Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Không phải”.
Thiên Xích nhíu mày, như nghĩ đến điều gì, sắc mặt ông ta chợt thay đổi, run rẩy nói: “Chẳng lẽ cậu là… Tiểu tế sư của Thuỷ tộc?”
Tế sư?
Người có quyền lực nhất ở Thuỷ tộc không phải tộc trưởng mà là đại tế sư, có đại tế sư đương nhiên phải có tiểu tế sư.
Tiểu tế sư của Thuỷ tộc cũng đồng nghĩa với việc hắn là người thống trị thật sự của Thuỷ tộc trong tương lai.
Thiên Xích càng nghĩ càng cảm thấy đúng, nếu không Diệp công tử này không thể có nhiều thần vật kinh khủng như thế được.
Diệp Quân đột nhiên vung tay áo, hai cái ghế xuất hiện sau lưng hai người, còn hắn thì ngồi lên tảng đá bên cạnh.
Diệp Quân cười nói: “Hai vị, mời ngồi”.
Thiên Xích và Binh chủ nhìn nhau, sau đó ngồi xuống.
Diệp Quân đi thẳng vào vấn đề: “Ta muốn giết chết Bát điện chủ của Ác Đạo Điện”.
Thiên Xích và Binh chủ đều im lặng, chuyện này không thể tiếp lời được.
Diệp Quân mở lòng bàn tay, hai quả Đạo Linh trên Tiên Đạo Thụ rơi thẳng xuống, sau đó dừng lại ngay trước mặt Thiên Xích và Binh chủ.
Thấy cảnh này, Thiên Xích và Binh chủ nheo mắt, tâm trạng nhất thời không thể giữ được bình tĩnh.
Thiên Xích vô thức muốn nhận lấy trái cây, nhưng lúc này Diệp Quân lại nói: “Tiêu diệt Bát điện chủ của Ác Đạo Điện, hai quả Đạo Linh này sẽ là của hai vị”.
Thiên Xích lập tức rụt tay lại.
Ác Đạo Minh!
Đây không phải một thế lực đơn giản, đến nay không một ai biết rốt cuộc thế lực này đáng sợ đến mức nào, nhưng có thể chắc chắn là nó rất mạnh.
Nhân quả này quá lớn!
Diệp Quân cười nói với hai người: “Hai vị cứ suy xét, có thời gian nửa khắc”.
Nửa khắc!
Binh chủ chợt nói: “Lời Diệp thiếu nói có uy tín không?”
Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên rồi”.
Binh chủ nói: “Được, ta sẵn lòng giúp đỡ Diệp thiếu tiêu diệt Bát điện chủ kia”.
Nghe thấy thế, Thiên Xích ở bên cạnh nheo mắt: “Binh chủ, ông…”
Binh chủ lắc đầu: “Muốn có nhiều lợi ích mà không muốn liều mạng, trên đời làm gì có đạo lý đó? Ta cũng không yêu cầu gì nhiều, làm xong chuyện này, nhận được một quả rồi thì ta sẽ dừng tay, trốn đi dốc lòng tu luyện, vạn năm sau lại đến xông pha thiên lộ”.
Thiên Xích quay đầu im lặng nhìn quả Đạo Linh trước mặt.
Quả Đạo Linh này còn có giá trị hơn cả tinh thể Vĩnh Hằng, có thể nói chỉ cần ăn quả Đạo Linh này, dù là tuổi thọ hay thực lực của ông ta đều sẽ tăng lên rất nhiều.
Nhưng đó là Ác Đạo Minh!
Thế lực này thật sự không phải trò đùa.
Thiên Xích nhíu mày, như nghĩ đến điều gì, sắc mặt ông ta chợt thay đổi, run rẩy nói: “Chẳng lẽ cậu là… Tiểu tế sư của Thuỷ tộc?”
Tế sư?
Người có quyền lực nhất ở Thuỷ tộc không phải tộc trưởng mà là đại tế sư, có đại tế sư đương nhiên phải có tiểu tế sư.
Tiểu tế sư của Thuỷ tộc cũng đồng nghĩa với việc hắn là người thống trị thật sự của Thuỷ tộc trong tương lai.
Thiên Xích càng nghĩ càng cảm thấy đúng, nếu không Diệp công tử này không thể có nhiều thần vật kinh khủng như thế được.
Diệp Quân đột nhiên vung tay áo, hai cái ghế xuất hiện sau lưng hai người, còn hắn thì ngồi lên tảng đá bên cạnh.
Diệp Quân cười nói: “Hai vị, mời ngồi”.
Thiên Xích và Binh chủ nhìn nhau, sau đó ngồi xuống.
Diệp Quân đi thẳng vào vấn đề: “Ta muốn giết chết Bát điện chủ của Ác Đạo Điện”.
Thiên Xích và Binh chủ đều im lặng, chuyện này không thể tiếp lời được.
Diệp Quân mở lòng bàn tay, hai quả Đạo Linh trên Tiên Đạo Thụ rơi thẳng xuống, sau đó dừng lại ngay trước mặt Thiên Xích và Binh chủ.
Thấy cảnh này, Thiên Xích và Binh chủ nheo mắt, tâm trạng nhất thời không thể giữ được bình tĩnh.
Thiên Xích vô thức muốn nhận lấy trái cây, nhưng lúc này Diệp Quân lại nói: “Tiêu diệt Bát điện chủ của Ác Đạo Điện, hai quả Đạo Linh này sẽ là của hai vị”.
Thiên Xích lập tức rụt tay lại.
Ác Đạo Minh!
Đây không phải một thế lực đơn giản, đến nay không một ai biết rốt cuộc thế lực này đáng sợ đến mức nào, nhưng có thể chắc chắn là nó rất mạnh.
Nhân quả này quá lớn!
Diệp Quân cười nói với hai người: “Hai vị cứ suy xét, có thời gian nửa khắc”.
Nửa khắc!
Binh chủ chợt nói: “Lời Diệp thiếu nói có uy tín không?”
Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên rồi”.
Binh chủ nói: “Được, ta sẵn lòng giúp đỡ Diệp thiếu tiêu diệt Bát điện chủ kia”.
Nghe thấy thế, Thiên Xích ở bên cạnh nheo mắt: “Binh chủ, ông…”
Binh chủ lắc đầu: “Muốn có nhiều lợi ích mà không muốn liều mạng, trên đời làm gì có đạo lý đó? Ta cũng không yêu cầu gì nhiều, làm xong chuyện này, nhận được một quả rồi thì ta sẽ dừng tay, trốn đi dốc lòng tu luyện, vạn năm sau lại đến xông pha thiên lộ”.
Thiên Xích quay đầu im lặng nhìn quả Đạo Linh trước mặt.
Quả Đạo Linh này còn có giá trị hơn cả tinh thể Vĩnh Hằng, có thể nói chỉ cần ăn quả Đạo Linh này, dù là tuổi thọ hay thực lực của ông ta đều sẽ tăng lên rất nhiều.
Nhưng đó là Ác Đạo Minh!
Thế lực này thật sự không phải trò đùa.
/4376
|