“Tìm thấy chưa?”
“Chưa thấy, mọi người thì sao?”
“Tiếp tục tìm đi, nói không chừng chúng ta đã bỏ sót nơi nào đó thì sao!”
Chu Kiên Thần, Tiễn Nhị và Vi Thiệu Kỳ lại chia nhau ra để tìm người. Bọn họ không dám kêu to vì sợ zombie hoặc là động vật biến dị nghe tiếng mà tìm đến, vì thế họ chỉ có thể gọi nhỏ tên và tìm kiếm trong đống phế tích sau trận động đất.
Hai giờ trước, sau khi đã thu gom xăng xong, đang lúc chuẩn bị rời đi khỏi trạm xăng dầu, chân trước chỉ vừa mới bước ra khỏi cửa thì bỗng nhiên mặt đất chấn động dữ dội.
“Động đất!”
Mọi người lập tức phản ứng kịp, đang định chạy đi tìm chỗ nào để tránh né thì một tiếng “ầm” rất lớn vang lên, xà ngang trên trần nhà rơi xuống, trùng hợp chắn ngang cửa ra, nhưng mà Tô Tiểu Tiểu, Chung Bình và Tống Thụy vẫn còn ở bên trong.
Động đất một đợt nối tiếp một đợt, cho đến khi mặt đất hơi ổn định một chút, bọn họ mới có thể quay lại tìm kiếm đồng đội.
Cũng không biết bọn họ ở nơi nào rồi, có sao hay không!
“Tống Thụy! Tống Thụy! Tỉnh, tỉnh, anh không sao chứ!”
Chung Bình khó khăn lắm mới kéo được Tống Thụy từ dưới cái tủ bị đổ ra, vỗ vỗ mặt của anh, kêu:
“Ưmh~” Tống Thụy vô thức ‘ưmh’ một tiếng, nhưng vẫn chưa tỉnh lại được từ trong hôn mê, máu tươi chảy ra từ vết thương ở trên đầu anh ta đang được Chung Bình dùng tay bịt chặt lại.
Chung Bình không chút do dự, cô cởi áo khoác, xé một miếng vải từ chiếc áo sơ mi đang mặc trên người xuống, băng bó vết thương cho Tống Thụy để cầm máu.
Mới vừa rồi, nếu không phải Tống Thụy chạy tới đẩy cô ra thì bây giờ người bị đè ở đó là cô rồi!
Nhìn những vật xung quanh vẫn còn đang lắc lư, lung lay do ảnh hưởng của trận động đất, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào. Chung Bình khẽ cắn răng, cõng lên Tống Thụy, đi về hướng tủ thay quần áo ở góc tường để tránh né.
“Lộ Lộ, cẩn thận!”
Mắt thấy Lộ Lộ sắp bị trụ bê tông cốt thép dài mấy chục centimet đập vào đầu, Tô Tiểu Tiểu lo lắng nhào tới. Trong nháy mắt khi trụ bê tông sắp đập xuống, Tô Tiểu Tiểu ôm cổ của Lộ Lộ, cả hai cùng vào không gian.
“Ầm” Trụ bê tông đổ xuống, gây ra một tiếng vang thật lớn.
Sau đó, lại “ầm” một tiếng nữa, một nửa vách tường sụp xuống, bịt kín cửa!
“Phù! Phù! Thật may mắn! Thật may mắn!
Tô Tiểu Tiểu ôm cổ Lộ Lộ xuất hiện bên trong không gian, cô còn chưa tỉnh hồn sau trận sợ hãi. Thật là mới thoát khỏi hang sói lại tiến vào hang hổ!Aizzz, chuyến đi này thật nhiều tai nạn nha.
Nhìn Lộ Lộ đang ngây ngốc ở bên cạnh, Tô Tiểu Tiểu cảm thấy vô cùng may mắn, thật may là cô nhanh chân, nếu không hiện giờ Lộ Lộ đã trở thành một đống thịt rồi!
Tô Tiểu Tiểu kiểm tra cơ thể mình, phát hiện bản thân cũng chỉ bị một chút vết thương ngoài da, không có gì đáng ngại.
Không biết những người khác như thế nào rồi, lúc nãy khi cô vừa cảm nhận được trận động đất thì thấy ba người Chu Kiên Thần đã ra khỏi cửa, chắc là không có gì đáng ngại, còn Chung Bình và Tống Thụy không biết thế nào rồi.
Tô Tiểu Tiểu nhớ tới trận động đất mạnh 10 năm trước, cô biết hiện tại không phải là thời điểm để đi ra ngoài. Mặt khác, bên ngoài dư âm của động đất vẫn còn xảy ra liên tục, cho dù có ra cũng không an toàn. Bây giờ cũng chỉ có thể đi một bước, tính một bước.
Ở trong không gian một lúc lâu, sau khi ăn uống no nê, Tô Tiểu Tiểu để Lộ Lộ ở lại trong không gian, cô ôm tâm lý may mắn ra bên ngoài xem thử tình hình bây giờ như thế nào.
“Ủa, đây là nơi nào vậy?”
Tô Tiểu Tiểu lấy đèn pin cầm tay ra (mọi người có nhớ là Tô Tiểu Tiểu từng là công nhân nhà máy điện không!), cô phát hiện bản thân đang ở trong một đường hầm hẹp!
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Tại sao lại ở nơi này, Tô Tiểu Tiểu không
“Chưa thấy, mọi người thì sao?”
“Tiếp tục tìm đi, nói không chừng chúng ta đã bỏ sót nơi nào đó thì sao!”
Chu Kiên Thần, Tiễn Nhị và Vi Thiệu Kỳ lại chia nhau ra để tìm người. Bọn họ không dám kêu to vì sợ zombie hoặc là động vật biến dị nghe tiếng mà tìm đến, vì thế họ chỉ có thể gọi nhỏ tên và tìm kiếm trong đống phế tích sau trận động đất.
Hai giờ trước, sau khi đã thu gom xăng xong, đang lúc chuẩn bị rời đi khỏi trạm xăng dầu, chân trước chỉ vừa mới bước ra khỏi cửa thì bỗng nhiên mặt đất chấn động dữ dội.
“Động đất!”
Mọi người lập tức phản ứng kịp, đang định chạy đi tìm chỗ nào để tránh né thì một tiếng “ầm” rất lớn vang lên, xà ngang trên trần nhà rơi xuống, trùng hợp chắn ngang cửa ra, nhưng mà Tô Tiểu Tiểu, Chung Bình và Tống Thụy vẫn còn ở bên trong.
Động đất một đợt nối tiếp một đợt, cho đến khi mặt đất hơi ổn định một chút, bọn họ mới có thể quay lại tìm kiếm đồng đội.
Cũng không biết bọn họ ở nơi nào rồi, có sao hay không!
“Tống Thụy! Tống Thụy! Tỉnh, tỉnh, anh không sao chứ!”
Chung Bình khó khăn lắm mới kéo được Tống Thụy từ dưới cái tủ bị đổ ra, vỗ vỗ mặt của anh, kêu:
“Ưmh~” Tống Thụy vô thức ‘ưmh’ một tiếng, nhưng vẫn chưa tỉnh lại được từ trong hôn mê, máu tươi chảy ra từ vết thương ở trên đầu anh ta đang được Chung Bình dùng tay bịt chặt lại.
Chung Bình không chút do dự, cô cởi áo khoác, xé một miếng vải từ chiếc áo sơ mi đang mặc trên người xuống, băng bó vết thương cho Tống Thụy để cầm máu.
Mới vừa rồi, nếu không phải Tống Thụy chạy tới đẩy cô ra thì bây giờ người bị đè ở đó là cô rồi!
Nhìn những vật xung quanh vẫn còn đang lắc lư, lung lay do ảnh hưởng của trận động đất, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào. Chung Bình khẽ cắn răng, cõng lên Tống Thụy, đi về hướng tủ thay quần áo ở góc tường để tránh né.
“Lộ Lộ, cẩn thận!”
Mắt thấy Lộ Lộ sắp bị trụ bê tông cốt thép dài mấy chục centimet đập vào đầu, Tô Tiểu Tiểu lo lắng nhào tới. Trong nháy mắt khi trụ bê tông sắp đập xuống, Tô Tiểu Tiểu ôm cổ của Lộ Lộ, cả hai cùng vào không gian.
“Ầm” Trụ bê tông đổ xuống, gây ra một tiếng vang thật lớn.
Sau đó, lại “ầm” một tiếng nữa, một nửa vách tường sụp xuống, bịt kín cửa!
“Phù! Phù! Thật may mắn! Thật may mắn!
Tô Tiểu Tiểu ôm cổ Lộ Lộ xuất hiện bên trong không gian, cô còn chưa tỉnh hồn sau trận sợ hãi. Thật là mới thoát khỏi hang sói lại tiến vào hang hổ!Aizzz, chuyến đi này thật nhiều tai nạn nha.
Nhìn Lộ Lộ đang ngây ngốc ở bên cạnh, Tô Tiểu Tiểu cảm thấy vô cùng may mắn, thật may là cô nhanh chân, nếu không hiện giờ Lộ Lộ đã trở thành một đống thịt rồi!
Tô Tiểu Tiểu kiểm tra cơ thể mình, phát hiện bản thân cũng chỉ bị một chút vết thương ngoài da, không có gì đáng ngại.
Không biết những người khác như thế nào rồi, lúc nãy khi cô vừa cảm nhận được trận động đất thì thấy ba người Chu Kiên Thần đã ra khỏi cửa, chắc là không có gì đáng ngại, còn Chung Bình và Tống Thụy không biết thế nào rồi.
Tô Tiểu Tiểu nhớ tới trận động đất mạnh 10 năm trước, cô biết hiện tại không phải là thời điểm để đi ra ngoài. Mặt khác, bên ngoài dư âm của động đất vẫn còn xảy ra liên tục, cho dù có ra cũng không an toàn. Bây giờ cũng chỉ có thể đi một bước, tính một bước.
Ở trong không gian một lúc lâu, sau khi ăn uống no nê, Tô Tiểu Tiểu để Lộ Lộ ở lại trong không gian, cô ôm tâm lý may mắn ra bên ngoài xem thử tình hình bây giờ như thế nào.
“Ủa, đây là nơi nào vậy?”
Tô Tiểu Tiểu lấy đèn pin cầm tay ra (mọi người có nhớ là Tô Tiểu Tiểu từng là công nhân nhà máy điện không!), cô phát hiện bản thân đang ở trong một đường hầm hẹp!
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Tại sao lại ở nơi này, Tô Tiểu Tiểu không
/36
|