Lưu Manh Lão Sư

Chương 432: Chỉ là mặt trắng nhỏ

/1969


“Đại ca, chúng ta tới nơi rồi. Xin nghe chỉ thị”

Trần Thiên Minh nghe thấy âm thanh của Ngô Tổ Kiệt trong tai nghe.

Giọng nói của Ngô Tổ Kiệt làm Trần Thiên Minh bừng tỉnh. Hắn nhận ra bản thân mình vẫn đang cầm bàn tay nhỏ bé của Hoàng Na.

Ông trời ơi, nắm tay xe tới trước cửa khách sạn cũng không biết. Trần Thiên Minh vội vàng rút tay ra, bóp tai nghe nói:

“Tiểu Kiệt, số một, hai người xuống trước kiểm tra”.

Một lát sau Trần Thiên Minh lại nghe thanh âm vang lên trong tai nghe:

“Đại ca, không phát hiện điều gì bất thường”.

Trần Thiên Minh nghe nói không có gì hắn liền cười nói với Hoàng Na:

“Hoàng đổng, chúng ta xuống xe thôi”

Nói xong Trần Thiên Minh xuống trước, sau đó tới Hoàng Na.

Sau khi Hoàng Na xuống xe nàng đi tới bên cạnh Trần Thiên Minh, cầm tay hắn và nói:

“Thiên Minh, chúng ta vào thôi”.

“Chị mau buông tay ra để người ta nhìn thấy không hay đâu”

Trần Thiên Minh nhìn quanh, vội vàng nói với Hoàng Na.

“Thiên Minh, cậu cẩn thận quá rồi. Bây giờ cậu là bạn trai của tôi. Tôi không khoác tay cậu thì khoác tay ai hả? Còn nữa, cậu phải thân mật với tôi một chút nếu không người ta sẽ cười tôi. Bây giờ cậu phải gọi tôi là Na Na, không được gọi là chị Na” Hoàng Na dặn dò Trần Thiên Minh.

“Được rồi. Tôi biết” Trần Thiên Minh gật đầu nói.

Nếu hắn sớm biết làm bạn trai phiền toái như vậy hắn sẽ không làm.

Khi Hoàng Na ôm tay Trần Thiên Minh đi vào trong bàn tiệc ánh mắt của mọi người đều đổ dồn trên người Hoàng Na và Trần Thiên Minh.

Nữ thì nhìn chằm chằm vào gương mặt tuấn tú của Trần Thiên Minh, tâm trạng không ngớt xao động. Đàn ông thì nhìn như dán vào bộ ngực cao như hai ngọn núi của Hoàng Na. Bây giờ hai người Hoàng Na đã trở thầnh tâm điểm chú ý với toàn tiệc rượu.

“Na Na, tại sao bây giờ em mới tới hả?”

Một người đàn ông ngoài bốn mươi tuổi, to béo,bụng phệ đi tới bên cạnh Hoàng Na, oán trách hỏi.

Hoàng Na nhìn thấy người đàn ông này, nàng nhíu mày nói:

“Hoa đổng, không phải đã nói tám giờ mới bắt đầu sao? Bây giờ tôi đến vẫn còn sớm mà”.

“Ha, ha, đúng vậy. Tài ăn nói của Na Na tôi không bằng được”

Người đàn ông được gọi là Hoa đổng vừa cười vừa tham lam nhìn bộ ngực của Hoàng Na.

Ánh mắt Trần Thiên Minh hiện lên sự khinh ghét.

M..., trông bản thân hắn như một con heo thế mà cũng học đòi háo sắc như người khác. Nếu như không phải đang ở nơi đông người, mình chắc chắn sẽ ra tay cho hắn một trận vì tội khiếm nhã với Hoàng Na.

Lúc này người đàn ông đó cũng phát hiện Trần Thiên Minh đang ở bên cạnh

Hoàng Na, đặc biệt khi nhìn thấy Hoàng Na đang ôm tay Trần Thiên Minh sắc mặt ông ta khẽ biến:

“Na Na, người bên cạnh em là ai vậy? Sao em không giới thiệu với tôi?”

Bởi vì Hoàng Na nổi danh trong giới thương nhân vì bản tính thanh cao của mình, nàng không thích bạn đồng hành nên đôi mắt của gã háo sắc đó cứ nhìn chằm chằm vào nàng.

Nguyên nhân chủ yếu là vì Hoàng Na vẫn là một phụ nữ độc thân, chỉ có một con gái, thế nhưng một phụ nữ giống như một con hổ cái, không thể không cần một người đàn ông trên giường, ánh mắt mọi người chỉ nhìn chằm chằm Hoàng Na, thầm nghĩ muốn nếm thử người phụ nữ xinh đẹp này.

Bây giờ người đàn ông này phát hiện bên cạnh Hoàng Na có một người đàn

ông, tâm lý lại càng cảnh giác.

“Ừ, Thiên Minh, đây chủ tịch tập đoàn Hoa Mỹ, một trong ba tập đoàn lớn của M, Hoa Lý, Hoa chủ tịch”

Hoàng Na giới thiệu Trần Thiên Minh với người đàn ông.

“Hoa đổng, đây là bạn của tôi, Trần Thiên Minh, cũng là giám đốc một công ty’ Hoàng Na cố ý nói sơ qua về Trần Thiên Minh, không nói cụ thể là công ty gì.

Nói xong Hoàng Na cố ý ôm chặt tay Trần Thiên Minh, bộ ngực đầy đặn của nàng cũng ghì chặt vào cánh tay hắn làm cho Hoa Lý tức muốn nổ cả mắt.

“Chào anh, Trần tổng” Hoa Lý chìa tay ra với Trần Thiên Minh.

Dù hành động vừa rồi của Hoàng Na làm ông ta vô cùng tức giận dù sao ông ta cũng là một chủ tịch có tài sản một tỷ ít nhất ông ta cũng còn hiểu phép lịch sự.

“Xin chào Hoa đổng”

Trần Thiên Minh thấy Hoa Lý chìa tay ra với mình hắn cũng đành phải chìa tay ra bắt. Lúc nãy ngực Hoàng Na đè chặt vào cánh tay hắn là hắn có chút rung động.

M..., cao thủ thì vẫn là cao thủ chỉ cần đè tay như vậy cũng là cho phía dưới của mình hưng phấn.

“Trần tổng làm ăn trong lĩnh vực gì vậy hả?” Hoa Lý thử thăm dò thông tin về Trần Thiên Minh.

Con mồi mình tốn mấy năm trời theo đuổi để người khác đoạt mất. Ít nhất cũng phải biết lai lịch của đối thủ, nếu đối thủ không có lai lịch gì bản thân mình sẽ tàn nhẫn đả kích, đoạt lại người phụ nữ yêu mến của mình.

“Vẫn chưa phát tài, chỉ là kiếm cơm bên ngoài thôi” Trần Thiên Minh cười nói.

Hắn đương nhiên không muốn Hoa Lý biết chút gì về mình.

“Ha, ha, Trần tổng lại nói giỡn rồi” Hoa Lý cười ha hả nói.

Hắn hiểu Trần Thiên Minh không muốn nói cho mình biết.

Hoàng Na không muốn để Trần Thiên Minh nói chuyện nhiều với Hoa Lý vì vậy nàng cười nói Trần Thiên Minh:

“Thiên Minh, chúng ta qua bên kia gặp một người bạn”

Nói xong nàng kéo Trần Thiên Minh đi luôn.

Hoa Lý thấy dáng vẻ thân mật của Trần Thiên Minh và Hoàng Na giận dữ mà

không sao được. Hắn biết Hoàng Na không phải là người bình thường, không thể dùng biện pháp cứng rắn. Nếu không ông ta đã sớm dùng rồi.

“Chị dẫn tôi đi gặp bạn nào vậy?’ Trần Thiên Minh hỏi Hoàng Na.

“Tôi không dẫn cậu đi gặp bạn” Hoàng Na lắc đầu nói.

“Vậy sao lúc nãy chị nói thế?” Trần Thiên Minh ngạc nhiên hỏi.

“Là vì tôi muốn thoát khỏi cái gã Hoa đổng đáng ghét kia. Suốt ngày anh ta ứ bám lấy tôi, nếu hôm nay cậu không là cái cớ giúp tôi, chắc chắn anh ta lại bám lấy tôi” Hoàng Na tức giận nói.

Lần này nàng bảo Trần Thiên Minh là bạn trai cũng là vì mục đích này, giúp nàng ngăn cản gã háo sắc đáng ghét đó. Hoa Lý là gã háo sắc vô vị nhất, quái dị nhất, ông ta tự cho mình có tiền, coi mình là người rất giỏi.

“Xem ra cái gã đầu heo Hoa đổng đó rất thích chị”

Trần Thiên Minh thấy Hoàng Na rất ghét Hoa Lý, hắn cũng rất cao hứng thế nhưng hắn cố ý trêu đùa Hoàng Na một trận.

“Lúc nào cậu cũng bảo anh ta là Đầu Heo, cậu nghĩ tôi sẽ thích một gã Đầu Heo như vậy sao?”

Hoàng Na nghe Trần Thiên Minh nói thế nàng tức giận trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh cười nói: “Ha, ha, cái này khó nói hả? Chị chưa từng nghe qua chuyện tình nhân trong mắt trở thành Tây Thi sao? Chị cũng có thể biến đầu heo trở thành Tây Thi mà”.

“Thiên Minh, cậu còn nói nữa tôi giận đó” Hoàng Na nghiêm mặt nói.

“Không nói nữa, bà chủ. Chị đừng tức giận, tiền lương của tôi chị cầm nếu như chị không trả tiền cho tôi, tôi chỉ còn biết hít khí trời uống nước lã thôi. Nhà tôi có tám người vợ, mười đứa con” Trần Thiên Minh nói phóng đại.

“Cậu cút đi. Chả có ai tin cậu có nhiều vợ cùng con vậy” Hoàng Na cười đấm vào vai Trần Thiên Minh.

Nụ cười rạng rỡ của nàng làm mắt những người đàn ông xung quanh sáng lên. Bọn họ rất ít khi nhìn thấy Hoàng Na cười, đặc biệt cười với một người đàn ông, chuyện này quả vô cùng hiếm có.

Chính bản thân Hoàng Na cũng không biết tại sao lần đầu tiên nàng nhìn thấy Trần Thiên Minh ở sòng bạc Thường Nhạc nàng đã cảm giác Trần Thiên

Minh vô cùng thân thiết giống như một người bạn quen biết đã lâu.

Vì thế khi đó ở sòng bạc nàng mới khiêu khích Trần Thiên Minh. Trần Thiên Minh lại không biểu lộ bất kỳ trạng thái nào trước sắc đẹp của nàng. Điều

này càng làm nàng tò mò.

Lần thứ hai gặp Trần Thiên Minh nàng muốn bảo vệ sĩ giữ Trần Thiên Minh lại , nhưng khi nhìn thấy ánh mắt khó xử của mấy vệ sĩ nàng biết mấy người vệ sĩ đó không có cách nào giữ Trần Thiên Minh lại. Làm nàng càng thêm tò mò bởi vì những vệ sĩ này toàn do nàng bỏ ra một số tiền lớn mời về.

Khi nàng gặp phải uy hiếp , nàng đã muốn mời những người này về bảo vệ cho chính nàng. Dĩ nhiên khi phát hiện ra mấy người Lâm Quốc và Trương Ngạn Thanh là người của công ty bảo an An An. Sự sắc bén của nàng đã nhận ra từ ở sòng bạc mấy người Lâm Quốc là thủ hạ của Trần Thiên Minh.

Vậy nên nàng nghĩ ông chủ của công ty bảo an An An nhất định là Trần Thiên Minh vì thế nàng cố tình mời công ty An An tới bảo vệ nàng.

Lần thứ ba gặp Trần Thiên Minh, Hoàng Na cố kìm nén tâm trạng vui mừng

của mình để cùng với Trần Thiên Minh thảo luận về chuyện bảo vệ. Khi Lâm Quốc cùng với các vệ sĩ của nàng tỷ thí lại càng làm Hoàng Na mở rộng tầm mắt, nàng thật không ngờ quyết định chọn công ty bảo an An An lại chính xác như vậy.

Khi nàng nhận ra Trần Thiên Minh và thủ hạ võ công cao cường, trong tâm lý nàng nảy sinh cảm giác muốn dựa vào Trần Thiên Minh.

Đặc biệt Trần Thiên Minh không động tâm vì sắc đẹp và tiền bạc của nàng càng làm trái tim nàng xao xuyến. Người đàn ông như vậy bây giờ rất ít, một khi nàng đã phát hiện ra nàng sẽ không buông tha.

Hôm nay nàng bảo Trần Thiên Minh làm bạn trai của mình chính là nàng đã ngầm tuyên bố với bên ngoài Trần Thiên Minh chính là bạn trai của mình, trong khi đó Trần Thiên Minh vẫn ngu ngơ vẫn tưởng bản thân mình chỉ là vệ sĩ đóng vai bạn trai của bà chủ.

Trong lúc này người chủ trì bữa tiệc đang đứng giữa tiền sảnh nói mấy câu khách sáo, sau đó ông ta còn nói về mấy chuyện làm ăn. Trần Thiên Minh ngồi nghe cảm thấy vô cùng nhàm chán, nhưng hắn không có cách nào

khác, chỉ biết ngồi cầm ly rượu hồng trên bàn uống.

“Thiên Minh, có phải cậu có cảm giác buồn chán không?”

Hoàng Na thấy thái độ của Trần Thiên Minh như thế vội hỏi hắn.

“Không sao, chị cứ làm việc của chị đi, tôi ngồi ở đây là được” Trần Thiên Minh nói.

“Tôi cũng không thích mấy tiệc rượu như này, nhưng tôi không thể không tham gia. Nếu tôi không gia, bọn họ sẽ nói tôi không hòa hợp. Tiệc rượu chỉ là chỗ mọi ngươi vui chơi thôi, các công chuyện làm ăn chính thức không thảo luận ở đây” Hoàng Na nói.

“Tôi không biết mấy thứ này” Trần Thiên Minh lắc đầu.

Những tình huống như này rất phù hợp với Trương Lệ Linh thế nhưng bây giờ dựa vào thực lực công ty của bọn họ, họ không đủ tư cách tham ra tiệc rượu này.

“Thiên Minh, chúng ta khiêu vũ đi?”

Hoàng Na thấy nhạc khiêu vũ bắt đầu nổi lên liền nói với Trần Thiên Minh.

“Hay chị nhảy với người khác đi, tôi không biết nhảy” Trần Thiên Minh từ chối Hoàng Na.

Hắn không thích những nơi như này, hắn càng không muốn khiêu vũ ở đây.

“Cậu không nhảy, tôi cũng không nhảy. Nếu có người nào muốn ra tay với

tôi, cậu ở cách xa cũng phiền toái”

Hoàng Na thấy Trần Thiên Minh không muốn nhảy,nàng cũng không nhảy nữa.

“Na Na, tôi có thể mời em khiêu vũ không?”

Bàn tay béo mập của một người chìa ra, Trần Thiên Minh ngẩng đầu nhìn thì ra đó là Hoa Lý.

“Thật ngại quá, anh hãy mời người khác đi” Hoàng Na lắc đầu từ chối.

“Tại sao?”

Hoa Lý da mặt cũng dày, ông ta chẳng những không lui bước mà còn tiến ra vẻ chuẩn bị khiêu vũ cùng Hoàng Na.

“Bởi vì tôi muốn nhảy cùng cô ấy”

Trần Thiên Minh liếc mắt nhìn Hoa Lý :"M..., làm như bản thân mình không tồn tại, tốt xấu gì mình cũng là bạn trai của Hoàng Na. Ông ta muốn mời bạn gái của mình khiêu vũ, phải hỏi qua mình chứ.

“Anh?” Hoa Lý nhìn Trần Thiên Minh.

Sau khi ông ta suy nghĩ lại cảm thấy Trần Thiên Minh chỉ mang chữ “tổng”, không phải là người có tiền. Hơn nữa ông ta chăm chú quan sát Hoàng Na và Trần Thiên Minh, phát hiện Trần Thiên Minh rất nghe lời Hoàng Na. Hoàng Na nói gì hắn đồng ý cái đó.

Hoa Lý đoán Trần Thiên Minh chỉ là loại “mặt trắng nhỏ” do Hoàng Na nuôi, ỷ vào bản thân mình để kiếm cơm.


/1969

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status