Nguyễn An An – người phụ nữ có giá trị con người lên tới hàng chục tỷ, trong một lần quay trở lại trường đại học cũ quyên góp tiền xây dựng phòng học lại bất ngờ coi trọng một nam sinh.
Nam sinh đó mặc chiếc áo sơmi bị giặt đi giặt lại nhiều lần tới mức trắng bệch, dáng người mảnh khảnh đĩnh đạc, ...
Nguyễn An An – người phụ nữ có giá trị con người lên tới hàng chục tỷ, trong một lần quay trở lại trường đại học cũ quyên góp tiền xây dựng phòng học lại bất ngờ coi trọng một nam sinh.
Nam sinh đó mặc chiếc áo sơmi bị giặt đi giặt lại nhiều lần tới mức trắng bệch, dáng người mảnh khảnh đĩnh đạc, mái tóc đen được cắt tỉa gọn gàng, đường cong xương hàm kéo dài xuống ôm trọn cái cằm thon gọn khiến cho gương mặt thập phần tuấn mỹ.
Nguyễn An An bị sắc đẹp mê hoặc. Thời điểm hai người vô tình chạm vào nhau, anh cúi người nhặt kẹp văn kiện của Nguyễn An An làm rơi trên mặt đất lên, mỉm cười nói: “Bạn học, nhớ nhìn đường.”
Giọng nói trong trẻo tựa tiếng suối, cả người anh như phát ra thứ ánh sáng hấp dẫn giống như một viên ngọc thô chưa được mài dũa.
Lần đầu tiên Nguyễn An An rung động sau hơn hai mươi năm, cô cảm giác mình đã nghe được tiếng trái tim lạnh giá đang dần dần trở nên ấm nóng.
Vì thế cô thuận nước đẩy thuyền tự tạo ra một cơ hội cho chính bản thân mình.
Thiếu nữ gia cảnh khó khăn không ngừng phấn đấu vươn lên nhanh chóng rơi vào bể tình cùng chàng sinh viên nghèo. Các phương diện xã hội của hai người đều thập phần hòa hợp, sau thời gian nửa năm hai người đã đăng ký kết hôn.
Cuộc sống sau khi kết hôn tuy rằng có chút túng quẫn nhưng lại cực kỳ ngọt ngào.
Vào đêm trước ngày kỷ niệm ngày cưới, như thường lệ Nguyễn An An đổi một bộ váy tinh xảo tại công ty, sau đó đến hội sở tư nhân để gặp mặt người được gọi là đại cổ đông phía sau màn.
“Nguyễn tổng”, thư kí giới thiệu: “Vị này chính là Cố Quyết, Cố tổng.”
Nguyễn An An nhìn người đàn ông mỗi ngày đều đầu gối tay ấp cùng cô trong một căn nhà chung cư giá rẻ lúc này đang khoác tây trang đi giày da, bộ dáng kiêu căng tôn quý.
...... Giày cao gót dưới chân cô suýt chút nữa thì trật gót.
“An An” anh mở miệng, ý cười trên mặt như xóa tan băng tuyết: “Chúng ta dọn đến khu biệt thự Lâm Giang đi, anh đã cho người thiết kế riêng cho em một vườn hoa rồi.”
Nguyễn An An: “........”
Con mẹ nó! Cái gì mà chàng sinh viên nghèo đẹp trai! Tất cả chỉ là kịch bản:)
Một câu tóm tắt: Em không muốn dùng tiền tài vũ nhục anh, nhưng kết quả con mẹ nó anh còn có tiền hơn em?
Truyện này còn có tên là:
《 Cuộc sống sinh hoạt của hai tổng tài 》
《 Làm thế nào để cuộc sống trở nên khó khăn hơn 》
《 Hướng dẫn giả nghèo》
《 Anh và em không có duyên phận, tất cả đều phải dựa vào khả năng diễn xuất 》
【Những điều cần lưu ý】: Cả hai đều là mối tình đầu của nhau, không phải tỷ đệ luyến, giai đoạn đầu ngữ cảnh sẽ ở khuôn viên trường học. Nói tóm lại đây chính là một bộ truyện sủng ngọt nói về tình yêu và hôn nhân chứa yếu tố phi logic ~