Oành!
Cái bàn tay gần như bao trùm cả nửa sơn cốc đè xuống khiến cho quầng sáng màu xanh mà đám người tu đạo của Thiên Lan hư không bao vây tấn công mãi chưa võ lập tức biến mất.
Người thanh niên và mỹ phụ trung niên dường như cơ bản không có sức phản đòn. Nhìn bàn tay to giáng xuống, cả hai người liếc mắt rồi nắm lấy tay nhau.
Xoẹt!
Cả hai người đó cùng với một nửa người tu đạo trong thung lũng lập tức tan thành mây khói dưới cái bàn tay khủng bố.
Trận pháp phòng ngực mới vỡ, người tu đạo còn lại trong sơn cốc cơ bản không thế chống chọi lại với đám người tu đạo của Thiên Lan hư không bao vây. Trong nháy mắt tất cả bị đánh chết hoặc bắt giữ.
- Tùng hạc thần quân! Nhã Dịch thần quân! Có chuyện gì vậy?
Trong nháy mắt một quầng sáng từ phía tây vọt tới thung lũng. Đó chính là Cửu Cung thần quân. Nhìn thấy đám người Tùng Hạc thần quân còn đang tức giận và viên sơn chủ mặc chiến giáp màu đen bị thương nặng, Cửu Cung thần quân cũng không giấu được sự khiếp sợ.
- Do đám Thanh Mộc tông. Chỉ một người tu đạo mới có Nguyên Anh vậy mà làm cho Thiên Lan hư không chúng ta bị tổn thất nặng như vậy. - Tùng Hạc thần quân lạnh lùng:
- Mi Sơn sơn chủ bị tên đó liều mạng đánh chết.
- Một người tu đạo mới vừa có Nguyên Anh đã có thủ đoạn như vậy? - Cửu Cung thần quân nhíu mày:
- Biết vậy đã không thu lại Phạm Thiên tinh của chúng, ít nhất có thể cứu được Mi Sơn sơn chủ.
- Cửu Cung thần quân không cần phải tự trách mình. Phạm Thiên Tinh cần có nguyên khí từ tinh cầu để tẩm bổ, nếu không phải là người vượt qua một lần thiên kiếp cầm thì sẽ từ từ giảm uy năng mà mất tác dụng. Chưa nói Phạm Thiên tinh do chúng tang liều mạng mới có được, nên thu lại cũng đúng. - Nhã Dịch thần quân liếc mắt nhìn đám người Cửu Cung thần quân:
- Chỉ có điều, giới tu đạo này có rất nhiều phương thức khác với Thiên Lan hư không chúng ta. Hơn nữa căn cứ vào tình hình trước mắt thì rất nhiều tông phái nhỏ cho dù không có nhân vật lợi hại nhưng cũng giống như Thanh Mộc tông, không ai biết trong tay họ có thứ gì của cao thủ đời trước để lại. Số lượng người tu đạo của Thiên Lan hư không chúng ta đã ít đi, như vậy tiêu diệt mỗi một tông môn chúng ta đều tổn thất một vài người. Cứ tiếp tục như vậy khi chúng ta tới được Nam thiên môn chỉ sợ mất quá nửa. Tổn thất như vậy chúng ta không thể chịu nổi, phải thay đổi kế hoạch mới được.
- Nếu Lạc Bắc đúng như đám Trần Thanh Đế nói, bên cạnh cũng có nhiều nhân vật lợi hại giúp đỡ mà cứ tiếp tục như vậy thì đúng là không được. Dù sao nếu có vài tên Nguyên Anh kỳ vây công, chúng ta cũng bị uy hiếp. - Tùng Hạc thần quân nhíu mày nói với Nhã Dịch thần quân:
- Ngươi có kế hoạch gì không?
-Dù sao thì mục đích của chúng ta cũng là nắm lấy Nam Thiên môn, thực sự không phải tiêu diệt họ. - Nhã Dịch Thần quân nhìn đám người Tùng Hạc thần quân:
- Chúng ta có thể vờ tấn công, làm cho thực lực của chúng phân tán rồi sau đó mới tấn công Nam Thiên môn. Như vậy vừa có thể nắm được Nam Thiên môn lại còn nhân lúc thực lực của chúng không đủ mà tiêu diệt. Chúng ta phải vờ tấn công một nơi mà chúng nhất định phải cứu, nơi đó cũng phải xa Nam Thiên môn để chúng không quay lại kịp.
- Cho dù là tấn công hay phòng thủ Nam Thiên môn thì số người càng nhiều càng tốt. Luyện Tinh sơn chủ! Ngươi cùng với Cửu Khúc sơn chủ và Đồng Sơn sơn chủ luôn bất hòa với nhau. Có điều lúc này, các ngươi nên đặt ân oán sang một bên. Nếu bọn họ không đồng ý, ta có thể đánh chết họ. Ngươi hãy bảo họ cung cấp nguyên liệu luyện chế Khống thần phù, trong thời gian này, ngươi nên tập trung luyện chế loại phù đó đi.
- Được! Ta cùng đi với Luyện Tinh sơn chủ đến gặp Cửu Khúc sơn chủ, Đồng Sơn sơn chủ. Hai vị sơn chủ đó chắc chắn sẽ nhận ra tình hình.
Nhìn mười mấy người tu đạo bị bắt trong thung lũng, Thiên Hư sơn chủ cười lạnh:
- Tới lúc đó để Luyện Tinh sơn chủ khống chế làm chúng bán mạng cho chúng ta là tốt nhất.
....- Văn Hương tông ở Hoàng Long sơn bị diệt.
- Thanh Mộc tông bị diệt.
- Ly Cấu Đạo tông bị diệt.
- Thiên Phù tông bị diệt.
....
Trong một ngôi đền ở Nga Mi có một bức hình lóe lên những điểm sáng màu xanh. Tấm hình đó có đầy đủ núi non sông ngòi. Nó chính là bản đồ mười chín châu Trung thổ.
Thi thoảng lại có một cái ngọc phù truyền tin màu đỏ bay vào tay Vũ Sư Thanh và Đông Bất Cố đang đứng trước tấm bản đồ. Gần như mỗi khi nhận được một cái ngọc phù truyền tin, Vũ Sư Thanh liền vung tay khiến cho trên tấm bản đồ xuất hiện một điểm màu đỏ.
Màu xanh thể hiện vị trí của Huyền môn trong thiên hạ. Mà màu đỏ là địa bàn bị Thiên Lan hư không chiếm giữ.
Bây giờ màu đỏ đang lan ra với một tốc độ cực nhanh. Căn cứ vào tin tức mà Nga Mi và Trạm châu trạch địa thu được thì gần như không tới nửa canh giờ là lại có một tông môn bị diệt.
- Bọn chúng định làm gì? Chẳng lẽ chúng định tiêu diệt toàn bộ tông môn của giới tu đạo chúng ta? Không thể như vậy. Số lượng người tu đạo của Thiên Lan hư không không đủ. Cho dù có chiếm lĩnh cực nhanh thì rồi cũng đến lúc bị quấy rầy mà gặp khó khăn...
Vũ Sư Thanh và Đông Bất Cố đứng trước bản đồ cùng suy nghĩ. Đột nhiên Vũ Sư Thanh và Đông Bất Cố gần như biến sắc:
- Không hay! Mau bảo Ly Nghiêu Ly báo cho Lạc Bắc rằng chúng định tấn công núi Chiêu Diêu.
Sở dĩ Vũ Sư Thanh và Đông Bất Cố có phản ứng như vậy là vì từ mấy cái ngọc phù truyền tin gần đây nhất thì thấy những điểm màu đỏ giống như một mũi tên lao thẳng tới vị trí của núi Chiêu Diêu.
- Chẳng lẽ Từ Thạch Hạc cố tình bày trận nghi binh? Không có khả năng đó. Chuyện này thật sự rất lạ.
- Tại sao người của Thiên Lan hư không lại tấn công núi Chiêu Diêu trước?
Trong Vân Mông thần thoi, Thái Thúc cau mày hỏi Lạc Bắc.
Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Tô Hâm Duyệt theo vị trí trên tấm bản đồ lấy được từ cái bình cổ màu tím tiến vào trong tầng Cửu thiên kim phong, điều tra xem Hoàng Vô Thần có thật sự ở trong ngôi thành đặc biệt đó không.
Nhưng điều làm cho đám người Lạc Bắc thật sự không ngờ được đó là theo cái vị trí đó, sau khi họ tiến vào trong tầng Cửu thiên kim phong lại không hề thấy ngôi thành màu xám kia, cũng không hề thấy có ai phục kích. Dường như tấm bản đồ đó chỉ là giả. Nhưng nếu như muốn cho đám người Lạc Bắc mất công mất sức mà làm vậy thì có gì đó không ổn.
Đang ở trong tầng Cửu thiên kim phong, Yêu vương liên thai chợt rung nhẹ. Lạc Bắc lập tức nhận được tin từ Ly Nghiêu Ly rằng người của Thiên Lan hư không định tấn công núi Chiêu Diêu.
Lạc Bắc biết rõ với thực lực của Thiên Lan hư Không cho dù Huyền Vô Thượng không tới thì cũng không chống nổi. Mà cho dù từ Nga Mi hay giới Niết Bàn để tới núi Chiêu Diêu đều rất xa. Ngoại trừ mấy người Vũ Sư Thanh ra, gặp phải nhân vật cấp bậc Thần quân của Thiên Lan hư không mà muốn chạy cũng rất khó. Vì vậy mà Lạc Bắc suy nghĩ một lúc liền để cho người của giới Niết Bàn và Vũ Sư Thanh dẫn đệ tử Nga Mi tới thẳng núi Chiêu Diêu đồng thời mình cũng dùng Vân Mông thần thoi để tới đó.
Với thực lực của Thiên Lan hư không, trong tình cảnh bản thân hắn và người Trạm Châu Trạch Địa chưa tới, bị chặn giết giữa đường mới gặp phải tổn thất lớn. Vì vậy mà hiện tại chỉ có khi nào ba bên tập trung tại núi Chiêu Diêu, rồi dựa vào trận pháp và cấm chế ở đó thì mới có thể đánh bại được lần tấn công này của Thiên Lan hư không.
- Núi Chiêu Diêu là nơi mà Yêu tu tập trung. Bọn chúng định tấn công núi Chiêu Diêu cũng là chuyện có thể.
Một tia sáng lóe lên, Nguyên Anh của Mạc Thiên Hình xuất hiện trên Huyết Phượng La. Trong lúc nói chuyện, hai tay của Mạc Thiên Hình vẫn còn bắt một cái pháp quyết. Lúc này, trên đỉnh đẩu Nguyên anh của y xuất hiện một bông hoa sen màu vàng tản ra ánh sáng dìu diu, cho thấy đã tới được Độ Kiếp sơ kỳ.
Bị mất thân thể, chỉ dựa vào trận pháp của Huyết Phượng la để hấp thu linh khí trời đất, tốc độ tu luyện của Mạc Thiên Hình so với trước kia chậm rất nhiều. Mà vào lúc này, tu vi của y lại đột phá như vậy cho thấy cũng từ Lạc Bắc mà được rất nhiều điều lợi. Giống như bây giờ y đang thi triển pháp quyết giúp đỡ tu luyện là do Lạc Bắc truyền thụ. Mà thứ pháp quyết đó cũng khác với pháp quyết của giới tu đạo hiện nay, xem đường chân nguyên di chuyển và cách tay thay đổi thì như là pháp quyết của Phật tông thời cổ.
Lúc này, bên người Thái Thúc cũng lơ lửng rất nhiều hạt châu năm màu, bên trong dường như còn có những tia chớp lóe lên, tựa như một thế giới tia chớp kì diệu. Sau khi đi vào trong tầng Cửu thiên kim phong, Lạc Bắc liền dẫn Lôi cương xuống cho Thái Thúc. Những hạt châu đó là do Lạc Bắc sử dụng lực lượng bản thân nén thành.
Hiện tại Thái Thúc cũng chỉ cần sử dụng Vạn Lôi đạo tàng trong Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu là có thể luyện hóa chúng như đan dược để nâng cao tu vi và uy lực pháp thuật của mình.
Lôi cương ẩn chứa bên trong một quả cầu chớp đó có lẽ đỡ cho Thái Thúc bớt cả mười ngày khổ tu. Mà cũng chỉ tới tu vi của Lạc Bắc mới có thể dẫn xuống một số lượng lôi cương nhiều và nén lại thành đan như vậy.
Theo như trong giới tu đạo thì một người đắc đạo, gà chó lên trời nhằm chỉ nếu bên cạnh có một người tu đạo với tu rất cao thì bản thân sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.
Mà thật sự trong giới tu đạo nên bên cạn có một người tu đạo hết sức lợi hại chỉ bảo về mặt pháp thuật cho một chút hoặc là tiện tay đưa cho mình một cái pháp bảo để thay thế thì đối với người tu đạo cấp thấp đều vô cùng hữu dụng. Nhất là những đệ tử thân truyền có sư phụ lợi hại thì lại càng có được nhiều thứ tốt. Ngoại trừ tu vi và pháp thuật khi đột phá, có nhiều kinh nghiệm ra thì như hiện tại nếu không tu luyện Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu cho dù có tu vi giống như Lạc Bắc thì cũng không thể nào dẫn động khí Lôi cương để giúp Thái Thúc nâng cao tu vi.
Hiện tại Mạc Thiên Hình cam tâm tình nguyện gọi Lạc Bắc là chủ nhân, bán mạng cho hắn cũng là vì y thấy được tốc độ phát triển của Lạc Bắc rất nhanh, cảm thấy Lạc Bắc sẽ có rất nhiều may mắn, có thành tựu kinh người. Chỉ cần đi theo Lạc Bắc, so với bản thân tự tu luyện còn có được thành tựu cao hơn.
Dù sao đối với một người có tu vi vượt qua ba lần thiên kiếp như Huyền Vô Thượng lại tinh thông mật pháp quán thể mà nói thì nâng cao tu vi của một người tu đạo thêm một cấp bậc cũng không có gì khó. Mà đối với phần lớn người tu đạo bình thường nếu muốn từ kim Đan kỳ tới Kim đan hậu kỳ đều rất lâu, vô cùng khó khăn, thậm chí cả đời cũng khó làm nên chuyện.
- Tấn công núi Chiêu Diêu đầu tiên cũng có thể?
Thấy Mạc Thiên Hình đột nhiên xuất hiện rồi nói vậy, Tô Hâm Duyệt nhìn giống hết như một vị thiên kim tiểu thư, mái tóc tết thành hai trái đào và không sử dụng thần cung Toái Hư liền lên tiếng hỏi:
- Nói vậy là có ý gì?
- Cách tu luyện của người tu đạo Thiên Lan hư không hoàn toàn khác với giới tu đạo các ngươi. Cách sử dụng linh dược để luyện thành đan dược như Du Đông Nhan cũng chỉ nhỏ như ngón tay út nhưng sử dụng Yêu đan thì chúng ta so với các tông môn luyện đan của các ngươi lợi hại hơn nhiều. Chẳng hạn như nếu các ngươi có một viên yêu đan tốt, trong tay Đông Nhan cùng lắm chỉ luyện được một viên đan dược đột phá tới Kim đan sơ kỳ nhưng nếu vào tay một Luyện đan sư lợi hại của Thiên Lan hư không chúng ta, nó lại có thể giúp một người tu đạo Kim đan sơ kỳ lên thẳng tới Kim đan hậu kỳ. Bởi vì linh khí ở Thiên Lan hư không chúng ta rất ít, tu luyện phải dựa vào săn bắt yêu thú nên đã vắt óc suy nghĩ lợi dụng yêu đan trong mấy ngàn năm qua. Vì vậy mà về mặt này chúng ta hoàn toàn khác. - Mạc Thiên Hình giải thích:
- Núi Chiêu Diêu các ngươi là nơi tu Yêu tập trung, bên trong không có mấy người chống lại được đám Cửu Cung thần quân. Tuy nhiên số lượng tu yêu có được nội đan chắc chắn là rất nhiều. Chỉ cần hạ được núi Chiêu Diêu, lấy được nhiều yêu đan, thậm chí là thân thể của tu yêu cùng với máu huyết, người tu đạo Thiên Lan hư không có thể luyện được rất nhiều pháp bảo lợi hại, nâng cao tu vi một đám người. Nếu thuận lợi chỉ sợ sẽ có một đám sơn chủ xuất hiện.
- Lạc Bắc! Xem ra trước kia ngươi đã thấy đúng. Với cách thức tu luyện và thói quen của người tu đạo Thiên Lan hư không thì trừ khi bị rơi vào thế yếu, nếu không bọn họ sẽ coi mình như thợ săn không chịu chung sống hòa bình với giới tu đạo chúng ta. - Nạp Lan Nhược Tuyết nhìn Lạc Bắc.
- A? Có người đấu phép.
Lạc Bắc gật đầu rồi đúng lúc này, sắc mặt hắn chợt thay đổi.
Vị trí ở trên bản đồ trong cái bình ngọc còn cách núi Chiêu Diêu và Nga Mi rất xa. Vì vậy mà lúc này, Lạc Bắc đang sử dụng Vân Mông thần thoi lao về phía núi Chiêu Diêu.
Lúc trước trên đường lên Cửu Thiên kim phong, Lạc Bắc vượt qua tầng Lôi cương cũng đã ngưng tụ rất nhiều Lôi cầu. Chỉ cần cái ao trong Vân Mông thần thoi giảm nước lỏng thì hắn ném một quả cầu sét vào đó, chẳng sợ Vân Mông thần thoi không tới được núi Chiêu Diêu.
Trong nháy mắt, Vân Mông thần thoi đã vượt qua mười dặm. Trong tầng mây, mặc dù người tu đạo rất lợi hại thì cũng chỉ cảm thấy một chút pháp lực dao động trong nháy mắt rồi biến mất, khó có thể đoán được đó là vật gì, các khó xác định vị trí của Vân Mông thần thoi. Nhưng đúng lúc này, Lạc Bắc lại tự mình cảm giác được cách một trăm dặm về phía nam dường như có người đấu phép. Hơn nữa căn cứ vào nguyên khí dao động thì nhân sô hai bên phải có mười mấy người.
- Đi xem.
Lạc Bắc nghĩ vậy, Vân Mông thần thoi lập tức thay đổi hướng.
Bởi vì không rõ thân phận của hai bên đấu phép nên khi tới cách chừng hai mươi dặm, Lạc Bắc liền để Vân Mông thần thoi dừng lại rồi thu hồi sau đó lấy ra Bạch Vân bảo trướng bao phủ bốn người khiến cho bọn họ như một đám mây trắng, không hề có khí tức tản ra.
Lặng lẽ tiếng xa thêm, từ trên mây cúi xuống, Lạc Bắc liền thấy không trung cách đó không xa biến thành một quầng lửa đỏ.
Vừa lúc có một người tu đạo giơ hai tay phóng ra một cái pháp thuật khiến cho vố số thiên thạch bốc cháy rơi xuống, bao phủ phạm vi mấy trăm trượng.
- Người tu đạo của Thiên Lan hư không?
Ánh mắt của Lạc Bắc hơi lạ. Mặc dù hắn không biết thân phận bên còn lại nhưng rõ ràng người đang sử dụng pháp thuật có uy lực không tầm thường kia mặc trang phục của người tu đạo Thiên Lan hư không.
Người tu đạo của Thiên Lan hư không có tổng cộng năm, sáu người. Mà đối đầu với bọn họ ít nhất hơn ba mươi người. Tuy nhiên ba mươi người đó lại không phải đối thủ của năm, sáu người kia, bị đánh cho chỉ biết cố gắng chống đỡ.
A!
Một tiếng hét thảm thiết vang lên, rồi trong một hơi thở liền có một người tu đạo mặc trang phục màu đen bị thiên thạch bốc cháy giáng trúng mà biến thành tro bụi.
Xoẹt!
Nhìn thấy cảnh đó, Lạc Bắc không nghĩ nhiều chỉ tay. Bảy, tám đạo kiếm khí vô hình liên lao ra tấn công mấy người tu đạo của Thiên Lan hư không.
- A!
Mấy người tu đạo của Thiên Lan hư không cơ bản không phát hiện Lạc Bắc tới gần. Trong tiếng kêu gào thảm thiết, người tu đạo Thiên Lan hư không đang thi triển pháp thuật đột nhiên bị kiếm khí chém nát. Chỉ có một người tu đạo Thiên Lan hư không có tu vi không thấp kịp phát ra một quầng sáng màu hồng chặn đạo kiếm khí của Lạc Bắc.
Tuy nhiên nhìn vết kiếm trên cái thuẫn trước mặt mình, người tu đạo Thiên Lan hư không cảm thấy sợ hãi vội vàng quay người bỏ chạy.
Không để cho Lạc Bắc ra tay, Nạp Lan Nhược Tuyết hơi giơ tay lên. Một tia sáng màu xanh xuất hiện, Thanh Đế thần thương lập tức hiện ra trước mặt nàng rồi biết mất sau đó xuất hiện trước mặt người tu đạo Thiên Lan hư không.
Phụp!
Nhìn thấy Thanh Đế thần thương chuẩn bị chém trúng người tu đạo Thiên Lan hư không thì một cái thuẫn nhỏ hình tròn đột nhiên xuất hiện chặn lại.
- A?
Lạc Bắc cũng không ngờ người tu đạo mặc pháp y màu lam của Thiên Lan hư không còn có thể chống được một đòn của Nạp Lan Nhược Tuyết. Ánh mắt của hắn hơi khác lạ. Nhưng không thấy hắn có động tác nào chỉ thấy trên người có một tia sáng màu vàng lóe lên rồi người tu đạo Thiên Lan hư không đang bỏ chạy chợt hơi khựng lại sau đó như bị một ngọn núi vô hình đè xuống khiến cho toàn thân dập nát.
Lạc Bắc giơ tay hút một cái, máu huyết của người tu đạo Thiên Lan hư không cùng với mấy người bị chết trước đó lập tức ngưng kết lại tạo thành mấy hạt châu đỏ như máu rồi cùng với cái thuẫn nhỏ bay vào tay hắn.
Hiện tại Lạc Bắc cố tình để trong người một chút U minh ma huyết có thể hấp thu khí huyết của người tu đạo. Cho nên hiện tại sau khi đánh chết người tu đạo, Lạc Bắc cũng giống như người trong Ma môn thu máu huyết của họ. Mấy người tu đạo của Thiên Lan hư không đều có tu vi Kim đan hậu kỳ. Sau khi để cho khí huyết của họ biến thành U minh ma huyết rồi sau đó luyện hóa phần U minh ma huyết nó sẽ trở thành một thứ đan dược đối với Lạc Bắc.
Cái bàn tay gần như bao trùm cả nửa sơn cốc đè xuống khiến cho quầng sáng màu xanh mà đám người tu đạo của Thiên Lan hư không bao vây tấn công mãi chưa võ lập tức biến mất.
Người thanh niên và mỹ phụ trung niên dường như cơ bản không có sức phản đòn. Nhìn bàn tay to giáng xuống, cả hai người liếc mắt rồi nắm lấy tay nhau.
Xoẹt!
Cả hai người đó cùng với một nửa người tu đạo trong thung lũng lập tức tan thành mây khói dưới cái bàn tay khủng bố.
Trận pháp phòng ngực mới vỡ, người tu đạo còn lại trong sơn cốc cơ bản không thế chống chọi lại với đám người tu đạo của Thiên Lan hư không bao vây. Trong nháy mắt tất cả bị đánh chết hoặc bắt giữ.
- Tùng hạc thần quân! Nhã Dịch thần quân! Có chuyện gì vậy?
Trong nháy mắt một quầng sáng từ phía tây vọt tới thung lũng. Đó chính là Cửu Cung thần quân. Nhìn thấy đám người Tùng Hạc thần quân còn đang tức giận và viên sơn chủ mặc chiến giáp màu đen bị thương nặng, Cửu Cung thần quân cũng không giấu được sự khiếp sợ.
- Do đám Thanh Mộc tông. Chỉ một người tu đạo mới có Nguyên Anh vậy mà làm cho Thiên Lan hư không chúng ta bị tổn thất nặng như vậy. - Tùng Hạc thần quân lạnh lùng:
- Mi Sơn sơn chủ bị tên đó liều mạng đánh chết.
- Một người tu đạo mới vừa có Nguyên Anh đã có thủ đoạn như vậy? - Cửu Cung thần quân nhíu mày:
- Biết vậy đã không thu lại Phạm Thiên tinh của chúng, ít nhất có thể cứu được Mi Sơn sơn chủ.
- Cửu Cung thần quân không cần phải tự trách mình. Phạm Thiên Tinh cần có nguyên khí từ tinh cầu để tẩm bổ, nếu không phải là người vượt qua một lần thiên kiếp cầm thì sẽ từ từ giảm uy năng mà mất tác dụng. Chưa nói Phạm Thiên tinh do chúng tang liều mạng mới có được, nên thu lại cũng đúng. - Nhã Dịch thần quân liếc mắt nhìn đám người Cửu Cung thần quân:
- Chỉ có điều, giới tu đạo này có rất nhiều phương thức khác với Thiên Lan hư không chúng ta. Hơn nữa căn cứ vào tình hình trước mắt thì rất nhiều tông phái nhỏ cho dù không có nhân vật lợi hại nhưng cũng giống như Thanh Mộc tông, không ai biết trong tay họ có thứ gì của cao thủ đời trước để lại. Số lượng người tu đạo của Thiên Lan hư không chúng ta đã ít đi, như vậy tiêu diệt mỗi một tông môn chúng ta đều tổn thất một vài người. Cứ tiếp tục như vậy khi chúng ta tới được Nam thiên môn chỉ sợ mất quá nửa. Tổn thất như vậy chúng ta không thể chịu nổi, phải thay đổi kế hoạch mới được.
- Nếu Lạc Bắc đúng như đám Trần Thanh Đế nói, bên cạnh cũng có nhiều nhân vật lợi hại giúp đỡ mà cứ tiếp tục như vậy thì đúng là không được. Dù sao nếu có vài tên Nguyên Anh kỳ vây công, chúng ta cũng bị uy hiếp. - Tùng Hạc thần quân nhíu mày nói với Nhã Dịch thần quân:
- Ngươi có kế hoạch gì không?
-Dù sao thì mục đích của chúng ta cũng là nắm lấy Nam Thiên môn, thực sự không phải tiêu diệt họ. - Nhã Dịch Thần quân nhìn đám người Tùng Hạc thần quân:
- Chúng ta có thể vờ tấn công, làm cho thực lực của chúng phân tán rồi sau đó mới tấn công Nam Thiên môn. Như vậy vừa có thể nắm được Nam Thiên môn lại còn nhân lúc thực lực của chúng không đủ mà tiêu diệt. Chúng ta phải vờ tấn công một nơi mà chúng nhất định phải cứu, nơi đó cũng phải xa Nam Thiên môn để chúng không quay lại kịp.
- Cho dù là tấn công hay phòng thủ Nam Thiên môn thì số người càng nhiều càng tốt. Luyện Tinh sơn chủ! Ngươi cùng với Cửu Khúc sơn chủ và Đồng Sơn sơn chủ luôn bất hòa với nhau. Có điều lúc này, các ngươi nên đặt ân oán sang một bên. Nếu bọn họ không đồng ý, ta có thể đánh chết họ. Ngươi hãy bảo họ cung cấp nguyên liệu luyện chế Khống thần phù, trong thời gian này, ngươi nên tập trung luyện chế loại phù đó đi.
- Được! Ta cùng đi với Luyện Tinh sơn chủ đến gặp Cửu Khúc sơn chủ, Đồng Sơn sơn chủ. Hai vị sơn chủ đó chắc chắn sẽ nhận ra tình hình.
Nhìn mười mấy người tu đạo bị bắt trong thung lũng, Thiên Hư sơn chủ cười lạnh:
- Tới lúc đó để Luyện Tinh sơn chủ khống chế làm chúng bán mạng cho chúng ta là tốt nhất.
....- Văn Hương tông ở Hoàng Long sơn bị diệt.
- Thanh Mộc tông bị diệt.
- Ly Cấu Đạo tông bị diệt.
- Thiên Phù tông bị diệt.
....
Trong một ngôi đền ở Nga Mi có một bức hình lóe lên những điểm sáng màu xanh. Tấm hình đó có đầy đủ núi non sông ngòi. Nó chính là bản đồ mười chín châu Trung thổ.
Thi thoảng lại có một cái ngọc phù truyền tin màu đỏ bay vào tay Vũ Sư Thanh và Đông Bất Cố đang đứng trước tấm bản đồ. Gần như mỗi khi nhận được một cái ngọc phù truyền tin, Vũ Sư Thanh liền vung tay khiến cho trên tấm bản đồ xuất hiện một điểm màu đỏ.
Màu xanh thể hiện vị trí của Huyền môn trong thiên hạ. Mà màu đỏ là địa bàn bị Thiên Lan hư không chiếm giữ.
Bây giờ màu đỏ đang lan ra với một tốc độ cực nhanh. Căn cứ vào tin tức mà Nga Mi và Trạm châu trạch địa thu được thì gần như không tới nửa canh giờ là lại có một tông môn bị diệt.
- Bọn chúng định làm gì? Chẳng lẽ chúng định tiêu diệt toàn bộ tông môn của giới tu đạo chúng ta? Không thể như vậy. Số lượng người tu đạo của Thiên Lan hư không không đủ. Cho dù có chiếm lĩnh cực nhanh thì rồi cũng đến lúc bị quấy rầy mà gặp khó khăn...
Vũ Sư Thanh và Đông Bất Cố đứng trước bản đồ cùng suy nghĩ. Đột nhiên Vũ Sư Thanh và Đông Bất Cố gần như biến sắc:
- Không hay! Mau bảo Ly Nghiêu Ly báo cho Lạc Bắc rằng chúng định tấn công núi Chiêu Diêu.
Sở dĩ Vũ Sư Thanh và Đông Bất Cố có phản ứng như vậy là vì từ mấy cái ngọc phù truyền tin gần đây nhất thì thấy những điểm màu đỏ giống như một mũi tên lao thẳng tới vị trí của núi Chiêu Diêu.
- Chẳng lẽ Từ Thạch Hạc cố tình bày trận nghi binh? Không có khả năng đó. Chuyện này thật sự rất lạ.
- Tại sao người của Thiên Lan hư không lại tấn công núi Chiêu Diêu trước?
Trong Vân Mông thần thoi, Thái Thúc cau mày hỏi Lạc Bắc.
Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Tô Hâm Duyệt theo vị trí trên tấm bản đồ lấy được từ cái bình cổ màu tím tiến vào trong tầng Cửu thiên kim phong, điều tra xem Hoàng Vô Thần có thật sự ở trong ngôi thành đặc biệt đó không.
Nhưng điều làm cho đám người Lạc Bắc thật sự không ngờ được đó là theo cái vị trí đó, sau khi họ tiến vào trong tầng Cửu thiên kim phong lại không hề thấy ngôi thành màu xám kia, cũng không hề thấy có ai phục kích. Dường như tấm bản đồ đó chỉ là giả. Nhưng nếu như muốn cho đám người Lạc Bắc mất công mất sức mà làm vậy thì có gì đó không ổn.
Đang ở trong tầng Cửu thiên kim phong, Yêu vương liên thai chợt rung nhẹ. Lạc Bắc lập tức nhận được tin từ Ly Nghiêu Ly rằng người của Thiên Lan hư không định tấn công núi Chiêu Diêu.
Lạc Bắc biết rõ với thực lực của Thiên Lan hư Không cho dù Huyền Vô Thượng không tới thì cũng không chống nổi. Mà cho dù từ Nga Mi hay giới Niết Bàn để tới núi Chiêu Diêu đều rất xa. Ngoại trừ mấy người Vũ Sư Thanh ra, gặp phải nhân vật cấp bậc Thần quân của Thiên Lan hư không mà muốn chạy cũng rất khó. Vì vậy mà Lạc Bắc suy nghĩ một lúc liền để cho người của giới Niết Bàn và Vũ Sư Thanh dẫn đệ tử Nga Mi tới thẳng núi Chiêu Diêu đồng thời mình cũng dùng Vân Mông thần thoi để tới đó.
Với thực lực của Thiên Lan hư không, trong tình cảnh bản thân hắn và người Trạm Châu Trạch Địa chưa tới, bị chặn giết giữa đường mới gặp phải tổn thất lớn. Vì vậy mà hiện tại chỉ có khi nào ba bên tập trung tại núi Chiêu Diêu, rồi dựa vào trận pháp và cấm chế ở đó thì mới có thể đánh bại được lần tấn công này của Thiên Lan hư không.
- Núi Chiêu Diêu là nơi mà Yêu tu tập trung. Bọn chúng định tấn công núi Chiêu Diêu cũng là chuyện có thể.
Một tia sáng lóe lên, Nguyên Anh của Mạc Thiên Hình xuất hiện trên Huyết Phượng La. Trong lúc nói chuyện, hai tay của Mạc Thiên Hình vẫn còn bắt một cái pháp quyết. Lúc này, trên đỉnh đẩu Nguyên anh của y xuất hiện một bông hoa sen màu vàng tản ra ánh sáng dìu diu, cho thấy đã tới được Độ Kiếp sơ kỳ.
Bị mất thân thể, chỉ dựa vào trận pháp của Huyết Phượng la để hấp thu linh khí trời đất, tốc độ tu luyện của Mạc Thiên Hình so với trước kia chậm rất nhiều. Mà vào lúc này, tu vi của y lại đột phá như vậy cho thấy cũng từ Lạc Bắc mà được rất nhiều điều lợi. Giống như bây giờ y đang thi triển pháp quyết giúp đỡ tu luyện là do Lạc Bắc truyền thụ. Mà thứ pháp quyết đó cũng khác với pháp quyết của giới tu đạo hiện nay, xem đường chân nguyên di chuyển và cách tay thay đổi thì như là pháp quyết của Phật tông thời cổ.
Lúc này, bên người Thái Thúc cũng lơ lửng rất nhiều hạt châu năm màu, bên trong dường như còn có những tia chớp lóe lên, tựa như một thế giới tia chớp kì diệu. Sau khi đi vào trong tầng Cửu thiên kim phong, Lạc Bắc liền dẫn Lôi cương xuống cho Thái Thúc. Những hạt châu đó là do Lạc Bắc sử dụng lực lượng bản thân nén thành.
Hiện tại Thái Thúc cũng chỉ cần sử dụng Vạn Lôi đạo tàng trong Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu là có thể luyện hóa chúng như đan dược để nâng cao tu vi và uy lực pháp thuật của mình.
Lôi cương ẩn chứa bên trong một quả cầu chớp đó có lẽ đỡ cho Thái Thúc bớt cả mười ngày khổ tu. Mà cũng chỉ tới tu vi của Lạc Bắc mới có thể dẫn xuống một số lượng lôi cương nhiều và nén lại thành đan như vậy.
Theo như trong giới tu đạo thì một người đắc đạo, gà chó lên trời nhằm chỉ nếu bên cạnh có một người tu đạo với tu rất cao thì bản thân sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.
Mà thật sự trong giới tu đạo nên bên cạn có một người tu đạo hết sức lợi hại chỉ bảo về mặt pháp thuật cho một chút hoặc là tiện tay đưa cho mình một cái pháp bảo để thay thế thì đối với người tu đạo cấp thấp đều vô cùng hữu dụng. Nhất là những đệ tử thân truyền có sư phụ lợi hại thì lại càng có được nhiều thứ tốt. Ngoại trừ tu vi và pháp thuật khi đột phá, có nhiều kinh nghiệm ra thì như hiện tại nếu không tu luyện Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu cho dù có tu vi giống như Lạc Bắc thì cũng không thể nào dẫn động khí Lôi cương để giúp Thái Thúc nâng cao tu vi.
Hiện tại Mạc Thiên Hình cam tâm tình nguyện gọi Lạc Bắc là chủ nhân, bán mạng cho hắn cũng là vì y thấy được tốc độ phát triển của Lạc Bắc rất nhanh, cảm thấy Lạc Bắc sẽ có rất nhiều may mắn, có thành tựu kinh người. Chỉ cần đi theo Lạc Bắc, so với bản thân tự tu luyện còn có được thành tựu cao hơn.
Dù sao đối với một người có tu vi vượt qua ba lần thiên kiếp như Huyền Vô Thượng lại tinh thông mật pháp quán thể mà nói thì nâng cao tu vi của một người tu đạo thêm một cấp bậc cũng không có gì khó. Mà đối với phần lớn người tu đạo bình thường nếu muốn từ kim Đan kỳ tới Kim đan hậu kỳ đều rất lâu, vô cùng khó khăn, thậm chí cả đời cũng khó làm nên chuyện.
- Tấn công núi Chiêu Diêu đầu tiên cũng có thể?
Thấy Mạc Thiên Hình đột nhiên xuất hiện rồi nói vậy, Tô Hâm Duyệt nhìn giống hết như một vị thiên kim tiểu thư, mái tóc tết thành hai trái đào và không sử dụng thần cung Toái Hư liền lên tiếng hỏi:
- Nói vậy là có ý gì?
- Cách tu luyện của người tu đạo Thiên Lan hư không hoàn toàn khác với giới tu đạo các ngươi. Cách sử dụng linh dược để luyện thành đan dược như Du Đông Nhan cũng chỉ nhỏ như ngón tay út nhưng sử dụng Yêu đan thì chúng ta so với các tông môn luyện đan của các ngươi lợi hại hơn nhiều. Chẳng hạn như nếu các ngươi có một viên yêu đan tốt, trong tay Đông Nhan cùng lắm chỉ luyện được một viên đan dược đột phá tới Kim đan sơ kỳ nhưng nếu vào tay một Luyện đan sư lợi hại của Thiên Lan hư không chúng ta, nó lại có thể giúp một người tu đạo Kim đan sơ kỳ lên thẳng tới Kim đan hậu kỳ. Bởi vì linh khí ở Thiên Lan hư không chúng ta rất ít, tu luyện phải dựa vào săn bắt yêu thú nên đã vắt óc suy nghĩ lợi dụng yêu đan trong mấy ngàn năm qua. Vì vậy mà về mặt này chúng ta hoàn toàn khác. - Mạc Thiên Hình giải thích:
- Núi Chiêu Diêu các ngươi là nơi tu Yêu tập trung, bên trong không có mấy người chống lại được đám Cửu Cung thần quân. Tuy nhiên số lượng tu yêu có được nội đan chắc chắn là rất nhiều. Chỉ cần hạ được núi Chiêu Diêu, lấy được nhiều yêu đan, thậm chí là thân thể của tu yêu cùng với máu huyết, người tu đạo Thiên Lan hư không có thể luyện được rất nhiều pháp bảo lợi hại, nâng cao tu vi một đám người. Nếu thuận lợi chỉ sợ sẽ có một đám sơn chủ xuất hiện.
- Lạc Bắc! Xem ra trước kia ngươi đã thấy đúng. Với cách thức tu luyện và thói quen của người tu đạo Thiên Lan hư không thì trừ khi bị rơi vào thế yếu, nếu không bọn họ sẽ coi mình như thợ săn không chịu chung sống hòa bình với giới tu đạo chúng ta. - Nạp Lan Nhược Tuyết nhìn Lạc Bắc.
- A? Có người đấu phép.
Lạc Bắc gật đầu rồi đúng lúc này, sắc mặt hắn chợt thay đổi.
Vị trí ở trên bản đồ trong cái bình ngọc còn cách núi Chiêu Diêu và Nga Mi rất xa. Vì vậy mà lúc này, Lạc Bắc đang sử dụng Vân Mông thần thoi lao về phía núi Chiêu Diêu.
Lúc trước trên đường lên Cửu Thiên kim phong, Lạc Bắc vượt qua tầng Lôi cương cũng đã ngưng tụ rất nhiều Lôi cầu. Chỉ cần cái ao trong Vân Mông thần thoi giảm nước lỏng thì hắn ném một quả cầu sét vào đó, chẳng sợ Vân Mông thần thoi không tới được núi Chiêu Diêu.
Trong nháy mắt, Vân Mông thần thoi đã vượt qua mười dặm. Trong tầng mây, mặc dù người tu đạo rất lợi hại thì cũng chỉ cảm thấy một chút pháp lực dao động trong nháy mắt rồi biến mất, khó có thể đoán được đó là vật gì, các khó xác định vị trí của Vân Mông thần thoi. Nhưng đúng lúc này, Lạc Bắc lại tự mình cảm giác được cách một trăm dặm về phía nam dường như có người đấu phép. Hơn nữa căn cứ vào nguyên khí dao động thì nhân sô hai bên phải có mười mấy người.
- Đi xem.
Lạc Bắc nghĩ vậy, Vân Mông thần thoi lập tức thay đổi hướng.
Bởi vì không rõ thân phận của hai bên đấu phép nên khi tới cách chừng hai mươi dặm, Lạc Bắc liền để Vân Mông thần thoi dừng lại rồi thu hồi sau đó lấy ra Bạch Vân bảo trướng bao phủ bốn người khiến cho bọn họ như một đám mây trắng, không hề có khí tức tản ra.
Lặng lẽ tiếng xa thêm, từ trên mây cúi xuống, Lạc Bắc liền thấy không trung cách đó không xa biến thành một quầng lửa đỏ.
Vừa lúc có một người tu đạo giơ hai tay phóng ra một cái pháp thuật khiến cho vố số thiên thạch bốc cháy rơi xuống, bao phủ phạm vi mấy trăm trượng.
- Người tu đạo của Thiên Lan hư không?
Ánh mắt của Lạc Bắc hơi lạ. Mặc dù hắn không biết thân phận bên còn lại nhưng rõ ràng người đang sử dụng pháp thuật có uy lực không tầm thường kia mặc trang phục của người tu đạo Thiên Lan hư không.
Người tu đạo của Thiên Lan hư không có tổng cộng năm, sáu người. Mà đối đầu với bọn họ ít nhất hơn ba mươi người. Tuy nhiên ba mươi người đó lại không phải đối thủ của năm, sáu người kia, bị đánh cho chỉ biết cố gắng chống đỡ.
A!
Một tiếng hét thảm thiết vang lên, rồi trong một hơi thở liền có một người tu đạo mặc trang phục màu đen bị thiên thạch bốc cháy giáng trúng mà biến thành tro bụi.
Xoẹt!
Nhìn thấy cảnh đó, Lạc Bắc không nghĩ nhiều chỉ tay. Bảy, tám đạo kiếm khí vô hình liên lao ra tấn công mấy người tu đạo của Thiên Lan hư không.
- A!
Mấy người tu đạo của Thiên Lan hư không cơ bản không phát hiện Lạc Bắc tới gần. Trong tiếng kêu gào thảm thiết, người tu đạo Thiên Lan hư không đang thi triển pháp thuật đột nhiên bị kiếm khí chém nát. Chỉ có một người tu đạo Thiên Lan hư không có tu vi không thấp kịp phát ra một quầng sáng màu hồng chặn đạo kiếm khí của Lạc Bắc.
Tuy nhiên nhìn vết kiếm trên cái thuẫn trước mặt mình, người tu đạo Thiên Lan hư không cảm thấy sợ hãi vội vàng quay người bỏ chạy.
Không để cho Lạc Bắc ra tay, Nạp Lan Nhược Tuyết hơi giơ tay lên. Một tia sáng màu xanh xuất hiện, Thanh Đế thần thương lập tức hiện ra trước mặt nàng rồi biết mất sau đó xuất hiện trước mặt người tu đạo Thiên Lan hư không.
Phụp!
Nhìn thấy Thanh Đế thần thương chuẩn bị chém trúng người tu đạo Thiên Lan hư không thì một cái thuẫn nhỏ hình tròn đột nhiên xuất hiện chặn lại.
- A?
Lạc Bắc cũng không ngờ người tu đạo mặc pháp y màu lam của Thiên Lan hư không còn có thể chống được một đòn của Nạp Lan Nhược Tuyết. Ánh mắt của hắn hơi khác lạ. Nhưng không thấy hắn có động tác nào chỉ thấy trên người có một tia sáng màu vàng lóe lên rồi người tu đạo Thiên Lan hư không đang bỏ chạy chợt hơi khựng lại sau đó như bị một ngọn núi vô hình đè xuống khiến cho toàn thân dập nát.
Lạc Bắc giơ tay hút một cái, máu huyết của người tu đạo Thiên Lan hư không cùng với mấy người bị chết trước đó lập tức ngưng kết lại tạo thành mấy hạt châu đỏ như máu rồi cùng với cái thuẫn nhỏ bay vào tay hắn.
Hiện tại Lạc Bắc cố tình để trong người một chút U minh ma huyết có thể hấp thu khí huyết của người tu đạo. Cho nên hiện tại sau khi đánh chết người tu đạo, Lạc Bắc cũng giống như người trong Ma môn thu máu huyết của họ. Mấy người tu đạo của Thiên Lan hư không đều có tu vi Kim đan hậu kỳ. Sau khi để cho khí huyết của họ biến thành U minh ma huyết rồi sau đó luyện hóa phần U minh ma huyết nó sẽ trở thành một thứ đan dược đối với Lạc Bắc.
/719
|