Nghe thế Hoàng Đế Đại Chu và các cường giả Đại Chu đều mừng rỡ, sau đó đồng loạt cúi người hành lễ.
Bùa hộ thân!
Bùa hộ thân mạnh nhất từ trước đến giờ của Đại Chu.
Mặc dù trước đây vì Diệp Quân mà Đại Chu đánh cược cả con bài cuối cùng, mất hết sạch mọi thứ, nhưng lúc này xem ra đây đúng là xứng đáng.
Hoàng Đế Đại Chu mừng khôn xiết, lần cược lớn này, ông ta thắng rồi.
Mặc dù không biết rốt cuộc thực lực của kiếm tu nữ váy trắng mạnh bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định là vị kiếm tu nữ này đến từ vũ trụ nền văn minh cấp năm, thực lực tuyệt đối vượt qua cảnh giới Khai Đạo.
Có cường giả như vậy bảo vệ, Đại Chu thậm chí sẽ không sợ nền văn minh Thiên Hành nữa.
Lần này đánh cược cả quốc vận, Đại Chu thắng rồi.
Chu Phạn mỉm cười nhìn Diệp Quân bên cạnh, dĩ nhiên cô ta biết sở dĩ nữ kiếm tu tử váy trắng này làm thế hoàn toàn là vì Diệp Quân.
Ngay lúc này Đạo Quân ở một bên bỗng bước ra, sau đó cung kính chào: “Tiền bối, vãn bối cả gan hỏi một câu, nếu Cửu điện hạ không còn nữa thì Đại Chu ta có nguy cơ bị diệt vong sao?”
Nghe Đạo Quân nói thế, mọi người đều hoàn hồn.
Đúng thế!
Nữ kiếm tu này nói Chu Phạn còn thì kiếm khí đó còn, nói cách khác nếu Chu Phạn không còn, vậy kiếm khí đó cũng biến mất?
Người phụ nữ váy trắng nhìn Đạo Quân, không đáp lời mà nhìn Diệp Quân: “Đi theo ta”.
Dứt lời, bà ấy xoay người đi sang một bên, ánh mắt Đạo Quân hiện lên vẻ lo lắng.
Diệp Quân kéo Chu Phạn đi theo.
Chu Phạn vốn dĩ muốn từ chối, vì nữ kiếm tu váy trắng này không gọi cô ta nhưng Diệp Quân lại nắm chặt lấy tay cô ta kéo đi, cô ta không còn cách nào khác chỉ đành đi theo.
Người phụ nữ váy trắng chậm rãi bước đi.
Diệp Quân kéo Chu Phạn đi bên cạnh bà ấy.
Người phụ nữ váy trắng nói: “Con phải nhanh một chút”.
Diệp Quân hơi sửng sốt, sau đó nói: “Cô cô, người và cha…”, nói đến đây hắn nhìn người phụ nữ váy trắng, không nói gì nữa.
Người phụ nữ váy trắng nói: “Chuyện của người lớn, trẻ con đừng hỏi”.
Diệp Quân: “…”
Người phụ nữ váy trắng dừng bước, bà ấy xòe tay ra, tám chiếc nhẫn bay đến trước mặt Diệp Quân: “Cho con”.
Diệp Quân thấy cảm động, đây chắc chắn là mấy chiếc nhẫn của đám người Thập điện chủ trước đó, nhưng sau đó hắn nhíu mày, vì hắn nhớ tới khi đó Thập điện chủ chỉ có bảy người, mà ở đây lại có tám chiếc nhẫn.
Diệp Quân nhận lấy nhẫn, sau đó nói: “Cô cô, giọng nói bí ẩn lúc nãy là?”
Người phụ nữ váy trắng nói: “Chỉ là một con kiến thôi”.
Diệp Quân: “…”
Chu Phạn: “…”
Người phụ nữ váy trắng lại nói: “Người bảo vệ trật tự Đại Đạo hiện có”.
Bùa hộ thân!
Bùa hộ thân mạnh nhất từ trước đến giờ của Đại Chu.
Mặc dù trước đây vì Diệp Quân mà Đại Chu đánh cược cả con bài cuối cùng, mất hết sạch mọi thứ, nhưng lúc này xem ra đây đúng là xứng đáng.
Hoàng Đế Đại Chu mừng khôn xiết, lần cược lớn này, ông ta thắng rồi.
Mặc dù không biết rốt cuộc thực lực của kiếm tu nữ váy trắng mạnh bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định là vị kiếm tu nữ này đến từ vũ trụ nền văn minh cấp năm, thực lực tuyệt đối vượt qua cảnh giới Khai Đạo.
Có cường giả như vậy bảo vệ, Đại Chu thậm chí sẽ không sợ nền văn minh Thiên Hành nữa.
Lần này đánh cược cả quốc vận, Đại Chu thắng rồi.
Chu Phạn mỉm cười nhìn Diệp Quân bên cạnh, dĩ nhiên cô ta biết sở dĩ nữ kiếm tu tử váy trắng này làm thế hoàn toàn là vì Diệp Quân.
Ngay lúc này Đạo Quân ở một bên bỗng bước ra, sau đó cung kính chào: “Tiền bối, vãn bối cả gan hỏi một câu, nếu Cửu điện hạ không còn nữa thì Đại Chu ta có nguy cơ bị diệt vong sao?”
Nghe Đạo Quân nói thế, mọi người đều hoàn hồn.
Đúng thế!
Nữ kiếm tu này nói Chu Phạn còn thì kiếm khí đó còn, nói cách khác nếu Chu Phạn không còn, vậy kiếm khí đó cũng biến mất?
Người phụ nữ váy trắng nhìn Đạo Quân, không đáp lời mà nhìn Diệp Quân: “Đi theo ta”.
Dứt lời, bà ấy xoay người đi sang một bên, ánh mắt Đạo Quân hiện lên vẻ lo lắng.
Diệp Quân kéo Chu Phạn đi theo.
Chu Phạn vốn dĩ muốn từ chối, vì nữ kiếm tu váy trắng này không gọi cô ta nhưng Diệp Quân lại nắm chặt lấy tay cô ta kéo đi, cô ta không còn cách nào khác chỉ đành đi theo.
Người phụ nữ váy trắng chậm rãi bước đi.
Diệp Quân kéo Chu Phạn đi bên cạnh bà ấy.
Người phụ nữ váy trắng nói: “Con phải nhanh một chút”.
Diệp Quân hơi sửng sốt, sau đó nói: “Cô cô, người và cha…”, nói đến đây hắn nhìn người phụ nữ váy trắng, không nói gì nữa.
Người phụ nữ váy trắng nói: “Chuyện của người lớn, trẻ con đừng hỏi”.
Diệp Quân: “…”
Người phụ nữ váy trắng dừng bước, bà ấy xòe tay ra, tám chiếc nhẫn bay đến trước mặt Diệp Quân: “Cho con”.
Diệp Quân thấy cảm động, đây chắc chắn là mấy chiếc nhẫn của đám người Thập điện chủ trước đó, nhưng sau đó hắn nhíu mày, vì hắn nhớ tới khi đó Thập điện chủ chỉ có bảy người, mà ở đây lại có tám chiếc nhẫn.
Diệp Quân nhận lấy nhẫn, sau đó nói: “Cô cô, giọng nói bí ẩn lúc nãy là?”
Người phụ nữ váy trắng nói: “Chỉ là một con kiến thôi”.
Diệp Quân: “…”
Chu Phạn: “…”
Người phụ nữ váy trắng lại nói: “Người bảo vệ trật tự Đại Đạo hiện có”.
/4376
|