Là boom chiếu sáng, bên hông vệ sĩ kia đang đeo là loại bom chiếu sáng ML98 do Mỹ chế tạo.
Mười Một bất chấp đau đớn mà chạy tới thi thể của vệ sĩ kia, nhanh chóng gỡ bom chiếu sáng ra rồi sau đó trở lại tựa lưng vào cửa xe.
Lúc này, “phanh”, tiếng kim loại cọ sát vào nhau, vệ sĩ thứ ba trốn phía sau xe hự nhẹ một tiếng rồi té lăn ra đất.
“Đạn xuyên thấu! Mười Một hít một hơi thật sâu, xem ra đối phương đã tiến vào vào trong biệt thự, hơn nữa khoảng cách là bảy trăm đến bảy trăm năm mươi mét.
Mười Một quay đầu nhìn Jolie và Katy, lúc này Katy trốn ở trong lòng ngực Jolie, cả người đang run rẩy, mà Jolie trấn định hơn một tí, chỉ là sắc mặt tái nhợt rất khó coi.
- Phu nhân.
Mười Một quát nhẹ một tiếng.
Jolie và Katy đồng thời nhìn hắn.
Mười Một giơ bom chiếu sáng trong tay nói:
- Khi tôi ném bom chiếu sáng này ra, các người nhanh chóng chạy vào trong nhà, biết rồi chứ?
Jolie gật đầu.
Mười Một dụng hàm răng rút khóa an toàn, sau đó dùng sức ném ra phía sau, ngoài miệng thét:
- Chạy!.
- Oành!
Phía sau đột nhiên xuất hiện một quầng sáng chói lòa, bởi vì mấy người Jolie đều chạy ngược hướng bom chiếu sáng, cho nên tầm mắt cũng không bị ảnh hưởng nghiêm trọng lắm. Mười Một cùng hai vệ sĩ khác bảo hộ phía sau Jolie và Katy, nhằm hướng biệt thự mà chạy.
Vừa mới chạy đến thềm đá thì chân của Katy quấn vào nhau, nàng nhất thời ngã dúi xuống đất. Mười Một thấy vậy thì vội chạy lên một bước đỡ lấy Katy và nhanh chóng chạy vào trong biệt thự.
Ngay khi mấy người vừa bước chân vào biệt thự, phía sau truyền đến những tiếng súng đùng đoàng, đạn bắn tới như mưa, một vệ sĩ không tránh kịp, lập tức, trên thân thể đã có hơn mười viên đạn găm vào.
Trong biệt thự, những người hầu sớm đã trốn đi đâu không biết, đại sảnh trống rỗng không một bóng người.
- Mười Một, làm sao bây giờ?
Jolie bất lực nhìn về phía Mười Một. Katy đã được Mười Một buông ra, lúc này nàng đang trốn trong góc tường mà xoa đôi chân trần, mồ hôi lạnh không ngừng rơi vì đau đớn. Jolie ôm nàng vào trong lòng, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Mười Một cùng gã vệ sĩ cuối cùng đứng nép sau hai bên vách tường của cửa chính, vừa ló đầu ra một chút nhanh chóng liếc mắt nhìn ra phía ngoài thì “đoàng” một tiếng vang lên, một viên đạn xuyên tường bắn tới. May mà Mười Một phản ứng rất nhanh, vừa cảm thấy nguy hiểm liền lập tức lui người lại. Nhưng thế cũng đã làm hắn rất kinh hãi, mồ hôi lạnh tuôn ra khắp người. Mặc dù bên ngoài khắp nơi đều có máy camera, nhưng phòng điều khiển lại không có ở bên trong biệt thự, mà là ở bên cạnh phòng vệ sĩ, cho nên hắn chỉ có thể lựa chọn phương pháp mạo hiểm này.
Phát súng vừa rồi là do súng ngắm bắn ra, từ phát súng đó có thể thấy được người cầm súng trốn trong một nơi bí mật gần đây và đang tập trung toàn lực ngắm bắn, sức phán đoán cùng tốc độ đều rất nhanh, là một súng ngắm chuyên nghiệp. Mặc dù vừa rồi chỉ là vội vã liếc qua, Mười Một đã phát hiện có hơn mười tên đang nhanh chóng tiến gần tới biệt thự, từ thân thủ nhanh nhẹn cùng nhịp chân thống nhất, hiển nhiên đều là bộ đội hoặc là lính đánh thuê chuyên nghiệp.
Mardy rốt cục đã đắc tội với người nào mà khiến cho họ xuất ra một lực lượng tinh nhuệ như vậy? Phải biết rằng, tiền trả cho lính đánh thuê chuyên nghiệp là rất cao, người bình thường khó có thể chi trả được, với khoản tiền khổng lồ đó có thể nuôi sống cả một đội quân tư nhân. Hơn nữa từ mục tiêu công kích của súng ngắm vừa rồi, hiển nhiên là nhằm vào Jolie và Katy, chính là không để lại ai sống sót.
Mười Một liếc nhìn vệ sĩ đối diện, lại quay đầu nhìn Jolie và Katy, trong đầu không ngừng suy nghĩ phương án. Phát ra tín hiệu cầu cứu thì không cần hắn tới làm, tại lúc tiếng súng vang lên thì bọn người vệ sĩ đã sớm phát ra tín hiệu cầu cứu, chỉ cần kiên trì đợi bọn người Mardy quay trở về, bọn họ có cơ hội sống sót. Nhưng là bọn hắn có thể chờ được sao chứ? Nếu chỉ là một mình Mười Một, hắn có tự tin cùng đọ sức với đối phương chờ viện quân trở về, nhưng là bây giờ chỉ có Jolie tay trói gà không chặt và Katy với cổ chân bị thương, hai người bọn họ đều trở thành gáng nặng.
Bây giờ việc đầu tiên là phải bảo vệ tốt cho Jolie và Katy, Mười Một mới có thể thoải mái mà đọ sức. Nhưng trong biệt thự này, chỗ nào mới là an toàn nhất đây? Tầng hầm? Mười Một lập tức loại bỏ liền, tầng hầm chỉ có một cửa ra vào, chính là một nơi bị bịt kín, vạn nhất đối phương dụng khói độc công kích thì chẳng còn hi vọng gì nữa. Hậu viện? Lại càng không được, ai biết đối phương có bao nhiêu người, nếu bọn chúng vây quanh công kích thì thật là từ chui đầu vào rọ.
Nếu là như vậy, cũng chỉ có ở bên trong biệt thự chơi trò du kích với bọn chúng thôi.
Mười Một lại nhìn về phía cổ chân bị thương của Katy, không khỏi thở dài một hơi, cái cổ chân đó đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tốc độ, khi chạy trốn đó chính là gánh nặng lớn nhất.
Bên ngoài vang lên những tiếng bước chân rất nhẹ, những lính đánh thuê này đã tới gần bên ngoài biệt thự. Mười Một chậm rãi từ bên hông lấy ra khẩu súng nhỏ, khẩu súng này là do khoa nghiên cứu của “Ma Quỷ” phát minh ra, ưu điểm là bắn rất nhanh, tầm bắn có thể đạt tới tám mươi mét, thay đạn cũng rất tiện lợi. Khuyết điểm là trọng lượng súng quá nhẹ, lực giật về sau lớn, hộp đạn chỉ có sáu viên.
Mười Một tựa ở sau cánh cửa, hít sâu một hơi, đối với loại kịch chiến huấn luyện này hắn đã trải qua rất nhiều lần, sự uy hiếp duy chính là tên bắn tỉa ẩn núp ở một nơi bí mật gần đây. Súng ngắm có tầm bắn xa, lực xuyên thấu mạnh, khẩu KP56 trong tay hắn không thể bắn tới. Nếu muốn đối phó kẻ bắn tỉa, chỉ có một người bắn tỉa khác mới có thể làm được, đáng tiếc trong tay Mười Một lại không có súng ngắm.
Bên ngoài biệt thư truyền đến một âm thanh “cạch” rất nhỏ, đột nhiên Mười Một thay đổi sắc mặt, bởi vì hắn nghe ra là tiếng động rút chốt an toàn của lựu đạn ra. Bây giờ tất cả mọi người ở chỗ này, nếu để cho đối phương ném lựu đạn đến, những người ở nơi này đều sẽ chết chắc. Nhưng biết rõ thì có thể làm gì giờ? Đối phương có súng bắn tỉa yểm hộ, thân hình hắn chỉ cần ló ra một chút, những viên đạn sẽ không chút lưu tình cắm vào trong thân thể hắn.
Trên đầu hắn, ánh đèn flash chợt sáng lên, Mười Một biết mình đã không có thời gian chờ đợi nữa. Cố nhịn đau, hai tay xốc vạt áo kéo toạt ra, chiếc áo ngoài nhanh chóng rơi xuống.
Mười Một dùng tốc độ nhanh nhất quăng chiếc áo ra ngoài.
- Đoàng!
Một viên đạn lập tức xuyên qua cái áo, liên tiếp sau là những tiếng súng máy dày đặc vang lên, cái áo khoác ngoài lập tức bị bắn thủng vô số lỗ.
Cùng lúc chiếc áo khoác ngoài bị quăng ra thì Mười Một đã lăn tròn trên mặt đất, nhờ chiếc áo khoác yểm hộ, hắn nhìn thấy một quả lựu đạn màu xanh đen đang bay tới. Cùng lúc đó, màn mưa đạn dày đặc đang bay sát sạt phía trên bắn trúng áo khoác của hắn.
Mười Một không chút do dự, giơ súng lên trực tiếp bắn ra một viên đạn. Thân thể hắn cũng do tác dụng của lực quán tính nên trượt trên dàn đá cẩm thạch trơn nhẵn về phía vệ sĩ bên kia.
Những động tác liên tiếp nhanh chóng như nước chảy mây trôi, hệt như đã được huấn luyện rất nhiều lần, không có chút sai lầm. Tất cả đều phát sinh trong thời gian hai giây ngắn ngủn, chỉ có thể dùng tia chớp để hình dung. Khi tên lính đánh thuê bên ngoài có phản ứng thì viên đạn đã bắn trúng quả lựu đạn rồi.
- Oành!
Bên ngoài biệt thự vang lên một tiếng nổ thật lớn, hai cánh cửa gỗ lim trong thoáng chốc đã bị nổ ra thành từng mảnh nhỏ, những mảnh gổ cùng một ít đất đá bắn vào trong phòng.
Mười Một lập tức từ trên mặt đất nhảy dựng lên, nhờ vào bụi khói dày đặc ở cánh cửa, vọt tới bên người Jolie và Katy, tay trái chịu đựng sự đau đớn, kéo cánh tay Jolie hét lớn:
- Đi!
Lúc này, tên vệ sĩ kia mới phục hồi tinh thần, ánh mắt phức tạp nhìn Mười Một một cái, không nói gì, nhanh chóng chạy tới bên này.
Mười Một bất chấp đau đớn mà chạy tới thi thể của vệ sĩ kia, nhanh chóng gỡ bom chiếu sáng ra rồi sau đó trở lại tựa lưng vào cửa xe.
Lúc này, “phanh”, tiếng kim loại cọ sát vào nhau, vệ sĩ thứ ba trốn phía sau xe hự nhẹ một tiếng rồi té lăn ra đất.
“Đạn xuyên thấu! Mười Một hít một hơi thật sâu, xem ra đối phương đã tiến vào vào trong biệt thự, hơn nữa khoảng cách là bảy trăm đến bảy trăm năm mươi mét.
Mười Một quay đầu nhìn Jolie và Katy, lúc này Katy trốn ở trong lòng ngực Jolie, cả người đang run rẩy, mà Jolie trấn định hơn một tí, chỉ là sắc mặt tái nhợt rất khó coi.
- Phu nhân.
Mười Một quát nhẹ một tiếng.
Jolie và Katy đồng thời nhìn hắn.
Mười Một giơ bom chiếu sáng trong tay nói:
- Khi tôi ném bom chiếu sáng này ra, các người nhanh chóng chạy vào trong nhà, biết rồi chứ?
Jolie gật đầu.
Mười Một dụng hàm răng rút khóa an toàn, sau đó dùng sức ném ra phía sau, ngoài miệng thét:
- Chạy!.
- Oành!
Phía sau đột nhiên xuất hiện một quầng sáng chói lòa, bởi vì mấy người Jolie đều chạy ngược hướng bom chiếu sáng, cho nên tầm mắt cũng không bị ảnh hưởng nghiêm trọng lắm. Mười Một cùng hai vệ sĩ khác bảo hộ phía sau Jolie và Katy, nhằm hướng biệt thự mà chạy.
Vừa mới chạy đến thềm đá thì chân của Katy quấn vào nhau, nàng nhất thời ngã dúi xuống đất. Mười Một thấy vậy thì vội chạy lên một bước đỡ lấy Katy và nhanh chóng chạy vào trong biệt thự.
Ngay khi mấy người vừa bước chân vào biệt thự, phía sau truyền đến những tiếng súng đùng đoàng, đạn bắn tới như mưa, một vệ sĩ không tránh kịp, lập tức, trên thân thể đã có hơn mười viên đạn găm vào.
Trong biệt thự, những người hầu sớm đã trốn đi đâu không biết, đại sảnh trống rỗng không một bóng người.
- Mười Một, làm sao bây giờ?
Jolie bất lực nhìn về phía Mười Một. Katy đã được Mười Một buông ra, lúc này nàng đang trốn trong góc tường mà xoa đôi chân trần, mồ hôi lạnh không ngừng rơi vì đau đớn. Jolie ôm nàng vào trong lòng, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Mười Một cùng gã vệ sĩ cuối cùng đứng nép sau hai bên vách tường của cửa chính, vừa ló đầu ra một chút nhanh chóng liếc mắt nhìn ra phía ngoài thì “đoàng” một tiếng vang lên, một viên đạn xuyên tường bắn tới. May mà Mười Một phản ứng rất nhanh, vừa cảm thấy nguy hiểm liền lập tức lui người lại. Nhưng thế cũng đã làm hắn rất kinh hãi, mồ hôi lạnh tuôn ra khắp người. Mặc dù bên ngoài khắp nơi đều có máy camera, nhưng phòng điều khiển lại không có ở bên trong biệt thự, mà là ở bên cạnh phòng vệ sĩ, cho nên hắn chỉ có thể lựa chọn phương pháp mạo hiểm này.
Phát súng vừa rồi là do súng ngắm bắn ra, từ phát súng đó có thể thấy được người cầm súng trốn trong một nơi bí mật gần đây và đang tập trung toàn lực ngắm bắn, sức phán đoán cùng tốc độ đều rất nhanh, là một súng ngắm chuyên nghiệp. Mặc dù vừa rồi chỉ là vội vã liếc qua, Mười Một đã phát hiện có hơn mười tên đang nhanh chóng tiến gần tới biệt thự, từ thân thủ nhanh nhẹn cùng nhịp chân thống nhất, hiển nhiên đều là bộ đội hoặc là lính đánh thuê chuyên nghiệp.
Mardy rốt cục đã đắc tội với người nào mà khiến cho họ xuất ra một lực lượng tinh nhuệ như vậy? Phải biết rằng, tiền trả cho lính đánh thuê chuyên nghiệp là rất cao, người bình thường khó có thể chi trả được, với khoản tiền khổng lồ đó có thể nuôi sống cả một đội quân tư nhân. Hơn nữa từ mục tiêu công kích của súng ngắm vừa rồi, hiển nhiên là nhằm vào Jolie và Katy, chính là không để lại ai sống sót.
Mười Một liếc nhìn vệ sĩ đối diện, lại quay đầu nhìn Jolie và Katy, trong đầu không ngừng suy nghĩ phương án. Phát ra tín hiệu cầu cứu thì không cần hắn tới làm, tại lúc tiếng súng vang lên thì bọn người vệ sĩ đã sớm phát ra tín hiệu cầu cứu, chỉ cần kiên trì đợi bọn người Mardy quay trở về, bọn họ có cơ hội sống sót. Nhưng là bọn hắn có thể chờ được sao chứ? Nếu chỉ là một mình Mười Một, hắn có tự tin cùng đọ sức với đối phương chờ viện quân trở về, nhưng là bây giờ chỉ có Jolie tay trói gà không chặt và Katy với cổ chân bị thương, hai người bọn họ đều trở thành gáng nặng.
Bây giờ việc đầu tiên là phải bảo vệ tốt cho Jolie và Katy, Mười Một mới có thể thoải mái mà đọ sức. Nhưng trong biệt thự này, chỗ nào mới là an toàn nhất đây? Tầng hầm? Mười Một lập tức loại bỏ liền, tầng hầm chỉ có một cửa ra vào, chính là một nơi bị bịt kín, vạn nhất đối phương dụng khói độc công kích thì chẳng còn hi vọng gì nữa. Hậu viện? Lại càng không được, ai biết đối phương có bao nhiêu người, nếu bọn chúng vây quanh công kích thì thật là từ chui đầu vào rọ.
Nếu là như vậy, cũng chỉ có ở bên trong biệt thự chơi trò du kích với bọn chúng thôi.
Mười Một lại nhìn về phía cổ chân bị thương của Katy, không khỏi thở dài một hơi, cái cổ chân đó đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tốc độ, khi chạy trốn đó chính là gánh nặng lớn nhất.
Bên ngoài vang lên những tiếng bước chân rất nhẹ, những lính đánh thuê này đã tới gần bên ngoài biệt thự. Mười Một chậm rãi từ bên hông lấy ra khẩu súng nhỏ, khẩu súng này là do khoa nghiên cứu của “Ma Quỷ” phát minh ra, ưu điểm là bắn rất nhanh, tầm bắn có thể đạt tới tám mươi mét, thay đạn cũng rất tiện lợi. Khuyết điểm là trọng lượng súng quá nhẹ, lực giật về sau lớn, hộp đạn chỉ có sáu viên.
Mười Một tựa ở sau cánh cửa, hít sâu một hơi, đối với loại kịch chiến huấn luyện này hắn đã trải qua rất nhiều lần, sự uy hiếp duy chính là tên bắn tỉa ẩn núp ở một nơi bí mật gần đây. Súng ngắm có tầm bắn xa, lực xuyên thấu mạnh, khẩu KP56 trong tay hắn không thể bắn tới. Nếu muốn đối phó kẻ bắn tỉa, chỉ có một người bắn tỉa khác mới có thể làm được, đáng tiếc trong tay Mười Một lại không có súng ngắm.
Bên ngoài biệt thư truyền đến một âm thanh “cạch” rất nhỏ, đột nhiên Mười Một thay đổi sắc mặt, bởi vì hắn nghe ra là tiếng động rút chốt an toàn của lựu đạn ra. Bây giờ tất cả mọi người ở chỗ này, nếu để cho đối phương ném lựu đạn đến, những người ở nơi này đều sẽ chết chắc. Nhưng biết rõ thì có thể làm gì giờ? Đối phương có súng bắn tỉa yểm hộ, thân hình hắn chỉ cần ló ra một chút, những viên đạn sẽ không chút lưu tình cắm vào trong thân thể hắn.
Trên đầu hắn, ánh đèn flash chợt sáng lên, Mười Một biết mình đã không có thời gian chờ đợi nữa. Cố nhịn đau, hai tay xốc vạt áo kéo toạt ra, chiếc áo ngoài nhanh chóng rơi xuống.
Mười Một dùng tốc độ nhanh nhất quăng chiếc áo ra ngoài.
- Đoàng!
Một viên đạn lập tức xuyên qua cái áo, liên tiếp sau là những tiếng súng máy dày đặc vang lên, cái áo khoác ngoài lập tức bị bắn thủng vô số lỗ.
Cùng lúc chiếc áo khoác ngoài bị quăng ra thì Mười Một đã lăn tròn trên mặt đất, nhờ chiếc áo khoác yểm hộ, hắn nhìn thấy một quả lựu đạn màu xanh đen đang bay tới. Cùng lúc đó, màn mưa đạn dày đặc đang bay sát sạt phía trên bắn trúng áo khoác của hắn.
Mười Một không chút do dự, giơ súng lên trực tiếp bắn ra một viên đạn. Thân thể hắn cũng do tác dụng của lực quán tính nên trượt trên dàn đá cẩm thạch trơn nhẵn về phía vệ sĩ bên kia.
Những động tác liên tiếp nhanh chóng như nước chảy mây trôi, hệt như đã được huấn luyện rất nhiều lần, không có chút sai lầm. Tất cả đều phát sinh trong thời gian hai giây ngắn ngủn, chỉ có thể dùng tia chớp để hình dung. Khi tên lính đánh thuê bên ngoài có phản ứng thì viên đạn đã bắn trúng quả lựu đạn rồi.
- Oành!
Bên ngoài biệt thự vang lên một tiếng nổ thật lớn, hai cánh cửa gỗ lim trong thoáng chốc đã bị nổ ra thành từng mảnh nhỏ, những mảnh gổ cùng một ít đất đá bắn vào trong phòng.
Mười Một lập tức từ trên mặt đất nhảy dựng lên, nhờ vào bụi khói dày đặc ở cánh cửa, vọt tới bên người Jolie và Katy, tay trái chịu đựng sự đau đớn, kéo cánh tay Jolie hét lớn:
- Đi!
Lúc này, tên vệ sĩ kia mới phục hồi tinh thần, ánh mắt phức tạp nhìn Mười Một một cái, không nói gì, nhanh chóng chạy tới bên này.
/967
|