Rốt cuộc địch nhân là ai?
Nhìn mấy trăm thi thể thiên sứ xếp chồng trên quảng trường, hắn không đành lòng nhìn các vết thương. Lại nhìn cả tòa Vân trung thành bị bao phủ trong huyết hải đang từng chút một tiến đến gần, thành chủ Vân Trung thành xanh mặt, vừa sợ vừa giận. Mấy ngày nay, thần kinh hắn căng như sợi dây đàn, hắn cảm thấy có gì đó nguy hiểm. Nhưng cũng không nghĩ tới địch nhân công kích đáng sợ và quỷ dị như vậy.
"Đại nhân, thủy tinh cầu đã mất đi tác dụng, ma pháp truyền tin không phát được ra ngoài, linh hồn truyền âm cũng không được, chúng ta đã mất liên lạc với thiên sứ chiến đội bên ngoài!"
Nhìn ánh sáng ảm đạm của thủy tinh cầu, luyện ngục thiên sứ Mạch Khắc Khảm Tư da đầu tê dại, không rét mà run. Phong tỏa cả tòa Vân trung thành, ngăn cách cảm ứng của Vân trung thành cùng ngoại giới, đây là thần thông khủng bố cỡ nào?
Bất chấp mấy chục vạn năm trước đã có thực lực vị diện lưu lãng giả, nhưng Mạch Khắc Khảm Tư tự thấy mình vĩnh viễn cũng không có thực lực khủng bố như vậy. Đừng nói là hắn, cho dù thành chủ đại nhân cùng Tài Phán giả bình thường cũng không thể
"Lôi Mông, đội trưởng Lưu Vân chiến đội, hắn cuối cùng cũng tới!" Nhìn mây mù ở phương xa đỏ như máu, Cáp Linh Đốn thì thào nói. Trừ Lôi Mông, hắn không tin có ai dám tấn công Vân trung thành, trừ Lôi Mông thực lực thâm sâu không lường được, hắn thực sự không nghĩ ra ai có thực lực khủng bố như vậy.
"Không, Cáp Linh Đốn, nếu ta đoán không sai thì người này không phải Lôi Mông." Thủ lĩnh Tài Phán giả ánh mắt như điện, lạnh lùng nhìn huyết hải khôn cùng, nhàn nhạt nói tiếp:
" Lôi Mông tuy tinh thông hỏa hệ pháp tắc, nhưng công kích tuyệt đối không quỷ dị như vậy, hắn lúc động thủ thường không lưu tình nhưng bình thường sẽ không tấn công cả tòa thành"
Năm đó, là thiếp thân thị vệ của Đại thống lĩnh Ma Quân, Đao Hoàng từng tham gia truy sát các lưu lãng chiến đội, nên hiểu rất rõ ràng phong cách cùng thủ đoạn tấn công của Lôi Mông. Nếu là Lôi Mông đến báo thù, hoặc là một đường giết thẳng đến đây, hoặc là âm thầm áp sát nhất kích trí mạng. Vô luận thành công hay không cũng sẽ lập tức rút lui, tuyệt đối sẽ không giả thần giả quỷ, đem phong tỏa cả tòa Vân trung thành.
"Không phải Lôi Mông thì là ai chứ?" Thành chủ Vân Trung thành Cáp Linh Đốn cau mày, nhờ Đao Hoàng nhắc nhở, hắn cũng cảm giác thủ đoạn công kích cùng phong cách của Lôi Mông trước đây khác xa nhau. Nhưng hắn nghĩ nát óc cũng không nhớ đã chọc phải tổ kiến lửa khủng bố như vậy lúc nào.
"Tạp Mạt, thế nào rồi, có liên lạc được với các Tài Phán giả khác không?" Nhìn huyết hải khôn cùng che đậy khỏi cảm ứng của thần thức, Đao Hoàng nhíu mày hỏi Tài Phán giả bên cạnh.
"Đại nhân, tình huống cực kì không ổn. Ta chỉ cảm ứng được trong đám mây mù kì lạ kia có hơi thở của không ít cường giả. Dùng tất cả biện pháp cũng không thể liên lạc với Tài Phán giả bên ngoài. Hoàn toàn mất đi liên lạc với Vô Tận Hải Dương!" Tài Phán giả tên Tạp Mạt mở hai mắt, sắc mặt ngưng trọng. Trên trán chảy mồ hôi lạnh, có lẽ vừa rồi vì mạnh mẽ đột phá sự phong tỏa của huyết hải. Hắn đã tiêu hao không ít tinh thần lực nhưng đáng tiếc vẫn không liên lạc được với Tài Phán giả khác.
"Cái gì. Không tìm được Tài Phán giả khác. Mất đi liên lạc với Vô Tận Hải Dương?" Đao Hoàng sắc mặt đại biến. Tạp Mạt là cường giả duy nhất tu luyện linh hồn pháp tắc, nếu hắn cũng không thể đột phá phong tỏa của khôn cùng huyết hải có nghĩa là vấn đề đã trở nên nghiêm trọng. "Cáp Linh Đốn, kẻ địch tuyệt đối không phải là Lôi Mông, nói xem ngươi đã đắc tội với ai?"
Ban đầu, đối với khốn cảnh của Vân trung thành, Đao Hoàng thực sự không để ý tới. Bên người có hơn mười tên Tài Phán giả, hắn tin rằng dù có gặp cường địch cỡ nào hắn cũng có thể dễ dàng thoát thân. Có thể hướng tới các Tài Phán giả khác hoặc Vô Tận Hải Dương cầu viện. Nhưng sự tình phát triển ngoài dự đoán của hắn, càng ngày càng xấu đi.
"Đại nhân, ta đắc tội với ai. Người khác có thể không rõ nhưng ngài phải biết chứ!" Thành chủ Vân Trung thành chua xót lắc đầu. Nguồn: http://truyenyy.com
Năm đó, vì cung cấp thông tin tình báo cho Ma Quân. Hắn làm không ít việc ti bỉ. Bởi vậy nên có rất nhiều lưu lãng chiến đội bị thương nặng hoặc toàn quân bị diệt. Sau cuộc chiến, hắn được Ma Quân mạnh mẽ nâng đỡ nhưng cũng không biết đắc tội bao nhiêu lưu lãng giả may mắn sống sót.
"Cáp Linh Đốn, Ta cho người ba ngày. Sau đó nếu vấn đề không thể giải quyết. Chúng ta bảo vệ ngươi cùng nhau lao ra, nhưng còn vấn đề sau đó thì người tự mình giải quyết hoặc là ngươi tự mình đến Vô Tận Hải Dương tìm Ma Quân đại nhân!" Đao Hoàng sắc mặt lạnh như băng, phất tay đem toàn bộ Tài Phán giả bên cạnh rời đi.
Những năm gần đây, hắn vì Cáp Linh Đốn xử lí không biết bao nhiêu phiền toái, đã sớm gánh chịu bao khó nhọc. Lần này, Ma Quân đại nhân đích thân ra lệnh phải điều tra rõ ràng tình huống dị thường của Thông Thiên tháp, vì dự phòng tránh khỏi vạn vô nhất thất, hắn vốn định đến Vân trung thành mượn một đội thiên sứ mười hai cánh chiến đội làm vật hi sinh, không nghĩ tới ngược lại còn bị sự tình của Cáp Linh Đốn làm cho chậm trễ, trong lòng cực độ nóng giận. Càng không xong chính là phiền toái lần này so với trước đây khó giải quyết hơn nhiều, chưa động thủ hắn đã cảm giác được một cỗ nguy hiểm mãnh liệt nên sinh ra bất mãn trong lòng.
"Ba ngày thời gian?"
Nhìn bóng dáng dần xa của Đao Hoàng và các Tài Phán giả, Cáp Linh Đốn sắc mặt âm trầm, nhanh chóng tổ chức hành động. Chuẩn bị tổ chức một đội thiên sứ chiến đấu tinh duệ lao ra, xem rốt cuộc địch nhân bên trong mây mù màu đỏ là cái dạng gì. Hắn vừa giận vừa sợ, vội vàng phát ra từng đạo mệnh lệnh. Cùng lúc đó ở bên trong huyết hải khôn cùng Dương Lăng lại bình tĩnh như không việc gì. Chỉ huy Ma thú đại quân hành động ở khắp nơi. Chặn giết thiên sứ chiến đội từ các vị diện quay về, tấn công bộ đội phá vây của Vân trung thành, thi triển vô thượng vu thuật giúp huyết hải vô biên tiến lên từng chút một, áp súc không gian của Vân trung thành.
Vây cứ điểm đánh viện binh!
Vì báo thù cho Vưu Na, Dương Lăng không chỉ muốn huyết tẩy Vân trung thành, còn muốn diệt trừ hoàn toàn thế lực của Cáp Linh Đốn, làm cho hắn sợ hãi cùng điên cuồng và tuyệt vọng. Sau khi hắn hoàn toàn thất thế thì mới chặt bỏ đầu hắn. Nếu trực tiếp chặt đầu hắn thì quá tiện nghi cho hắn.
Mặc dù Đao Hoàng vừa thống lĩnh hơn mười tên Tài Phán giả đến Vân trung thành nhưng bằng vào uy lực vô biên của đại vu thiên địa và khôn cùng huyết hải, Dương Lăng dễ dàng phong tỏa cảm ứng cùng liên lạc của Vân trung thành cùng ngoại giới. Dựa vào hai đại Tổ Vu cùng thực lực của Ma thú quân đoàn hôm nay, hắn tự tin có thể đem Đao Hoàng cùng hơn mười tên Tài Phán giả ra giết một lượt, nhất tiễn hạ song điêu. Không thể liên hệ cùng ngoại giới, Cáp Linh Đốn cùng Đao Hoàng không thể cầu viện các Tài Phán giả ở vị diện phụ cận, càng không thể trực tiếp hồi báo cùng cầu viện Ma Quân ở Vô Tận Hải Dương. Cứ như vậy có thể chậm rãi phá hủy Vân trung thành mà không cần lo lắng viện quân của địch nhanh chóng kéo đến. Chờ Tài Phán giả khác biết được tin tức thông qua không gian loạn lưu đuổi đến đây thì đã sớm chặt đầu của Cáp Linh Đốn và cao bay xa chạy.
"Gặp một đội đại thiên sứ mười hai cánh, giết hơn ngàn tên còn mấy ngàn tên thì bị bắt trói lại!"
Thi vu vương cười to chỉ huy một đội tử vong kỵ sĩ đem một đám tù binh đi tới. Dưới sự chỉ huy của Dương Lăng, hắn thống lĩnh một nhánh ma thú đại quân cùng vong linh quân đoàn trấn thủ huyết hải khôn cùng, tiêu diệt thiên sứ chiến đội phá vây. Kim Bằng, Mẫu Hoàng, Độc Long vương cùng Hắc Giáp đại ác ma Na Tháp Lị thống lĩnh các nhánh ma thú đại quân khác trấn thủ bốn phương, tiêu diệt các thiên sứ chiến đội từ các vị diện chạy về, vây cứ điểm đánh viện quân, thu hoạch phong phú. Được sự hỗ trợ của thiên địa đại vu và khôn cùng huyết hải, nhất nhất tiêu diệt phần đông thiên sứ chiến đội. Một bộ phận giết chết tại chỗ, những tên còn sót lại bị trọng thương thì bắt trói, chuẩn bị để Dương Lăng thuần hóa, mở rộng quy mô quân đoàn huyết thiên sứ.
" La Đức Lý Cách Tư, đại nhân không phải đã có lệnh, trừ việc lập uy cùng ngăn cản bên ngoài, nếu không cần giết thì sẽ không giết sao?"
Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á liếc ánh mắt mắt sắc như dao nhìn Thi vu vương, từng làm một thiên sứ, nàng rất rõ ràng thiên sứ hầu như thân bất do kỷ, hy vọng đem phần đông tù binh thiên sứ đến để Dương Lăng phá giải linh hồn phong ấn ở sâu trong óc bọn họ, thuần hóa thành huyết thiên sứ tự do. Vì vậy cả ngày nàng thống lĩnh quân đoàn Huyết thiên sứ di động khắp nơi trong huyết hải, gặp được thiên sứ chiến đội liền dẫn dụ bọn họ vào sâu trong huyết hải, nhờ cấm chế của Dương Lăng làm bọn họ bị thương nặng rồi bắt sống. Mắt thấy Thi vu vương giết đến nỗi cả người dính đầy máu tươi, chẳng biết đã giết biết bao thiên sứ, trong lòng cực kì bất mãn.
"Hắc hắc, Áo Phỉ Lợi Á, cái này không trách ta được. Những tên này không biết lượng sức, muốn xông lên chịu chết, chỉ có thể trách bọn họ đoản mệnh mà thôi!"
Thi vu vương cười cười, chùi vết máu trên tay lên quần áo. Đối với bọn thiên sứ chẳng biết sống chết tiến đến, hắn tuyệt sẽ không nương tay, một là vì lập uy tra tấn thần kinh của Cáp Linh Đốn, còn lại là vì cắn nuốt linh hồn thuần tịnh của thiên sứ. Cắn nuốt năng lượng linh hồn càng nhiều, uy lực của vong linh pháp thuật càng lớn, khó có cơ hội gặp nhiều năng lượng khổng lồ tinh thuần như vậy, hắn làm sao dễ dàng bỏ qua như vậy?
"Đại nhân, hôm nay số thiên sứ bắt được đã đạt tới năm ngàn, người xem…" Nhìn thi vu vương trời sanh thích nhìn thấy máu, Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á lắc đầu, vừa nói vừa chỉ huy các huyết thiên sứ đem các thiên sứ bắt lại cùng một chỗ.
"Yên tâm đi, trước tiên đem đi giam giữ ở trong không gian vu tháp, về sau có thời gian sẽ từ từ phá giải linh hồn phong ấn ở sâu trong óc bọn họ!" Thấy huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á mắt long lanh nhìn mình, Dương Lăng cười cười, tay bắt vu ấn, mặc niệm vu quyết, phất tay một lần thu hồi mấy ngàn tên thiên sứ lại.
"Cám ơn đại nhân!" Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á khom người hành lễ, sâu kín liếc mắt nhìn Dương Lăng sau đó xoay người rời đi, thống lĩnh huyết thiên sứ quân đoàn di chuyển khắp nơi trong huyết hải, tìm kiếm những thiên sứ không biết sống chết xông vào.
"Đại nhân, khi nào thì tiến vào chặt đầu thành chủ Vân trung thành?" Thi vu vương hiểu được tâm ý của Dương Lăng, cũng mong được giết nhiều thiên sứ hơn nữa, tiến từng bước tăng năng lượng linh hồn của mình lên. Nhưng lo lắng đêm dài lắm mộng, sợ đại đội Tài Phán giả kinh khủng đuổi tới.
"Bây giờ còn chưa phải lúc, La Đức Lí Cách Tư, ta tự biết chừng mực, còn chưa bị cừu hận che mắt!" Dương Lăng cười nhạt, dưới sự hộ vệ của hai đại tổ vu Hậu Thổ và Cộng Công ngồi xuống, chậm rãi nhắm mắt lại, thi triển vô thượng vu thuật cẩn thận cảm ứng Vân trung thành cùng biến hóa của cả Trật Tự vị diện.
[/I]
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Nhìn mấy trăm thi thể thiên sứ xếp chồng trên quảng trường, hắn không đành lòng nhìn các vết thương. Lại nhìn cả tòa Vân trung thành bị bao phủ trong huyết hải đang từng chút một tiến đến gần, thành chủ Vân Trung thành xanh mặt, vừa sợ vừa giận. Mấy ngày nay, thần kinh hắn căng như sợi dây đàn, hắn cảm thấy có gì đó nguy hiểm. Nhưng cũng không nghĩ tới địch nhân công kích đáng sợ và quỷ dị như vậy.
"Đại nhân, thủy tinh cầu đã mất đi tác dụng, ma pháp truyền tin không phát được ra ngoài, linh hồn truyền âm cũng không được, chúng ta đã mất liên lạc với thiên sứ chiến đội bên ngoài!"
Nhìn ánh sáng ảm đạm của thủy tinh cầu, luyện ngục thiên sứ Mạch Khắc Khảm Tư da đầu tê dại, không rét mà run. Phong tỏa cả tòa Vân trung thành, ngăn cách cảm ứng của Vân trung thành cùng ngoại giới, đây là thần thông khủng bố cỡ nào?
Bất chấp mấy chục vạn năm trước đã có thực lực vị diện lưu lãng giả, nhưng Mạch Khắc Khảm Tư tự thấy mình vĩnh viễn cũng không có thực lực khủng bố như vậy. Đừng nói là hắn, cho dù thành chủ đại nhân cùng Tài Phán giả bình thường cũng không thể
"Lôi Mông, đội trưởng Lưu Vân chiến đội, hắn cuối cùng cũng tới!" Nhìn mây mù ở phương xa đỏ như máu, Cáp Linh Đốn thì thào nói. Trừ Lôi Mông, hắn không tin có ai dám tấn công Vân trung thành, trừ Lôi Mông thực lực thâm sâu không lường được, hắn thực sự không nghĩ ra ai có thực lực khủng bố như vậy.
"Không, Cáp Linh Đốn, nếu ta đoán không sai thì người này không phải Lôi Mông." Thủ lĩnh Tài Phán giả ánh mắt như điện, lạnh lùng nhìn huyết hải khôn cùng, nhàn nhạt nói tiếp:
" Lôi Mông tuy tinh thông hỏa hệ pháp tắc, nhưng công kích tuyệt đối không quỷ dị như vậy, hắn lúc động thủ thường không lưu tình nhưng bình thường sẽ không tấn công cả tòa thành"
Năm đó, là thiếp thân thị vệ của Đại thống lĩnh Ma Quân, Đao Hoàng từng tham gia truy sát các lưu lãng chiến đội, nên hiểu rất rõ ràng phong cách cùng thủ đoạn tấn công của Lôi Mông. Nếu là Lôi Mông đến báo thù, hoặc là một đường giết thẳng đến đây, hoặc là âm thầm áp sát nhất kích trí mạng. Vô luận thành công hay không cũng sẽ lập tức rút lui, tuyệt đối sẽ không giả thần giả quỷ, đem phong tỏa cả tòa Vân trung thành.
"Không phải Lôi Mông thì là ai chứ?" Thành chủ Vân Trung thành Cáp Linh Đốn cau mày, nhờ Đao Hoàng nhắc nhở, hắn cũng cảm giác thủ đoạn công kích cùng phong cách của Lôi Mông trước đây khác xa nhau. Nhưng hắn nghĩ nát óc cũng không nhớ đã chọc phải tổ kiến lửa khủng bố như vậy lúc nào.
"Tạp Mạt, thế nào rồi, có liên lạc được với các Tài Phán giả khác không?" Nhìn huyết hải khôn cùng che đậy khỏi cảm ứng của thần thức, Đao Hoàng nhíu mày hỏi Tài Phán giả bên cạnh.
"Đại nhân, tình huống cực kì không ổn. Ta chỉ cảm ứng được trong đám mây mù kì lạ kia có hơi thở của không ít cường giả. Dùng tất cả biện pháp cũng không thể liên lạc với Tài Phán giả bên ngoài. Hoàn toàn mất đi liên lạc với Vô Tận Hải Dương!" Tài Phán giả tên Tạp Mạt mở hai mắt, sắc mặt ngưng trọng. Trên trán chảy mồ hôi lạnh, có lẽ vừa rồi vì mạnh mẽ đột phá sự phong tỏa của huyết hải. Hắn đã tiêu hao không ít tinh thần lực nhưng đáng tiếc vẫn không liên lạc được với Tài Phán giả khác.
"Cái gì. Không tìm được Tài Phán giả khác. Mất đi liên lạc với Vô Tận Hải Dương?" Đao Hoàng sắc mặt đại biến. Tạp Mạt là cường giả duy nhất tu luyện linh hồn pháp tắc, nếu hắn cũng không thể đột phá phong tỏa của khôn cùng huyết hải có nghĩa là vấn đề đã trở nên nghiêm trọng. "Cáp Linh Đốn, kẻ địch tuyệt đối không phải là Lôi Mông, nói xem ngươi đã đắc tội với ai?"
Ban đầu, đối với khốn cảnh của Vân trung thành, Đao Hoàng thực sự không để ý tới. Bên người có hơn mười tên Tài Phán giả, hắn tin rằng dù có gặp cường địch cỡ nào hắn cũng có thể dễ dàng thoát thân. Có thể hướng tới các Tài Phán giả khác hoặc Vô Tận Hải Dương cầu viện. Nhưng sự tình phát triển ngoài dự đoán của hắn, càng ngày càng xấu đi.
"Đại nhân, ta đắc tội với ai. Người khác có thể không rõ nhưng ngài phải biết chứ!" Thành chủ Vân Trung thành chua xót lắc đầu. Nguồn: http://truyenyy.com
Năm đó, vì cung cấp thông tin tình báo cho Ma Quân. Hắn làm không ít việc ti bỉ. Bởi vậy nên có rất nhiều lưu lãng chiến đội bị thương nặng hoặc toàn quân bị diệt. Sau cuộc chiến, hắn được Ma Quân mạnh mẽ nâng đỡ nhưng cũng không biết đắc tội bao nhiêu lưu lãng giả may mắn sống sót.
"Cáp Linh Đốn, Ta cho người ba ngày. Sau đó nếu vấn đề không thể giải quyết. Chúng ta bảo vệ ngươi cùng nhau lao ra, nhưng còn vấn đề sau đó thì người tự mình giải quyết hoặc là ngươi tự mình đến Vô Tận Hải Dương tìm Ma Quân đại nhân!" Đao Hoàng sắc mặt lạnh như băng, phất tay đem toàn bộ Tài Phán giả bên cạnh rời đi.
Những năm gần đây, hắn vì Cáp Linh Đốn xử lí không biết bao nhiêu phiền toái, đã sớm gánh chịu bao khó nhọc. Lần này, Ma Quân đại nhân đích thân ra lệnh phải điều tra rõ ràng tình huống dị thường của Thông Thiên tháp, vì dự phòng tránh khỏi vạn vô nhất thất, hắn vốn định đến Vân trung thành mượn một đội thiên sứ mười hai cánh chiến đội làm vật hi sinh, không nghĩ tới ngược lại còn bị sự tình của Cáp Linh Đốn làm cho chậm trễ, trong lòng cực độ nóng giận. Càng không xong chính là phiền toái lần này so với trước đây khó giải quyết hơn nhiều, chưa động thủ hắn đã cảm giác được một cỗ nguy hiểm mãnh liệt nên sinh ra bất mãn trong lòng.
"Ba ngày thời gian?"
Nhìn bóng dáng dần xa của Đao Hoàng và các Tài Phán giả, Cáp Linh Đốn sắc mặt âm trầm, nhanh chóng tổ chức hành động. Chuẩn bị tổ chức một đội thiên sứ chiến đấu tinh duệ lao ra, xem rốt cuộc địch nhân bên trong mây mù màu đỏ là cái dạng gì. Hắn vừa giận vừa sợ, vội vàng phát ra từng đạo mệnh lệnh. Cùng lúc đó ở bên trong huyết hải khôn cùng Dương Lăng lại bình tĩnh như không việc gì. Chỉ huy Ma thú đại quân hành động ở khắp nơi. Chặn giết thiên sứ chiến đội từ các vị diện quay về, tấn công bộ đội phá vây của Vân trung thành, thi triển vô thượng vu thuật giúp huyết hải vô biên tiến lên từng chút một, áp súc không gian của Vân trung thành.
Vây cứ điểm đánh viện binh!
Vì báo thù cho Vưu Na, Dương Lăng không chỉ muốn huyết tẩy Vân trung thành, còn muốn diệt trừ hoàn toàn thế lực của Cáp Linh Đốn, làm cho hắn sợ hãi cùng điên cuồng và tuyệt vọng. Sau khi hắn hoàn toàn thất thế thì mới chặt bỏ đầu hắn. Nếu trực tiếp chặt đầu hắn thì quá tiện nghi cho hắn.
Mặc dù Đao Hoàng vừa thống lĩnh hơn mười tên Tài Phán giả đến Vân trung thành nhưng bằng vào uy lực vô biên của đại vu thiên địa và khôn cùng huyết hải, Dương Lăng dễ dàng phong tỏa cảm ứng cùng liên lạc của Vân trung thành cùng ngoại giới. Dựa vào hai đại Tổ Vu cùng thực lực của Ma thú quân đoàn hôm nay, hắn tự tin có thể đem Đao Hoàng cùng hơn mười tên Tài Phán giả ra giết một lượt, nhất tiễn hạ song điêu. Không thể liên hệ cùng ngoại giới, Cáp Linh Đốn cùng Đao Hoàng không thể cầu viện các Tài Phán giả ở vị diện phụ cận, càng không thể trực tiếp hồi báo cùng cầu viện Ma Quân ở Vô Tận Hải Dương. Cứ như vậy có thể chậm rãi phá hủy Vân trung thành mà không cần lo lắng viện quân của địch nhanh chóng kéo đến. Chờ Tài Phán giả khác biết được tin tức thông qua không gian loạn lưu đuổi đến đây thì đã sớm chặt đầu của Cáp Linh Đốn và cao bay xa chạy.
"Gặp một đội đại thiên sứ mười hai cánh, giết hơn ngàn tên còn mấy ngàn tên thì bị bắt trói lại!"
Thi vu vương cười to chỉ huy một đội tử vong kỵ sĩ đem một đám tù binh đi tới. Dưới sự chỉ huy của Dương Lăng, hắn thống lĩnh một nhánh ma thú đại quân cùng vong linh quân đoàn trấn thủ huyết hải khôn cùng, tiêu diệt thiên sứ chiến đội phá vây. Kim Bằng, Mẫu Hoàng, Độc Long vương cùng Hắc Giáp đại ác ma Na Tháp Lị thống lĩnh các nhánh ma thú đại quân khác trấn thủ bốn phương, tiêu diệt các thiên sứ chiến đội từ các vị diện chạy về, vây cứ điểm đánh viện quân, thu hoạch phong phú. Được sự hỗ trợ của thiên địa đại vu và khôn cùng huyết hải, nhất nhất tiêu diệt phần đông thiên sứ chiến đội. Một bộ phận giết chết tại chỗ, những tên còn sót lại bị trọng thương thì bắt trói, chuẩn bị để Dương Lăng thuần hóa, mở rộng quy mô quân đoàn huyết thiên sứ.
" La Đức Lý Cách Tư, đại nhân không phải đã có lệnh, trừ việc lập uy cùng ngăn cản bên ngoài, nếu không cần giết thì sẽ không giết sao?"
Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á liếc ánh mắt mắt sắc như dao nhìn Thi vu vương, từng làm một thiên sứ, nàng rất rõ ràng thiên sứ hầu như thân bất do kỷ, hy vọng đem phần đông tù binh thiên sứ đến để Dương Lăng phá giải linh hồn phong ấn ở sâu trong óc bọn họ, thuần hóa thành huyết thiên sứ tự do. Vì vậy cả ngày nàng thống lĩnh quân đoàn Huyết thiên sứ di động khắp nơi trong huyết hải, gặp được thiên sứ chiến đội liền dẫn dụ bọn họ vào sâu trong huyết hải, nhờ cấm chế của Dương Lăng làm bọn họ bị thương nặng rồi bắt sống. Mắt thấy Thi vu vương giết đến nỗi cả người dính đầy máu tươi, chẳng biết đã giết biết bao thiên sứ, trong lòng cực kì bất mãn.
"Hắc hắc, Áo Phỉ Lợi Á, cái này không trách ta được. Những tên này không biết lượng sức, muốn xông lên chịu chết, chỉ có thể trách bọn họ đoản mệnh mà thôi!"
Thi vu vương cười cười, chùi vết máu trên tay lên quần áo. Đối với bọn thiên sứ chẳng biết sống chết tiến đến, hắn tuyệt sẽ không nương tay, một là vì lập uy tra tấn thần kinh của Cáp Linh Đốn, còn lại là vì cắn nuốt linh hồn thuần tịnh của thiên sứ. Cắn nuốt năng lượng linh hồn càng nhiều, uy lực của vong linh pháp thuật càng lớn, khó có cơ hội gặp nhiều năng lượng khổng lồ tinh thuần như vậy, hắn làm sao dễ dàng bỏ qua như vậy?
"Đại nhân, hôm nay số thiên sứ bắt được đã đạt tới năm ngàn, người xem…" Nhìn thi vu vương trời sanh thích nhìn thấy máu, Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á lắc đầu, vừa nói vừa chỉ huy các huyết thiên sứ đem các thiên sứ bắt lại cùng một chỗ.
"Yên tâm đi, trước tiên đem đi giam giữ ở trong không gian vu tháp, về sau có thời gian sẽ từ từ phá giải linh hồn phong ấn ở sâu trong óc bọn họ!" Thấy huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á mắt long lanh nhìn mình, Dương Lăng cười cười, tay bắt vu ấn, mặc niệm vu quyết, phất tay một lần thu hồi mấy ngàn tên thiên sứ lại.
"Cám ơn đại nhân!" Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á khom người hành lễ, sâu kín liếc mắt nhìn Dương Lăng sau đó xoay người rời đi, thống lĩnh huyết thiên sứ quân đoàn di chuyển khắp nơi trong huyết hải, tìm kiếm những thiên sứ không biết sống chết xông vào.
"Đại nhân, khi nào thì tiến vào chặt đầu thành chủ Vân trung thành?" Thi vu vương hiểu được tâm ý của Dương Lăng, cũng mong được giết nhiều thiên sứ hơn nữa, tiến từng bước tăng năng lượng linh hồn của mình lên. Nhưng lo lắng đêm dài lắm mộng, sợ đại đội Tài Phán giả kinh khủng đuổi tới.
"Bây giờ còn chưa phải lúc, La Đức Lí Cách Tư, ta tự biết chừng mực, còn chưa bị cừu hận che mắt!" Dương Lăng cười nhạt, dưới sự hộ vệ của hai đại tổ vu Hậu Thổ và Cộng Công ngồi xuống, chậm rãi nhắm mắt lại, thi triển vô thượng vu thuật cẩn thận cảm ứng Vân trung thành cùng biến hóa của cả Trật Tự vị diện.
[/I]
Ma Thú Lĩnh Chủ.
/832
|