Chương 265
Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó bước nhanh hơn.
Trong tháp, giọng nói bí ẩn bỗng lên tiếng: “Ngươi có chắc muốn để hắn gia nhập vào Đạo Môn không?”
Tiểu Tháp bình thản hỏi: “Có vấn đề gì không?”
Giọng nói bí ẩn bình tĩnh trả lời: “Ta thì có vấn đề gì được? Chỉ cần ngươi không lo lắng là được!”
Tiểu Tháp khẽ nói: “Đạo Môn cũng từng làm rất nhiều cho mảng vũ trụ này! Đến tiểu chủ còn thừa nhận công lao của bọn họ. Hơn nữa, tiểu chủ cũng có trách nhiệm rất lớn trong việc khiến Đạo Môn lụi tàn, nếu thằng nhóc này có thể chấn hưng Đạo Môn…”
Nói đến đây, nó dừng lại một chốc rồi mới nói: “Thế thì đúng là ý trời!”
Lúc này, Diệp Quân tới trước cánh cửa gỗ kia, nhìn cánh cửa gỗ trước mặt, hắn rơi vào trầm lặng.
Cửa gỗ cực kỳ cũ nát, hai chữ “Đạo Môn” đã không còn trọn vẹn, trên cửa còn có một số mạng nhện!
Thế này đã không còn đơn giản là lụi tàn thôi đâu!
Thê lương quá!
Diệp Quân đã thấy muốn chùn bước!
Đã thảm thế này rồi!
Hay mình đừng hại người ta thêm nữa?
Ngay lúc hắn đang lưỡng lự, một cô gái bỗng bước tới từ phía bên cạnh. Diệp Quân nhìn cô gái, cô ấy mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, tóc dài đen nhánh xoã đến eo, tay đeo lắc lục lạc, sau lưng còn mang một chiếc gùi trúc nhỏ, trong gùi có một số rau dưa trái cây.
Lúc này cô gái đang nhìn hắn, đôi mắt trong veo như ngọc măng đầy ý cười.
Lúc này, cô gái bỗng bước về phía Diệp Quân, chiếc lắc tay lục lạc trên tay reo lên lanh lảnh khi cô ấy bước đi, đẹp không tả xiết.
Cô gái đi tới trước mặt Diệp Quân, chớp mắt hỏi: “Ngươi là?”
Diệp Quân do dự một lát rồi đáp: “Tại hạ là Diệp Quân, đến đây… đến đây…”
Cô gái bỗng hỏi: “Để gia nhập Đạo Môn à?”
Diệp Quân vô thức gật đầu!
Thấy thế, mắt cô gái sáng lên, cô ấy nắm tay Diệp Quân kéo vào trong, vừa đi vừa hứng khởi hét: “Sư phụ… có người muốn gia nhập Đạo Môn chúng ta này, người mau ra đây, đừng để hắn chạy mất!”
Diệp Quân đơ mặt ra.
Cứ như vậy, Diệp Quân bị cô gái kéo tới một toà đại điện cũ nát cách đó không xa.
Thật ra Diệp Quân đã có ý muốn chuồn đi rồi!
Đạo Môn này trông hơi thảm.
Hắn cảm thấy mình và đối phương đừng làm tổn thương lẫn nhau thì hơn!
Đúng vào lúc này, bên trong Đạo Môn đột nhiên có một hoà thượng mặc áo cà sa bước ra, hoà thượng có bộ râu rất dài, lộ ra cái bụng to, vẻ mặt hung hãn, trong tay còn cầm một cái đùi gà lớn, khoé miệng vẫn còn đang dính đầy dầu mỡ!
Nhìn thấy hoà thượng này, trong lòng Diệp Quân chợt trầm xuống.
Đạo Môn không phải tu đạo sao?
Sao lại có hoà thượng thế?
Không bình thường!
Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó bước nhanh hơn.
Trong tháp, giọng nói bí ẩn bỗng lên tiếng: “Ngươi có chắc muốn để hắn gia nhập vào Đạo Môn không?”
Tiểu Tháp bình thản hỏi: “Có vấn đề gì không?”
Giọng nói bí ẩn bình tĩnh trả lời: “Ta thì có vấn đề gì được? Chỉ cần ngươi không lo lắng là được!”
Tiểu Tháp khẽ nói: “Đạo Môn cũng từng làm rất nhiều cho mảng vũ trụ này! Đến tiểu chủ còn thừa nhận công lao của bọn họ. Hơn nữa, tiểu chủ cũng có trách nhiệm rất lớn trong việc khiến Đạo Môn lụi tàn, nếu thằng nhóc này có thể chấn hưng Đạo Môn…”
Nói đến đây, nó dừng lại một chốc rồi mới nói: “Thế thì đúng là ý trời!”
Lúc này, Diệp Quân tới trước cánh cửa gỗ kia, nhìn cánh cửa gỗ trước mặt, hắn rơi vào trầm lặng.
Cửa gỗ cực kỳ cũ nát, hai chữ “Đạo Môn” đã không còn trọn vẹn, trên cửa còn có một số mạng nhện!
Thế này đã không còn đơn giản là lụi tàn thôi đâu!
Thê lương quá!
Diệp Quân đã thấy muốn chùn bước!
Đã thảm thế này rồi!
Hay mình đừng hại người ta thêm nữa?
Ngay lúc hắn đang lưỡng lự, một cô gái bỗng bước tới từ phía bên cạnh. Diệp Quân nhìn cô gái, cô ấy mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, tóc dài đen nhánh xoã đến eo, tay đeo lắc lục lạc, sau lưng còn mang một chiếc gùi trúc nhỏ, trong gùi có một số rau dưa trái cây.
Lúc này cô gái đang nhìn hắn, đôi mắt trong veo như ngọc măng đầy ý cười.
Lúc này, cô gái bỗng bước về phía Diệp Quân, chiếc lắc tay lục lạc trên tay reo lên lanh lảnh khi cô ấy bước đi, đẹp không tả xiết.
Cô gái đi tới trước mặt Diệp Quân, chớp mắt hỏi: “Ngươi là?”
Diệp Quân do dự một lát rồi đáp: “Tại hạ là Diệp Quân, đến đây… đến đây…”
Cô gái bỗng hỏi: “Để gia nhập Đạo Môn à?”
Diệp Quân vô thức gật đầu!
Thấy thế, mắt cô gái sáng lên, cô ấy nắm tay Diệp Quân kéo vào trong, vừa đi vừa hứng khởi hét: “Sư phụ… có người muốn gia nhập Đạo Môn chúng ta này, người mau ra đây, đừng để hắn chạy mất!”
Diệp Quân đơ mặt ra.
Cứ như vậy, Diệp Quân bị cô gái kéo tới một toà đại điện cũ nát cách đó không xa.
Thật ra Diệp Quân đã có ý muốn chuồn đi rồi!
Đạo Môn này trông hơi thảm.
Hắn cảm thấy mình và đối phương đừng làm tổn thương lẫn nhau thì hơn!
Đúng vào lúc này, bên trong Đạo Môn đột nhiên có một hoà thượng mặc áo cà sa bước ra, hoà thượng có bộ râu rất dài, lộ ra cái bụng to, vẻ mặt hung hãn, trong tay còn cầm một cái đùi gà lớn, khoé miệng vẫn còn đang dính đầy dầu mỡ!
Nhìn thấy hoà thượng này, trong lòng Diệp Quân chợt trầm xuống.
Đạo Môn không phải tu đạo sao?
Sao lại có hoà thượng thế?
Không bình thường!
/4376
|