Nỗi phẫn nộ tràn ngập khiến Ngô Lệ Nhã nghĩ tới việc báo cảnh sát, nhưng sau đó cô ấy nghĩ đến đàn chị Hồ Bình, hai năm trước Hồ Bình cũng lựa chọn phản kháng, Ngô Lệ Nhã cảm giác mình nên đi tìm cô ấy để nhờ giúp đỡ.
Sau khi Hồ Bình nghe Ngô Lệ Nhã khóc lóc kể lể, không những không cổ vũ cô ấy đi vạch trần Tống Vĩ Dân mà ngược lại bình tĩnh giúp cô phân tích, nếu Ngô Lệ Nhã làm như2thế thì tình hình sẽ phát triển như thế nào... Đầu tiên, cả trường sẽ biết Ngô Lệ Nhã bị Tống Vĩ Dân xâm hại! Loại chuyện như vậy nói thì dễ mà nghe thì khó, coi như Tống Vĩ Dân có bị trừng phạt thì cuộc đời của Ngô Lệ Nhã cũng bị hủy hoại.
Thứ hai, chắc chắn Tống Vĩ Dân sẽ cãi lại rằng Ngô Lệ Nhã tình nguyện chứ không phải bị cưỡng ép, hắn có thể bịa ra những chuyện độc ác khác để nói xấu5Ngô Lệ Nhã, hòng làm mọi người tin Ngô Lệ Nhã là một nữ sinh không có liêm sỉ.
Thứ nữa chính là những lời đồn đại... Trước kia Hồ Bình còn chưa bị như Ngô Lệ Nhã bây giờ, vậy mà cũng sắp chết chìm trong nước bọt của thiên hạ rồi, thử hỏi nếu Ngô Lệ Nhã thực sự đứng ra vạch trần Tống Vĩ Dân thì phải chuẩn bị tâm lý thế nào để đối mặt với những lời đồi đại của thiên hạ đây.
Thật ra lúc đó6Hồ Bình tốt bụng nhắc nhở bởi chính cô ấy cũng từng gặp chuyện giống như Ngô Lệ Nhã, không muốn Ngô Lệ Nhã lại giẫm lên vết xe đổ của mình... Đặc biệt là tình huống của Ngô Lệ Nhã còn tệ hơn cô ấy lúc trước. Tuy chuyện của Hồ Bình năm đó cũng bị đồn ầm lên, toàn trường cũng biết, nhưng Tống Vĩ Dân kia không chiếm được tiện nghi, còn bị cô ấy đá cho một cái phải vào bệnh viện.
Thế nhưng Ngô Lệ Nhã5thì không giống thế. Chuyện cô bị Tống Vĩ Dân xâm hại là sự thật không thể chối cãi, Hồ Bình muốn đề chuyện này xuống để tổn thương mà Ngô Lệ Nhã phải chịu ở mức thấp nhất có thể. Nhưng Ngô Lệ Nhã lại không nghĩ đến việc giữ im lặng, cô nói phải đi tố giác Tống Vĩ Dân, chắc chắn Diệp Phi đã thấy được cả quá trình đó, hơn nữa trong điện thoại của cô vẫn còn tin nhắn mà Tổng Vĩ Dân gửi. Ai3ngờ Ngô Lệ Nhã đột nhiên không thấy điện thoại của mình đâu nữa, chắc vừa rồi giãy giụa đã làm rơi điện thoại trong hội trường rồi, tin nhắn trong điện thoại chính là chứng cứ xác thực nhất.
Hồ Bình nghe vậy thì khuyên Ngô Lệ Nhã đừng ngây thơ như thế, từ những lời Diệp Phi vừa nói với Ngô Lệ Nhã là có thể thấy, gã sẽ không đứng ra làm chứng cho Ngô Lệ Nhã! Ngô Lệ Nhã không tin, cô quyết định ngày mai sẽ đi gặp Diệp Phi giải quyết rõ ràng, thuyết phục gã làm chứng cho mình!
Đêm đó Ngô Lệ Nhã ngủ ở ký túc xá của Hồ Bình, không trở về ký túc xá của mình nữa. Vì là ngày cuối tuần nên cũng có nhiều sinh viên không trở về ký túc xá, không có ai phát hiện đêm đó Ngô Lệ Nhã không ở ký túc xá của mình.
Sáng hôm sau, Ngô Lệ Nhã rời khỏi ký túc xá của Hồ Bình, tuy Hồ Bình rất lo lắng, nhưng cô ấy chỉ còn ở cùng thêm mấy ngày trước khi ra ngoài đi làm, nên mới dặn dò Ngô Lệ Nhã vài câu, để cô đừng làm chuyện điên rồ, nếu có chuyện gì thì gọi điện thoại cho mình. Nhưng Hồ Bình lại không ngờ đó chính là lần cuối cùng nhìn thấy Ngô Lệ Nhã. Trưa hôm đó, Hồ Bình vừa mới rời khỏi nơi phỏng vấn thì nhận được cuộc gọi từ một số lạ, vừa nhận điện thoại cô ấy nhận ra là Ngô Lệ Nhã gọi tới. Hồ Bình hỏi cô đang ở đâu? Tại sao lại dùng điện thoại công cộng gọi cho mình? Sau đó chợt nghe Ngô Lệ Nhã kinh hãi nói: “Điện thoại di động của em hết pin, vừa lúc trong ví có tiền lẻ nên gọi cho chị.”
Hồ Bình vội vàng khuyên Ngô Lệ Nhã về trường học trước, có chuyện gì thì gặp mặt rồi nói chuyện, Hồ Bình cũng lập tức trở về trường. Những Ngô Lệ Nhã không có ý cúp điện thoại, Ngô Lệ Nhã thê lương kể lại cho Hồ Bình chuyện xảy ra sau khi rời khỏi ký túc xá...
Đầu tiên Ngô Lệ Nhã chạy tới hội trường tìm lại điện thoại mình đánh rơi, rồi thấy nó dưới đất. Nhưng khi kiểm tra lại tin nhắn mà Tống Vĩ Dân đã gửi cho mình vào hôm qua thì lại tức giận vì nó bị xóa, chỉ còn lại những tin nhắn cãi lộn giữa cô và Tống Vĩ Dân. Chắc chắn là hôm qua Tống Vĩ Dân đã lấy điện thoại của cô xóa tin nhắn đó sau khi cô rời khỏi.
Vừa vội vừa tức, Ngô Lệ Nhã đi tìm Diệp Phi, hy vọng gã có thể nói ra chân tướng sự thật, kết quả cô lại bị Diệp Phi sỉ nhục, nói cô không có tự ái nên đàn ông mới làm như vậy. Vì vậy cho dù Ngô Lệ Nhã có nói gì, giải thích thể nào thì Diệp Phi cũng đều không nghe, một mực từ chối cầu xin của cô.
Đây là những điều mà Hồ Bình đã đoán được từ trước, có vài người, một khi đã liên quan đến lợi ích của bản thân thì họ sẽ bảo vệ lợi ích của mình đầu tiên. Ngô Lệ Nhã quá ngây thơ, cô không nghĩ đến việc khi cô lao ra khỏi hội trường thì Tống Vĩ Dân ở sau cũng đã nhìn thấy Diệp Phi. Ngô Lệ Nhã suy tính cả đêm mới tìm Diệp Phi làm chứng, nhưng chắc chắn Tống Vĩ Dân đã đi trước một bước. Có thể hắn đã uy hiếp hoặc hứa hẹn lợi ích gì với Diệp Phi rồi.
Thật ra trường đại học chính là mô hình thu nhỏ của xã hội, trong đó có sự thờ ơ, dối trá, ích kỉ, hại người ích ta, cũng có những người cơ hội và đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn... Những rối ren phức tạp ở trong trường cũng không thiếu.
Ngô Lệ Nhã chính là đóa hoa nhỏ được trồng trong nhà ấm, nếu không phải bị Tống Vĩ Dân để mắt tới thì e rằng cô chưa thể hiểu được xã hội đáng sợ đến thế nào.
Lúc đó qua điện thoại, Hồ Bình khuyên Ngô Lệ Nhà đừng quá xúc động, phải suy nghĩ bản thân mình... Hồ Bình đâu biết rằng lúc đó Ngô Lệ Nhã đã mua cho mình một chai thuốc sâu rồi.
Sau khi Hồ Bình dặn Ngô Lệ Nhã trở về trường thì tới ký túc xá tìm cô ấy ngay, nhưng hôm đó Hồ Bình ở ký túc xá chờ đến hơn nửa đêm cũng không thấy Ngô Lệ Nhã đầu. Trong lúc đợi, Hồ Bình cũng từng gọi cho Ngô Lệ Nhã, nhưng điện thoại của cô vẫn luôn trong tình trạng tắt máy. Đến sáng thứ hai, lúc Hồ Bình đi ăn sáng mới biết tin Ngô Lệ Nhã đã tự sát đêm qua, Hồ Bình khiếp sợ vội đi tìm Diệp Phi, chất vấn gã tại sao lại nói những lời khó nghe để kích thích Ngô Lệ Nhã. Nhưng Diệp Phi không thừa nhận trước khi chết, Ngô Lệ Nhã đã tìm gặp mình, gã còn dùng vẻ mặt hung ác cảnh cáo Hồ Bình: “Nếu cô còn muốn thuận lợi tốt nghiệp thì giữ miệng cho tốt vào...”
Không lâu sau khi Hồ Bình tìm Diệp Phi, thì gặp lại Tống Vĩ Dân đã lâu không thấy, ý của hắn chính là bảo Hồ Bình chớ xen vào chuyện của người khác, bằng không đến lúc không thể tốt nghiệp được thì đừng trách.
Hồ Bình có biết đến thủ đoạn của Tống Vĩ Dân, cuối cùng cô ấy không còn lựa chọn nào khác là phải lại im lặng...
Sau khi Hồ Bình nghe Ngô Lệ Nhã khóc lóc kể lể, không những không cổ vũ cô ấy đi vạch trần Tống Vĩ Dân mà ngược lại bình tĩnh giúp cô phân tích, nếu Ngô Lệ Nhã làm như2thế thì tình hình sẽ phát triển như thế nào... Đầu tiên, cả trường sẽ biết Ngô Lệ Nhã bị Tống Vĩ Dân xâm hại! Loại chuyện như vậy nói thì dễ mà nghe thì khó, coi như Tống Vĩ Dân có bị trừng phạt thì cuộc đời của Ngô Lệ Nhã cũng bị hủy hoại.
Thứ hai, chắc chắn Tống Vĩ Dân sẽ cãi lại rằng Ngô Lệ Nhã tình nguyện chứ không phải bị cưỡng ép, hắn có thể bịa ra những chuyện độc ác khác để nói xấu5Ngô Lệ Nhã, hòng làm mọi người tin Ngô Lệ Nhã là một nữ sinh không có liêm sỉ.
Thứ nữa chính là những lời đồn đại... Trước kia Hồ Bình còn chưa bị như Ngô Lệ Nhã bây giờ, vậy mà cũng sắp chết chìm trong nước bọt của thiên hạ rồi, thử hỏi nếu Ngô Lệ Nhã thực sự đứng ra vạch trần Tống Vĩ Dân thì phải chuẩn bị tâm lý thế nào để đối mặt với những lời đồi đại của thiên hạ đây.
Thật ra lúc đó6Hồ Bình tốt bụng nhắc nhở bởi chính cô ấy cũng từng gặp chuyện giống như Ngô Lệ Nhã, không muốn Ngô Lệ Nhã lại giẫm lên vết xe đổ của mình... Đặc biệt là tình huống của Ngô Lệ Nhã còn tệ hơn cô ấy lúc trước. Tuy chuyện của Hồ Bình năm đó cũng bị đồn ầm lên, toàn trường cũng biết, nhưng Tống Vĩ Dân kia không chiếm được tiện nghi, còn bị cô ấy đá cho một cái phải vào bệnh viện.
Thế nhưng Ngô Lệ Nhã5thì không giống thế. Chuyện cô bị Tống Vĩ Dân xâm hại là sự thật không thể chối cãi, Hồ Bình muốn đề chuyện này xuống để tổn thương mà Ngô Lệ Nhã phải chịu ở mức thấp nhất có thể. Nhưng Ngô Lệ Nhã lại không nghĩ đến việc giữ im lặng, cô nói phải đi tố giác Tống Vĩ Dân, chắc chắn Diệp Phi đã thấy được cả quá trình đó, hơn nữa trong điện thoại của cô vẫn còn tin nhắn mà Tổng Vĩ Dân gửi. Ai3ngờ Ngô Lệ Nhã đột nhiên không thấy điện thoại của mình đâu nữa, chắc vừa rồi giãy giụa đã làm rơi điện thoại trong hội trường rồi, tin nhắn trong điện thoại chính là chứng cứ xác thực nhất.
Hồ Bình nghe vậy thì khuyên Ngô Lệ Nhã đừng ngây thơ như thế, từ những lời Diệp Phi vừa nói với Ngô Lệ Nhã là có thể thấy, gã sẽ không đứng ra làm chứng cho Ngô Lệ Nhã! Ngô Lệ Nhã không tin, cô quyết định ngày mai sẽ đi gặp Diệp Phi giải quyết rõ ràng, thuyết phục gã làm chứng cho mình!
Đêm đó Ngô Lệ Nhã ngủ ở ký túc xá của Hồ Bình, không trở về ký túc xá của mình nữa. Vì là ngày cuối tuần nên cũng có nhiều sinh viên không trở về ký túc xá, không có ai phát hiện đêm đó Ngô Lệ Nhã không ở ký túc xá của mình.
Sáng hôm sau, Ngô Lệ Nhã rời khỏi ký túc xá của Hồ Bình, tuy Hồ Bình rất lo lắng, nhưng cô ấy chỉ còn ở cùng thêm mấy ngày trước khi ra ngoài đi làm, nên mới dặn dò Ngô Lệ Nhã vài câu, để cô đừng làm chuyện điên rồ, nếu có chuyện gì thì gọi điện thoại cho mình. Nhưng Hồ Bình lại không ngờ đó chính là lần cuối cùng nhìn thấy Ngô Lệ Nhã. Trưa hôm đó, Hồ Bình vừa mới rời khỏi nơi phỏng vấn thì nhận được cuộc gọi từ một số lạ, vừa nhận điện thoại cô ấy nhận ra là Ngô Lệ Nhã gọi tới. Hồ Bình hỏi cô đang ở đâu? Tại sao lại dùng điện thoại công cộng gọi cho mình? Sau đó chợt nghe Ngô Lệ Nhã kinh hãi nói: “Điện thoại di động của em hết pin, vừa lúc trong ví có tiền lẻ nên gọi cho chị.”
Hồ Bình vội vàng khuyên Ngô Lệ Nhã về trường học trước, có chuyện gì thì gặp mặt rồi nói chuyện, Hồ Bình cũng lập tức trở về trường. Những Ngô Lệ Nhã không có ý cúp điện thoại, Ngô Lệ Nhã thê lương kể lại cho Hồ Bình chuyện xảy ra sau khi rời khỏi ký túc xá...
Đầu tiên Ngô Lệ Nhã chạy tới hội trường tìm lại điện thoại mình đánh rơi, rồi thấy nó dưới đất. Nhưng khi kiểm tra lại tin nhắn mà Tống Vĩ Dân đã gửi cho mình vào hôm qua thì lại tức giận vì nó bị xóa, chỉ còn lại những tin nhắn cãi lộn giữa cô và Tống Vĩ Dân. Chắc chắn là hôm qua Tống Vĩ Dân đã lấy điện thoại của cô xóa tin nhắn đó sau khi cô rời khỏi.
Vừa vội vừa tức, Ngô Lệ Nhã đi tìm Diệp Phi, hy vọng gã có thể nói ra chân tướng sự thật, kết quả cô lại bị Diệp Phi sỉ nhục, nói cô không có tự ái nên đàn ông mới làm như vậy. Vì vậy cho dù Ngô Lệ Nhã có nói gì, giải thích thể nào thì Diệp Phi cũng đều không nghe, một mực từ chối cầu xin của cô.
Đây là những điều mà Hồ Bình đã đoán được từ trước, có vài người, một khi đã liên quan đến lợi ích của bản thân thì họ sẽ bảo vệ lợi ích của mình đầu tiên. Ngô Lệ Nhã quá ngây thơ, cô không nghĩ đến việc khi cô lao ra khỏi hội trường thì Tống Vĩ Dân ở sau cũng đã nhìn thấy Diệp Phi. Ngô Lệ Nhã suy tính cả đêm mới tìm Diệp Phi làm chứng, nhưng chắc chắn Tống Vĩ Dân đã đi trước một bước. Có thể hắn đã uy hiếp hoặc hứa hẹn lợi ích gì với Diệp Phi rồi.
Thật ra trường đại học chính là mô hình thu nhỏ của xã hội, trong đó có sự thờ ơ, dối trá, ích kỉ, hại người ích ta, cũng có những người cơ hội và đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn... Những rối ren phức tạp ở trong trường cũng không thiếu.
Ngô Lệ Nhã chính là đóa hoa nhỏ được trồng trong nhà ấm, nếu không phải bị Tống Vĩ Dân để mắt tới thì e rằng cô chưa thể hiểu được xã hội đáng sợ đến thế nào.
Lúc đó qua điện thoại, Hồ Bình khuyên Ngô Lệ Nhà đừng quá xúc động, phải suy nghĩ bản thân mình... Hồ Bình đâu biết rằng lúc đó Ngô Lệ Nhã đã mua cho mình một chai thuốc sâu rồi.
Sau khi Hồ Bình dặn Ngô Lệ Nhã trở về trường thì tới ký túc xá tìm cô ấy ngay, nhưng hôm đó Hồ Bình ở ký túc xá chờ đến hơn nửa đêm cũng không thấy Ngô Lệ Nhã đầu. Trong lúc đợi, Hồ Bình cũng từng gọi cho Ngô Lệ Nhã, nhưng điện thoại của cô vẫn luôn trong tình trạng tắt máy. Đến sáng thứ hai, lúc Hồ Bình đi ăn sáng mới biết tin Ngô Lệ Nhã đã tự sát đêm qua, Hồ Bình khiếp sợ vội đi tìm Diệp Phi, chất vấn gã tại sao lại nói những lời khó nghe để kích thích Ngô Lệ Nhã. Nhưng Diệp Phi không thừa nhận trước khi chết, Ngô Lệ Nhã đã tìm gặp mình, gã còn dùng vẻ mặt hung ác cảnh cáo Hồ Bình: “Nếu cô còn muốn thuận lợi tốt nghiệp thì giữ miệng cho tốt vào...”
Không lâu sau khi Hồ Bình tìm Diệp Phi, thì gặp lại Tống Vĩ Dân đã lâu không thấy, ý của hắn chính là bảo Hồ Bình chớ xen vào chuyện của người khác, bằng không đến lúc không thể tốt nghiệp được thì đừng trách.
Hồ Bình có biết đến thủ đoạn của Tống Vĩ Dân, cuối cùng cô ấy không còn lựa chọn nào khác là phải lại im lặng...
/1940
|