Chương 3: Muốn côn thịt của tiên sinh (H)
Ngón tay kia vừa tiến vào liền bị vách tường tham lam hút chặt, giống như sợ nó rời đi.
"Thật chặt!"
Cảm nhận sự nhiệt tình bên dưới, Thương tiên sinh hôn lên hạt đậu đỏ trên bộ ngực sữa thẳng đứt, hút đến Tô Oánh rên rỉ, hai tay cũng không nhịn được mà trườn lên.
Vặn vẹo cơ thể, gấp đến không chờ nổi mà muốn được yêu thương.
"Đừng gấp, những gì tôi dạy lúc trước em quên rồi sao?"
Thấy Tô Oánh gấp gáp như thế, Thương tiên sinh vẫn duy trì tốc độ không nhanh không chậm, ngay cả ngón tay cắm vào cũng rút ra.
Thời điểm rút ra, còn kéo theo một sợi chỉ bạc. Tiểu huyệt hư không muốn giữ nhưng không kịp, chỉ có thể tịch mịch mấp máy.
Nhưng Thương tiên sinh chờ cô, chờ cô hành động.
Ở trên giường anh có thói quen chủ động, lúc này nhìn Tô Oánh như thế, dường như có chút không vừa lòng.
Tô Oánh đương nhiên không quên, bắt đầu từ đêm đó, Tô Oánh đã chứng kiến đủ loại thủ đoạn của Thương tiên sinh.
Anh thích có đủ tiền diễn mới đi vào chủ đề, không giống những người đàn ông khác thô lỗ, vội vàng.
Cho dù hai người đã nhiều ngày không làm, anh vẫn giữ thói quen không đổi đó.
"Vẫn nhớ, tiên sinh."
Thương tiên sinh cười vừa lòng, cung mày vốn nhíu chặt cũng giãn ra.
"Vậy kế tiếp, em nên làm gì?"
Từ trên cao nhìn xuống Tô Oánh, Thương tiên sinh giống như giảng viên đang đứng trên bục giảng dẫn đường cho Tô Oánh.
Thấy Thương tiên sinh đang chờ đợi mình, Tô Oánh cắn môi, cúi người kế sát cổ áo anh, dùng răng cởi mở nút thắt.
"Đúng vậy, chính là như thế."
Được cổ vũ, Tô Oánh như có thêm dũng khí.
Môi đỏ chậm rãi cởi mở nút thắt màu đen, phong cảnh vô cùng dâm mĩ.
Từng nút thắt được cởi, mãi đến nút thắt cuối cùng, áo sơ mi mở rộng để lộ đường cong cơ thể rõ ràng. Cơ thể rèn luyện hàng năm có cơ bụng tám múi khiến cô không cầm lòng được mà sát vào, vươn đầu lưỡi liếm liếm.
Rất nhanh nghe được một tiếng kêu rên, cự căn trong quần tây lập tức cương cứng, xuyên qua lớp vải cọ vào hai đầu vú đầy đặn.
Môi Tô Oanh dần đi xuống, dây lưng lạnh lẽo cản trở hành động của cô.
"Cởi nó."
Tuy ra lệnh, nhưng đôi tay trấn an vuốt ve đầu cô.
CỤP một tiếng, dây lưng được cởi bỏ.
Hành động sau đó không chút do dự, theo khóa kéo bị kéo ra, quần lót che đậy thứ nhô lên bại lộ ngay trước mắt.
Vì động tĩnh, quần lót đã tẩm ướt, có dáng có hình.
"Lớn quá..."
Nghe Tô Oánh lẩm bẩm, Thương tiên sinh sờ đầu cô, lúc này mới nói: "Nếu không lớn, làm sao thỏa mãn mấy cái miệng tham ăn của em?"
Nói xong, cái đó cách quần lót cọ xát mật huyệt bên dưới của cô.
Xấu hổ ướt đẫm, ma sát như vậy càng khiến cô khó nhịn.
"Tiên sinh, muốn..."
Những ngày Thương tiên sinh đi công tác, ban đêm Tô Oánh phải vượt qua dư vị của một người, có khi trong mộng, cô mơ thấy bộ dáng hoang đường cùng Thương tiên sinh, lúc này bị khiêu kích, đương nhiên vô cùng khát vọng.
Hận không thể lập tức được lấp đầy, sau đó dùng sức va chạm, khiến cơ thể cô mất hồn đến thét chói tai.
"Muốn gì?"
Có lẽ vì cảm thấy chưa đủ, Thương tiên sinh không lập tức hành động, chỉ hỏi cô.
Tiểu huyệt bên dưới đã ngứa ngáy khó nhịn, Tô Oánh không màng thẹn thùng, vội vàng túm lấy quần lót của Thương tiên sinh.
"Muốn được tiên sinh lấp đầy, muốn được tiên sinh dùng sức thao em."
Dứt lời, quần lót cũng bị cô kéo xuống, côn thịt to lớn trực tiếp đánh vào mặt cô.
Mùi nam tính dày đặt ập vào mặt.
Chỉ nhìn thôi, Tô Oánh cũng có thể tưởng tượng được khoái cảm mất hồn khi côn thịt lớn tiến vào tiểu huyệt mình.
"Muốn cái gì của tôi?"
Lúc này, ngón tay của Thương tiên sinh lần nữa đi vào, vách tường thèm khát lập tức hút lấy, Tô Oánh cũng không nhịn được mà kêu rên.
"Ưm, dùng sức một chút, một ngón tay không đủ, muốn côn thịt lớn của tiên sinh."
Rốt cuộc vẫn nói ra lời thẹn thùng này, giống như đã phá bỏ tất cả xiềng xích.
Dứt lời, cô trực tiếp bổ nhào vào lòng Thương tiên sinh, cảm nhận độ cứng của cây côn thịt lớn kia, chỉ cảm thấy hơi thở cũng nóng rực.
Hai tay nắm chặt côn thịt, quy đầu đã rỉ chút chất lỏng, gân xanh nổi lên. Hai quả trứng bên dưới phình lên đủ để chứng minh người đàn ông này đã rất nhiều ngày không làm tình.
"Nơi này của tiên sinh lớn quá, em thấy nó còn nhảy lên này!"
Môi đỏ liếm liếm, Tô Oánh khát vọng nhìn cây côn thịt.
"Muốn sao?"
Tô Oánh gật đầu, hận không thể lập tức bị hung hăng thao vào.
"Ngậm nó!"
Nói rồi, không đợi Tô Oánh có phản ứng, anh trực tiếp đưa nó vào miệng cô.
Mùi tanh nồng nặc trực tiếp vọt vào xong mũi, nguyên cây côn thịt thật sự quá lớn, chỉ vào nửa cây cũng đã tới cổ họng.
Quá cổ sức.
"Liếm cho tốt!"
Nói rồi, ngón tay nhét bên dưới cũng bắt đầu đâm chọc tiểu huyệt.
Cơ thể Tô Oánh lúc này đã mềm nhũn, nhưng côn thịt trong miệng không chịu buông tha cho cô.
Cô chỉ có thể dùng sức liếm, tiểu huyệt bê dưới sớm đã lan tràn. Bị ngón tay qua lại đảo quanh như vậy, cô chỉ cảm thấy không thể ngậm hết côn thịt trong miệng.
Cũng may không để cô liếm quá lâu, bản thân Thương tiên sinh cũng không nhịn được.
Đột nhiên rút ra, đổi hướng Tô Oánh. Tiểu huyệt mới còn ăn ngón tay bỗng dưng hư không, thịt non bên trong vẫn còn mấp máy.
Nhưng giây tiếp theo, một thứ thô to cương cứng hơn đã cắm vào.
/37
|