Linh đài không minh, Dương Lăng dung hòa vào trời đất, mở rộng tâm tình, tận tình hấp thu sinh mệnh năng lượng màu xanh ngập tràn trong sâm lâm. Luyện thể vu quyết tự động vận chuyển, năng lượng sinh mệnh mênh mông thấm vào từng thớ thịt, thấm vào tận xương tủy. Không lâu sau, gân mạch được bao phủ bởi một tầng lục sắc, toàn thân lấp lánh một màn lục quang nhàn nhạt.
Sinh mệnh năng lượng tinh thuần thấm vào trong gân mạch và xương cốt, thân thể của Dương Lăng bắt đầu một vòng cường hóa mới. Khác với những lần cường hóa trước, lần này có sự thay đổi về chất, sức mạnh nhục thể và phòng ngự đều tăng thêm một tầng, sinh mệnh lực càng tăng mạnh.
Một giọt máu cũng ẩn chứa năng lượng sinh mệnh khổng lồ, một tia thần thức, ẩn chứa năng lượng linh hồn kinh người. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Tốc độ vận chuyển của Vu đan cũng tăng mạnh, đem năng lượng sinh mệnh khổng lồ chuyển hóa thành vu lực tinh thuần, Hồn tinh trong não hải, mỗi một phân một thốn đều phát ra tinh vụ dày đặc, dung hợp với lục vụ bên ngòai cơ thể, thậm chí trực tiếp thôn phệ lục vụ của tinh thần. Dần dần, màu sắc của tinh vụ cũng chuyển thành màu xanh nhạt, phạm vi bao phủ càng ngày càng lớn
Ầm.
Sau khi cảm ứng được nguồn năng lượng khổng lồ từ bên ngoài, ấn ký hình tháp trên mi tâm của Dương Lăng lay động, như một chiếc động không đáy hấp thu sinh mệnh năng lượng ẩn chứa trong lục vụ, bên trong không gian của Vu tháp phát ra những trận âm thanh nhẹ nhàng, tốc độ hấp thu còn nhanh hơn của Dương Lăng cả trăm lần, thậm chí cả ngàn lần.
Nếu như nói Dương Lăng như một biển rộng, thì Vu tháp như một lỗ đen trong vũ trụ mênh mông, điên cuồng hấp thu tất cả các loại năng lượng xung quanh. Một cỗ áp lực vô biên dần dần phát tán ra xung quanh, kèm theo là từng tiếng gầm rú cùng một cỗ khí tức của hồng hoang mãnh thú. Áp lực vô biên như chúa tể của vạn vật trong truyền thuyết giáng lâm, làm chấn động linh hồn của từng ma thú trong sâm lâm.
Cảm ứng được nguồn gốc của lục vụ, những con thần giai ma thú nhanh như chớp truy đuổi đến. Bọn chúng vốn muốn đến gần Dương Lăng thám thính, nhưng sau khi cảm ứng được áp lực vô biên do Vu tháp phát ra, theo bản năng đều quỳ xuống trên mặt đất. Từng tiếng gầm rú mang theo khí tức của hồng hoang mãnh thú, từng đợt từng đợt khí tức cuồng bạo vỗ ngược khiến linh hồn của bọn chúng run rẩy. Cho dù là thần gian ma thú có thực lực thượng vị thần đỉnh cao, cho dù là Ma thú vương độc bá một phương trong sâm lâm, trước cỗ khí tức đó đều theo bản năng qùy xuống, không có một con ma thú nào có thể kháng cự được áp lực đến từ linh hồn đó.
Sau khi hấp thu một khối lượng năng lượng lớn, không gian bên trong Vu tháp xuất hiện sương trắng dày đặc, phạm vi bao phủ càng ngày càng lớn, trùm lên toàn bộ thánh thành. Càng gần Vu tháp, sương trắng càng dày, năng lượng ẩn chứa trong đó càng lớn. Trên vu tháp xuất hiện một phù văn thần bí huyền ảo. Phù điêu ma thú sống động như thật theo đó càng ngày càng rõ ràng, ngũ trảo kim long trên đỉnh tháp lấp lánh, dường như muốn xông ra. Toàn bộ Vu tháp phát ra một cỗ áp lực vô biên, nhanh chóng truyền đi khắp các ngõ ngách trong Vu tháp, cùng với nó là những tiếng gầm rú đê trầm, hữu lực.
"Đó, chính là sức mạnh của linh hồn đại vu" Sau khi cảm giác được dị biến của Vu tháp, Thi Vu vương suất lĩnh Hắc Long vương cùng bọn người Cự viên vương quỳ trước vu tháp, bị áp lực vô biên tràn ngập trời đất làm chấn động, hai hàng lệ già lăn xuống, ánh mắt vô cùng kích động. Thực lực của Dương Lăng càng mạnh, đồng nghĩa với việc hi vọng cứu sống nữ nhi càng lớn.
Cảm ứng được sự biến hóa của trời đất, các tín đồ bên trong Vu tháp đều quỳ xuống hướng về phía Vu tháp, thành kính cầu nguyện. Tín ngưỡng lực tinh thuần nhanh chóng tụ lại như sông như biển, tràn ngập khắp nới. Dần dần, ma thần giới trong tay bọn Thi vu vương phát ra một đoàn quang mang chói mắt, phù điêu khô lâu hoặc là thiên sứ bên trên giới chỉ đều càng ngày càng rõ. Năng lượng linh hồn bên trong não cũng tăng mạnh. Ma thần giới, có thể hấp thu đại vu tín ngưỡng, khiến bọn Thi Vu vương và Áo Lợi Phỉ Á càng nhìn càng kinh ngạc.
Không biết bao lâu sau, cùng với một trận gió lạnh thổi qua, Dương Lăng từ từ mở mắt. Lục vụ quanh người càng ngày càng đậm, bốn phương tám hương xung quang đều là hoang mạc vô biên, đừng nói đến những cây cổ thụ cao ngất, ngay cả đến Mạch tư thảo đâu đâu cũng có cũng không thấy đâu. Không biết là lúc nào, hắn đã ra khỏi sâm lâm vô tận.
"Ồ, có chuyện gì vậy", nhìn làn da lấp lánh một màu xanh đậm, Dương Lăng nhảy dựng lên, nhưng thông qua nội thị, hắn nhanh chóng phát hiện ra biến hóa bên trong cơ thể.
Vu lực tăng mạnh, năng lượng linh hồn tăng mạnh, cho dù chưa đạt đến cao cấp hồn vu, nhưng thực lực mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần, không thể so sánh được. Năng lượng ba động bên trong cơ thể càng kín đáo, không lộ ra ngoài, dường như đã sơ bộ đạt tới mức phản phác quy chân.
Trầm ngâm một lúc, rất nhanh chóng, Dương Lăng hiểu rằng sau khi rời khỏi A Tư Đốn Duy Lạp trang viên, tâm tình thỏai mái, vô ý tiến nhập ý cảnh tu luyện không thể giải thích nổi.
"Nếu như lúc nào cũng có thể tiến nhập trạng thái đó, không phải có thể đạt tới cảnh giới cao cấp hồn vu trong thời gian ngắn sao? Thậm chí có thể tiến vào cảnh giới Vu thần". Dương Lăng càng nghĩ càng kích động, lại nhắm mắt phi ra. Tiếc là, không biết do hoàn cảnh tự nhiên hay là do biến hóa về tâm cảnh, hắn thử rất nhiều lần mà không cách nào tiến vào ý cảnh đó được.
Nhưng mà, cho dù không được toại ý, cố gắng của hắn cũng không phải là vô ích.
Sau khi năng lượng linh hồn tăng mạnh, phạm vi bao phủ của thần thức cũng tăng manh, cho dù là nhắm mắt, hắn cũng cảm nhận được rõ ràng mọi động tĩnh trong phạm vi hàng trăm dặm, ngũ hành độn thuật cùng cự ly thuấn di của truyền tống môn càng xa, càng chính xác. Những nơi thần thức có thể vươn đến, đều có để dễ dàng thuấn di đến đó được. Phạm vi bao phủ của tinh vụ càng lớn, nhưng điều đáng mừng nhất mà có thể tùy ý ngưng kết thành một ngọn thương, hoặc là một ma thú năng lượng thể, công kích thân thể và linh hồn của địch nhân.
"Sẽ có một ngày, ta muốn tất cả những gì vượt qua sơn mạch đều chịu sự khống chế của ta, sẽ có một ngày, ta muốn mỗi khoảng sâm lâm dưới bầu trời này đều trở thành vườn hoa của ta, sẽ có một ngày, không còn kẻ nào có thể khống chế vận mệnh của ta và những người thân của ta". Nhìn thần ma mộ nằm giữa mênh mông hoang mạc, ý khí của Dương Lăng cuộn dâng, tràn đầy tự tin đối với tương lai
Chưởng khống thiên địa
Đó là khát vọng cuối cùng của mỗi Linh hồn đại vu, tranh đấu cùng thiên địa, kháng cự vận mệnh, nắm chắc vận mệnh của bản thân trong tay.
Lúc này, Dương Lăng hiểu rằng mục tiêu tu luyện của hắn không chỉ đơn giản là trở thành một vu thần cường đại, càng không phải trở thành một cường giả cao cao tại thượng như Hắc ám quân vương cùng A Khuê long chủ thần, mà còn hơn đó một bậc, trở thành một cường giả chân chính không chịu một sự trói buộc nào cả, nắm được vận mệnh của bản thân hắn và những người thân trong tay.
Aaaaaaaaaaaaaaaaaa.
Dương Lăng nhắm mắt, hú dài một tiếng, dùng tâm linh cảm nhận thiên địa quanh Thần ma mộ tràng, dùng linh hồn tiếp cận thiên địa vạn vật ở đó. Một ác ma bách biến, có thể hóa thân thành bụi cỏ lè tè che mắt Linh hồn đại vu, nhưng tuyệt đối không thể qua mặt được linh hồn của Linh hồn đại vu.
Hoang mạc hoang lương, đầm lầy bị mây đen bao phủ, nguyên thủy sâm lâm kéo dài vạn dặm. Bằng vào thần thức cường đại, ngũ hành độn thuật đạt tới mức lô hỏa thuần thanh cũng tốc độ phi hành khủng khiếp, Dương Lăng nhanh chóng tiến về phía trước, hướng về phía Nguyệt Lượng Hà, Trên đường, hắn dễ dàng tránh được các đội tuần tra của Thâm uyên ác ma, không có gánh nặng vì Kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng với các lưu lãng giả, tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều lần
"Ồ, đó là cái gì vậy". qua một khoảng sâm lâm, đột nhiên Dương Lăng cảm thấy một cỗ khí tức kì lạ, mang theo một cảm giác thân thiết. Ấn ký hình tháp trên mi tâm chuyển động kịch liệt, dường như cảm ứng được sự kêu gọi của một vật gì đó.
Dưới sự nghi hoặc, Dương Lăng mở mắt, phi về hướng cỗ khí tức kì dị đó. Xuyên qua các ngọn núi, vượt qua các con sông, năng lượng thân thiết ba động càng ngày càng cường liệt, ấn kí hình tháp rung động càng ngày càng nhanh. Cuối cùng, hắn đến một tòa sơn cốc bí ẩn, ba mặt là núi, phía còn lại là vực sâu dựng đứng. Cửa vào sơn cốc dây leo chằng chịt, cành lá sắc nhọn như dao, không một con ma thú nào dám lại gần. Toàn bộ sơn cốc mây mù bao phủ, càng đến gần thân thể càng nặng nề, phi hành vô cùng vất vả, đừng nói đến thần giai phi hành ma thú thể hình to lớn, đến một con muỗi nhỏ bé cũng không tiến vào được.
"Trọng lực cấm chế phạm vi lớn?" Cảm giác được trọng lực đáng sợ, Dương Lăng không ngạc nhiên mà lại vô cùng phấn khởi, hai mắt sáng rực. Lần này tiến vào Thần ma mộ tràng, một trong các mục đích chính là tìm tung tích của thượng cổ vu sư, trước đây hắn phí bao nhiêu tâm tư cũng không chút manh mối, không ngờ lại vô ý gặp được một sơn cốc như thế này.
Cố ý trồng hoa hoa chẳng nở, vô tình gieo liễu liễu xanh um, lúc tìm được chẳng phí chút công phu.
Cảm giác được những ba động thân thiết truyền ra từ trong sơn cốc, cảm giác được trọng lực kì lạ ở khắp mọi nơi, Dương Lăng càng khẳng định tòa sơn cốc này có liên quan đến thượng cổ vu sư mà hắn nhọc công tìm kiếm. Vụt một tiếng, hắn rút Chiến hồn đao sắc bén ra, cẩn thận tiến vào.
Vượt qua ý liệu của hắn, phía sau cửa sơn cốc không ngờ lại là sa mạc vô biên, chất đầy thi thể của các ma thú. Có những thi thể đã rửa nát, chỉ còn bộ xương trắng và thần cách đen kịt, hầu hết thi hài đều bị ngập trong cát, chỉ lộ ra những chiếc xương gớm ghiếc, không biết đã chết từ bao lâu rồi
Thật là một huyễn trận lợi hại.
Sau khi nhắm mắt từ từ cảm nhận tình huống xung qunah, nhìn những đống thi hài thần giai ma thú cao như núi trên mặt đất, Dương Lăng kinh ngạc thở dài. Nhìn bề ngoài tưởng như chỉ là một huyễn trận đơn giản, nhưng thực tế nguy cơ trùng trùng, kèm theo không biết bao nhiêu trọng lực và linh hồn cấm chế, có những nơi đến linh hồn đại vu của hắn cũng không nhìn rõ được. Rõ ràng người bố trí cấm chế thực lực vô cùng mạnh.
Cảm giác được sự kêu gọi khẩn thiết từ bên trong sơn cốc, Dương Lăng cắn răng, nắm chặt Chiến hồn đao cẩn thận tiến vào. Mỗi bước đều cẩn thận phá giải cấm chế đáng sợ, chầm chậm tiến vào. Chỉ có vài dặm đường mà cũng mất vài giờ, chậm như rùa bò.
Dương Lăng vốn tưởng trong sơn cốc có bảo bối gì đó của thượng cổ vu sư lưu lại. tuy nhiên, sau khi hắn kiệt sức tiến được vào bên trong sơn cốc, lại nhìn thấy một cảnh tượng chấn động
Trong sơn cốc dài và hẹp, hàng nghìn ngôi mộ nằm lung tung, cỏ dại rậm rì. Sau khi đi một vòng, hắn chỉ tìm được một tấm bia đá màu đen trước một ngôi mộ to nhất, Đó là một tấm bia tàn khuyết, không biết là do phong hóa hay là do bị người ta chặt mất một góc.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Sinh mệnh năng lượng tinh thuần thấm vào trong gân mạch và xương cốt, thân thể của Dương Lăng bắt đầu một vòng cường hóa mới. Khác với những lần cường hóa trước, lần này có sự thay đổi về chất, sức mạnh nhục thể và phòng ngự đều tăng thêm một tầng, sinh mệnh lực càng tăng mạnh.
Một giọt máu cũng ẩn chứa năng lượng sinh mệnh khổng lồ, một tia thần thức, ẩn chứa năng lượng linh hồn kinh người. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Tốc độ vận chuyển của Vu đan cũng tăng mạnh, đem năng lượng sinh mệnh khổng lồ chuyển hóa thành vu lực tinh thuần, Hồn tinh trong não hải, mỗi một phân một thốn đều phát ra tinh vụ dày đặc, dung hợp với lục vụ bên ngòai cơ thể, thậm chí trực tiếp thôn phệ lục vụ của tinh thần. Dần dần, màu sắc của tinh vụ cũng chuyển thành màu xanh nhạt, phạm vi bao phủ càng ngày càng lớn
Ầm.
Sau khi cảm ứng được nguồn năng lượng khổng lồ từ bên ngoài, ấn ký hình tháp trên mi tâm của Dương Lăng lay động, như một chiếc động không đáy hấp thu sinh mệnh năng lượng ẩn chứa trong lục vụ, bên trong không gian của Vu tháp phát ra những trận âm thanh nhẹ nhàng, tốc độ hấp thu còn nhanh hơn của Dương Lăng cả trăm lần, thậm chí cả ngàn lần.
Nếu như nói Dương Lăng như một biển rộng, thì Vu tháp như một lỗ đen trong vũ trụ mênh mông, điên cuồng hấp thu tất cả các loại năng lượng xung quanh. Một cỗ áp lực vô biên dần dần phát tán ra xung quanh, kèm theo là từng tiếng gầm rú cùng một cỗ khí tức của hồng hoang mãnh thú. Áp lực vô biên như chúa tể của vạn vật trong truyền thuyết giáng lâm, làm chấn động linh hồn của từng ma thú trong sâm lâm.
Cảm ứng được nguồn gốc của lục vụ, những con thần giai ma thú nhanh như chớp truy đuổi đến. Bọn chúng vốn muốn đến gần Dương Lăng thám thính, nhưng sau khi cảm ứng được áp lực vô biên do Vu tháp phát ra, theo bản năng đều quỳ xuống trên mặt đất. Từng tiếng gầm rú mang theo khí tức của hồng hoang mãnh thú, từng đợt từng đợt khí tức cuồng bạo vỗ ngược khiến linh hồn của bọn chúng run rẩy. Cho dù là thần gian ma thú có thực lực thượng vị thần đỉnh cao, cho dù là Ma thú vương độc bá một phương trong sâm lâm, trước cỗ khí tức đó đều theo bản năng qùy xuống, không có một con ma thú nào có thể kháng cự được áp lực đến từ linh hồn đó.
Sau khi hấp thu một khối lượng năng lượng lớn, không gian bên trong Vu tháp xuất hiện sương trắng dày đặc, phạm vi bao phủ càng ngày càng lớn, trùm lên toàn bộ thánh thành. Càng gần Vu tháp, sương trắng càng dày, năng lượng ẩn chứa trong đó càng lớn. Trên vu tháp xuất hiện một phù văn thần bí huyền ảo. Phù điêu ma thú sống động như thật theo đó càng ngày càng rõ ràng, ngũ trảo kim long trên đỉnh tháp lấp lánh, dường như muốn xông ra. Toàn bộ Vu tháp phát ra một cỗ áp lực vô biên, nhanh chóng truyền đi khắp các ngõ ngách trong Vu tháp, cùng với nó là những tiếng gầm rú đê trầm, hữu lực.
"Đó, chính là sức mạnh của linh hồn đại vu" Sau khi cảm giác được dị biến của Vu tháp, Thi Vu vương suất lĩnh Hắc Long vương cùng bọn người Cự viên vương quỳ trước vu tháp, bị áp lực vô biên tràn ngập trời đất làm chấn động, hai hàng lệ già lăn xuống, ánh mắt vô cùng kích động. Thực lực của Dương Lăng càng mạnh, đồng nghĩa với việc hi vọng cứu sống nữ nhi càng lớn.
Cảm ứng được sự biến hóa của trời đất, các tín đồ bên trong Vu tháp đều quỳ xuống hướng về phía Vu tháp, thành kính cầu nguyện. Tín ngưỡng lực tinh thuần nhanh chóng tụ lại như sông như biển, tràn ngập khắp nới. Dần dần, ma thần giới trong tay bọn Thi vu vương phát ra một đoàn quang mang chói mắt, phù điêu khô lâu hoặc là thiên sứ bên trên giới chỉ đều càng ngày càng rõ. Năng lượng linh hồn bên trong não cũng tăng mạnh. Ma thần giới, có thể hấp thu đại vu tín ngưỡng, khiến bọn Thi Vu vương và Áo Lợi Phỉ Á càng nhìn càng kinh ngạc.
Không biết bao lâu sau, cùng với một trận gió lạnh thổi qua, Dương Lăng từ từ mở mắt. Lục vụ quanh người càng ngày càng đậm, bốn phương tám hương xung quang đều là hoang mạc vô biên, đừng nói đến những cây cổ thụ cao ngất, ngay cả đến Mạch tư thảo đâu đâu cũng có cũng không thấy đâu. Không biết là lúc nào, hắn đã ra khỏi sâm lâm vô tận.
"Ồ, có chuyện gì vậy", nhìn làn da lấp lánh một màu xanh đậm, Dương Lăng nhảy dựng lên, nhưng thông qua nội thị, hắn nhanh chóng phát hiện ra biến hóa bên trong cơ thể.
Vu lực tăng mạnh, năng lượng linh hồn tăng mạnh, cho dù chưa đạt đến cao cấp hồn vu, nhưng thực lực mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần, không thể so sánh được. Năng lượng ba động bên trong cơ thể càng kín đáo, không lộ ra ngoài, dường như đã sơ bộ đạt tới mức phản phác quy chân.
Trầm ngâm một lúc, rất nhanh chóng, Dương Lăng hiểu rằng sau khi rời khỏi A Tư Đốn Duy Lạp trang viên, tâm tình thỏai mái, vô ý tiến nhập ý cảnh tu luyện không thể giải thích nổi.
"Nếu như lúc nào cũng có thể tiến nhập trạng thái đó, không phải có thể đạt tới cảnh giới cao cấp hồn vu trong thời gian ngắn sao? Thậm chí có thể tiến vào cảnh giới Vu thần". Dương Lăng càng nghĩ càng kích động, lại nhắm mắt phi ra. Tiếc là, không biết do hoàn cảnh tự nhiên hay là do biến hóa về tâm cảnh, hắn thử rất nhiều lần mà không cách nào tiến vào ý cảnh đó được.
Nhưng mà, cho dù không được toại ý, cố gắng của hắn cũng không phải là vô ích.
Sau khi năng lượng linh hồn tăng mạnh, phạm vi bao phủ của thần thức cũng tăng manh, cho dù là nhắm mắt, hắn cũng cảm nhận được rõ ràng mọi động tĩnh trong phạm vi hàng trăm dặm, ngũ hành độn thuật cùng cự ly thuấn di của truyền tống môn càng xa, càng chính xác. Những nơi thần thức có thể vươn đến, đều có để dễ dàng thuấn di đến đó được. Phạm vi bao phủ của tinh vụ càng lớn, nhưng điều đáng mừng nhất mà có thể tùy ý ngưng kết thành một ngọn thương, hoặc là một ma thú năng lượng thể, công kích thân thể và linh hồn của địch nhân.
"Sẽ có một ngày, ta muốn tất cả những gì vượt qua sơn mạch đều chịu sự khống chế của ta, sẽ có một ngày, ta muốn mỗi khoảng sâm lâm dưới bầu trời này đều trở thành vườn hoa của ta, sẽ có một ngày, không còn kẻ nào có thể khống chế vận mệnh của ta và những người thân của ta". Nhìn thần ma mộ nằm giữa mênh mông hoang mạc, ý khí của Dương Lăng cuộn dâng, tràn đầy tự tin đối với tương lai
Chưởng khống thiên địa
Đó là khát vọng cuối cùng của mỗi Linh hồn đại vu, tranh đấu cùng thiên địa, kháng cự vận mệnh, nắm chắc vận mệnh của bản thân trong tay.
Lúc này, Dương Lăng hiểu rằng mục tiêu tu luyện của hắn không chỉ đơn giản là trở thành một vu thần cường đại, càng không phải trở thành một cường giả cao cao tại thượng như Hắc ám quân vương cùng A Khuê long chủ thần, mà còn hơn đó một bậc, trở thành một cường giả chân chính không chịu một sự trói buộc nào cả, nắm được vận mệnh của bản thân hắn và những người thân trong tay.
Aaaaaaaaaaaaaaaaaa.
Dương Lăng nhắm mắt, hú dài một tiếng, dùng tâm linh cảm nhận thiên địa quanh Thần ma mộ tràng, dùng linh hồn tiếp cận thiên địa vạn vật ở đó. Một ác ma bách biến, có thể hóa thân thành bụi cỏ lè tè che mắt Linh hồn đại vu, nhưng tuyệt đối không thể qua mặt được linh hồn của Linh hồn đại vu.
Hoang mạc hoang lương, đầm lầy bị mây đen bao phủ, nguyên thủy sâm lâm kéo dài vạn dặm. Bằng vào thần thức cường đại, ngũ hành độn thuật đạt tới mức lô hỏa thuần thanh cũng tốc độ phi hành khủng khiếp, Dương Lăng nhanh chóng tiến về phía trước, hướng về phía Nguyệt Lượng Hà, Trên đường, hắn dễ dàng tránh được các đội tuần tra của Thâm uyên ác ma, không có gánh nặng vì Kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng với các lưu lãng giả, tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều lần
"Ồ, đó là cái gì vậy". qua một khoảng sâm lâm, đột nhiên Dương Lăng cảm thấy một cỗ khí tức kì lạ, mang theo một cảm giác thân thiết. Ấn ký hình tháp trên mi tâm chuyển động kịch liệt, dường như cảm ứng được sự kêu gọi của một vật gì đó.
Dưới sự nghi hoặc, Dương Lăng mở mắt, phi về hướng cỗ khí tức kì dị đó. Xuyên qua các ngọn núi, vượt qua các con sông, năng lượng thân thiết ba động càng ngày càng cường liệt, ấn kí hình tháp rung động càng ngày càng nhanh. Cuối cùng, hắn đến một tòa sơn cốc bí ẩn, ba mặt là núi, phía còn lại là vực sâu dựng đứng. Cửa vào sơn cốc dây leo chằng chịt, cành lá sắc nhọn như dao, không một con ma thú nào dám lại gần. Toàn bộ sơn cốc mây mù bao phủ, càng đến gần thân thể càng nặng nề, phi hành vô cùng vất vả, đừng nói đến thần giai phi hành ma thú thể hình to lớn, đến một con muỗi nhỏ bé cũng không tiến vào được.
"Trọng lực cấm chế phạm vi lớn?" Cảm giác được trọng lực đáng sợ, Dương Lăng không ngạc nhiên mà lại vô cùng phấn khởi, hai mắt sáng rực. Lần này tiến vào Thần ma mộ tràng, một trong các mục đích chính là tìm tung tích của thượng cổ vu sư, trước đây hắn phí bao nhiêu tâm tư cũng không chút manh mối, không ngờ lại vô ý gặp được một sơn cốc như thế này.
Cố ý trồng hoa hoa chẳng nở, vô tình gieo liễu liễu xanh um, lúc tìm được chẳng phí chút công phu.
Cảm giác được những ba động thân thiết truyền ra từ trong sơn cốc, cảm giác được trọng lực kì lạ ở khắp mọi nơi, Dương Lăng càng khẳng định tòa sơn cốc này có liên quan đến thượng cổ vu sư mà hắn nhọc công tìm kiếm. Vụt một tiếng, hắn rút Chiến hồn đao sắc bén ra, cẩn thận tiến vào.
Vượt qua ý liệu của hắn, phía sau cửa sơn cốc không ngờ lại là sa mạc vô biên, chất đầy thi thể của các ma thú. Có những thi thể đã rửa nát, chỉ còn bộ xương trắng và thần cách đen kịt, hầu hết thi hài đều bị ngập trong cát, chỉ lộ ra những chiếc xương gớm ghiếc, không biết đã chết từ bao lâu rồi
Thật là một huyễn trận lợi hại.
Sau khi nhắm mắt từ từ cảm nhận tình huống xung qunah, nhìn những đống thi hài thần giai ma thú cao như núi trên mặt đất, Dương Lăng kinh ngạc thở dài. Nhìn bề ngoài tưởng như chỉ là một huyễn trận đơn giản, nhưng thực tế nguy cơ trùng trùng, kèm theo không biết bao nhiêu trọng lực và linh hồn cấm chế, có những nơi đến linh hồn đại vu của hắn cũng không nhìn rõ được. Rõ ràng người bố trí cấm chế thực lực vô cùng mạnh.
Cảm giác được sự kêu gọi khẩn thiết từ bên trong sơn cốc, Dương Lăng cắn răng, nắm chặt Chiến hồn đao cẩn thận tiến vào. Mỗi bước đều cẩn thận phá giải cấm chế đáng sợ, chầm chậm tiến vào. Chỉ có vài dặm đường mà cũng mất vài giờ, chậm như rùa bò.
Dương Lăng vốn tưởng trong sơn cốc có bảo bối gì đó của thượng cổ vu sư lưu lại. tuy nhiên, sau khi hắn kiệt sức tiến được vào bên trong sơn cốc, lại nhìn thấy một cảnh tượng chấn động
Trong sơn cốc dài và hẹp, hàng nghìn ngôi mộ nằm lung tung, cỏ dại rậm rì. Sau khi đi một vòng, hắn chỉ tìm được một tấm bia đá màu đen trước một ngôi mộ to nhất, Đó là một tấm bia tàn khuyết, không biết là do phong hóa hay là do bị người ta chặt mất một góc.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
/832
|