Lại ba ngày nữa trôi qua, trong khoảng thời gian này, Hàn Thiên nhờ có Nhược Mộng mỗi ngày đều ghé thăm mười mấy canh giờ, đánh đàn hổ trợ hắn bình ổn tâm cảnh để tu luyện bớt gian khổ, cộng với việc Hàn Thiên không còn ép bản thân vào tuyệt lộ, làm trạng thái tinh thần trở nên tiêu cực.
Chỉ sau ba ngày, hắn đã tu luyện từ hai đường kim văn, lên thành chín đường, đạt hiệu quả khoảng hai đường kim văn một ngày, thiên ma thủ đến nay coi như đã có bước nhập môn, khả dĩ thể hiện được một chút uy năng bá đạo của nó.
thế nhưng tu luyện đến bước này, Hàn Thiên hắn đã phải căng mình chống đỡ với vô số trận thống khổ, dù nói là chịu đau mãi cũng thành quen, bất quá mỗi ngày đều phải trãi qua những trận thống khổ như chết đi sống lại, bản thân lại không biết ngày nào mới có thể được giải thoát.
Dù có tiếng đàn phù trợ tinh thần của Nhược Mộng, làm giảm bớt thống khổ khi tu luyện, thế nhưng bản thân Hàn Thiên hắn vẫn chẳng thể thoát được thực tế là, mỗi ngày thời gian hắn chịu khổ đầu còn nhiều hơn thời gian đi đứng ăn cơm, bảy ngày trôi qua đối với hắn như bảy năm, lần đầu tiên hắn thấy quý trọng cuộc sống nhàn tản của mình khi trước đến như thế.
Ngày đó hắn vẫn vô cùng khắc khổ tu luyện, thế nhưng khắc khổ tu luyện thì không thể nào khó chịu bằng việc tự ngược đãi mình như lúc này, chín đạo kim văn trong lúc hoàn thành, đã khiến hắn không ít lần vì quá mệt mõi, mà nãy sinh ý từ bỏ, những khó khăn mà hắn đã trãi qua, phàm nhân hay những tu sĩ khác, căn bản rất khó để mà hiểu được.
Nhưng khó khăn thế nào thì Hàn Thiên hắn cũng phải cắn răng cố gắng, thế giới này chỉ có kẻ mạnh mới là người có tiếng nói, người thân của hắn như Túc Chi, Hồng Yến Linh, Nhược Mộng cùng các bằng hữu khác, nếu hắn không có thực để bảo vệ họ, bảo hắn một lần nữa giơ mắt nhìn họ gặp nguy hiễm vì thế đạo khó lường này hay sao?, hắn tất nhiên không làm được.
Nhược Mộng cảm tình sâu nặng với hắn, một ngày nào đó cổ tộc chí cao tại thần châu kia vươn cánh tay đến nơi này, nói hắn trơ mắt nhìn nàng bị bọn họ đưa trở về sao?, hắn không làm được, cổ tộc tại thần châu… không cần nghĩ cũng biết, bọn họ chính là những thế lực đỉnh tiêm ở trên đại lục.
Từ lịch sữ xa xôi lưu truyền xuống hàng chục vạn năm, vạn kiến đế quốc chỉ sợ cũng chẳng cổ lão bằng một phần của cổ tộc, Bí ẩn, hùng mạnh, giới luật sâm nghiêm là những thứ đơn giản nhất để hình dung về cổ tộc, dù cho là hoàng thất Thái Văn, trong tay chưởng khống ức vạn dặm quốc thổ đại ninh, đem xo với cổ tộc tại thần châu, nội tình chỉ cợ còn phải kém đôi chút.
Bọn họ tùy ý phái vài cường giả đến đông bộ châu này, Hàn Thiên hắn có thể đối phó được sao?...không…chắc chắn là không thể, ít nhất là với thực lực của hắn hiện tại, vậy nên để giữ được lời hứa với Nhược Mộng, để thoát được cái vận mệnh đang trói buộc Hàn Thiên hắn và nàng, hắn phải mạnh hơn nữa.
Thiên ma thủ, chỉ có thần cấp thần thông này mới đủ sức xoay chuyển mọi thứ, dù là tuyệt thế thần thông khai sơn phủ của Vương Trụ, muốn dùng nó đối kháng với cổ tộc tại thần châu, khả năng là vẫn không áp chế được họ hoàn toàn, chỉ có luyện thành thiên ma thủ, cùng Thiên sinh thủ và ba đại thần thông bá đạo khác, Hàn Thiên hắn mới có thể đảo ngược càn khôn, xoay chuyển thời thế.
Cho dù không phải vì ai khác mà là vì bản thân Hàn Thiên hắn đi nữa, hắn cũng phải luyện thành những loại thần thông này, bởi kẻ thù của hắn sẽ không nhân từ với hắn, tiêu diệt phí đại hùng, trợ giúp Trình trưởng quỹ, Hàn Thiên hắn đã ghi thù với sa đọa điện, ba lần bốn lượt giết người của huyết nhận điện, bọn chúng sao lại có thể đơn giản bỏ qua cho hắn?.
Tam đại hắc ám điện, Hàn Thiên hắn đã gây thù với hai trong số đó, sự tình này đâu chỉ liên lụy một mình hắn?, nó còn liên lụy đến cả người ở cạnh hắn nữa kìa, hiện tại hắn sống ở đế đô, được võ lực của hoàng triều che chở, lưỡng đại hắc ám điện có lẽ không thể chạm vào hắn.
Nhưng nếu có một ngày hắn rời khỏi nơi đây thì sao?, thần châu hắn sớm muộn cũng đến, nơi ấy chính là địa bàn của tam đại hắc ám điện, chỉ ba thế lực hắc đạo này đã đủ đối kháng với ngũ đại thế lực tại thần châu, cùng nhiều lộ cổ tộc thần bí, và các phương thế lực trung lập khác.
Xo với cổ tộc, sức uy hiếp của lưỡng đại hắc ám điện đối với Hàn Thiên hắn còn khổng lồ hơn, còn lớn hơn rất nhiều lần, vậy nên dù khó khăng thế nào, thống khổ ra sao, phải đánh đổi những gì?, bất chấp hết mọi thứ đó, Hàn Thiên hắn phải luyện thành thiên ma thủ.
Hắn chính là con người không muốn đợi kẻ khác bố thí lòng thương, cũng không muốn đem số phận mình đưa cho người khác định đoạt, hắn sống không thẹn với lòng, không thích sinh sự đa đoan, nhưng nếu rắc rối tìm đến hắn, hắn sẽ không bỏ qua cho bất kể một tên nào, đến bao nhiêu diệt bấy nhiêu, đó chính là tôn chỉ làm người trên đại đạo của hắn.
Có được sự động viên từ Nhược Mộng, cùng trách nhiệm bảo vệ bản thân cùng những bằng hữu thân thích bên mình, Hàn Thiên hắn sao có thể giữa đường đứt gánh, chọn bỏ cuộc ngang như vậy được đây?.
Với tốc độ tu luyện hiện tại, hơn bảy mươi ngày tới, Hàn Thiên hắn chính là có khả năng cực kỳ lớn để luyện đến sơ thành thiên ma thủ, vậy nên điều cấp thiết là hắn không cần quá lo lắng, nên tự thả lỏng đầu óc, cho mình ít thời gian nghĩ ngơi, biết đâu nhờ đấy mà hắn dần thích nghi được với nỗi thống khổ từ việc tu luyện thiên ma thủ, giúp tăng tốc độ tu luyện lên cao hơn nữa.
Đạt được một mốc thành tựu nhỏ, Hàn Thiên định giành cả ngày hôm nay để nghĩ ngơi một chút, không tu luyện thiên ma thủ khô khan này nữa, hôm qua Nhược Mộng cũng thông tri với hắn, gần đây các tiểu đội khác có phát hiện, người của vạn kiến đế quốc đang hành động khá gần khu vực phía tây của mỏ hồn kim.
Đây là khu vực có nhiều nhân thủ của đại ninh đế quốc hoạt động, người của vạn kiến tiếp cận khu vực này, khả năng là đang mưu đồ rất nhiều thứ, bọn họ có thể là đang thị sát khu vực, điều tra lực lượng mà đại ninh đem đến mỏ hồn kim này, để có những tính toán về sau.
Cũng có khả năng là bọn họ muốn gây hấn, hoặc giăng bẫy chặn cướp người của đại ninh trong lúc hai bên tìm hồn kim, dù là gì đi nữa, sự xuất hiện của nhân thủ từ vạn kiến cũng là một chuyện đáng quan ngại, theo như chỉ ý của Lưu Mộ cùng ba vị cường giả tại côn bằng hạp cốc.
Người ở các tiểu đội của đại ninh nếu phát hiện vạn kiến đế quốc có hành động gần khu vực của mình, thì phải cho người tiềm hành quan sát, xem bọn chúng rốt cuộc là muốn làm gì?, gần đây có một tiểu đội phát hiện ra người của vạn kiến đang lai vãn, Nhược Mộng chính là đến ca trực, phải phối hợp cùng hai người khác trong đội, đi theo dõi hành động của đám người vạn kiến kia rồi.
Hai quân chạm trán, chuyện thăm dò lẫn nhau cũng là rất bình thường, nếu là Hàn Thiên hắn dẫn binh, thông thường hắn đều sẽ cho mật thám điều tra vị trí lưu trú của các tướng lĩnh chủ chốt bên địch, cùng những vị trí quan trọng của địch nhân, như kho lương, nguồn nước, chuồng kỵ mã vv…
Nếu có điểm khả dĩ khai thác được, hắn chắc chắn không từ thủ đoạn mà tiên hạ thủ vi cường, chiến trường thực sự chính là không có quy tắc như thế, dù kẻ địch dùng mưu hèn kế bẩn, gây tổn hại lớn cho quân ta, lúc dâng tấu về triều, hoàng thượng cùng triều thần của ngươi có thể bằng vào lý lẽ để mà đòi lại công đạo cho ngươi sao?.
Kẻ địch chính là đang muốn gây chiến, thực lực của bọn chúng lại ngang ngữa thậm chí hơn phe ta một khoảng, nói thẳng ra là ta chẳng thể làm gì được địch cả, chúng muốn chơi thế nào, ta chỉ có thể tùy cơ ứng biến, tất cả mật hàm, quy cũ ngầm, hay tấu sứ đều có thể bị lật lọng để phục vụ mục đích lớn hơn, đến nay chiến trận chỉ có quy tắc kẻ thắng và kẻ thua, chưa từng nghe nói qua phải tuân thủ quy cũ đạo lý gì.
Như nói trên quan điểm của Vương Trụ cùng người của vạn kiến, mục đích của đám người này chính là gây hấn, thăm dò thực hư võ lực của đại ninh, cùng tiêu diệt những nhân vật lớn, những nhân vật thiên tài như Lưu Mộ cùng Hàn Thiên.
Đó là mục đích của đám người vạn kiến, vậy nhưng nếu không làm theo cách bình thường, bọn người vạn kiến đế quốc vẫn có thể đạt được hết tất cả những mục tiêu trên, nếu như âm thầm dùng thủ đoạn ra tay trước với người của đại ninh đế quốc.
Nếu giả sữ chúng biết nơi Lưu Mộ đang ở, hoặc nơi Hàn Thiên hắn đang ẩn náu, chẳng bất ngờ gì nếu nói, không quá ba ngày thời gian, cả Lưu Mộ và Hàn Thiên hắn đều sẽ gặp phải ám toán, do người của Vương Trụ phái đến ra tay.
Vậy nên dè chừng lúc này là rất cần thiết, Lưu Mộ đối với việc Hàn Thiên ẩn cư không xuất hiện cũng rất đồng tình, nếu không thực sự có biến số gì, hắn yên tĩnh một chỗ tiềm tu tăng thực lực mới là hướng đi đúng đắng nhất cho cả hắn và đại ninh đế quốc.
Hôm nay là ngày Nhược Mộng phải đi theo dõi nhân thủ của đám người vạn kiến đế quốc, nàng đã không đến, Hàn Thiên hắn cũng chẳng muốn tu luyện thiên ma thủ nữa, dù sao một mình hắn tu luyện hiệu quả chỉ cỡ một phần ba khi có Nhược Mộng đánh đàn phù trợ, hôm nay không có nàng, hắn khả dĩ tranh thủ nghĩ ngơi một chút.
Lại dùng thuật ngự kiếm bay đi quan sát cảnh sắc trong đông hoa thần lĩnh, có bài học lúc trước, Hàn Thiên hôm nay không hề bay cao nữa, hắn chỉ giữ khoảng cách cỡ năm mươi trượng xo với táng rừng bên dưới, sau đó không nhanh không chậm phi hành, đây là lần đầu tiên Hàn Thiên hắn đến đông hoa thần lĩnh, nếu có thể qua sát địa hình, tìm vài nơi có khả năng xuất hiện được linh dược linh bảo gì đấy, hắn cũng có thể coi như là đi chơi cũng có thu hoạch.
Bất quá phi hành mới được nửa canh giờ, thần niệm của Hàn Thiên đã phát hiện được nguy hiễm, từ nơi xa xăm, một bóng đen khổng lồ nhìn cực kỳ quen mắt, cứ thế bằng một tốc độ kinh khủng tiếp cận phía sau lưng Hàn Thiên.
Với thần niệm luôn tõa ra quan sát tám hướng, từ lúc bóng đen nọ vào đến khoảng cách ngàn trượng đã bị Hàn Thiên hắn phát giác, trong lòng thầm chữi một câu “con yêu cầm kia vậy mà lại ghi thù hắn. hắn vừa xuất hiện đã bị nó tập kích, chắc chắn là ba ngày nay nó vẫn luôn lảng vảng ở khu vực này, chờ Hàn Thiên hắn xuất hiện để có thể báo thù đây mà!”.
Bóng đen đang lao đến tập kích Hàn Thiên, quả thực đúng là thiên sơn phi ưng ba ngày trước từng chịu thiệt trong tay hắn, lúc này nó đang dồn toàn bộ sức lực, sữ dụng một chiêu thiên ngoại vẫn tinh từ xa công kích đến, Hàn Thiên hắn cho dù có phòng bị hay không thì cũng chẳng thể trở tay kịp.
ở tốc độ này, khoảng cách ngàn trượng chỉ lướt qua trong chớp mắt, hiện tại Hàn Thiên hắn có đem cây cung kia ra cũng đã quá muộn rồi, cùng lắm hắn chỉ phát được một tiễn, nhưng một tiễn kia không thể làm tổn hại thiên sơn phi ưng nó, đòn tập kích này, Thiên sơn phi ưng đã căn chỉnh rất lâu, cuối cùng cũng có thời gian phát động.
Hàn Thiên cảm nhận được bóng đen kia ngày càng đến sát hậu tâm hắn, lúc quay đầu nhìn lại, thiên sơn phi ưng chỉ còn cách hắn tầm trăm trượng, khoảng cách này, muốn đem ngân cung ra dùng cũng quá trễ rồi, giống như lần bị tập kích đầu tiên, hắn chính là khó mà tránh khỏi, chỉ có thể đón nhận một kích này.
Thế nhưng lần đầu thiên sơn phi ưng vẫn là coi thường hắn, hoàn toàn không dùng hết lực, còn lần này, nó ngay từ đầu đã sữ dụng sát chiêu, muốn một lần đoạt mạng Hàn Thiên hắn, nếu lần đầu con yêu thú này đã dùng hết sức, Hàn Thiên hắn có khi đã thực sự xong rồi.
Bất quá Hàn Thiên hắn hôm nay cũng chẳng còn giống hôm trước nữa, thiên ma thủ đã khắc được chín đạo kim văn, thần uy cũng đã dần được hé lộ, con chim khốn kiếp này hôm nay lại tìm đến, quả thực chính là một đối thủ vô cùng vừa tầm để Hàn Thiên hắn thử uy lực của thần thông này
Tam độc thương xuất hiện nơi tay trái, Hàn Thiên nội tâm chỉ lệnh, chín đạo kim văn trên tả thủ liền nhanh chóng được hiện lên, chân nguyên lực ở những vùng khác trên thân thể cuồn cuộn quáng nhập vào tả thủ, chín đạo kim văn chạy dài từ bắp tay đến tận các đầu ngón tay của Hàn Thiên hắn liền nhanh chóng sáng lên.
Một chiêu thiên ngoại vẫn tinh của thiên sơn phi ưng đã đến, Hàn Thiên ngoài dùng chân nguyên lực kích hoạt thiên ma thủ, một thân linh lực bên trong cũng đã vận hết mười thành công lực, chuyển hết lên tam độc thương, một thương xuất kích tựa lôi đình.
Mũi thương nhanh chóng va chạm với kỹ năng thiên ngoại vẫn tinh do thiên sơn phi ưng phát động, không trung phát ra từng tràng tiếng nổ ầm ầm, giống như không gian cũng bị chấn động mà rung lắc dữ dội, từng tràng khí lưu cuồng bạo nổi lên liên hồi.
Dù cánh rừng bên dưới cách điểm va chạm gần trăm trượng, thế nhưng chấn động từ vụ va chạm giữa một thương của Hàn Thiên cùng mỏ của thiên sơn phi ưng, vẫn đủ sức quật ngã một vùng rừng có đường kính hơn mười trượng.
Hai bên cũng chẳng ở thế giằng co quá lâu, tam độc thương của Hàn Thiên là thất phẩm hồn khí, cứng chắc vô bì, công kích cấp võ tông chắc chắn không thể làm gì được nó, trường năng lượng bảo vệ thiên sơn phi ưng cũng là đồng dạng không cứng chắc bằng.
Chỉ sau một nhịp thở va chạm, trường năng lượng đỏ tươi kia đã bị mũi thương mang theo một thân tu vi kinh nhân của Hàn Thiên chấn nát, bất quá Hàn Thiên hắn cũng chẳng dễ chịu gì, toàn bộ năng lượng từ sức nặng, tốc độ, yêu lực gia cường của kỹ năng thiên ngoại vẫn tinh đều truyền hết từ thân thương tên tả thủ của hắn, cuối cùng là cả người hắn.
Hàn Thiên chỉ có khả năng ngự kiếm bình thường, xung lực kinh khủng truyền từ vụ va chạm lên người hắn, hắn sao có thể giữ được trọng tâm bình ổn?, thoáng cái thân thể Hàn Thiên hắn đã như lưu xa, một đường bị húc văng hơn hai trăm trượng mới ngưng lại được.
Trên tả thủ của hắn lúc này, trừ những chỗ có kim văn gia cường, những chổ cơ nhục khác đều bị cường lực làm cho rách toát, ngay cả xương cốt bên trong cũng đã gãy thành mấy đoạn.
nếu hôm nay không luyện được thiên ma thủ này đến tiểu thành, một đòn đối chọi với thiên sơn phi ưng, chỉ sợ Hàn Thiên hắn đã bị thổi bay thành thịt vụn, chút thương thế như rách thịt gãy xương, với tốc độ khôi phục của Hàn Thiên hắn hiện tại, một khi chân nguyên lực chưa cạn, chỉ trong mười nhịp thở, những thương thế kia đều sẽ lành lặn như thường.
thiên sơn phi ưng chẳng ngờ Hàn Thiên vậy mà có thể chống đỡ một kích ám toán của nó, bây giờ tiên cơ đã mất, nó cũng biết ngân cung trong tay Hàn Thiên lợi hại thế nào, cảm thấy hôm nay đã không còn cơ hội giết được Hàn Thiên, đầu yêu cầm nọ liền phẩy cánh bỏ đi.
Ba ngày, sáu ngày, chín ngày, cứ mỗi lần Hàn Thiên ra ngoài động, hắn đều sẽ gặp phải công kích từ đầu thiên sơn phi ưng xảo quyệt kia, mỗi lần nó chỉ công kích đúng một đòn, sau đó tận dụng tốc độ của bản thân, rời đi trước con mắt phẫn nộ của Hàn Thiên.
Với cách thức tiểu nhân như thế, Hàn Thiên hoàn toàn không có cách nào làm gì được con yêu thú kia, nếu không tìm cách trị được con yêu cầm này, từ giờ đến lúc đối chiến với Vương Trụ, Hàn Thiên hắn có thể sẽ bị con yêu cầm kia làm cho tức chết.
Đến nay thiên ma thủ của Hàn Thiên cũng đã khắc được hai mươi lăm đạo kim văn, cảm thấy thời gian vẫn còn đủ, Hàn Thiên hắn liền quyết định sẽ thử luyện long hành bách biến đệ nhất trọng, nếu có thể luyện được thần thông này, tự do phi hành trong không trung với tốc độ cực cao, Hàn Thiên hắn nhất định tìm cách vặt lông đầu thiên sơn phi ưng chết dẫm kia.
Chỉ sau ba ngày, hắn đã tu luyện từ hai đường kim văn, lên thành chín đường, đạt hiệu quả khoảng hai đường kim văn một ngày, thiên ma thủ đến nay coi như đã có bước nhập môn, khả dĩ thể hiện được một chút uy năng bá đạo của nó.
thế nhưng tu luyện đến bước này, Hàn Thiên hắn đã phải căng mình chống đỡ với vô số trận thống khổ, dù nói là chịu đau mãi cũng thành quen, bất quá mỗi ngày đều phải trãi qua những trận thống khổ như chết đi sống lại, bản thân lại không biết ngày nào mới có thể được giải thoát.
Dù có tiếng đàn phù trợ tinh thần của Nhược Mộng, làm giảm bớt thống khổ khi tu luyện, thế nhưng bản thân Hàn Thiên hắn vẫn chẳng thể thoát được thực tế là, mỗi ngày thời gian hắn chịu khổ đầu còn nhiều hơn thời gian đi đứng ăn cơm, bảy ngày trôi qua đối với hắn như bảy năm, lần đầu tiên hắn thấy quý trọng cuộc sống nhàn tản của mình khi trước đến như thế.
Ngày đó hắn vẫn vô cùng khắc khổ tu luyện, thế nhưng khắc khổ tu luyện thì không thể nào khó chịu bằng việc tự ngược đãi mình như lúc này, chín đạo kim văn trong lúc hoàn thành, đã khiến hắn không ít lần vì quá mệt mõi, mà nãy sinh ý từ bỏ, những khó khăn mà hắn đã trãi qua, phàm nhân hay những tu sĩ khác, căn bản rất khó để mà hiểu được.
Nhưng khó khăn thế nào thì Hàn Thiên hắn cũng phải cắn răng cố gắng, thế giới này chỉ có kẻ mạnh mới là người có tiếng nói, người thân của hắn như Túc Chi, Hồng Yến Linh, Nhược Mộng cùng các bằng hữu khác, nếu hắn không có thực để bảo vệ họ, bảo hắn một lần nữa giơ mắt nhìn họ gặp nguy hiễm vì thế đạo khó lường này hay sao?, hắn tất nhiên không làm được.
Nhược Mộng cảm tình sâu nặng với hắn, một ngày nào đó cổ tộc chí cao tại thần châu kia vươn cánh tay đến nơi này, nói hắn trơ mắt nhìn nàng bị bọn họ đưa trở về sao?, hắn không làm được, cổ tộc tại thần châu… không cần nghĩ cũng biết, bọn họ chính là những thế lực đỉnh tiêm ở trên đại lục.
Từ lịch sữ xa xôi lưu truyền xuống hàng chục vạn năm, vạn kiến đế quốc chỉ sợ cũng chẳng cổ lão bằng một phần của cổ tộc, Bí ẩn, hùng mạnh, giới luật sâm nghiêm là những thứ đơn giản nhất để hình dung về cổ tộc, dù cho là hoàng thất Thái Văn, trong tay chưởng khống ức vạn dặm quốc thổ đại ninh, đem xo với cổ tộc tại thần châu, nội tình chỉ cợ còn phải kém đôi chút.
Bọn họ tùy ý phái vài cường giả đến đông bộ châu này, Hàn Thiên hắn có thể đối phó được sao?...không…chắc chắn là không thể, ít nhất là với thực lực của hắn hiện tại, vậy nên để giữ được lời hứa với Nhược Mộng, để thoát được cái vận mệnh đang trói buộc Hàn Thiên hắn và nàng, hắn phải mạnh hơn nữa.
Thiên ma thủ, chỉ có thần cấp thần thông này mới đủ sức xoay chuyển mọi thứ, dù là tuyệt thế thần thông khai sơn phủ của Vương Trụ, muốn dùng nó đối kháng với cổ tộc tại thần châu, khả năng là vẫn không áp chế được họ hoàn toàn, chỉ có luyện thành thiên ma thủ, cùng Thiên sinh thủ và ba đại thần thông bá đạo khác, Hàn Thiên hắn mới có thể đảo ngược càn khôn, xoay chuyển thời thế.
Cho dù không phải vì ai khác mà là vì bản thân Hàn Thiên hắn đi nữa, hắn cũng phải luyện thành những loại thần thông này, bởi kẻ thù của hắn sẽ không nhân từ với hắn, tiêu diệt phí đại hùng, trợ giúp Trình trưởng quỹ, Hàn Thiên hắn đã ghi thù với sa đọa điện, ba lần bốn lượt giết người của huyết nhận điện, bọn chúng sao lại có thể đơn giản bỏ qua cho hắn?.
Tam đại hắc ám điện, Hàn Thiên hắn đã gây thù với hai trong số đó, sự tình này đâu chỉ liên lụy một mình hắn?, nó còn liên lụy đến cả người ở cạnh hắn nữa kìa, hiện tại hắn sống ở đế đô, được võ lực của hoàng triều che chở, lưỡng đại hắc ám điện có lẽ không thể chạm vào hắn.
Nhưng nếu có một ngày hắn rời khỏi nơi đây thì sao?, thần châu hắn sớm muộn cũng đến, nơi ấy chính là địa bàn của tam đại hắc ám điện, chỉ ba thế lực hắc đạo này đã đủ đối kháng với ngũ đại thế lực tại thần châu, cùng nhiều lộ cổ tộc thần bí, và các phương thế lực trung lập khác.
Xo với cổ tộc, sức uy hiếp của lưỡng đại hắc ám điện đối với Hàn Thiên hắn còn khổng lồ hơn, còn lớn hơn rất nhiều lần, vậy nên dù khó khăng thế nào, thống khổ ra sao, phải đánh đổi những gì?, bất chấp hết mọi thứ đó, Hàn Thiên hắn phải luyện thành thiên ma thủ.
Hắn chính là con người không muốn đợi kẻ khác bố thí lòng thương, cũng không muốn đem số phận mình đưa cho người khác định đoạt, hắn sống không thẹn với lòng, không thích sinh sự đa đoan, nhưng nếu rắc rối tìm đến hắn, hắn sẽ không bỏ qua cho bất kể một tên nào, đến bao nhiêu diệt bấy nhiêu, đó chính là tôn chỉ làm người trên đại đạo của hắn.
Có được sự động viên từ Nhược Mộng, cùng trách nhiệm bảo vệ bản thân cùng những bằng hữu thân thích bên mình, Hàn Thiên hắn sao có thể giữa đường đứt gánh, chọn bỏ cuộc ngang như vậy được đây?.
Với tốc độ tu luyện hiện tại, hơn bảy mươi ngày tới, Hàn Thiên hắn chính là có khả năng cực kỳ lớn để luyện đến sơ thành thiên ma thủ, vậy nên điều cấp thiết là hắn không cần quá lo lắng, nên tự thả lỏng đầu óc, cho mình ít thời gian nghĩ ngơi, biết đâu nhờ đấy mà hắn dần thích nghi được với nỗi thống khổ từ việc tu luyện thiên ma thủ, giúp tăng tốc độ tu luyện lên cao hơn nữa.
Đạt được một mốc thành tựu nhỏ, Hàn Thiên định giành cả ngày hôm nay để nghĩ ngơi một chút, không tu luyện thiên ma thủ khô khan này nữa, hôm qua Nhược Mộng cũng thông tri với hắn, gần đây các tiểu đội khác có phát hiện, người của vạn kiến đế quốc đang hành động khá gần khu vực phía tây của mỏ hồn kim.
Đây là khu vực có nhiều nhân thủ của đại ninh đế quốc hoạt động, người của vạn kiến tiếp cận khu vực này, khả năng là đang mưu đồ rất nhiều thứ, bọn họ có thể là đang thị sát khu vực, điều tra lực lượng mà đại ninh đem đến mỏ hồn kim này, để có những tính toán về sau.
Cũng có khả năng là bọn họ muốn gây hấn, hoặc giăng bẫy chặn cướp người của đại ninh trong lúc hai bên tìm hồn kim, dù là gì đi nữa, sự xuất hiện của nhân thủ từ vạn kiến cũng là một chuyện đáng quan ngại, theo như chỉ ý của Lưu Mộ cùng ba vị cường giả tại côn bằng hạp cốc.
Người ở các tiểu đội của đại ninh nếu phát hiện vạn kiến đế quốc có hành động gần khu vực của mình, thì phải cho người tiềm hành quan sát, xem bọn chúng rốt cuộc là muốn làm gì?, gần đây có một tiểu đội phát hiện ra người của vạn kiến đang lai vãn, Nhược Mộng chính là đến ca trực, phải phối hợp cùng hai người khác trong đội, đi theo dõi hành động của đám người vạn kiến kia rồi.
Hai quân chạm trán, chuyện thăm dò lẫn nhau cũng là rất bình thường, nếu là Hàn Thiên hắn dẫn binh, thông thường hắn đều sẽ cho mật thám điều tra vị trí lưu trú của các tướng lĩnh chủ chốt bên địch, cùng những vị trí quan trọng của địch nhân, như kho lương, nguồn nước, chuồng kỵ mã vv…
Nếu có điểm khả dĩ khai thác được, hắn chắc chắn không từ thủ đoạn mà tiên hạ thủ vi cường, chiến trường thực sự chính là không có quy tắc như thế, dù kẻ địch dùng mưu hèn kế bẩn, gây tổn hại lớn cho quân ta, lúc dâng tấu về triều, hoàng thượng cùng triều thần của ngươi có thể bằng vào lý lẽ để mà đòi lại công đạo cho ngươi sao?.
Kẻ địch chính là đang muốn gây chiến, thực lực của bọn chúng lại ngang ngữa thậm chí hơn phe ta một khoảng, nói thẳng ra là ta chẳng thể làm gì được địch cả, chúng muốn chơi thế nào, ta chỉ có thể tùy cơ ứng biến, tất cả mật hàm, quy cũ ngầm, hay tấu sứ đều có thể bị lật lọng để phục vụ mục đích lớn hơn, đến nay chiến trận chỉ có quy tắc kẻ thắng và kẻ thua, chưa từng nghe nói qua phải tuân thủ quy cũ đạo lý gì.
Như nói trên quan điểm của Vương Trụ cùng người của vạn kiến, mục đích của đám người này chính là gây hấn, thăm dò thực hư võ lực của đại ninh, cùng tiêu diệt những nhân vật lớn, những nhân vật thiên tài như Lưu Mộ cùng Hàn Thiên.
Đó là mục đích của đám người vạn kiến, vậy nhưng nếu không làm theo cách bình thường, bọn người vạn kiến đế quốc vẫn có thể đạt được hết tất cả những mục tiêu trên, nếu như âm thầm dùng thủ đoạn ra tay trước với người của đại ninh đế quốc.
Nếu giả sữ chúng biết nơi Lưu Mộ đang ở, hoặc nơi Hàn Thiên hắn đang ẩn náu, chẳng bất ngờ gì nếu nói, không quá ba ngày thời gian, cả Lưu Mộ và Hàn Thiên hắn đều sẽ gặp phải ám toán, do người của Vương Trụ phái đến ra tay.
Vậy nên dè chừng lúc này là rất cần thiết, Lưu Mộ đối với việc Hàn Thiên ẩn cư không xuất hiện cũng rất đồng tình, nếu không thực sự có biến số gì, hắn yên tĩnh một chỗ tiềm tu tăng thực lực mới là hướng đi đúng đắng nhất cho cả hắn và đại ninh đế quốc.
Hôm nay là ngày Nhược Mộng phải đi theo dõi nhân thủ của đám người vạn kiến đế quốc, nàng đã không đến, Hàn Thiên hắn cũng chẳng muốn tu luyện thiên ma thủ nữa, dù sao một mình hắn tu luyện hiệu quả chỉ cỡ một phần ba khi có Nhược Mộng đánh đàn phù trợ, hôm nay không có nàng, hắn khả dĩ tranh thủ nghĩ ngơi một chút.
Lại dùng thuật ngự kiếm bay đi quan sát cảnh sắc trong đông hoa thần lĩnh, có bài học lúc trước, Hàn Thiên hôm nay không hề bay cao nữa, hắn chỉ giữ khoảng cách cỡ năm mươi trượng xo với táng rừng bên dưới, sau đó không nhanh không chậm phi hành, đây là lần đầu tiên Hàn Thiên hắn đến đông hoa thần lĩnh, nếu có thể qua sát địa hình, tìm vài nơi có khả năng xuất hiện được linh dược linh bảo gì đấy, hắn cũng có thể coi như là đi chơi cũng có thu hoạch.
Bất quá phi hành mới được nửa canh giờ, thần niệm của Hàn Thiên đã phát hiện được nguy hiễm, từ nơi xa xăm, một bóng đen khổng lồ nhìn cực kỳ quen mắt, cứ thế bằng một tốc độ kinh khủng tiếp cận phía sau lưng Hàn Thiên.
Với thần niệm luôn tõa ra quan sát tám hướng, từ lúc bóng đen nọ vào đến khoảng cách ngàn trượng đã bị Hàn Thiên hắn phát giác, trong lòng thầm chữi một câu “con yêu cầm kia vậy mà lại ghi thù hắn. hắn vừa xuất hiện đã bị nó tập kích, chắc chắn là ba ngày nay nó vẫn luôn lảng vảng ở khu vực này, chờ Hàn Thiên hắn xuất hiện để có thể báo thù đây mà!”.
Bóng đen đang lao đến tập kích Hàn Thiên, quả thực đúng là thiên sơn phi ưng ba ngày trước từng chịu thiệt trong tay hắn, lúc này nó đang dồn toàn bộ sức lực, sữ dụng một chiêu thiên ngoại vẫn tinh từ xa công kích đến, Hàn Thiên hắn cho dù có phòng bị hay không thì cũng chẳng thể trở tay kịp.
ở tốc độ này, khoảng cách ngàn trượng chỉ lướt qua trong chớp mắt, hiện tại Hàn Thiên hắn có đem cây cung kia ra cũng đã quá muộn rồi, cùng lắm hắn chỉ phát được một tiễn, nhưng một tiễn kia không thể làm tổn hại thiên sơn phi ưng nó, đòn tập kích này, Thiên sơn phi ưng đã căn chỉnh rất lâu, cuối cùng cũng có thời gian phát động.
Hàn Thiên cảm nhận được bóng đen kia ngày càng đến sát hậu tâm hắn, lúc quay đầu nhìn lại, thiên sơn phi ưng chỉ còn cách hắn tầm trăm trượng, khoảng cách này, muốn đem ngân cung ra dùng cũng quá trễ rồi, giống như lần bị tập kích đầu tiên, hắn chính là khó mà tránh khỏi, chỉ có thể đón nhận một kích này.
Thế nhưng lần đầu thiên sơn phi ưng vẫn là coi thường hắn, hoàn toàn không dùng hết lực, còn lần này, nó ngay từ đầu đã sữ dụng sát chiêu, muốn một lần đoạt mạng Hàn Thiên hắn, nếu lần đầu con yêu thú này đã dùng hết sức, Hàn Thiên hắn có khi đã thực sự xong rồi.
Bất quá Hàn Thiên hắn hôm nay cũng chẳng còn giống hôm trước nữa, thiên ma thủ đã khắc được chín đạo kim văn, thần uy cũng đã dần được hé lộ, con chim khốn kiếp này hôm nay lại tìm đến, quả thực chính là một đối thủ vô cùng vừa tầm để Hàn Thiên hắn thử uy lực của thần thông này
Tam độc thương xuất hiện nơi tay trái, Hàn Thiên nội tâm chỉ lệnh, chín đạo kim văn trên tả thủ liền nhanh chóng được hiện lên, chân nguyên lực ở những vùng khác trên thân thể cuồn cuộn quáng nhập vào tả thủ, chín đạo kim văn chạy dài từ bắp tay đến tận các đầu ngón tay của Hàn Thiên hắn liền nhanh chóng sáng lên.
Một chiêu thiên ngoại vẫn tinh của thiên sơn phi ưng đã đến, Hàn Thiên ngoài dùng chân nguyên lực kích hoạt thiên ma thủ, một thân linh lực bên trong cũng đã vận hết mười thành công lực, chuyển hết lên tam độc thương, một thương xuất kích tựa lôi đình.
Mũi thương nhanh chóng va chạm với kỹ năng thiên ngoại vẫn tinh do thiên sơn phi ưng phát động, không trung phát ra từng tràng tiếng nổ ầm ầm, giống như không gian cũng bị chấn động mà rung lắc dữ dội, từng tràng khí lưu cuồng bạo nổi lên liên hồi.
Dù cánh rừng bên dưới cách điểm va chạm gần trăm trượng, thế nhưng chấn động từ vụ va chạm giữa một thương của Hàn Thiên cùng mỏ của thiên sơn phi ưng, vẫn đủ sức quật ngã một vùng rừng có đường kính hơn mười trượng.
Hai bên cũng chẳng ở thế giằng co quá lâu, tam độc thương của Hàn Thiên là thất phẩm hồn khí, cứng chắc vô bì, công kích cấp võ tông chắc chắn không thể làm gì được nó, trường năng lượng bảo vệ thiên sơn phi ưng cũng là đồng dạng không cứng chắc bằng.
Chỉ sau một nhịp thở va chạm, trường năng lượng đỏ tươi kia đã bị mũi thương mang theo một thân tu vi kinh nhân của Hàn Thiên chấn nát, bất quá Hàn Thiên hắn cũng chẳng dễ chịu gì, toàn bộ năng lượng từ sức nặng, tốc độ, yêu lực gia cường của kỹ năng thiên ngoại vẫn tinh đều truyền hết từ thân thương tên tả thủ của hắn, cuối cùng là cả người hắn.
Hàn Thiên chỉ có khả năng ngự kiếm bình thường, xung lực kinh khủng truyền từ vụ va chạm lên người hắn, hắn sao có thể giữ được trọng tâm bình ổn?, thoáng cái thân thể Hàn Thiên hắn đã như lưu xa, một đường bị húc văng hơn hai trăm trượng mới ngưng lại được.
Trên tả thủ của hắn lúc này, trừ những chỗ có kim văn gia cường, những chổ cơ nhục khác đều bị cường lực làm cho rách toát, ngay cả xương cốt bên trong cũng đã gãy thành mấy đoạn.
nếu hôm nay không luyện được thiên ma thủ này đến tiểu thành, một đòn đối chọi với thiên sơn phi ưng, chỉ sợ Hàn Thiên hắn đã bị thổi bay thành thịt vụn, chút thương thế như rách thịt gãy xương, với tốc độ khôi phục của Hàn Thiên hắn hiện tại, một khi chân nguyên lực chưa cạn, chỉ trong mười nhịp thở, những thương thế kia đều sẽ lành lặn như thường.
thiên sơn phi ưng chẳng ngờ Hàn Thiên vậy mà có thể chống đỡ một kích ám toán của nó, bây giờ tiên cơ đã mất, nó cũng biết ngân cung trong tay Hàn Thiên lợi hại thế nào, cảm thấy hôm nay đã không còn cơ hội giết được Hàn Thiên, đầu yêu cầm nọ liền phẩy cánh bỏ đi.
Ba ngày, sáu ngày, chín ngày, cứ mỗi lần Hàn Thiên ra ngoài động, hắn đều sẽ gặp phải công kích từ đầu thiên sơn phi ưng xảo quyệt kia, mỗi lần nó chỉ công kích đúng một đòn, sau đó tận dụng tốc độ của bản thân, rời đi trước con mắt phẫn nộ của Hàn Thiên.
Với cách thức tiểu nhân như thế, Hàn Thiên hoàn toàn không có cách nào làm gì được con yêu thú kia, nếu không tìm cách trị được con yêu cầm này, từ giờ đến lúc đối chiến với Vương Trụ, Hàn Thiên hắn có thể sẽ bị con yêu cầm kia làm cho tức chết.
Đến nay thiên ma thủ của Hàn Thiên cũng đã khắc được hai mươi lăm đạo kim văn, cảm thấy thời gian vẫn còn đủ, Hàn Thiên hắn liền quyết định sẽ thử luyện long hành bách biến đệ nhất trọng, nếu có thể luyện được thần thông này, tự do phi hành trong không trung với tốc độ cực cao, Hàn Thiên hắn nhất định tìm cách vặt lông đầu thiên sơn phi ưng chết dẫm kia.
/382
|