Chương 259
Chàng trai nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi đến đây là vì muốn gia nhập Thần tộc ta sao?”
Diệp Quân gật đầu.
chàng trai nói: “Tiên tổ đã đi vũ trụ Quan Huyên rồi, bây giờ không có ở Thần tộc, ngươi có thể ở đây đợi người quay về, còn về việc có thể để ngươi gia nhập Thần tộc ta không thì phải xem quyết định của người, ta…”
Ầm!
Ngay lúc này, tiếng rồng ngâm cực kỳ ghê rợn bỗng truyền từ một nơi xa xôi bên ngoài đại điện tới.
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân trầm hẳn xuống!
Tộc Chân Long!
Chàng trai cũng nhíu mày lại, hắn ta quay người lại, lúc này một ông lão xuất hiện trước mặt hắn ta. Ông lão khẽ hành lễ: “Thiếu tộc trưởng, Ngao Mông của tộc Chân Long đã đến, muốn gặp mặt thiếu tộc trưởng!”
Ngao Mông!
Sau một hồi suy nghĩ, chàng trai nhìn Diệp Quân một cái rồi đi ra bên ngoài.
Diệp Quân im lặng.
Cô gái kia quan sát Diệp Quân rồi cười nói: “Ta nghe nói ngươi đã giết An Mục!”
Diệp Quân gật đầu.
Cô gái khẽ cười: “Nếu vậy thì ghê gớm quá! Phải biết rằng An Mục kia có thiếu tộc trưởng của tộc Chân Long làm cộng sự, có Chân Long bảo vệ mà ngươi lại có thể giết được gã, chắc chắn kiếm của ngươi rất rất mạnh!”
Diệp Quân bình tĩnh đáp: “Chỉ là may mắn thôi!”
Cô gái cười nói: “Ta tên Giản An. Diệp công tử, tiên tổ tặng ngươi miếng ngọc bội này chứng minh rằng dám chắc ngươi là một người vô cùng quan trọng đối với người, nhưng ta phải nói cho ngươi biết, bây giờ ngươi phải đi ngay!”
Diệp Quân nhíu mày: “Ý của cô là chàng trai kia sẽ giao ta cho tộc Chân Long sao?”
Giản An gật đầu: “Huynh ấy là ca ca của ta, tên là Giản Ngạo, nay đang phụ trách lo liệu mọi chuyện trong Thần tộc. Ta rất hiểu huynh ấy, thứ nhất là huynh ấy không hề xem trọng tầm quan trọng của miếng ngọc bội ngày nên huynh ấy sẽ cảm thấy việc kết thù với tộc Chân Long vì ngươi là một chuyện rất không đáng. Thế nên, chắc chắn huynh ấy sẽ giao ngươi cho tộc Chân Long để tạo mối quan hệ tốt với tộc Chân Long”.
Diệp Quân im lặng.
Lúc này, bốn phía bỗng xuất hiện mấy mươi luồng khí tức mạnh mẽ!
Sắc mặt Diệp Quân u ám hẳn xuống.
Hắn đã đánh giá thấp tầm ảnh hưởng đáng sợ của tộc Chân Long ở Trung Thổ Thần Châu rồi!
Giản An nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta dẫn ngươi đi!”
Nói rồi cô ấy bỗng kéo cánh ta Diệp Quân, sau đó phất tay áo, dưới chân hai người xuất hiện một trận pháp dịch chuyển.
Mà ngay lúc hai người vừa biến mất, Diệp Quân nhìn thấy Ngao Mông và Giản Ngạo xông vào!
Nhìn thấy Diệp Quân và Giản An cùng biến mất, sắc mặt Giản Ngạo trở nên vô cùng khó coi!
Sắc mặt Ngao Mông cũng cực kỳ u ám, ông ta quay đầu nhìn Giản Ngạo, Giản Ngạo trầm giọng nói: “Ta cũng không biết vì sao muội ấy lại làm như vậy!”
Chàng trai nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi đến đây là vì muốn gia nhập Thần tộc ta sao?”
Diệp Quân gật đầu.
chàng trai nói: “Tiên tổ đã đi vũ trụ Quan Huyên rồi, bây giờ không có ở Thần tộc, ngươi có thể ở đây đợi người quay về, còn về việc có thể để ngươi gia nhập Thần tộc ta không thì phải xem quyết định của người, ta…”
Ầm!
Ngay lúc này, tiếng rồng ngâm cực kỳ ghê rợn bỗng truyền từ một nơi xa xôi bên ngoài đại điện tới.
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân trầm hẳn xuống!
Tộc Chân Long!
Chàng trai cũng nhíu mày lại, hắn ta quay người lại, lúc này một ông lão xuất hiện trước mặt hắn ta. Ông lão khẽ hành lễ: “Thiếu tộc trưởng, Ngao Mông của tộc Chân Long đã đến, muốn gặp mặt thiếu tộc trưởng!”
Ngao Mông!
Sau một hồi suy nghĩ, chàng trai nhìn Diệp Quân một cái rồi đi ra bên ngoài.
Diệp Quân im lặng.
Cô gái kia quan sát Diệp Quân rồi cười nói: “Ta nghe nói ngươi đã giết An Mục!”
Diệp Quân gật đầu.
Cô gái khẽ cười: “Nếu vậy thì ghê gớm quá! Phải biết rằng An Mục kia có thiếu tộc trưởng của tộc Chân Long làm cộng sự, có Chân Long bảo vệ mà ngươi lại có thể giết được gã, chắc chắn kiếm của ngươi rất rất mạnh!”
Diệp Quân bình tĩnh đáp: “Chỉ là may mắn thôi!”
Cô gái cười nói: “Ta tên Giản An. Diệp công tử, tiên tổ tặng ngươi miếng ngọc bội này chứng minh rằng dám chắc ngươi là một người vô cùng quan trọng đối với người, nhưng ta phải nói cho ngươi biết, bây giờ ngươi phải đi ngay!”
Diệp Quân nhíu mày: “Ý của cô là chàng trai kia sẽ giao ta cho tộc Chân Long sao?”
Giản An gật đầu: “Huynh ấy là ca ca của ta, tên là Giản Ngạo, nay đang phụ trách lo liệu mọi chuyện trong Thần tộc. Ta rất hiểu huynh ấy, thứ nhất là huynh ấy không hề xem trọng tầm quan trọng của miếng ngọc bội ngày nên huynh ấy sẽ cảm thấy việc kết thù với tộc Chân Long vì ngươi là một chuyện rất không đáng. Thế nên, chắc chắn huynh ấy sẽ giao ngươi cho tộc Chân Long để tạo mối quan hệ tốt với tộc Chân Long”.
Diệp Quân im lặng.
Lúc này, bốn phía bỗng xuất hiện mấy mươi luồng khí tức mạnh mẽ!
Sắc mặt Diệp Quân u ám hẳn xuống.
Hắn đã đánh giá thấp tầm ảnh hưởng đáng sợ của tộc Chân Long ở Trung Thổ Thần Châu rồi!
Giản An nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta dẫn ngươi đi!”
Nói rồi cô ấy bỗng kéo cánh ta Diệp Quân, sau đó phất tay áo, dưới chân hai người xuất hiện một trận pháp dịch chuyển.
Mà ngay lúc hai người vừa biến mất, Diệp Quân nhìn thấy Ngao Mông và Giản Ngạo xông vào!
Nhìn thấy Diệp Quân và Giản An cùng biến mất, sắc mặt Giản Ngạo trở nên vô cùng khó coi!
Sắc mặt Ngao Mông cũng cực kỳ u ám, ông ta quay đầu nhìn Giản Ngạo, Giản Ngạo trầm giọng nói: “Ta cũng không biết vì sao muội ấy lại làm như vậy!”
/4376
|