Chương 3636
Ông lão mặc một bộ long bào màu vàng, khuôn mặt già nua, tóc bạc phơ nhưng hai mắt vẫn cực kỳ nghiêm nghị, trên người toát ra sức mạnh áp bức vô hình.
Ông ta vừa xuất hiện, thời không xung quanh đều sục sôi.
Thủy tổ Đại Chu.
Nhìn thấy ông lão trước mặt, tất cả thần dân và cường giả Đại Chu đều lùi xuống cung kính chào.
Năm đó Thủy tổ lập quốc của Đại Chu có danh hiệu là vô địch ở cùng cấp bậc.
Nhìn thấy Thủy tổ Đại Chu, Ác Bà lập tức lộ ra vẻ kiêng dè, hôm đó bà ta suýt nữa bị một quyền của ông ta trấn áp.
Hơn nữa Thủy tổ Đại Chu lúc đó chỉ là một hư tượng thôi, còn lúc này lại là một thần hồn thật.
Ác Bà do dự một lúc, sau đó lùi về sau một bước, bà ta liếc nhìn xung quanh, chỉ cần tình hình không ổn, bà ta có thể chạy đi bất cứ lúc nào.
Sau khi bước ra, Thủy tổ Đại Chu nhìn Cơ Tiểu Kiếm ở đằng xa, sau đó quay đầu nhìn Chu Phạn, thấy Thủy tổ Đại Chu nhìn sang, Chu Phạn lập tức cúi đầu chào: “Bái kiến tiên tổ”.
Cô ta đang định đưa Diệp Quân vào trong Tiểu Tháp thì tiên tổ bước ra.
Thủy tổ Đại Chu khẽ gật đầu, sau đó nhìn Diệp Quân hôn mê: “Chồng ngươi à?”
Mặt Chu Phạn đỏ bừng nhưng vẫn gật đầu.
Nhất Niệm ở một bên nhíu mày, sao còn giành chồng nữa vậy?
Lát nữa có cần một ngọn lửa thiêu cháy chỗ này?
Thủy tổ Đại Chu nhìn Diệp Quân một lúc rồi nói: “Rất lợi hại”.
Chu Phạn thầm thở phào, sau đó nhìn Cơ Tiểu Kiếm: “Ác Đạo Minh”.
Thủy tổ Đại Chu bình tĩnh nói: “Đừng nghĩ nhiều như thế, đời ta làm việc gì cũng không thẹn với lòng là được”.
Dứt lời, ông ta nhìn Cơ Tiểu Kiếm, không nhiều lời mà chỉ giơ tay lên tung ra một quyền.
Cơ Tiểu Kiếm cũng tung ra một quyền.
Ầm.
Trời đất như bị hủy diệt.
Lúc này cả hoàng thành Đại Chu lập tức biến thành bột mịn, cũng may lúc đại chiến trước đó, hoàng thất Đại Chu đã sơ tán người trong thành đi rồi, nếu không lần đánh nhau này e là không biết có bao nhiêu người mất mạng.
Mọi người nhìn chân trời, nơi đó Cơ Tiểu Kiếm lùi về sao ba ngàn trượng.
Thủy tổ Đại Chu lại tiến đến một bước, ánh sáng vàng khí tức rông dâng lên từ dưới chân ông ta.
Vụt.
Thời không vốn dĩ là hư vô thế mà lại bị thiêu đốt lần nữa.
Thủy tổ Đại Chu lại tung một quyền ra.
Một quyền này không mạnh.
Thế nhưng Đại Đạo hiện có của thời không này lại bị áp chế.
Cơ Tiểu Kiếm ở đằng xa cong môi: “Thú vị đấy”.
Dứt lời, cô ta xòe tay ra, một thanh ý đao xuất hiện trong tay cô ta, thoáng chốc cô ta lao đến trước, chém mạnh một nhát đao xuống.
Ông lão mặc một bộ long bào màu vàng, khuôn mặt già nua, tóc bạc phơ nhưng hai mắt vẫn cực kỳ nghiêm nghị, trên người toát ra sức mạnh áp bức vô hình.
Ông ta vừa xuất hiện, thời không xung quanh đều sục sôi.
Thủy tổ Đại Chu.
Nhìn thấy ông lão trước mặt, tất cả thần dân và cường giả Đại Chu đều lùi xuống cung kính chào.
Năm đó Thủy tổ lập quốc của Đại Chu có danh hiệu là vô địch ở cùng cấp bậc.
Nhìn thấy Thủy tổ Đại Chu, Ác Bà lập tức lộ ra vẻ kiêng dè, hôm đó bà ta suýt nữa bị một quyền của ông ta trấn áp.
Hơn nữa Thủy tổ Đại Chu lúc đó chỉ là một hư tượng thôi, còn lúc này lại là một thần hồn thật.
Ác Bà do dự một lúc, sau đó lùi về sau một bước, bà ta liếc nhìn xung quanh, chỉ cần tình hình không ổn, bà ta có thể chạy đi bất cứ lúc nào.
Sau khi bước ra, Thủy tổ Đại Chu nhìn Cơ Tiểu Kiếm ở đằng xa, sau đó quay đầu nhìn Chu Phạn, thấy Thủy tổ Đại Chu nhìn sang, Chu Phạn lập tức cúi đầu chào: “Bái kiến tiên tổ”.
Cô ta đang định đưa Diệp Quân vào trong Tiểu Tháp thì tiên tổ bước ra.
Thủy tổ Đại Chu khẽ gật đầu, sau đó nhìn Diệp Quân hôn mê: “Chồng ngươi à?”
Mặt Chu Phạn đỏ bừng nhưng vẫn gật đầu.
Nhất Niệm ở một bên nhíu mày, sao còn giành chồng nữa vậy?
Lát nữa có cần một ngọn lửa thiêu cháy chỗ này?
Thủy tổ Đại Chu nhìn Diệp Quân một lúc rồi nói: “Rất lợi hại”.
Chu Phạn thầm thở phào, sau đó nhìn Cơ Tiểu Kiếm: “Ác Đạo Minh”.
Thủy tổ Đại Chu bình tĩnh nói: “Đừng nghĩ nhiều như thế, đời ta làm việc gì cũng không thẹn với lòng là được”.
Dứt lời, ông ta nhìn Cơ Tiểu Kiếm, không nhiều lời mà chỉ giơ tay lên tung ra một quyền.
Cơ Tiểu Kiếm cũng tung ra một quyền.
Ầm.
Trời đất như bị hủy diệt.
Lúc này cả hoàng thành Đại Chu lập tức biến thành bột mịn, cũng may lúc đại chiến trước đó, hoàng thất Đại Chu đã sơ tán người trong thành đi rồi, nếu không lần đánh nhau này e là không biết có bao nhiêu người mất mạng.
Mọi người nhìn chân trời, nơi đó Cơ Tiểu Kiếm lùi về sao ba ngàn trượng.
Thủy tổ Đại Chu lại tiến đến một bước, ánh sáng vàng khí tức rông dâng lên từ dưới chân ông ta.
Vụt.
Thời không vốn dĩ là hư vô thế mà lại bị thiêu đốt lần nữa.
Thủy tổ Đại Chu lại tung một quyền ra.
Một quyền này không mạnh.
Thế nhưng Đại Đạo hiện có của thời không này lại bị áp chế.
Cơ Tiểu Kiếm ở đằng xa cong môi: “Thú vị đấy”.
Dứt lời, cô ta xòe tay ra, một thanh ý đao xuất hiện trong tay cô ta, thoáng chốc cô ta lao đến trước, chém mạnh một nhát đao xuống.
/4376
|