Hệ Thống Sống Còn

Chương 35 - Chiến Đi (2)

/35


Yên Vũ thở dài trong lòng, chẳng biết phải giải thích thế nào với Tiết Mộng Kỳ. Cô không có khả năng nói mình là người xuyên qua, cho dù có nói thì chưa chắc đã giải quyết được, bởi vì căn cứ phía Tây đang muốn đối nghịch với cả thế giới, tất nhiên sẽ trở thành kẻ địch của cô.

Hai người nhìn nhau, đồng thời ra tay! Băng hỏa điên cuồng va chạm, hai loại dị năng trái ngược nhau khi tiếp xúc lập tức tản ra năng lượng kinh khủng, từng luồng khí lạnh từ người Tiết Mộng Kỳ không ngừng ép tới, muốn đóng băng toàn bộ khu vực xung quanh, lại bị sức nóng trên người Yên Vũ nhanh chóng đốt cho bốc hơi.

Tiết Mộng Kỳ lật tay, dị năng tuôn trào biến thành một khối băng cầu chứa đầy mũi nhọn ép về phía trước.

"Chết đi!'

Dị năng của Tiết Mộng Kỳ cũng được linh tuyền trong không gian cải thiện không ít, hơn nữa làm người có mục tiêu theo đuổi, có tham vọng, như thế nào sẽ yếu? Đối mặt với nguy hiểm, Yên Vũ bình tĩnh siết chặt nắm tay, đột nhiên đánh ra một quyền. Cô áp súc năng lượng hỏa hệ vào nắm đấm, né qua đám mũi nhọn, nhằm ngay tâm của băng cầu kia, nện mạnh xuống.

Ầm. Rắc.

Nắm tay Yên Vũ không chút trở ngại xuyên phá qua lớp băng, đánh nó thành một đám mảnh vụn. Những miếng băng mỏng này bị hỏa diễm đốt cháy, lập tức bốc hơi.

Tiết Mộng Kỳ đã dự đoán trước được trên người đứa em này có bí mật, cho nên không chút ngạc nhiên, càng ra tay độc ác hơn. Phía sau lưng cô ta, một loạt mũi tên băng hình thành trong thoáng chốc, giống như là trống rỗng hiện lên, sau đó chia ra thành nhiều hướng đâm về phía Yên Vũ. Nhất thời, ánh sáng xanh đẹp mắt như cắn nuốt hết thảy quang cảnh ảm đạm xung quanh.

"Lần này xem em gái yêu quý chạy đi đâu!"

Băng nhọn xé gió lao đến mang theo tiếng vùn vụt đáng sợ, phong kín toàn bộ phương hướng. Yên Vũ đúng là không thể chạy được, nhưng cũng không đứng im chịu chết, hai bàn tay trắng nõn vươn ra, bóp chặt khoảng không trước mắt.

Phừng.

Hỏa diễm ngập trời từ bên trong cơ thể cô chớp mắt tuôn ra, uy thế mạnh mẽ bao bọc lấy không gian xung quanh. Sức nóng kinh người vừa lan tỏa, gần như đánh tan hết quá nửa băng hệ dị năng, cũng khiến nhiệt độ xung quanh tăng lên không ít. Một phần mũi tên bị suy yếu còn bay đến, Yên Vũ cậy thân thể linh hoạt làm ra một loạt động tác kì quái, thế nhưng toàn bộ đều né được hết.

"Không thể! Làm sao lại nhanh như vậy!" Tiết Mộng Kỳ chấn kinh.

Yên Vũ áp sát tới chỗ Tiết Mộng Kỳ, tay trái phát ra hào quang sáng chói, đột nhiên cười lạnh:

"Tại sao lại không thể?"

Cô ta nghĩ rằng bản thân là bất bại sao?

Ánh sáng này ập đến quá đột ngột, khiến Tiết Mộng Kỳ bị lóa mắt trong một thoáng. Mà chỉ cần một thoáng như vậy, cũng đủ thời gian cho Yên Vũ ra chiêu, sức lực toàn thân cô bùng nổ, hung hăng đá lên ngực đối phương!

Một đòn này hạ xuống, Tiết Mộng Kỳ cảm giác giống như có người cầm búa tạ nện mạnh lên ngực mình, đau đến mức cô ta nín thở, cả người như là một cái túi rác bị ném bay ra sau.

Đối với người muốn giết mình, Yên Vũ cũng không tha, đầu ngón tay tụ lực, nhằm ngay trái tim Tiết Mộng Kỳ, tách tách một tiếng, hỏa dị năng rời tay lao nhanh tới.

Tiết Mộng Kỳ ngã mạnh xuống đất, cảm giác được lửa nóng táp vào mặt, cắn môi chịu đau, vội vàng lăn sang một bên. Chỉ nghe thấy tiếng nổ nhẹ vang lên, hỏa đạn lấy tốc độ cực nhanh lướt qua người Tiết Mộng Kỳ bắn thủng mặt đất, tạo thành một cái lỗ đen sâu hoắm.

"Tiếc thật!" Yên Vũ lạnh lùng nói, nhắm chuẩn vị trí của Tiết Mộng Kỳ, ngón trỏ khẽ di chuyển.

Thấy động tác này của cô, Tiết Mộng Kỳ nhăn mày, trước người cô ta, dị năng băng hệ cấp tốc tụ lại, khói trắng phun ra, một bức tường băng dày nửa mét liền xuất hiện.

Ngón tay Yên Vũ bay múa, không ngừng bắn ra một loạt đạn. Những hỏa đạn này lao nhanh tới trước, tốc độ cực kì mau, đáng tiếc vẫn bị tường băng chặn lại, không thể xuyên qua!

Nữ chủ cũng có bàn tay vàng mà tác giả cho, quả nhiên không thể bại một cách dễ dàng như vậy được. Yên Vũ đứng cách Tiết Mộng Kỳ một đoạn, ánh mắt hai người chạm nhau, đều toát ra sự quyết tâm muốn đánh bại đối phương.

Tiết Mộng Kỳ hít sâu một hơi, cấp tốc lùi lại, sau đó trút toàn bộ dị năng vào trong một đòn cuối cùng. Tiếng ù ù ù khi lớp băng xẹt qua không khí làm cho người ta lạnh sống lưng, dị năng băng hệ kéo theo hơi lạnh bổ nhào về phía Yên Vũ.

Nhìn năng lượng xung quanh nữ chủ chấn động dữ dội, biết lần này không dễ đỡ, sắc mặt Yên Vũ cũng trầm xuống. Cô đem toàn bộ dị năng áp súc lại, sau đó phóng ra, lửa đỏ cuồn cuộn bốc lên, lao thẳng tới trước.

Băng hỏa lần nữa đụng vào nhau, tỏa ra vô tận khói trắng!

Xèo xèo.

Âm thanh hai loại năng lượng đang cố gắng cắn nuốt nhau không ngừng vang lên bên tai mọi người, trán Yên Vũ toát mồ hôi, mà Tiết Mộng Kỳ cũng chẳng khác gì!

Sức lực hai bên không ngờ lại ngang nhau, một đám băng nhọn lướt qua hỏa diễm bay về phía Yên Vũ, mà lớp hỏa dị năng cô phóng ra cũng hung hăng nhào về phía Tiết Mộng Kỳ.

Hai người không kịp né tránh, cứ như vậy trực diện hứng lấy đòn đánh của đối phương! Thân thể Yên Vũ mạnh mẽ có thừa, nhưng cũng không thể chịu nổi độ sắc của những mảnh băng kia. Cả người cô chợt căng thẳng, vội vàng đưa hai tay lên che vị trí yếu hại, bên vai khẽ nhói, da thịt bị mảnh băng đâm xuyên qua, máu tươi phụt mạnh ra ngoài. Còn chưa hết, ngay cả chân, đùi và cánh tay cô cũng đều bị thủng!

Lách tách.

Máu tươi vừa nhỏ xuống được vài giọt liền bị hơi lạnh trên mảnh băng làm cho đông cứng lại, tạo thành một vệt đỏ thẫm, sắc mặt Yên Vũ trở nên tái nhợt.

Nâng mắt nhìn, tình trạng của Tiết Mộng Kỳ còn kém hơn cô một chút, bởi vì trong dị năng của cô có tính ăn mòn, cho nên da thịt của cô ta cháy xém rất nhiều, những nơi bị dính đòn vẫn còn đang chậm rãi bốc lên khói đen.

Thú biến dị lúc này đột nhiên di chuyển, nó tựa như phát điên, bổ nhào về phía Yên Vũ.

Hàn Vệ lúc chiến đấu vẫn luôn phân tâm chú ý tình huống của cô, ngực chợt co rút, xoay người lao về phía đó.

"Ha ha, đừng hòng trốn!" Vương Hào đeo bám như đĩa, không để Hàn Vệ rời đi, hai bên vừa va chạm, lượng lớn lôi điện chợt tràn ra ngoài.

Hàn Vệ bị bắn trúng một chút, cơ thể hắn thoáng tê dại, lại để cho con sư tử kia vượt mặt! Hắn vội kêu lên:

"Yên Vũ, cẩn thận bên trái!"

Yên Vũ nghe được tiếng cảnh cáo của Hàn Vệ, cả người đau nhức cũng miễn cưỡng nghiêng về phía sau, ngã mạnh xuống đất, móng vuốt của con sư tử kia cứ thế chụp vào một khoảng không.

Ba con mắt trên trán nó mở to trừng cô, sáu chân đáp đất, lại nhào tới, lần này, nó dùng răng nanh của mình mà cắn!

Yên Vũ không nghĩ tới nó nhanh như vậy, tránh không kịp, chỉ có thể dùng chút hỏa dị năng còn sót lại bao bọc thân thể, cứng rắn chống đỡ!


/35

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status