Lão thái giám Dư công công của thất hoàng tử trốn ở đằng sau Hồ Nhuận nhìn cuộc chiến một mực không dám ra tay, lúc này cự trảo của Thiết vũ phong ra trong cơ thể hai đạo phù triện cường tráng của hắn cũng tung bay, hóa thành một cự quyền, một quyền đánh ra lập tức nổ nát cự trảo của Thiết Vũ quyền cương tiếp tục đánh xuống từ trên không trung.
- Lão thái giám này là cao thủ Địa Nguyên nhị cấp sao?
Thiết Vũ sắc mặt trở nên trắng bệch cấp thiết lui ra ngoài trận, đối mặt với hai lão thái giám Địa Nguyên nhị cấp hắn một trảo vừa rồi giống như chộp vào trong tấm thép.
- Nơi này có cao thủ Địa Nguyên nhị cấp sao?
Sơn tạc đầu lĩnh tông chủ Âm Dương Tông Nhung thương lộ vẻ âm trầm bất định.
- Ừ.
Thiết Vũ phun ra một búng máu hướng về phía Nhung Thương mà gật nhẹ đầu.
- Ta sẽ đi gặp bọn hắn.
Nhung Thương cuối cùng cũng ra quyết định hai quân giao chiến với nhau tối trọng yếu nhất là binh sĩ tiểu binh tướng lãnh cấp thấp thăm dò ẩn náu thực lực của đối phương, hiện tại cường giả Địa Nguyên nhị cấp ra tay Nhung Thương không xuất thủ không được.
Nhung Thương xác thực bị người ta sai sử mà tới, nếu như có thể bắt thất hoàng tử và công chúa một phương diện có thể dùng để áp chế Đại Minh vương triều giao ra Đường Tiêu một phương diện có thể có được xa xỉ tài phú .
Bởi vì đối phương có hai cao thủ cùng là Địa Nguyên nhị cấp cho nên lần hành động này không phù hợp với tính toán, theo thám thính Địa Nguyên nhất cấp Lưu Đình trong quân cũng không có ba gã giáo úy đều là tu vi Nhân Nguyên lục cấp trước mặt Nhung Thương giống như là con sâu cái kiếnhiện hắn chỉ cần dốc toàn lực là có thể chế trụ hai Địa Nguyên nhị cấp, còn lại giao cho Thiết Vũ là được.
- Thái giám chết bầm ngươi mau cút ra để ta đấu với đai vương ba trăm hiệp.
- Bản công công ra tay các ngươi còn có mạng sống sao?
Dư công công cũng theo từ trong trận đi ra biết là mình sớm bị phát hiện với tình thế trước mắt sớm muộn gì cũng phải đi ra, hiện tại chủ soái đối phương đã ra muốn giữ được sự an toàn cho hoàng tử và công chúa cũng không nổi rồi. Dư công công cũng chỉ có thể một kích chế trụ đối phương khống chế cục diện mà thôi.
- Nói khoác không biết ngượng ăn một cái búa của ta.
Nhung Thương quát lớn một tiếng thân thể khẽ rung lên, từ trong cơ thể bay ra hai đạo phù triện cức kỳ lớn, biến thành lợi búa sau khi bay lên không trung bổ mạnh xuống không khí phát ra từng thanh âm đứt gãy.
Nhung Thương có võ công là Địa Nguyên nhị cấp trải qua tu luyện đã thay đổi tủy huyết lực đạo ra tay rất mạnh chân khí trong cơ thể cũng hùng hậu hắn vừa ra tay toàn bộ giáo trường có cảm giác rung chuyển .
Lợi búa biến ảo phát ra xem ra Nhung Thương cùng với vị Dư công công này có thực lực tương đương với nhau nhưng Nhung Thương thân là thủ lĩnh sơn tặc kinh nghiệm chiến đấu hẳn là hơn lão thái giám kia rất nhiều.
- Địa Nguyên nhị cấp sơn tặc này tu vi không thấp phải cẩn thận ứng phó mới được.
Kiến thức của Dư công công cũng không tệ hắn lăng không nghiêm nghị nói:
- Huyền Vũ Kim Thuẫn.
Lão thái giám tuy nghiêm nghị nhưng trên mặt cũng toát ra không ít bối rối thong dong tiếp nhân hai đạo phù triện, ngưng tụ thành đường kính vuông vừa vặn ở phía trên hai lưỡi búa.
Lưỡi búa này cũng thế khiên tròn cũng thế, đều chỉ là do song phương thăm dò thực lực của nhau mà thôi dùng phù triện trong cơ thể ngưng tụ mà thành, để đánh giá tu vi nông sâu của đối phương sau khi kiểm tra sẽ quyết định dùng phương pháp đấu với nhau.
- Ầm.
Phù triện hóa thành lợi búa và khiên tròn đều tan biến vô hình, chạm vào nhau tạo thành hư không, đem không gian kịch liệt chấn động, những binh sĩ gần đó đều bị bắn ra ngoài.
Nhung Thương cũng với lão thái giám đều bị bay ra ngoài mấy trượng, lúc này bọn họ mới ổn định thân thể lại, song phương đối binh chứng minh cho thấy thực lực của hai bên ngang nhau, nhưng lực lượng ngang nhau ý nghĩa cho thấy quân đóng ở Phượng Lâm trấn vẫn ở thế hạ phong dù sao đối phương còn có một võ giả Địa Nguyên cấp là Thiết Vũ ở bên cạnh nếu như Nhung Thương và lão thái giám khó phân thắng bại thì hắn sẽ xông vào cải biến chiến cuộc.
- Kết trận bảo hộ hoàng tử và công chúa.
Hồ Nhuận vốn nghĩ rằng đi theo Đường Tiêu và Lưu Đình sẽ được trọng dụng về sau nếu như không xảy ra chuyện bất ngờ hắn sẽ thăng chức càng lúc càng làm cao, nhưng bây giờ nguy cơ lớn đương nhiên hắn chỉ cần bảo vệ an toàn của hoàng tử và công chúa đã là công lớn rồi, nếu như hoàng tử và công chúa không có chuyện gì xảy ra hắn sẽ lập được công.
Muốn thăng chức cơ hội và nguy hiểm luôn tương đồng với nhau, nguy hiểm càng lớn thì cơ hội càng lớn nhưng nguy hiểm quá lớn mình không nắm chắc thì gây chuyện không tốt mình sẽ không còn gì hết.
Song phương đối chiến đều cẩn trọng cả hai đều cảm thán lẫn nhau.
- Thiên uy của Đại Minh vương triều nhật quang phổ chiếu các ngươi là sơn tặc lại dám làm xằng làm bậy, ý đồ cướp bóc ta khích lệ các ngươi mau bỏ vũ khí xuống tự thú khấu tội còn không triều đình mang mấy vạn đại quân tới đây tất cả nhà các ngươi sẽ bị giết sạch.
Dư công công biết rõ tình thế bất lợi liền phát động công kích tâm lý, ý đồ dùng lời nói đánh bại đối phương.
Ở đây một số sơn tặc nghe Dư công công nói cũng hơi run run động tác trên tay trở nên hơi bất lợi.
- Thuế phú trầm trọng dân chúng lầm than, giá hàng lên nhanh thịt heo cũng không mua nổi mà ăn là quan bức dân phản dân không thể không phản vào rừng làm giặc cũng là do các ngươi, chúng ta sinh tử không để ý muốn giết thì cứ giết đi. Ha ha chúng ta là đàn ông tám trượng dưới háng có vận mệnh, cận kề cái chết cũng không khuất phục vì hai chữ tự do há có thể giống cái đồ nam không ra nam nữ không ra nữ cả đời làm nô của ngươi.
Nhung Thương thấy đám thủ hạ nơm nớp lo sợ liền biết bọn họ bị lời nói của lão thái giám này đầu độc, vì vậy liền hùng hồn đáp lại đám sơn tặc nghe xong hắn nói nhiệt huyết trở nên sôi trào, tay cũng trở nên cứng chắc hơn, trái lại mấy trăm binh sĩ Phượng Lâm trấn lại uể oải.
- Các huynh đệ Dực Thai công chúa kia chính là đệ nhất mỹ nữ của Đại Minh vương triều bắt được nàng ta đêm nay mỗi người đều nếm thử tư vị phò mã thế nào?
Thiết Vũ bắt đầu gào to trong đám sơn tặc.
- Đưới ta muốn công chúa.
- Ta cũng muốn.
- Ta cũng muốn.
Đám sơn tặc điên cuồng gào thét hoóc môn xuất hiện toàn bộ ý khiếp đảm liền tiêu tán nguyên một đám dũng mãnh gấp đôi.
- Lão thái giám này là cao thủ Địa Nguyên nhị cấp sao?
Thiết Vũ sắc mặt trở nên trắng bệch cấp thiết lui ra ngoài trận, đối mặt với hai lão thái giám Địa Nguyên nhị cấp hắn một trảo vừa rồi giống như chộp vào trong tấm thép.
- Nơi này có cao thủ Địa Nguyên nhị cấp sao?
Sơn tạc đầu lĩnh tông chủ Âm Dương Tông Nhung thương lộ vẻ âm trầm bất định.
- Ừ.
Thiết Vũ phun ra một búng máu hướng về phía Nhung Thương mà gật nhẹ đầu.
- Ta sẽ đi gặp bọn hắn.
Nhung Thương cuối cùng cũng ra quyết định hai quân giao chiến với nhau tối trọng yếu nhất là binh sĩ tiểu binh tướng lãnh cấp thấp thăm dò ẩn náu thực lực của đối phương, hiện tại cường giả Địa Nguyên nhị cấp ra tay Nhung Thương không xuất thủ không được.
Nhung Thương xác thực bị người ta sai sử mà tới, nếu như có thể bắt thất hoàng tử và công chúa một phương diện có thể dùng để áp chế Đại Minh vương triều giao ra Đường Tiêu một phương diện có thể có được xa xỉ tài phú .
Bởi vì đối phương có hai cao thủ cùng là Địa Nguyên nhị cấp cho nên lần hành động này không phù hợp với tính toán, theo thám thính Địa Nguyên nhất cấp Lưu Đình trong quân cũng không có ba gã giáo úy đều là tu vi Nhân Nguyên lục cấp trước mặt Nhung Thương giống như là con sâu cái kiếnhiện hắn chỉ cần dốc toàn lực là có thể chế trụ hai Địa Nguyên nhị cấp, còn lại giao cho Thiết Vũ là được.
- Thái giám chết bầm ngươi mau cút ra để ta đấu với đai vương ba trăm hiệp.
- Bản công công ra tay các ngươi còn có mạng sống sao?
Dư công công cũng theo từ trong trận đi ra biết là mình sớm bị phát hiện với tình thế trước mắt sớm muộn gì cũng phải đi ra, hiện tại chủ soái đối phương đã ra muốn giữ được sự an toàn cho hoàng tử và công chúa cũng không nổi rồi. Dư công công cũng chỉ có thể một kích chế trụ đối phương khống chế cục diện mà thôi.
- Nói khoác không biết ngượng ăn một cái búa của ta.
Nhung Thương quát lớn một tiếng thân thể khẽ rung lên, từ trong cơ thể bay ra hai đạo phù triện cức kỳ lớn, biến thành lợi búa sau khi bay lên không trung bổ mạnh xuống không khí phát ra từng thanh âm đứt gãy.
Nhung Thương có võ công là Địa Nguyên nhị cấp trải qua tu luyện đã thay đổi tủy huyết lực đạo ra tay rất mạnh chân khí trong cơ thể cũng hùng hậu hắn vừa ra tay toàn bộ giáo trường có cảm giác rung chuyển .
Lợi búa biến ảo phát ra xem ra Nhung Thương cùng với vị Dư công công này có thực lực tương đương với nhau nhưng Nhung Thương thân là thủ lĩnh sơn tặc kinh nghiệm chiến đấu hẳn là hơn lão thái giám kia rất nhiều.
- Địa Nguyên nhị cấp sơn tặc này tu vi không thấp phải cẩn thận ứng phó mới được.
Kiến thức của Dư công công cũng không tệ hắn lăng không nghiêm nghị nói:
- Huyền Vũ Kim Thuẫn.
Lão thái giám tuy nghiêm nghị nhưng trên mặt cũng toát ra không ít bối rối thong dong tiếp nhân hai đạo phù triện, ngưng tụ thành đường kính vuông vừa vặn ở phía trên hai lưỡi búa.
Lưỡi búa này cũng thế khiên tròn cũng thế, đều chỉ là do song phương thăm dò thực lực của nhau mà thôi dùng phù triện trong cơ thể ngưng tụ mà thành, để đánh giá tu vi nông sâu của đối phương sau khi kiểm tra sẽ quyết định dùng phương pháp đấu với nhau.
- Ầm.
Phù triện hóa thành lợi búa và khiên tròn đều tan biến vô hình, chạm vào nhau tạo thành hư không, đem không gian kịch liệt chấn động, những binh sĩ gần đó đều bị bắn ra ngoài.
Nhung Thương cũng với lão thái giám đều bị bay ra ngoài mấy trượng, lúc này bọn họ mới ổn định thân thể lại, song phương đối binh chứng minh cho thấy thực lực của hai bên ngang nhau, nhưng lực lượng ngang nhau ý nghĩa cho thấy quân đóng ở Phượng Lâm trấn vẫn ở thế hạ phong dù sao đối phương còn có một võ giả Địa Nguyên cấp là Thiết Vũ ở bên cạnh nếu như Nhung Thương và lão thái giám khó phân thắng bại thì hắn sẽ xông vào cải biến chiến cuộc.
- Kết trận bảo hộ hoàng tử và công chúa.
Hồ Nhuận vốn nghĩ rằng đi theo Đường Tiêu và Lưu Đình sẽ được trọng dụng về sau nếu như không xảy ra chuyện bất ngờ hắn sẽ thăng chức càng lúc càng làm cao, nhưng bây giờ nguy cơ lớn đương nhiên hắn chỉ cần bảo vệ an toàn của hoàng tử và công chúa đã là công lớn rồi, nếu như hoàng tử và công chúa không có chuyện gì xảy ra hắn sẽ lập được công.
Muốn thăng chức cơ hội và nguy hiểm luôn tương đồng với nhau, nguy hiểm càng lớn thì cơ hội càng lớn nhưng nguy hiểm quá lớn mình không nắm chắc thì gây chuyện không tốt mình sẽ không còn gì hết.
Song phương đối chiến đều cẩn trọng cả hai đều cảm thán lẫn nhau.
- Thiên uy của Đại Minh vương triều nhật quang phổ chiếu các ngươi là sơn tặc lại dám làm xằng làm bậy, ý đồ cướp bóc ta khích lệ các ngươi mau bỏ vũ khí xuống tự thú khấu tội còn không triều đình mang mấy vạn đại quân tới đây tất cả nhà các ngươi sẽ bị giết sạch.
Dư công công biết rõ tình thế bất lợi liền phát động công kích tâm lý, ý đồ dùng lời nói đánh bại đối phương.
Ở đây một số sơn tặc nghe Dư công công nói cũng hơi run run động tác trên tay trở nên hơi bất lợi.
- Thuế phú trầm trọng dân chúng lầm than, giá hàng lên nhanh thịt heo cũng không mua nổi mà ăn là quan bức dân phản dân không thể không phản vào rừng làm giặc cũng là do các ngươi, chúng ta sinh tử không để ý muốn giết thì cứ giết đi. Ha ha chúng ta là đàn ông tám trượng dưới háng có vận mệnh, cận kề cái chết cũng không khuất phục vì hai chữ tự do há có thể giống cái đồ nam không ra nam nữ không ra nữ cả đời làm nô của ngươi.
Nhung Thương thấy đám thủ hạ nơm nớp lo sợ liền biết bọn họ bị lời nói của lão thái giám này đầu độc, vì vậy liền hùng hồn đáp lại đám sơn tặc nghe xong hắn nói nhiệt huyết trở nên sôi trào, tay cũng trở nên cứng chắc hơn, trái lại mấy trăm binh sĩ Phượng Lâm trấn lại uể oải.
- Các huynh đệ Dực Thai công chúa kia chính là đệ nhất mỹ nữ của Đại Minh vương triều bắt được nàng ta đêm nay mỗi người đều nếm thử tư vị phò mã thế nào?
Thiết Vũ bắt đầu gào to trong đám sơn tặc.
- Đưới ta muốn công chúa.
- Ta cũng muốn.
- Ta cũng muốn.
Đám sơn tặc điên cuồng gào thét hoóc môn xuất hiện toàn bộ ý khiếp đảm liền tiêu tán nguyên một đám dũng mãnh gấp đôi.
/593
|