĩ này.
" Ân, không sao...Mà vài nghìn năm trở lại đây ngươi có luyện tập đúng như ta chỉ dạy không ?? " Vô Thiên tay đã cầm thêm một chiếc khăn lau khắp toàn bộ cơ thể hắn, hơi thích thú nghịch ngợm chiếc đuôi và đôi tai mềm mại hỏi con gái mình.
" Có ạ, phụ thân. Nhưng ta vẫn chưa mạnh được như người để có thể bảo vệ cho người khỏi bọn bất nhân bất nghĩa kia..." Cô nàng nắm chặt nắm đấm nhỏ của mình, buồn rầu không giúp được phụ thân mình chút nào, vì nàng mà hắn còn bị phong ấn nữa.
" Ta không trách ngươi, tiểu Huyền... Vả lại nếu ngươi mạnh như ta thì ta nghĩ Thiên Đạo sẽ khó lòng bỏ qua ngươi như những lần trước...Cho nên, ngươi thành thật cho ta đôi chút, đừng manh động đến đám giả tạo là được.." Vô Thiên trừng mắt với cô gái tên tiểu Huyền, tay vẫn không nhanh không chậm sử dụng những dược liệu quý hiếm biến thành những viên đan dược cho Thiên Hồ uống...
" Ta biết rồi, phụ thân...À mà khi nào ta mới được sử dụng hắc hoả để luyện đan được như ngươi a ?? " Tiểu Huyền tiu nghỉu đáp, ánh mắt phát ra tiểu tinh tinh nhìn chằm chằm vào tốc độ luyện đan quá ư nghịch thiên của Vô Thiên.
" Ngươi đã luyện Hắc Thần Quyết tới tầng mấy rồi ?? " Vô Thiên đơn giản hỏi.
" Tầng tám ạ..." Tiểu Huyền có chút tiểu đắc ý đáp, nàng đã từng nghe nói ngay cả phụ thân xinh đẹp của mình cũng phải tốn tới vài chục nghìn năm mới thành thục đến tầng thứ nàng hiện tại...Bởi vậy đủ biết cô nàng tiểu Huyền này mang thiên phú khủng tới mức độ như thế nào.
" Tầng tám sơ cấp hay viên mãn cấp...?? "
" Mới chỉ có trung cấp thôi ạ..." Tiểu Huyền thành thật đáp.
" Vậy thì đợi ngươi đạt đến viên mãn cấp thì tự động trong trí nhớ ngươi sẽ mở khoá bí pháp sử dụng Hắc Hoả... Giờ ngươi giúp ta triệu tập lại hết những chiến binh đã đi cùng chúng ta lúc trước..." Vô Thiên vừa nói vừa không quên luyện những loại đan dược cực hiếm đút vào miệng Thiên Hồ, nghiêm túc nói.
" Ngươi lại muốn khởi động lại kế hoạch đó ạ... Nhưng nếu vậy ngươi không sợ...." Tiểu Huyền ngập ngừng đáp.
" Không phải lo, việc của ngươi chỉ cần tập trung chúng lại và truyền cho chúng mệnh lệnh này thôi..." Nói xong, Vô Thiên đưa một số khẩu quyết cho tiểu Huyền, rồi tiểu Huyền gần như không thể nhận ra gật đầu nhẹ một cái, như bay rời khỏi nơi đây.
" Haizz, quên mất tên này đang bất tỉnh thì không thể tự uống đống đan này được !! " Vô Thiên bất đắc dĩ nhìn đống đan dược đang trào dần ra trong miệng đáp. Đột nhiên, hắn nghĩ ra một cách để có thể cho Thiên Hồ phục dụng thuốc nên khẽ hất mái tóc dài óng ả của mình sang một bên, bắt đầu cho vào miệng mình những viên đan dược đã được luyện.
Tiếp đó, như một bản năng đã được rèn luyện từ lâu, Vô Thiên cúi xuống hôn lên miệng Thiên Hồ. Uy đừng hiểu lầm nha, chỉ đơn giản là muốn từ miệng mình đưa sang miệng Thiên Hồ cho hắn dễ uống hơn thôi, tuyệt đối không có ý định gì khác !!
" Chụt...chụt...ực .." Vô Thiên vẫn say sưa thực hiện công việc lần đầu tiên hắn làm này, tay còn không biết khi nào đặt lên ngực Thiên Hồ kéo sát vào lòng mình.
" Cảm giác thật lạ...." Vô Thiên liếm liếm môi, nghiền ngẫm cảm thấy được vị ngọt trong miệng mình, đặc biệt hơn chiếc lưỡi hắn như tìm thấy cố nhân mà quấn lấy lưỡi Thiên Hồ, chủ động khuấy động nó... Cũng may không có những đại nhân vật đã từng giao chiến với Vô Thiên hồi trước ở đây, không thì chắc chắn sẽ phải giật mình kinh ngạc đến ngơ ngác, đại ma đầu đã từng làm rung chuyển ma giới mà giờ lại đang nằm trong ngực một nam nhân ?? Chuyện lạ có thật sao ??
" Ân..Cảm xúc này thập phần không tệ...Đợi khi nào hắn tỉnh ta chắc chắn phải đòi lại món nợ hôm nay !!! Đã chưa giúp gì cho ta mà tốn gần phân nửa kho dược liệu của ta " Vô Thiên sau khi kết thúc nụ hôn dài, lẩm bẩm nói xong thì cưng chiều đặt sinh vật dễ thương xuống một chiếc giường bằng đá nhưng lại chẳng khác đệm là bao, vào tư thế tu luyện...
" Phụ thân, sao ngươi mới trở về mà đã đem theo một con hồ ly về đây làm gì ?? " Thiếu nữ bất mãn nhìn Thiên Hồ trong hình thái bán hồ ly nói nhưng mắt lại không thành thật nhìn nhiều vài lần sinh vật tuấn mĩ này.
" Ân, không sao...Mà vài nghìn năm trở lại đây ngươi có luyện tập đúng như ta chỉ dạy không ?? " Vô Thiên tay đã cầm thêm một chiếc khăn lau khắp toàn bộ cơ thể hắn, hơi thích thú nghịch ngợm chiếc đuôi và đôi tai mềm mại hỏi con gái mình.
" Có ạ, phụ thân. Nhưng ta vẫn chưa mạnh được như người để có thể bảo vệ cho người khỏi bọn bất nhân bất nghĩa kia..." Cô nàng nắm chặt nắm đấm nhỏ của mình, buồn rầu không giúp được phụ thân mình chút nào, vì nàng mà hắn còn bị phong ấn nữa.
" Ta không trách ngươi, tiểu Huyền... Vả lại nếu ngươi mạnh như ta thì ta nghĩ Thiên Đạo sẽ khó lòng bỏ qua ngươi như những lần trước...Cho nên, ngươi thành thật cho ta đôi chút, đừng manh động đến đám giả tạo là được.." Vô Thiên trừng mắt với cô gái tên tiểu Huyền, tay vẫn không nhanh không chậm sử dụng những dược liệu quý hiếm biến thành những viên đan dược cho Thiên Hồ uống...
" Ta biết rồi, phụ thân...À mà khi nào ta mới được sử dụng hắc hoả để luyện đan được như ngươi a ?? " Tiểu Huyền tiu nghỉu đáp, ánh mắt phát ra tiểu tinh tinh nhìn chằm chằm vào tốc độ luyện đan quá ư nghịch thiên của Vô Thiên.
" Ngươi đã luyện Hắc Thần Quyết tới tầng mấy rồi ?? " Vô Thiên đơn giản hỏi.
" Tầng tám ạ..." Tiểu Huyền có chút tiểu đắc ý đáp, nàng đã từng nghe nói ngay cả phụ thân xinh đẹp của mình cũng phải tốn tới vài chục nghìn năm mới thành thục đến tầng thứ nàng hiện tại...Bởi vậy đủ biết cô nàng tiểu Huyền này mang thiên phú khủng tới mức độ như thế nào.
" Tầng tám sơ cấp hay viên mãn cấp...?? "
" Mới chỉ có trung cấp thôi ạ..." Tiểu Huyền thành thật đáp.
" Vậy thì đợi ngươi đạt đến viên mãn cấp thì tự động trong trí nhớ ngươi sẽ mở khoá bí pháp sử dụng Hắc Hoả... Giờ ngươi giúp ta triệu tập lại hết những chiến binh đã đi cùng chúng ta lúc trước..." Vô Thiên vừa nói vừa không quên luyện những loại đan dược cực hiếm đút vào miệng Thiên Hồ, nghiêm túc nói.
" Ngươi lại muốn khởi động lại kế hoạch đó ạ... Nhưng nếu vậy ngươi không sợ...." Tiểu Huyền ngập ngừng đáp.
" Không phải lo, việc của ngươi chỉ cần tập trung chúng lại và truyền cho chúng mệnh lệnh này thôi..." Nói xong, Vô Thiên đưa một số khẩu quyết cho tiểu Huyền, rồi tiểu Huyền gần như không thể nhận ra gật đầu nhẹ một cái, như bay rời khỏi nơi đây.
" Haizz, quên mất tên này đang bất tỉnh thì không thể tự uống đống đan này được !! " Vô Thiên bất đắc dĩ nhìn đống đan dược đang trào dần ra trong miệng đáp. Đột nhiên, hắn nghĩ ra một cách để có thể cho Thiên Hồ phục dụng thuốc nên khẽ hất mái tóc dài óng ả của mình sang một bên, bắt đầu cho vào miệng mình những viên đan dược đã được luyện.
Tiếp đó, như một bản năng đã được rèn luyện từ lâu, Vô Thiên cúi xuống hôn lên miệng Thiên Hồ. Uy đừng hiểu lầm nha, chỉ đơn giản là muốn từ miệng mình đưa sang miệng Thiên Hồ cho hắn dễ uống hơn thôi, tuyệt đối không có ý định gì khác !!
" Chụt...chụt...ực .." Vô Thiên vẫn say sưa thực hiện công việc lần đầu tiên hắn làm này, tay còn không biết khi nào đặt lên ngực Thiên Hồ kéo sát vào lòng mình.
" Cảm giác thật lạ...." Vô Thiên liếm liếm môi, nghiền ngẫm cảm thấy được vị ngọt trong miệng mình, đặc biệt hơn chiếc lưỡi hắn như tìm thấy cố nhân mà quấn lấy lưỡi Thiên Hồ, chủ động khuấy động nó... Cũng may không có những đại nhân vật đã từng giao chiến với Vô Thiên hồi trước ở đây, không thì chắc chắn sẽ phải giật mình kinh ngạc đến ngơ ngác, đại ma đầu đã từng làm rung chuyển ma giới mà giờ lại đang nằm trong ngực một nam nhân ?? Chuyện lạ có thật sao ??
" Ân..Cảm xúc này thập phần không tệ...Đợi khi nào hắn tỉnh ta chắc chắn phải đòi lại món nợ hôm nay !!! Đã chưa giúp gì cho ta mà tốn gần phân nửa kho dược liệu của ta " Vô Thiên sau khi kết thúc nụ hôn dài, lẩm bẩm nói xong thì cưng chiều đặt sinh vật dễ thương xuống một chiếc giường bằng đá nhưng lại chẳng khác đệm là bao, vào tư thế tu luyện...
/716
|