“Sở đại ca!”. Tần Liệt đột nhiên hô to: “Ngươi hẳn là biết, ta sở dĩ từ chối các ngươi gia nhập, cũng không phải là vì ngươi! Hiện tại, ngươi đã ai đi đường nấy với bọn Hà Vi, Tần Liệt ta liền chính thức hướng ngươi phát ra lời mời, hy vọng ngươi có thể đi chung với chúng ta, đến tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền! Tần Liệt ta ở đây thề, chỉ cần chúng ta ở trên Vô Cấu Hồn Tuyền có thu hoạch, sẽ tuyệt không thiếu một phần của Sở đại ca ngươi!”.
Bóng người Sở Ly hơi dừng lại.
Mọi người đều nhìn về phía hắn, đều là vẻ mặt kinh dị, từng người âm thầm khẩn trương hẳn lên.
Ngay cả những người Hắc Vu giáo, vẻ mặt đều bỗng nhiên ngưng trọng hẳn lên, cảm thấy có chút khó giải quyết.
Phùng Nhất Vưu, Úc Môn càng là mặt trầm như nước.
Tần Liệt bên kia, đã có Tuyết Mạch Viêm, có Lạc Trần, nếu lại thêm Sở Ly, thế lực một phe đó đủ để chống lại Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc!
Cái này sẽ hình thành một thế lực chí cường lực thống trị khủng bố!
Không có ai muốn nhìn thấy loại cục diện này hình thành, không có ai hy vọng Sở Ly thực lưu lại, chung đường với Tần Liệt.
Sở Ly xoay người.
Hắn nhìn cũng không nhìn đám người Hà Vi một cái, hướng về phía Tần Liệt bùi ngùi thở dài, lắc lắc đầu, nói: “Liệt huynh đệ, ý tốt của ngươi lòng ta ghi nhận, từ đầu tới cuối ta luôn biết ngươi không thua thiệt chúng ta, cũng không chiếm tiện nghi của chúng ta. Ta chỉ là, chỉ là... Không muốn nghĩ nhiều, ta nếu lưu lại, sẽ ở trên tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, cùng... Bọn họ sinh ra xung đột, cho nên vẫn là thôi đi, ta rời khỏi tốt hơn”.
“Bọn họ” theo như lời hắn, tự nhiên là chỉ đám người Hà Vi, một khi hắn đi đến Tần Liệt bên kia, liền ý nghĩa ở mặt đối lập với Hà Vi.
Sở Ly cho dù là ở trạng thái cuồng nộ, cũng không muốn thật sự là địch với bọn Hà Vi, Nhâm Bành.
Hắn không có cách nào làm được, lại lo lắng sau khi đi chung Tần Liệt, ảnh hưởng bọn Tần Liệt hành động, cho nên dứt khoát từ bỏ.
“Như vậy”. Tần Liệt sờ cằm, trầm ngâm mấy giây, nói: “Ngươi không có mặt, bọn họ hoặc là lập tức buông tha rời khỏi, hoặc là... Chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ! Ngươi đi chung với ta, ít nhất, chúng ta bên này sẽ không đuổi tận giết tuyệt...”.
Sở Ly biến sắc.
Hắn lại bỗng nhiên do dự hẳn lên.
Bốn người bọn Hà Vi, Hồ Bình có thương tích trong người, hầu như không có sức chiến đấu.
Chỉ còn lại có Nhâm Bành, Vi Lương, Hà Vi, ba người này sức chiến đấu, cùng mọi người so sánh quả thực không đáng nhắc tới.
Không có hắn, bốn người đó đừng nói cướp đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, ở Lôi chi cấm địa đụng tới bất cứ một phe nào, cũng không có một tia phần thắng.
Mấu chốt là, hắn lại hiểu biết tâm tính Hà Vi, biết Hà Vi tuyệt không phải loại người dễ dàng từ bỏ.
Hà Vi nhất định sẽ lưu lại tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền!
Sắc mặt Sở Ly âm tình bất định, trầm tư suy nghĩ, thống khổ giãy giụa ở giữa đi cũng không đi.
Nhưng vào lúc này, Tần Liệt lại một lần nữa khiêu khích, bước chân dừng lại của hắn lúc trước, lại một lần rảo bước tiến lên.
Hắn đi từng bước về phía Hoàng Xu Lệ, khoảng cách hai bên nhanh chóng kéo gần, hắn hầu như sắp lao đến trên mặt Hoàng Xu Lệ!
Toàn bộ người Hắc Vu giáo đều sát khí nghiêm nghị!
Lực chú ý của Phùng Nhất Vưu, Úc Môn những người đó, cũng thành công bị hấp dẫn lại, cũng đều nhìn về phía hắn.
“Hắn nói muốn giẫm thi thể ba đại gia tộc các ngươi, làm Huyết Sát tông một lần nữa quật khởi, quá kiêu ngạo rồi”, Hoàng Xu Lệ đột nhiên lui về phía sau hai bước, nói: “Các ngươi nên biết phải làm như thế nào chứ?”.
Nàng chịu không nổi Tần Liệt cuồng vọng bá đạo.
Nàng đang sai khiến đám người Tô Nghiên xuống tay.
“Động thủ!”. Tô Nghiên quát lạnh.
Võ giả ba đại gia tộc, nháy mắt có sáu người lao ra, như sáu thanh kiếm sắc bén tỏa ra hàn quang lạnh lẽo, muốn đâm sâu vào lồng ngực Tần Liệt.
“Tới tốt!”. Tần Liệt cười lên quái dị.
“Rẹt rẹt!”.
Từng tia chớp to cỡ ngón cái, từ trong huyệt khiếu cả người hắn bay vọt ra ngoài, như mấy trăm sợi dây thừng quấn quýt trên người hắn.
Từng tiếng sét đánh cuồng bạo, từ trong não hải, chân hồn, thức hải, lục phủ ngũ tạng hắn nóng nảy lan ra.
“Oành!”.
Chỗ sâu trong bầu trời, sấm sét tia chớp cuồng bạo nối liền đầm vực lôi điện, lại một lần nữa như rồng khổng lồ cuốn xuống.
Trong lúc nhất thời, trăm tia chớp to dài như rễ cây, cùng với tiếng sấm nổ tung, ùn ùn rơi xuống.
Như cơn giận của lôi thần!
“Oành đùng đùng! Oành đùng đùng!”.
Lấy Tần Liệt làm trung tâm, lấy Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc làm phạm vi, khu vực đó điện lóe sấm rền, như có từng viên Tịch Diệt Huyền Lôi không ngừng oanh tạc xuống.
Ngay cả trong đầm vực lôi điện, cũng là tia chớp ra như bão táp, như rắn khổng lồ trồi lên vực sâu, hướng tới võ giả Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc hung hăng lao đến.
“Bốp bốp bốp! Bốp bốp bốp!”.
Sáu võ giả ba đại gia tộc xung phong lên, muốn đem Tần Liệt chém chết, bị mấy chục đạo lôi điện ngưng thác nước phủ đầu.
Sáu người bị lôi điện bao phủ, ở trong điện mang khủng bố cuồng bạo, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương không giống tiếng người, người ta nghe mà da đầu run lên.
Võ giả Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc, mắt thấy sáu người bị lôi điện nuốt hết, căn bản không có cách nào ứng cứu.
Bởi vì, ngay cùng lúc, sấm sét tia chớp từ chỗ sâu trong bầu trời, từ đầm vực lôi điện bắn vọt ra, cũng cùng đánh giết bao phủ đến.
Chỉ trong nháy mắt, chỗ Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc, liền biến thành cấm khu của lôi thần, biến thành nơi xay giết cuồng bạo.
“Tuyết tỷ! Tuyết tỷ!”. Phan Thiên Thiên lập tức nhảy bật lên, hưng phấn nhịn không được hoa chân múa tay vui sướng: “Tần Liệt, Tần Liệt vậy mà cường đại như thế! Không thể tưởng tượng, quá không thể tưởng tượng rồi! Hắn, hắn chỉ là một người, thế mà xung phong vào giữa Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc!”.
Cả người nàng cũng hưng phấn run rẩy lên.
Sau khi tỷ muội bên người lần lượt bị giết, sau khi nàng nhìn thấy Hoàng Xu Lệ lấy được Sinh Mệnh chi tuyền, đột ngột hạ sát thủ đối với Tuyết Mạch Viêm, sau khi nàng biết Hoàng Xu Lệ thế lực cường hãn, nhận rõ sự thật... Nàng từng một lần tuyệt vọng.
Nàng cho rằng, nàng và Tuyết Mạch Viêm hai người, chỉ sợ dốc hết toàn bộ lực lượng ở trong Thần Táng tràng cũng không thể báo thù cho tỷ muội.
Nàng thậm chí bi quan cho rằng, nàng và Tuyết Mạch Viêm hai người, cuối cùng cũng sẽ bị Hoàng Xu Lệ giết chết.
Nàng từng nghĩ tới Tần Liệt, từng nghĩ Tần Liệt có thể sẽ giúp các nàng, nhưng nàng cũng không cho rằng Tần Liệt có thủ đoạn làm mưa làm gió, không cho rằng Tần Liệt có thể xoay chuyển cục diện hoàn cảnh xấu cực đoan.
Nàng nằm mơ cũng không tưởng tượng đến, Tần Liệt dám lẻ loi một mình lao vào giữa Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc, càng thêm không tưởng tượng được, Tần Liệt chưa bị lập tức giết chết, mà là... Mà là như Lôi Thần chi tử ở giữa sân lững thừng, dẫn dắt sấm chớp đầy trời, triển khai giết chóc đối với Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc!
Nàng có thể nghe được những người đó kêu thảm thiết, có thể nghe được những người đó thất kinh chửi mắng, có thể nhìn thấy từng cái thân thể cháy đen chết thảm.
Cái đó ý nghĩa gì, nàng liếc một cái là rõ - Tần Liệt đã khống chế cục diện!
Phan Thiên Thiên vui không tự kìm hãm được, hốc mắt cũng trong bất tri bất giác đã ươn ướt, thì thào nói nhỏ: “Tiểu Uyển, Tiểu Điệp các ngươi sẽ không chết vô ích...”.
Trong con ngươi trong suốt của Tuyết Mạch Viêm, chiếu rọi rõ ràng bóng dáng Tần Liệt, vai nàng run rẩy, trên khuôn mặt nhỏ nở ra thần thái kinh người.
Nàng sinh ra một loại cảm giác không chân thật như rơi vào cảnh trong mơ.
Tần Liệt rõ ràng cảnh giới không cao, giờ phút này, ở trong Lôi chi cấm địa này, lao vào đầm rồng hang cọp, lại như người điều khiển sét vặn vẹo sấm chớp, đại sát bốn phương.
Quả thực không thể tưởng tượng đến cực điểm!
Lạc Trần ngây người tương tự.
Thẳng đến giờ khắc này, hắn mới hiểu, vì sao Tần Liệt muốn từ chối hắn gia nhập.
Bởi vì Tần Liệt căn bản không cần bất cứ viện thủ nào!
Chỉ một mình hắn, ở trong Lôi chi cấm địa này, chính là thế lực mạnh nhất!
Hà Vi cũng ngây dại.
Nàng và Nhâm Bành, Hồ Bình, Vi Lương ba người ở một khắc này mặt xám như tro tàn, bọn họ rốt cuộc nhận rõ sự thật, biết mình có bao nhiêu đáng cười.
Bọn họ thế mà còn vọng tưởng từ trong tay Tần Liệt cướp đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền?
Quả thực là không biết sống chết!
Bọn họ cũng rốt cuộc hiểu, vì sao Thiên Khí tông cùng Vạn Thú sơn hai thế lực này, rõ ràng oán hận Tần Liệt như vậy, vì sao ở dưới Hoàng Xu Lệ không ngừng mê hoặc, vẫn duy trì trầm mặc.
Bởi vì bọn họ e ngại!
Kinh ngốc tương tự còn có Sở Ly.
Sở Ly biết ở trong Lôi chi cấm địa, Tần Liệt tất nhiên có thể tận tình bày ra lôi điện kỳ diệu của mình, nhưng hắn cũng không có dự đoán được Tần Liệt có thể đạt tới một bước này, thế mà có thể lấy sức một người chống lại Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc!
“Hà Vi, tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, các ngươi từ bỏ đi”. Sở Ly bỗng than nhẹ một tiếng, nói: “Đi đi, các ngươi hiện tại đi, chiến đấu bên này các ngươi ngay cả nhúng tay cũng không đủ thực lực”.
“Sư huynh, có ngươi, có ngươi chúng ta còn có sức đánh một trận!”. Nhâm Bành đau khổ khẩn cầu.
“Ta nói rồi, từ nay về sau, bất luận là Thần Táng tràng, hay là Bạo Loạn chi địa bên ngoài, chúng ta đều ai đi đường nấy!”. Sở Ly nói từng chữ một.
Hắn đã dập tắt hy vọng cuối cùng của đám người Hà Vi.
“Đi, chúng ta đi thôi”, sắc mặt Hà Vi u ám, nàng bị hoàn toàn đánh sập rồi.
Người đánh sập nàng, không phải Sở Ly, mà là Tần Liệt vô cùng cường thế!
Nàng rất rõ ràng, nàng liên tiếp động tác cùng ngôn ngữ, đã muốn đắc tội chết với Tần Liệt.
Nàng vốn cũng không e ngại, nàng cho rằng có Hắc Vu giáo, Vạn Thú sơn, Thiên Khí tông các thế lực ở này, Tần Liệt có mạnh, cuối cùng cũng phải bị ngăn chặn.
Hiện tại nàng phát hiện nàng sai rồi.
Hơn nữa sai phi thường thái quá!
Trong Lôi chi cấm địa, Tần Liệt, chính là người khống chế đích thực, ở nơi này bất cứ một phe nào chỉ sợ cũng không thể chống lại Tần Liệt!
Huống chi là bọn họ?
Hiển nhiên, nếu Tần Liệt muốn, tùy thời có thể bóp chết bọn họ!
Cho dù là Sở Ly đi chung với bọn họ, cũng không thay đổi được cái gì, bởi vì bên người Tần Liệt còn có Lạc Trần, còn có Tuyết Mạch Viêm...
Đám người Hà Vi ý chí chiến đấu suy sụp, ủ rũ, nản lòng thoái chí, như xác không hồn thân thể cứng ngắc rút lui.
Giờ khắc này, bọn họ rốt cuộc bắt đầu hối hận thật sâu, hối hận không nên cùng Tần Liệt trở mặt, không nên đưa bọn họ cùng Tần Liệt đối lập, cho tới hôm nay tình trạng này.
Bọn họ hối tiếc không kịp.
Ở lúc Tần Liệt lao vào giữa Hắc Vu giáo, dẫn dắt sấm chớp đánh xuống, tận tình tấn công gạt bỏ những võ giả kia, Hà Vi, mang theo ba người bọn Nhâm Bành mặt xám mày trò im lặng rời khỏi.
Bọn họ rốt cuộc ý thức được, lấy thực lực bọn họ, muốn tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, căn bản chính là tự tìm đường chết.
- Nhất là ở sau khi Sở Ly cũng bỏ bọn họ.
Đám người Hà Vi vừa đi, các thế lực quanh đầm vực lôi điện, từng tầm mắt, lập tức đều tụ tập ở trên người Tần Liệt.
Bản thân Tần Liệt quả thực chính là điện trường dữ dằn!
Vị trí hắn, vì trọng địa sấm sét đánh xuống, lôi điện cuồng bạo trong tầng mây, dòng điện mãnh liệt trong đầm vực quanh thân, tiếng sấm vang vọng thiên địa, đều là không ngừng lao mạnh xuống.
Các võ giả Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc, bị lôi điện ngưng tụ thành thiên địa đại kiếp nạn, trực tiếp bao phủ.
Bên trong đều là tiếng kêu thảm thiết thê lương, từng tiếng hò hét rít gào chói tai, thỉnh thoảng cùng với vài tiếng mắng suy yếu.
Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc quả thực hội không thành quân.
Vẻ mặt đám người Thiên Khí tông, Vạn Thú sơn vô cùng ngưng trọng.
“Trong Lôi chi cấm địa, người này có thể mượn dùng lôi điện đầy trời, lợi dụng sấm chớp đánh xuống bốn phương. Ở nơi này, hắn ngay từ đầu đã đứng ở thế bất bại, muốn từ trong tay hắn cướp đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, chỉ sợ...”. Phùng Nhất Vưu âm thầm đau đầu.
“Nếu không thể tìm được cách kìm chế người này, tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, bất cứ một phe nào cũng không có cơ hội”. Trong mắt Úc Môn lóng lánh hào quang hung ác.
Mọi người đều có thể nhìn ra, trong Lôi chi cấm địa, Tần Liệt có được ưu thế cường đại cỡ nào.
Ở nơi này, Tần Liệt giống như một con thú khổng lồ, ngạo nghễ chiếm lấy mảng thiên địa này, bất luận kẻ nào muốn cướp lấy Vô Cấu Hồn Tuyền, cuối cùng đều phải gặp Tần Liệt cái lạch trời này.
Vượt qua như thế nào?
Đám người Thiên Khí tông và Vạn Thú sơn nhíu chặt lông mày, mắt thấy võ giả Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc bị vây đánh, cũng cao hứng không nổi.
Bọn họ cũng cảm thấy, chỉ có làm Tần Liệt không thể bừa bãi như thế, đem khí thế độc ác của Tần Liệt áp chế xuống, mọi người mới có thể thật sự đem lực chú ý đặt ở trên Vô Cấu Hồn Tuyền.
Đột nhiên, Tần Liệt trở thành họa lớn trong lòng những người này, làm bọn hắn đều hận không thể đem Tần Liệt trừ cho thống khoái.
“Ngao!”.
Đột nhiên, một tiếng hét giận dữ kinh thiên động địa, từ chỗ sâu trong đầm vực lôi điện oành đùng đùng vang vọng ra.
Lôi điện từ bầu trời đánh xuống, rồng điện từ trong vực đầm điên cuồng vọt ra, giống như chịu hấp dẫn mới, lại đều cuộn ngược mà quay về, một lần nữa lao về phía đầm vực lôi điện.
Tần Liệt đột nhiên mất đi sự khống chế đối với sấm chớp!
Giống như, Lôi Linh ẩn náu ở trong đầm vực lôi điện, bỗng nhiên ý thức được có một sinh linh đang khiêu chiến quyền uy của nó, đột nhiên nóng nảy tuyên thệ chủ quyền của mình.
- Nó mới là chúa tể của Lôi chi cấm địa!
Lôi Linh rít gào từng tiếng, rống giận dữ đinh tai nhức óc, từ chỗ sâu trong đầm vực lôi điện bắn vọt ra, chấn cho Lôi chi cấm địa như cũng đang run rẩy.
Sấm chớp tụ tập ở quanh Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc, theo nó rống giận gầm gừ, như hóa thành từng dòng suối hội tụ vào biển lớn, đều tràn vào đầm vực lôi điện.
Bóng người Sở Ly hơi dừng lại.
Mọi người đều nhìn về phía hắn, đều là vẻ mặt kinh dị, từng người âm thầm khẩn trương hẳn lên.
Ngay cả những người Hắc Vu giáo, vẻ mặt đều bỗng nhiên ngưng trọng hẳn lên, cảm thấy có chút khó giải quyết.
Phùng Nhất Vưu, Úc Môn càng là mặt trầm như nước.
Tần Liệt bên kia, đã có Tuyết Mạch Viêm, có Lạc Trần, nếu lại thêm Sở Ly, thế lực một phe đó đủ để chống lại Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc!
Cái này sẽ hình thành một thế lực chí cường lực thống trị khủng bố!
Không có ai muốn nhìn thấy loại cục diện này hình thành, không có ai hy vọng Sở Ly thực lưu lại, chung đường với Tần Liệt.
Sở Ly xoay người.
Hắn nhìn cũng không nhìn đám người Hà Vi một cái, hướng về phía Tần Liệt bùi ngùi thở dài, lắc lắc đầu, nói: “Liệt huynh đệ, ý tốt của ngươi lòng ta ghi nhận, từ đầu tới cuối ta luôn biết ngươi không thua thiệt chúng ta, cũng không chiếm tiện nghi của chúng ta. Ta chỉ là, chỉ là... Không muốn nghĩ nhiều, ta nếu lưu lại, sẽ ở trên tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, cùng... Bọn họ sinh ra xung đột, cho nên vẫn là thôi đi, ta rời khỏi tốt hơn”.
“Bọn họ” theo như lời hắn, tự nhiên là chỉ đám người Hà Vi, một khi hắn đi đến Tần Liệt bên kia, liền ý nghĩa ở mặt đối lập với Hà Vi.
Sở Ly cho dù là ở trạng thái cuồng nộ, cũng không muốn thật sự là địch với bọn Hà Vi, Nhâm Bành.
Hắn không có cách nào làm được, lại lo lắng sau khi đi chung Tần Liệt, ảnh hưởng bọn Tần Liệt hành động, cho nên dứt khoát từ bỏ.
“Như vậy”. Tần Liệt sờ cằm, trầm ngâm mấy giây, nói: “Ngươi không có mặt, bọn họ hoặc là lập tức buông tha rời khỏi, hoặc là... Chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ! Ngươi đi chung với ta, ít nhất, chúng ta bên này sẽ không đuổi tận giết tuyệt...”.
Sở Ly biến sắc.
Hắn lại bỗng nhiên do dự hẳn lên.
Bốn người bọn Hà Vi, Hồ Bình có thương tích trong người, hầu như không có sức chiến đấu.
Chỉ còn lại có Nhâm Bành, Vi Lương, Hà Vi, ba người này sức chiến đấu, cùng mọi người so sánh quả thực không đáng nhắc tới.
Không có hắn, bốn người đó đừng nói cướp đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, ở Lôi chi cấm địa đụng tới bất cứ một phe nào, cũng không có một tia phần thắng.
Mấu chốt là, hắn lại hiểu biết tâm tính Hà Vi, biết Hà Vi tuyệt không phải loại người dễ dàng từ bỏ.
Hà Vi nhất định sẽ lưu lại tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền!
Sắc mặt Sở Ly âm tình bất định, trầm tư suy nghĩ, thống khổ giãy giụa ở giữa đi cũng không đi.
Nhưng vào lúc này, Tần Liệt lại một lần nữa khiêu khích, bước chân dừng lại của hắn lúc trước, lại một lần rảo bước tiến lên.
Hắn đi từng bước về phía Hoàng Xu Lệ, khoảng cách hai bên nhanh chóng kéo gần, hắn hầu như sắp lao đến trên mặt Hoàng Xu Lệ!
Toàn bộ người Hắc Vu giáo đều sát khí nghiêm nghị!
Lực chú ý của Phùng Nhất Vưu, Úc Môn những người đó, cũng thành công bị hấp dẫn lại, cũng đều nhìn về phía hắn.
“Hắn nói muốn giẫm thi thể ba đại gia tộc các ngươi, làm Huyết Sát tông một lần nữa quật khởi, quá kiêu ngạo rồi”, Hoàng Xu Lệ đột nhiên lui về phía sau hai bước, nói: “Các ngươi nên biết phải làm như thế nào chứ?”.
Nàng chịu không nổi Tần Liệt cuồng vọng bá đạo.
Nàng đang sai khiến đám người Tô Nghiên xuống tay.
“Động thủ!”. Tô Nghiên quát lạnh.
Võ giả ba đại gia tộc, nháy mắt có sáu người lao ra, như sáu thanh kiếm sắc bén tỏa ra hàn quang lạnh lẽo, muốn đâm sâu vào lồng ngực Tần Liệt.
“Tới tốt!”. Tần Liệt cười lên quái dị.
“Rẹt rẹt!”.
Từng tia chớp to cỡ ngón cái, từ trong huyệt khiếu cả người hắn bay vọt ra ngoài, như mấy trăm sợi dây thừng quấn quýt trên người hắn.
Từng tiếng sét đánh cuồng bạo, từ trong não hải, chân hồn, thức hải, lục phủ ngũ tạng hắn nóng nảy lan ra.
“Oành!”.
Chỗ sâu trong bầu trời, sấm sét tia chớp cuồng bạo nối liền đầm vực lôi điện, lại một lần nữa như rồng khổng lồ cuốn xuống.
Trong lúc nhất thời, trăm tia chớp to dài như rễ cây, cùng với tiếng sấm nổ tung, ùn ùn rơi xuống.
Như cơn giận của lôi thần!
“Oành đùng đùng! Oành đùng đùng!”.
Lấy Tần Liệt làm trung tâm, lấy Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc làm phạm vi, khu vực đó điện lóe sấm rền, như có từng viên Tịch Diệt Huyền Lôi không ngừng oanh tạc xuống.
Ngay cả trong đầm vực lôi điện, cũng là tia chớp ra như bão táp, như rắn khổng lồ trồi lên vực sâu, hướng tới võ giả Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc hung hăng lao đến.
“Bốp bốp bốp! Bốp bốp bốp!”.
Sáu võ giả ba đại gia tộc xung phong lên, muốn đem Tần Liệt chém chết, bị mấy chục đạo lôi điện ngưng thác nước phủ đầu.
Sáu người bị lôi điện bao phủ, ở trong điện mang khủng bố cuồng bạo, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương không giống tiếng người, người ta nghe mà da đầu run lên.
Võ giả Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc, mắt thấy sáu người bị lôi điện nuốt hết, căn bản không có cách nào ứng cứu.
Bởi vì, ngay cùng lúc, sấm sét tia chớp từ chỗ sâu trong bầu trời, từ đầm vực lôi điện bắn vọt ra, cũng cùng đánh giết bao phủ đến.
Chỉ trong nháy mắt, chỗ Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc, liền biến thành cấm khu của lôi thần, biến thành nơi xay giết cuồng bạo.
“Tuyết tỷ! Tuyết tỷ!”. Phan Thiên Thiên lập tức nhảy bật lên, hưng phấn nhịn không được hoa chân múa tay vui sướng: “Tần Liệt, Tần Liệt vậy mà cường đại như thế! Không thể tưởng tượng, quá không thể tưởng tượng rồi! Hắn, hắn chỉ là một người, thế mà xung phong vào giữa Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc!”.
Cả người nàng cũng hưng phấn run rẩy lên.
Sau khi tỷ muội bên người lần lượt bị giết, sau khi nàng nhìn thấy Hoàng Xu Lệ lấy được Sinh Mệnh chi tuyền, đột ngột hạ sát thủ đối với Tuyết Mạch Viêm, sau khi nàng biết Hoàng Xu Lệ thế lực cường hãn, nhận rõ sự thật... Nàng từng một lần tuyệt vọng.
Nàng cho rằng, nàng và Tuyết Mạch Viêm hai người, chỉ sợ dốc hết toàn bộ lực lượng ở trong Thần Táng tràng cũng không thể báo thù cho tỷ muội.
Nàng thậm chí bi quan cho rằng, nàng và Tuyết Mạch Viêm hai người, cuối cùng cũng sẽ bị Hoàng Xu Lệ giết chết.
Nàng từng nghĩ tới Tần Liệt, từng nghĩ Tần Liệt có thể sẽ giúp các nàng, nhưng nàng cũng không cho rằng Tần Liệt có thủ đoạn làm mưa làm gió, không cho rằng Tần Liệt có thể xoay chuyển cục diện hoàn cảnh xấu cực đoan.
Nàng nằm mơ cũng không tưởng tượng đến, Tần Liệt dám lẻ loi một mình lao vào giữa Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc, càng thêm không tưởng tượng được, Tần Liệt chưa bị lập tức giết chết, mà là... Mà là như Lôi Thần chi tử ở giữa sân lững thừng, dẫn dắt sấm chớp đầy trời, triển khai giết chóc đối với Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc!
Nàng có thể nghe được những người đó kêu thảm thiết, có thể nghe được những người đó thất kinh chửi mắng, có thể nhìn thấy từng cái thân thể cháy đen chết thảm.
Cái đó ý nghĩa gì, nàng liếc một cái là rõ - Tần Liệt đã khống chế cục diện!
Phan Thiên Thiên vui không tự kìm hãm được, hốc mắt cũng trong bất tri bất giác đã ươn ướt, thì thào nói nhỏ: “Tiểu Uyển, Tiểu Điệp các ngươi sẽ không chết vô ích...”.
Trong con ngươi trong suốt của Tuyết Mạch Viêm, chiếu rọi rõ ràng bóng dáng Tần Liệt, vai nàng run rẩy, trên khuôn mặt nhỏ nở ra thần thái kinh người.
Nàng sinh ra một loại cảm giác không chân thật như rơi vào cảnh trong mơ.
Tần Liệt rõ ràng cảnh giới không cao, giờ phút này, ở trong Lôi chi cấm địa này, lao vào đầm rồng hang cọp, lại như người điều khiển sét vặn vẹo sấm chớp, đại sát bốn phương.
Quả thực không thể tưởng tượng đến cực điểm!
Lạc Trần ngây người tương tự.
Thẳng đến giờ khắc này, hắn mới hiểu, vì sao Tần Liệt muốn từ chối hắn gia nhập.
Bởi vì Tần Liệt căn bản không cần bất cứ viện thủ nào!
Chỉ một mình hắn, ở trong Lôi chi cấm địa này, chính là thế lực mạnh nhất!
Hà Vi cũng ngây dại.
Nàng và Nhâm Bành, Hồ Bình, Vi Lương ba người ở một khắc này mặt xám như tro tàn, bọn họ rốt cuộc nhận rõ sự thật, biết mình có bao nhiêu đáng cười.
Bọn họ thế mà còn vọng tưởng từ trong tay Tần Liệt cướp đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền?
Quả thực là không biết sống chết!
Bọn họ cũng rốt cuộc hiểu, vì sao Thiên Khí tông cùng Vạn Thú sơn hai thế lực này, rõ ràng oán hận Tần Liệt như vậy, vì sao ở dưới Hoàng Xu Lệ không ngừng mê hoặc, vẫn duy trì trầm mặc.
Bởi vì bọn họ e ngại!
Kinh ngốc tương tự còn có Sở Ly.
Sở Ly biết ở trong Lôi chi cấm địa, Tần Liệt tất nhiên có thể tận tình bày ra lôi điện kỳ diệu của mình, nhưng hắn cũng không có dự đoán được Tần Liệt có thể đạt tới một bước này, thế mà có thể lấy sức một người chống lại Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc!
“Hà Vi, tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, các ngươi từ bỏ đi”. Sở Ly bỗng than nhẹ một tiếng, nói: “Đi đi, các ngươi hiện tại đi, chiến đấu bên này các ngươi ngay cả nhúng tay cũng không đủ thực lực”.
“Sư huynh, có ngươi, có ngươi chúng ta còn có sức đánh một trận!”. Nhâm Bành đau khổ khẩn cầu.
“Ta nói rồi, từ nay về sau, bất luận là Thần Táng tràng, hay là Bạo Loạn chi địa bên ngoài, chúng ta đều ai đi đường nấy!”. Sở Ly nói từng chữ một.
Hắn đã dập tắt hy vọng cuối cùng của đám người Hà Vi.
“Đi, chúng ta đi thôi”, sắc mặt Hà Vi u ám, nàng bị hoàn toàn đánh sập rồi.
Người đánh sập nàng, không phải Sở Ly, mà là Tần Liệt vô cùng cường thế!
Nàng rất rõ ràng, nàng liên tiếp động tác cùng ngôn ngữ, đã muốn đắc tội chết với Tần Liệt.
Nàng vốn cũng không e ngại, nàng cho rằng có Hắc Vu giáo, Vạn Thú sơn, Thiên Khí tông các thế lực ở này, Tần Liệt có mạnh, cuối cùng cũng phải bị ngăn chặn.
Hiện tại nàng phát hiện nàng sai rồi.
Hơn nữa sai phi thường thái quá!
Trong Lôi chi cấm địa, Tần Liệt, chính là người khống chế đích thực, ở nơi này bất cứ một phe nào chỉ sợ cũng không thể chống lại Tần Liệt!
Huống chi là bọn họ?
Hiển nhiên, nếu Tần Liệt muốn, tùy thời có thể bóp chết bọn họ!
Cho dù là Sở Ly đi chung với bọn họ, cũng không thay đổi được cái gì, bởi vì bên người Tần Liệt còn có Lạc Trần, còn có Tuyết Mạch Viêm...
Đám người Hà Vi ý chí chiến đấu suy sụp, ủ rũ, nản lòng thoái chí, như xác không hồn thân thể cứng ngắc rút lui.
Giờ khắc này, bọn họ rốt cuộc bắt đầu hối hận thật sâu, hối hận không nên cùng Tần Liệt trở mặt, không nên đưa bọn họ cùng Tần Liệt đối lập, cho tới hôm nay tình trạng này.
Bọn họ hối tiếc không kịp.
Ở lúc Tần Liệt lao vào giữa Hắc Vu giáo, dẫn dắt sấm chớp đánh xuống, tận tình tấn công gạt bỏ những võ giả kia, Hà Vi, mang theo ba người bọn Nhâm Bành mặt xám mày trò im lặng rời khỏi.
Bọn họ rốt cuộc ý thức được, lấy thực lực bọn họ, muốn tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, căn bản chính là tự tìm đường chết.
- Nhất là ở sau khi Sở Ly cũng bỏ bọn họ.
Đám người Hà Vi vừa đi, các thế lực quanh đầm vực lôi điện, từng tầm mắt, lập tức đều tụ tập ở trên người Tần Liệt.
Bản thân Tần Liệt quả thực chính là điện trường dữ dằn!
Vị trí hắn, vì trọng địa sấm sét đánh xuống, lôi điện cuồng bạo trong tầng mây, dòng điện mãnh liệt trong đầm vực quanh thân, tiếng sấm vang vọng thiên địa, đều là không ngừng lao mạnh xuống.
Các võ giả Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc, bị lôi điện ngưng tụ thành thiên địa đại kiếp nạn, trực tiếp bao phủ.
Bên trong đều là tiếng kêu thảm thiết thê lương, từng tiếng hò hét rít gào chói tai, thỉnh thoảng cùng với vài tiếng mắng suy yếu.
Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc quả thực hội không thành quân.
Vẻ mặt đám người Thiên Khí tông, Vạn Thú sơn vô cùng ngưng trọng.
“Trong Lôi chi cấm địa, người này có thể mượn dùng lôi điện đầy trời, lợi dụng sấm chớp đánh xuống bốn phương. Ở nơi này, hắn ngay từ đầu đã đứng ở thế bất bại, muốn từ trong tay hắn cướp đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, chỉ sợ...”. Phùng Nhất Vưu âm thầm đau đầu.
“Nếu không thể tìm được cách kìm chế người này, tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền, bất cứ một phe nào cũng không có cơ hội”. Trong mắt Úc Môn lóng lánh hào quang hung ác.
Mọi người đều có thể nhìn ra, trong Lôi chi cấm địa, Tần Liệt có được ưu thế cường đại cỡ nào.
Ở nơi này, Tần Liệt giống như một con thú khổng lồ, ngạo nghễ chiếm lấy mảng thiên địa này, bất luận kẻ nào muốn cướp lấy Vô Cấu Hồn Tuyền, cuối cùng đều phải gặp Tần Liệt cái lạch trời này.
Vượt qua như thế nào?
Đám người Thiên Khí tông và Vạn Thú sơn nhíu chặt lông mày, mắt thấy võ giả Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc bị vây đánh, cũng cao hứng không nổi.
Bọn họ cũng cảm thấy, chỉ có làm Tần Liệt không thể bừa bãi như thế, đem khí thế độc ác của Tần Liệt áp chế xuống, mọi người mới có thể thật sự đem lực chú ý đặt ở trên Vô Cấu Hồn Tuyền.
Đột nhiên, Tần Liệt trở thành họa lớn trong lòng những người này, làm bọn hắn đều hận không thể đem Tần Liệt trừ cho thống khoái.
“Ngao!”.
Đột nhiên, một tiếng hét giận dữ kinh thiên động địa, từ chỗ sâu trong đầm vực lôi điện oành đùng đùng vang vọng ra.
Lôi điện từ bầu trời đánh xuống, rồng điện từ trong vực đầm điên cuồng vọt ra, giống như chịu hấp dẫn mới, lại đều cuộn ngược mà quay về, một lần nữa lao về phía đầm vực lôi điện.
Tần Liệt đột nhiên mất đi sự khống chế đối với sấm chớp!
Giống như, Lôi Linh ẩn náu ở trong đầm vực lôi điện, bỗng nhiên ý thức được có một sinh linh đang khiêu chiến quyền uy của nó, đột nhiên nóng nảy tuyên thệ chủ quyền của mình.
- Nó mới là chúa tể của Lôi chi cấm địa!
Lôi Linh rít gào từng tiếng, rống giận dữ đinh tai nhức óc, từ chỗ sâu trong đầm vực lôi điện bắn vọt ra, chấn cho Lôi chi cấm địa như cũng đang run rẩy.
Sấm chớp tụ tập ở quanh Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc, theo nó rống giận gầm gừ, như hóa thành từng dòng suối hội tụ vào biển lớn, đều tràn vào đầm vực lôi điện.
/2116
|