- Ừ!
Đường Tiêu gật đầu, lập thế trận phòng ngự lúc này có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất, thời điểm này nếu như liều mạng tiến về phía trước, nếu như gặp phải thằn lằn bay thiết giáp, cho dù Đường Tiêu có thể dẫn theo đám Con rối chạy thoát, tiểu đội của Lôi Đình cũng nhất định sẽ bị diệt cả đoàn.
Đường Tiêu thật sự không muốn tiểu cô nương Sarah chết đi như vậy, tuy nàng và Sarah của kiếp trước không có quan hệ gì.
- Mặt khác, tình thế nguy cấp, chúng ta sẽ sử dụng sét điện kia đối phó với thằn lằn bay thiết giáp, đến lúc đó sẽ xảy ra trận nổ tung. Đường công tử và các vị địa hiệp phải chú ý phối hợp một chút.
Lôi Đình nói với Đường Tiêu.
- Sét điện?
Đường Tiêu ngây cả người, lập tức liền tỉnh ngộ ra, sét điện này chắc chắn là lôi chấn trước đây hắn sử dụng, chỉ là cách gọi không giống mà thôi.
- Khi chúng tôi ném sét điện sẽ hô to một tiếng “ nổ”, khi đó Đường công tử cũng đừng có xông lên phía trước tác chiến, nằm sấp tại chỗ là được rồi, để tránh cho vụn đá nổ tung gây thương tích.
Lôi Đình dặn dò Đường Tiêu.
- Cho ta xem sét điện của ông.
Đường Tiêu giơ tay hướng về phía Lôi Đình.
Lôi Đình do dự một lát rồi vẫn lất sét điện ra đưa cho Đường Tiêu.
Đường Tiêu quan sát một hồi so sánh phát hiện sét điện này so với lôi chấn trước đây hắn sử dụng to gấp ba lần, màu sắc cũng đậm hơn một chút, xem ra uy lực cũng lớn hơn nhiều so với lôi chấn.
- Ông có bao nhiêu loại sét điện? Tôi có những bảo bối không tồi, có thể đổi với ông.
Lôi chấn của Đường Tiêu thuận tay dùng hết rồi, còn chưa tìm ra vật thay thế, sét điện uy lực lớn này lại rất hợp với ý của hắn.
- Ha ha, thật sự xin lỗi, chúng tôi cũng không còn lại mất cái.
Lôi Đình có chút khó xử nhìn Đường Tiêu nói một câu.
- Thế à?
Đường Tiêu lắc đầu, đem sét điện trả lại cho Lôi Đình. Sau khi hắn rời khỏi đây sẽ tìm cơ hội quay trở về Cửu Châu đại lục. Tài nguyên ở đảo Obi quá thiếu thốn, Đại Minh đóng cửa gắt quá, thứ đồ như lôi chấn vẫn bị coi là tà vật, muốn mua cũng không mua được, thật là khiến cho người ta đau đầu.
Thằn lằn bay bị thương sau đó vô cùng thù hằn, không bao lâu sau liền chui ra từ một chỗ tăm tối, lúc này mục tiêu nó tập kích là Ngưu Thượng của tiểu đội Lôi Đình. Nhưng những hộ vệ bên cạnh Lôi Đình cũng không phải hạng bình thường, sau khi Ngưu Thượng phát hiện bị tấn công, liền lập tức lùi thân về sau, hô lớn một tiếng “ nổ”. ném mạnh sét điện ra ngoài.
Vốn hắn nhằm trúng vào cái miệng đang há to của thằn lằn bay thiết giáp, nhưng thực tế lại ném xuống phía dưới thân thằn lằn bay thiết giáp. Sét điện bị đánh xuống đất đã tạo nên một tiếng nổ tung khiến cho đất đá trong địa lao một hồi rung chuyển, thằn lằn bay thiết giáp cũng bị nổ bay lên.
Đường Tiêu liền nhíu mày, tiểu đội Lôi Đình này cũng không có mấy cái sét điện, dùng như vậy nhất định là lãng phí, bên ngoài thằn lằn bay thiết giáp này còn có một tầng sắt thép dày đặc bao bên ngoài, loại nổ ngoài then này chỉ khiến cho nó nổ bay mà căn bản không làm tổn thương gì đến nó.
Thân thể thằn lằn bay thiết giáp bị bay lên “ phanh” một tiếng ngã trên mặt đất, sau đó cũng không nhúc nhích nổi.
Mấy tên hộ vệ của Lôi Đình phát ra một trận hoan hô, hiển nhiên bọn chúng vẫn tin tưởng vào uy lực của sét điện.
- Coi chừng nó giả chết.
Đường Tiêu nhắc nhở mấy tên hộ vệ một tiếng, sau đó nhìn thẳng vào thằn lằn bay thiết giáp nằm rạp trên mặt đất không hề nhúc nhích.
Quả nhiên thằn lằn bay thiết giáp này bò lên từ mặt đất, một lần nữa lao mạnh tới Ngưu Thượng trong tiểu đội của Lưu Đình, khoảng cách gần như vậy tiểu đội của Lưu Đình không có khả năng sử dụng sét điện được, chỉ có cách rút kiếm bên hông đâm tới thằn lằn bay thiết giáp.
Trên cánh tay của Lôi Đình hiện ra một chiếc cung, ông ta tiến nhanh đến bên cạnh Ngưu Thượng, rồi lập tức bắn vào cái lưỡi dài đang bắn ra của thằn lằn bay thiết giáp. Lôi Đình giơ tay lên, bên trong cây cung bắn ra một mũi tên Phích Lịch hỏa bắn vào trong miệng thằn lằn bay thiết giáp. Nổ oàng oàng trong miệng nó một tiếng. Thằn lằn bay thiết giáp bị nổ tới mức máu tươi đầm đìa, nhưng đầu lưỡi đầy những răng cưa của nó cũng lập tức bắn xuyên qua ngực trái của Lôi Đình, bắn ra phía trước một vũng máu.
Thằn lằn bay thiết giáp miệng bị nổ máu tươi đầm đìa cũng không bỏ qua như vậy, nó rít khà gào thét mấy lần nữa rồi hướng về phía Lôi Đình đang bị thương rất nặng đánh tới, thành viên trong đội của Lôi Đình kinh hoàng hô lên nhưng đã không kịp trở tay.
Nhưng vào lúc này, Đường Tiêu điều khiển Đầu Đà Hồng Y, đột nhiên phát ra Liệt hồn công, sức mạnh của Đầu Đà Hồng Y đã tăng lên gấp hai ba lần, vung vẩy kim chùy của Đường Tiêu, đột nhiên nện xuống đầu thằn lằn bay thiết giáp.
Thằn lằn bay thiết giáp kêu thảm một tiếng, trên đầu bị đập cho đục một lỗ máu, nó hất cái đuôi lên, cái đuôi nặng nề đập vào trên đầu Đầu Đà Hồng Y. Đột nhiên cái đầu trần của Đầu Đà Hồng Y đã bị đánh cho bị cắt đi một nửa, liền ngã xuống mặt đất. Đường Tiêu vội vàng thu hồi hắn vào luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Lôi Đình hướng tới Đường Tiêu ánh mắt cảm kích, bản thân ông ta đã bị trọng thương, nếu không phải Đường Tiêu ra tay kịp thời, hiện tại hắn đã là vong hồn của thằn lằn bay thiết giáp rồi.
Thằn lằn bay thiết giáp giận dữ, buông tha tấn công đội của Lôi Đình, gầm lên một tiếng rồi lao đến tiểu đội của Đường Tiêu.
Một Con rối cấp hai ở gần nó nhất né tránh không kịp, lập tức bị thằn lằn bay thiết giáp đụng vào. Đường Tiêu lui cũng không được, vội vàng sử dụng mai rùa và thủ lĩnh Tinh Cương, liên hiệp thủ lĩnh thú gai sắc để ngăn cản bước chân của thằn lằn bay thiết giáp. Sau đó Lôi Hồng đứng cách đó không xa hô lớn một tiếng :
- Hồng Thiểu! Sét điện!
Lôi Hồng vội vàng ném một quả sét điện đến chỗ Đường Tiêu, Đường Tiêu nhận lấy nắm chắc lấy nó rồi nhanh chóng ủi qua phía trên thần trí của mình, cùng lúc đó thằn lằn bay thiết giáp đã phá tan mai rùa, nhanh chóng phóng ngược lại thống lĩnh Tinh Cương và phía sau thủ lĩnh thú gai sắc, vung vẩy móng vuốt sắc bén, mở miệng máu tươi đầm đìa hướng đánh về phía Đường Tiêu.
Đường Tiêu bắn một quả sét điện cực kỳ chuẩn vào trong hầu của thằn lằn bay thiết giáp, sau đó hét to một tiếng…
- Bùm!
- Oàng!
Một tiếng vang thật lớn, Đường Tiêu ở khoảnh cách gần đó bị nổ cho bay lên giữa không trung, thằn lằn bay thiết giáp cũng bị nổ rơi xuống dưới, đau đến mức nhảy sâu vào trong địa lao.
Đường Tiêu gật đầu, lập thế trận phòng ngự lúc này có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất, thời điểm này nếu như liều mạng tiến về phía trước, nếu như gặp phải thằn lằn bay thiết giáp, cho dù Đường Tiêu có thể dẫn theo đám Con rối chạy thoát, tiểu đội của Lôi Đình cũng nhất định sẽ bị diệt cả đoàn.
Đường Tiêu thật sự không muốn tiểu cô nương Sarah chết đi như vậy, tuy nàng và Sarah của kiếp trước không có quan hệ gì.
- Mặt khác, tình thế nguy cấp, chúng ta sẽ sử dụng sét điện kia đối phó với thằn lằn bay thiết giáp, đến lúc đó sẽ xảy ra trận nổ tung. Đường công tử và các vị địa hiệp phải chú ý phối hợp một chút.
Lôi Đình nói với Đường Tiêu.
- Sét điện?
Đường Tiêu ngây cả người, lập tức liền tỉnh ngộ ra, sét điện này chắc chắn là lôi chấn trước đây hắn sử dụng, chỉ là cách gọi không giống mà thôi.
- Khi chúng tôi ném sét điện sẽ hô to một tiếng “ nổ”, khi đó Đường công tử cũng đừng có xông lên phía trước tác chiến, nằm sấp tại chỗ là được rồi, để tránh cho vụn đá nổ tung gây thương tích.
Lôi Đình dặn dò Đường Tiêu.
- Cho ta xem sét điện của ông.
Đường Tiêu giơ tay hướng về phía Lôi Đình.
Lôi Đình do dự một lát rồi vẫn lất sét điện ra đưa cho Đường Tiêu.
Đường Tiêu quan sát một hồi so sánh phát hiện sét điện này so với lôi chấn trước đây hắn sử dụng to gấp ba lần, màu sắc cũng đậm hơn một chút, xem ra uy lực cũng lớn hơn nhiều so với lôi chấn.
- Ông có bao nhiêu loại sét điện? Tôi có những bảo bối không tồi, có thể đổi với ông.
Lôi chấn của Đường Tiêu thuận tay dùng hết rồi, còn chưa tìm ra vật thay thế, sét điện uy lực lớn này lại rất hợp với ý của hắn.
- Ha ha, thật sự xin lỗi, chúng tôi cũng không còn lại mất cái.
Lôi Đình có chút khó xử nhìn Đường Tiêu nói một câu.
- Thế à?
Đường Tiêu lắc đầu, đem sét điện trả lại cho Lôi Đình. Sau khi hắn rời khỏi đây sẽ tìm cơ hội quay trở về Cửu Châu đại lục. Tài nguyên ở đảo Obi quá thiếu thốn, Đại Minh đóng cửa gắt quá, thứ đồ như lôi chấn vẫn bị coi là tà vật, muốn mua cũng không mua được, thật là khiến cho người ta đau đầu.
Thằn lằn bay bị thương sau đó vô cùng thù hằn, không bao lâu sau liền chui ra từ một chỗ tăm tối, lúc này mục tiêu nó tập kích là Ngưu Thượng của tiểu đội Lôi Đình. Nhưng những hộ vệ bên cạnh Lôi Đình cũng không phải hạng bình thường, sau khi Ngưu Thượng phát hiện bị tấn công, liền lập tức lùi thân về sau, hô lớn một tiếng “ nổ”. ném mạnh sét điện ra ngoài.
Vốn hắn nhằm trúng vào cái miệng đang há to của thằn lằn bay thiết giáp, nhưng thực tế lại ném xuống phía dưới thân thằn lằn bay thiết giáp. Sét điện bị đánh xuống đất đã tạo nên một tiếng nổ tung khiến cho đất đá trong địa lao một hồi rung chuyển, thằn lằn bay thiết giáp cũng bị nổ bay lên.
Đường Tiêu liền nhíu mày, tiểu đội Lôi Đình này cũng không có mấy cái sét điện, dùng như vậy nhất định là lãng phí, bên ngoài thằn lằn bay thiết giáp này còn có một tầng sắt thép dày đặc bao bên ngoài, loại nổ ngoài then này chỉ khiến cho nó nổ bay mà căn bản không làm tổn thương gì đến nó.
Thân thể thằn lằn bay thiết giáp bị bay lên “ phanh” một tiếng ngã trên mặt đất, sau đó cũng không nhúc nhích nổi.
Mấy tên hộ vệ của Lôi Đình phát ra một trận hoan hô, hiển nhiên bọn chúng vẫn tin tưởng vào uy lực của sét điện.
- Coi chừng nó giả chết.
Đường Tiêu nhắc nhở mấy tên hộ vệ một tiếng, sau đó nhìn thẳng vào thằn lằn bay thiết giáp nằm rạp trên mặt đất không hề nhúc nhích.
Quả nhiên thằn lằn bay thiết giáp này bò lên từ mặt đất, một lần nữa lao mạnh tới Ngưu Thượng trong tiểu đội của Lưu Đình, khoảng cách gần như vậy tiểu đội của Lưu Đình không có khả năng sử dụng sét điện được, chỉ có cách rút kiếm bên hông đâm tới thằn lằn bay thiết giáp.
Trên cánh tay của Lôi Đình hiện ra một chiếc cung, ông ta tiến nhanh đến bên cạnh Ngưu Thượng, rồi lập tức bắn vào cái lưỡi dài đang bắn ra của thằn lằn bay thiết giáp. Lôi Đình giơ tay lên, bên trong cây cung bắn ra một mũi tên Phích Lịch hỏa bắn vào trong miệng thằn lằn bay thiết giáp. Nổ oàng oàng trong miệng nó một tiếng. Thằn lằn bay thiết giáp bị nổ tới mức máu tươi đầm đìa, nhưng đầu lưỡi đầy những răng cưa của nó cũng lập tức bắn xuyên qua ngực trái của Lôi Đình, bắn ra phía trước một vũng máu.
Thằn lằn bay thiết giáp miệng bị nổ máu tươi đầm đìa cũng không bỏ qua như vậy, nó rít khà gào thét mấy lần nữa rồi hướng về phía Lôi Đình đang bị thương rất nặng đánh tới, thành viên trong đội của Lôi Đình kinh hoàng hô lên nhưng đã không kịp trở tay.
Nhưng vào lúc này, Đường Tiêu điều khiển Đầu Đà Hồng Y, đột nhiên phát ra Liệt hồn công, sức mạnh của Đầu Đà Hồng Y đã tăng lên gấp hai ba lần, vung vẩy kim chùy của Đường Tiêu, đột nhiên nện xuống đầu thằn lằn bay thiết giáp.
Thằn lằn bay thiết giáp kêu thảm một tiếng, trên đầu bị đập cho đục một lỗ máu, nó hất cái đuôi lên, cái đuôi nặng nề đập vào trên đầu Đầu Đà Hồng Y. Đột nhiên cái đầu trần của Đầu Đà Hồng Y đã bị đánh cho bị cắt đi một nửa, liền ngã xuống mặt đất. Đường Tiêu vội vàng thu hồi hắn vào luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Lôi Đình hướng tới Đường Tiêu ánh mắt cảm kích, bản thân ông ta đã bị trọng thương, nếu không phải Đường Tiêu ra tay kịp thời, hiện tại hắn đã là vong hồn của thằn lằn bay thiết giáp rồi.
Thằn lằn bay thiết giáp giận dữ, buông tha tấn công đội của Lôi Đình, gầm lên một tiếng rồi lao đến tiểu đội của Đường Tiêu.
Một Con rối cấp hai ở gần nó nhất né tránh không kịp, lập tức bị thằn lằn bay thiết giáp đụng vào. Đường Tiêu lui cũng không được, vội vàng sử dụng mai rùa và thủ lĩnh Tinh Cương, liên hiệp thủ lĩnh thú gai sắc để ngăn cản bước chân của thằn lằn bay thiết giáp. Sau đó Lôi Hồng đứng cách đó không xa hô lớn một tiếng :
- Hồng Thiểu! Sét điện!
Lôi Hồng vội vàng ném một quả sét điện đến chỗ Đường Tiêu, Đường Tiêu nhận lấy nắm chắc lấy nó rồi nhanh chóng ủi qua phía trên thần trí của mình, cùng lúc đó thằn lằn bay thiết giáp đã phá tan mai rùa, nhanh chóng phóng ngược lại thống lĩnh Tinh Cương và phía sau thủ lĩnh thú gai sắc, vung vẩy móng vuốt sắc bén, mở miệng máu tươi đầm đìa hướng đánh về phía Đường Tiêu.
Đường Tiêu bắn một quả sét điện cực kỳ chuẩn vào trong hầu của thằn lằn bay thiết giáp, sau đó hét to một tiếng…
- Bùm!
- Oàng!
Một tiếng vang thật lớn, Đường Tiêu ở khoảnh cách gần đó bị nổ cho bay lên giữa không trung, thằn lằn bay thiết giáp cũng bị nổ rơi xuống dưới, đau đến mức nhảy sâu vào trong địa lao.
/593
|