Sau đó tôi lại nhờ Bạch Kiện đưa tôi đi xem thử thi thể của Diệp Phi, có lẽ qua đó còn có thể cảm nhận được manh mối có ích nào khác cũng không chừng!! Tôi không so được với Bạch Kiện, tuy rằng tôi có
thể nhìn thi thể, nhưng mà lại không xem nổi thi thể đang giải phẫu, cho nên tôi cố ý bảo2Bạch Kiện đợi sau khi pháp y khâu thi thế lại xong hết mới đưa tôi đi xem.
Khi tôi nhìn thấy thi thể của Diệp Phi một lần nữa, ngực của gã ta đã có thêm một vết khâu hình chữ Y, tưởng tượng đến hồn phách của gã ta vẫn còn vất vưởng ở trong công ty, tôi lại rất tò mò rốt cuộc là gã5ta đang tìm kiếm thứ gì?
Mới đầu ký ức tàn hồn mà tôi cảm nhận được gần như giống với lần trước, không có khác biệt gì quá lớn, đến cuối cùng, đột nhiên lại xuất hiện một đoạn quá khứ lúc Diệp Phi lên đại học...
Lúc ấy Diệp Phi rất ngây ngô, mặt toàn mụn trứng cá, còn đeo một cặp kính gọng đen to đùng.6Tuy rằng ngoại hình hơi ngớ ngẩn, nhưng tính cách của gã ta lại không khác gì nhiều so với hiện tại.
Năm đó gã ta và Chân Huy, cũng chính là ông chủ chân là bạn giường trên giường dưới cùng một ký túc xá, tình bạn giữa bọn họ cũng có từ đoạn năm tháng xanh mướt đó. Có điều hồi đó tính cách của Diệp5Phi cứng nhắc, gần như không có bạn bè gì, cho dù là mấy người ở cùng một ký túc xá cũng chỉ có quan hệ với gã ta rất bình thường.
Tuy nhiên đến khi một cô gái xuất hiện, mới làm gã ta ít nhiều có chút thay đổi... Cô gái đó tên Ngô Lệ Nhã, là hoa khôi của khoa họ, cũng là nữ thần3được công nhận trong trường. Khi lần đầu tiên Diệp Phi nhìn thấy cô ấy đã không thể tự khống chế được mà phải lòng.
Vì có thể theo đuổi được Ngô Lệ Nhã, Diệp Phi quả thực giống như thay đổi thành một người khác. Nhưng mặc dù như vậy, Ngô Lệ Nhã vẫn không hề liếc mắt nhìn gã ta một cái. Tính cách Diệp Phi cực đoan nên không hiểu tình yêu là không thể miễn cưỡng, gã ta còn cố chấp cho rằng Ngô Lệ Nhã không thích mình là do ghét bỏ điều kiện gia đình mình không tốt! Nhận định Ngô Lệ Nhã chính là một cô gái hám lợi.
Tuy rằng tôi không nhìn thấy trong trí nhớ của Diệp Phi chuyện sau đó phát triển như thế nào, nhưng xem gã ta bây giờ vẫn là người cô đơn thì biết, “mối tình đầu” hoặc phải nói là “yêu đơn phương” kia của gã ta chắc hẳn cũng kết thúc bằng cách cực kỳ không tốt đẹp.
Tính cách của Diệp Phi có khuyết điểm trí mạng, điều này có lẽ có liên quan đến những việc gã ta đã trải qua thời thơ ấu, nhưng trong trí nhớ hiện giờ của tàn hồn lại không có chút gì về quãng thời gian đó.
Sau đó tôi nói cái tên Ngô Lệ Nhã này cho Bạch Kiện, để anh ta nghĩ cách điều tra thử xem tình hình gần đây của Ngô Lệ Nhã như thế nào...
Buổi tối khi về nhà chú Lê ăn cơm, tôi mới kể lại đơn giản tình huống bên phía Bạch Kiện cho chú ấy nghe, chú ấy cũng thở dài nói: “Tay Diệp Phi này cũng đúng là một nhân tài mà! Cháu nói xem, với tính cách của gã ta làm sao mà sống được trong xã hội thế?”.
Tôi cũng cười đáp: “Còn không phải sao, chỉ cần một điểm này thôi cháu đã thấy không thể không nể phục ông chủ Chân kia đấy! Một tên có tính cách quái đản như vậy mà có thể làm bạn với gã ta suốt mười mấy năm... Đây có lẽ chính là lý do tại sao người ta có thể trở thành ông chủ, mà có người cả đời lại phải đi làm thuê cho người khác.”
Bây giờ xem ra, chuyện công ty của ông chủ nhân có ma quấy phá đúng là phải chờ đến sau khi bên phía nhóm Bạch Kiện có nhiều manh mối hơn, mới có thể có cách giải quyết. Nhưng có một điểm tối lại cảm thấy hơi nghi ngờ, đó chính là hình như ông chủ nhân này rất ít đề cập đến Diệp Phi trước mặt chúng tôi, quan hệ giữa bọn họ có đúng là tốt như Diệp Phi nghĩ vậy không? Sáng sớm ngày hôm sau, điện thoại của Bạch Kiện đã đánh thức tối, mẹ nó, tôi nhìn đồng hồ thì thấy mới sáu giờ rưỡi, vì thế tức giận nói: “Anh hai, tôi và anh có thù oán gì hả! Mới sớm tinh mơ anh đã gọi tôi dậy rồi!”
Tiếp đó trong điện thoại truyền đến giọng nói vui mừng của Bạch Kiện: “Lát nữa đến đây tìm anh! Anh có phát hiện quan trọng!” Hết cách, tôi đành phải mơ mơ màng màng bò dậy rửa mặt qua loa, rồi cùng Đinh Nhất lái xe thẳng đến chỗ Bạch Kiện... Khi chúng tôi tới nơi thì thấy Bạch Kiện đang họp bàn vụ án với mấy đồng nghiệp, anh ta nhìn thấy tôi tới thì ra hiệu bảo tôi tìm chỗ ngồi xuống nghe trước đi, vì thế tôi và Đinh Nhất tìm một một góc ngồi xuống.
Lúc ấy một đồng nghiệp của Bạch Kiện đang trình bày một số tình hình mà họ tìm hiểu được từ ông chủ Chân ngày hôm qua. Theo như ông chủ chân kể, anh ta và Diệp Phi là bạn học đại học, bởi vì nguyên nhân tính cách nên họ cũng không phải quá thân thiết, nhưng anh ta nói trong khía cạnh quản lý thì Diệp Phi có phong cách rất riêng, cho nên lúc ấy anh ta mới tuyển người bạn học cũ này vào công ty mình làm giám sát văn phòng.
Nói thẳng ra, Diệp Phi đóng vai mặt đỏ trong công ty, hơn nữa tính cách của Diệp Phi vốn không ra làm sao, cho nên toàn công ty trên dưới hầu như không ai thích gã ta. Nhưng mặc dù như vậy, nhân viên của công ty lại vì kiêng kị tình bạn giữa gã ta và ông chủ Chân nên không dám nói gì cả.
Đồng thời ông chủ Chân cũng nói, anh ta không tin bất kỳ nhân viên nào trong công ty sẽ là hung thủ, bởi vì anh ta cho rằng chỉ mỗi việc vặt lục đục với nhau trong công việc thế này thật sự không nghiêm trọng đến mức phải giết người.
Lúc này một nhân viên điều tra khác lấy ra hồ sơ về Ngô Lệ Nhã đưa cho Bạch Kiện, anh ta mở ra xem vài lần, sau đó bắt đầu trình bày tình huống cơ bản của Ngô Lệ Nhã. Tuy nhiên điều khiến tôi không thể nào ngờ đến là, cô Ngô Lệ Nhã này cũng đã chết vào hơn mười năm trước rồi!
Theo kết luận của cảnh sát vào thời điểm đó là Ngô Lệ Nhã chết do tự sát, hơn nữa đã loại trừ khả năng bị giết, nhưng còn tại sao cô ấy lại tự sát thì vẫn không tìm ra được nguyên nhân trong đó.
Dựa vào thời gian Ngô Lệ Nhã tự sát ghi trên hồ sơ, đúng vào năm cô ấy lên năm hai đại học, đó chắc là lúc Diệp Phi đang điên cuồng theo đuổi cô ấy. Với trình độ theo đuổi Ngô Lệ Nhã điên cuồng của Diệp Phi lúc ấy, thật sự rất khó làm người ta không liên tưởng đến cái chết của Ngô Lệ Nhã có thể có quan hệ với Diệp Phi.
Tiếp đó Bạch Kiên lại nói đến một nhân vật mấu chốt, người này chính là anh trai của Ngô Lệ Nhã, Ngô Lập Phong. Khi người tên Ngô Lập Phong này lọt vào tầm nhìn đã lập tức khiến mọi người kích thích. Bởi vì ông ta không phải ai khác, chính là ông chủ của căn cứ CS nơi xảy ra chuyện!! Điều này không khỏi hơi quá trùng hợp chăng?
Tuy nhiên mọi việc đều phải cần chứng cứ, không thể vì trùng hợp thì nói Ngô Lập Phong chính là hung thủ bắn chết Diệp Phi được. Hơn nữa nhìn tư liệu cá nhân của Ngô Lập Phong, lúc Ngô Lệ Nhã xảy ra chuyện, ông ta đang đi lính trong quân đội, nếu Diệp Phi chỉ là người theo đuổi em gái của ông ta, vậy chắc chắn giữa họ sẽ không có giao thoa gì cả. Cho nên vấn đề bây giờ nằm ở chỗ chân tướng cái chết của Ngô Lệ Nhã năm đó rốt cuộc là gì? Cô ấy thật sự tự sát ư? Có thể nào sau khi anh trai xuất ngũ phát hiện cái chết của em gái hơi kỳ quặc, cho nên bằng vào sự khôn ngoan của mình tìm ra hung thủ thật sự, sau đó giết chết gã?? Nhưng tất cả những điều này đều chỉ là suy đoán, không ai biết sự thật năm đó là gì cả...
Sau đó Bạch Kiện chuyển hồ sơ vụ tự sát của Ngô Lệ Nhã dưới phân cục lên, năm đó vụ này đã gây nên tiếng vang không nhỏ, suy cho cùng Ngô Lệ Nhã đang đúng vào độ tuổi xuân tươi đẹp nhất, vì chuyện gì mà lại đột nhiên kết thúc sinh mạng của mình chứ?
thể nhìn thi thể, nhưng mà lại không xem nổi thi thể đang giải phẫu, cho nên tôi cố ý bảo2Bạch Kiện đợi sau khi pháp y khâu thi thế lại xong hết mới đưa tôi đi xem.
Khi tôi nhìn thấy thi thể của Diệp Phi một lần nữa, ngực của gã ta đã có thêm một vết khâu hình chữ Y, tưởng tượng đến hồn phách của gã ta vẫn còn vất vưởng ở trong công ty, tôi lại rất tò mò rốt cuộc là gã5ta đang tìm kiếm thứ gì?
Mới đầu ký ức tàn hồn mà tôi cảm nhận được gần như giống với lần trước, không có khác biệt gì quá lớn, đến cuối cùng, đột nhiên lại xuất hiện một đoạn quá khứ lúc Diệp Phi lên đại học...
Lúc ấy Diệp Phi rất ngây ngô, mặt toàn mụn trứng cá, còn đeo một cặp kính gọng đen to đùng.6Tuy rằng ngoại hình hơi ngớ ngẩn, nhưng tính cách của gã ta lại không khác gì nhiều so với hiện tại.
Năm đó gã ta và Chân Huy, cũng chính là ông chủ chân là bạn giường trên giường dưới cùng một ký túc xá, tình bạn giữa bọn họ cũng có từ đoạn năm tháng xanh mướt đó. Có điều hồi đó tính cách của Diệp5Phi cứng nhắc, gần như không có bạn bè gì, cho dù là mấy người ở cùng một ký túc xá cũng chỉ có quan hệ với gã ta rất bình thường.
Tuy nhiên đến khi một cô gái xuất hiện, mới làm gã ta ít nhiều có chút thay đổi... Cô gái đó tên Ngô Lệ Nhã, là hoa khôi của khoa họ, cũng là nữ thần3được công nhận trong trường. Khi lần đầu tiên Diệp Phi nhìn thấy cô ấy đã không thể tự khống chế được mà phải lòng.
Vì có thể theo đuổi được Ngô Lệ Nhã, Diệp Phi quả thực giống như thay đổi thành một người khác. Nhưng mặc dù như vậy, Ngô Lệ Nhã vẫn không hề liếc mắt nhìn gã ta một cái. Tính cách Diệp Phi cực đoan nên không hiểu tình yêu là không thể miễn cưỡng, gã ta còn cố chấp cho rằng Ngô Lệ Nhã không thích mình là do ghét bỏ điều kiện gia đình mình không tốt! Nhận định Ngô Lệ Nhã chính là một cô gái hám lợi.
Tuy rằng tôi không nhìn thấy trong trí nhớ của Diệp Phi chuyện sau đó phát triển như thế nào, nhưng xem gã ta bây giờ vẫn là người cô đơn thì biết, “mối tình đầu” hoặc phải nói là “yêu đơn phương” kia của gã ta chắc hẳn cũng kết thúc bằng cách cực kỳ không tốt đẹp.
Tính cách của Diệp Phi có khuyết điểm trí mạng, điều này có lẽ có liên quan đến những việc gã ta đã trải qua thời thơ ấu, nhưng trong trí nhớ hiện giờ của tàn hồn lại không có chút gì về quãng thời gian đó.
Sau đó tôi nói cái tên Ngô Lệ Nhã này cho Bạch Kiện, để anh ta nghĩ cách điều tra thử xem tình hình gần đây của Ngô Lệ Nhã như thế nào...
Buổi tối khi về nhà chú Lê ăn cơm, tôi mới kể lại đơn giản tình huống bên phía Bạch Kiện cho chú ấy nghe, chú ấy cũng thở dài nói: “Tay Diệp Phi này cũng đúng là một nhân tài mà! Cháu nói xem, với tính cách của gã ta làm sao mà sống được trong xã hội thế?”.
Tôi cũng cười đáp: “Còn không phải sao, chỉ cần một điểm này thôi cháu đã thấy không thể không nể phục ông chủ Chân kia đấy! Một tên có tính cách quái đản như vậy mà có thể làm bạn với gã ta suốt mười mấy năm... Đây có lẽ chính là lý do tại sao người ta có thể trở thành ông chủ, mà có người cả đời lại phải đi làm thuê cho người khác.”
Bây giờ xem ra, chuyện công ty của ông chủ nhân có ma quấy phá đúng là phải chờ đến sau khi bên phía nhóm Bạch Kiện có nhiều manh mối hơn, mới có thể có cách giải quyết. Nhưng có một điểm tối lại cảm thấy hơi nghi ngờ, đó chính là hình như ông chủ nhân này rất ít đề cập đến Diệp Phi trước mặt chúng tôi, quan hệ giữa bọn họ có đúng là tốt như Diệp Phi nghĩ vậy không? Sáng sớm ngày hôm sau, điện thoại của Bạch Kiện đã đánh thức tối, mẹ nó, tôi nhìn đồng hồ thì thấy mới sáu giờ rưỡi, vì thế tức giận nói: “Anh hai, tôi và anh có thù oán gì hả! Mới sớm tinh mơ anh đã gọi tôi dậy rồi!”
Tiếp đó trong điện thoại truyền đến giọng nói vui mừng của Bạch Kiện: “Lát nữa đến đây tìm anh! Anh có phát hiện quan trọng!” Hết cách, tôi đành phải mơ mơ màng màng bò dậy rửa mặt qua loa, rồi cùng Đinh Nhất lái xe thẳng đến chỗ Bạch Kiện... Khi chúng tôi tới nơi thì thấy Bạch Kiện đang họp bàn vụ án với mấy đồng nghiệp, anh ta nhìn thấy tôi tới thì ra hiệu bảo tôi tìm chỗ ngồi xuống nghe trước đi, vì thế tôi và Đinh Nhất tìm một một góc ngồi xuống.
Lúc ấy một đồng nghiệp của Bạch Kiện đang trình bày một số tình hình mà họ tìm hiểu được từ ông chủ Chân ngày hôm qua. Theo như ông chủ chân kể, anh ta và Diệp Phi là bạn học đại học, bởi vì nguyên nhân tính cách nên họ cũng không phải quá thân thiết, nhưng anh ta nói trong khía cạnh quản lý thì Diệp Phi có phong cách rất riêng, cho nên lúc ấy anh ta mới tuyển người bạn học cũ này vào công ty mình làm giám sát văn phòng.
Nói thẳng ra, Diệp Phi đóng vai mặt đỏ trong công ty, hơn nữa tính cách của Diệp Phi vốn không ra làm sao, cho nên toàn công ty trên dưới hầu như không ai thích gã ta. Nhưng mặc dù như vậy, nhân viên của công ty lại vì kiêng kị tình bạn giữa gã ta và ông chủ Chân nên không dám nói gì cả.
Đồng thời ông chủ Chân cũng nói, anh ta không tin bất kỳ nhân viên nào trong công ty sẽ là hung thủ, bởi vì anh ta cho rằng chỉ mỗi việc vặt lục đục với nhau trong công việc thế này thật sự không nghiêm trọng đến mức phải giết người.
Lúc này một nhân viên điều tra khác lấy ra hồ sơ về Ngô Lệ Nhã đưa cho Bạch Kiện, anh ta mở ra xem vài lần, sau đó bắt đầu trình bày tình huống cơ bản của Ngô Lệ Nhã. Tuy nhiên điều khiến tôi không thể nào ngờ đến là, cô Ngô Lệ Nhã này cũng đã chết vào hơn mười năm trước rồi!
Theo kết luận của cảnh sát vào thời điểm đó là Ngô Lệ Nhã chết do tự sát, hơn nữa đã loại trừ khả năng bị giết, nhưng còn tại sao cô ấy lại tự sát thì vẫn không tìm ra được nguyên nhân trong đó.
Dựa vào thời gian Ngô Lệ Nhã tự sát ghi trên hồ sơ, đúng vào năm cô ấy lên năm hai đại học, đó chắc là lúc Diệp Phi đang điên cuồng theo đuổi cô ấy. Với trình độ theo đuổi Ngô Lệ Nhã điên cuồng của Diệp Phi lúc ấy, thật sự rất khó làm người ta không liên tưởng đến cái chết của Ngô Lệ Nhã có thể có quan hệ với Diệp Phi.
Tiếp đó Bạch Kiên lại nói đến một nhân vật mấu chốt, người này chính là anh trai của Ngô Lệ Nhã, Ngô Lập Phong. Khi người tên Ngô Lập Phong này lọt vào tầm nhìn đã lập tức khiến mọi người kích thích. Bởi vì ông ta không phải ai khác, chính là ông chủ của căn cứ CS nơi xảy ra chuyện!! Điều này không khỏi hơi quá trùng hợp chăng?
Tuy nhiên mọi việc đều phải cần chứng cứ, không thể vì trùng hợp thì nói Ngô Lập Phong chính là hung thủ bắn chết Diệp Phi được. Hơn nữa nhìn tư liệu cá nhân của Ngô Lập Phong, lúc Ngô Lệ Nhã xảy ra chuyện, ông ta đang đi lính trong quân đội, nếu Diệp Phi chỉ là người theo đuổi em gái của ông ta, vậy chắc chắn giữa họ sẽ không có giao thoa gì cả. Cho nên vấn đề bây giờ nằm ở chỗ chân tướng cái chết của Ngô Lệ Nhã năm đó rốt cuộc là gì? Cô ấy thật sự tự sát ư? Có thể nào sau khi anh trai xuất ngũ phát hiện cái chết của em gái hơi kỳ quặc, cho nên bằng vào sự khôn ngoan của mình tìm ra hung thủ thật sự, sau đó giết chết gã?? Nhưng tất cả những điều này đều chỉ là suy đoán, không ai biết sự thật năm đó là gì cả...
Sau đó Bạch Kiện chuyển hồ sơ vụ tự sát của Ngô Lệ Nhã dưới phân cục lên, năm đó vụ này đã gây nên tiếng vang không nhỏ, suy cho cùng Ngô Lệ Nhã đang đúng vào độ tuổi xuân tươi đẹp nhất, vì chuyện gì mà lại đột nhiên kết thúc sinh mạng của mình chứ?
/1940
|