Hàn Thiên theo kế hoạch được định sẵn trong đầu, trước hết là tìm một vị trí có điều kiện tốt để dựng trại, sau đó mới bắt đầu cùng người trong tiểu đội tìm kiếm hồn kim.
Lần mò trong mấy đường hầm nhỏ ngót một canh giờ, theo đúng lộ tuyến đã vạch sẵn từ địa đồ, Hàn Thiên thành công dẫn đầu đoàn người của hắn đến một sơn động khá rộng rãi thoải mái.
Cái sơn động này nằm ngay một lối mở ra sườn phía tây bắc của ngọn núi mà cổ đạo cắt qua, động khẩu thì nằm ở lưng chừng núi, cao độ xo với chổ đất bằng hẵn cũng năm mươi trượng hơn, bên ngoài động khẩu có một gờ đá vô cùng bằng phẳng, bề rộng khoảng hai trượng, độ dài có vẻ rất lớn, nếu không đi theo thì không biết là nó dẽ dẫn đến đâu.
Đứng trên gờ đá này có thể nhìn thấy một dòng sông nhỏ dưới đáy vực, đặc biệt gần chổ động khẩu còn có một con thác đổ xuống, vậy nên vấn đề nước sinh hoạt đám Hàn Thiên không cần lo lắng nhiều, động khẩu mở ra thế giới bên ngoài có thể lấy được ánh sáng tự nhiên, điều kiện thông khí cũng rất tốt.
Trong sơn động thì cao ráo rộng rãi, dù hàng ngàn người cùng đứng cũng chẳng cảm thấy chật chội, mười người đám Hàn Thiên ở chổ này, tất nhiên là vô cùng thoải mái.
Sau khi đã chọn được nơi dừng chân ưng ý, Hàn Thiên liền bảo mọi nguời tùy ý chọn vị trí lưu trú cho riêng mình, ba kỵ sĩ trong quân doanh đối với tình huống phải cắm trại ngoài trời thế này đã vô cùng quen thuộc.
Lựa chọn lưu trú ngay trong sơn động này, Bọn họ ai nấy đều nhanh chóng lấy trong túi càn không ra khung sườn cùng vải che, rất nhanh đã dựng xong cho mỗi người một căn lều hình tam giác rộng nửa trượng dài một trượng, ngoài ra họ còn tạo thêm được một đống lửa nhỏ trước lều của mỗi người, cùng chuồng ngựa có mái che cho tọa kỵ của bản thân.
Một nam học trưởng trong lý khố đại học viện tính tình có vẻ khá cô độc, lựa chọn một ngọn cây tuyết tùng mọc ở lưng chừng vách núi bên ngoài để xây chổ trú ẩn, sau khi hắn xây xong, chỗ ở ấy nhìn khá giống một cái ổ chim, nói chung là học trưởng nọ thích cảm giác ngủ ở chỗ trên không chạm trời, dưới không chạm đất, rất hòa hợp với thiên đạo.
Mấy người khác thì không thích cảm giác phiêu du tự do tự tại như nam học trưởng kia, lựa chọn dựng nơi trú ẩn luôn trong động, đối diện với lều của ba kỵ sĩ trong quân doanh, ba nam cùng một nữ học viên kia dường như có quen biết nên lựa chọn ở cùng nhau, trong đó một người có đem theo hẵn một căn nhà di động hai tầng trong túi càn khôn.
Chỉ cần triệu hồi ra rồi đặt ở nơi ưng ý là được, căn nhà của bốn người nọ dài ba trượng rộng hai trượng, bên trong có bốn phòng ngủ một phòng khách, quả thực điều kiện tốt hơn xo với lều dã chiến, hay nơi trú ẩn trên cây của những người đi trước khá nhiều.
Hàn Thiên do có huyền thiên giới sở hữu không gian cực kỳ rộng lớn bên trong, thế nên hắn lúc nào cũng mang theo một gian mộc cư ở bên người, Nhược Mộng thích ở chỗ có nhiều ánh sáng, thế nên Hàn Thiên lựa chọn sẽ đặt mộc cư nọ ở ngoài gờ đá cạnh thác nước.
Rất nhanh chóng một chổ ở cho hai người cùng một đầu yêu thú đã được dựng lên, mộc cư của Hàn Thiên có hai phòng ngủ, một phòng khách cùng một sàn gỗ nhỏ bên ngoài, để ở chổ sơn thanh thủy tú thế này, quả thực rất tương hợp.
Chuẩn bị xong chổ nghĩ chân thì trời cũng đã về trưa, lúc đến đây cả đoàn đều đã chuẩn bị sẵn thịt yêu thú để làm thức ăn, lúc này đốt một đống lửa chổ động khẩu, vừa nướng thịt vừa trò chuyện để hiểu thêm về các thành viên trong đoàn, quả thực vô cùng thích hợp.
Bữa trưa đơn giản cứ thế trôi qua, sau bữa trưa này, Hàn Thiên cũng đã nhân cơ hội biết thêm về những thành viên trong tiểu đội này của hắn, ba kỵ sĩ trong quân doanh mỗi người đều có tu vi thần hổ kỵ quân trung cấp, thực lực tương đương võ tông sơ tầng cảnh giới.
Năm vị học trưởng trong lý khố đại học viện, bao gồm hai ma pháp sư cùng ba võ giả, những võ giả kia lần lượt là ba vị học trưởng ở gian nhà hai tầng trong động, ba người này là người ở đế đô, đều có quen biết nhau từ bé, cả ba đều có thực lực võ tông sơ tầng, trong đó một người đột phá đã lâu, sắp chạm đến võ tông trung tầng cảnh giới.
Nữ học trưởng ở cùng ba người này chính là muội muội của võ tông có tu vi sắp đột phá kia, nàng ta là một pha pháp sư mộc hệ, cảnh giới hiện tại là ma đạo tông sư sơ đẳng, thực lực ngang với hai nam học trưởng khác, nhưng kém đại ca của nàng một chút, ma đạo tông sư còn lại chính là nam học trưởng tính tình cô độc, ở một mình chỗ cây tuyết tùng.
Hắn tu luyện nguyên tố ma pháp là phong, một loại nguyên tố khá hiếm người có thể tu luyện được, vậy nên thực lực xo với nữ ma đạo sư kia có chút lợi hại hơn một khoảng, xo ra thì cỡ nam học trưởng sắp đột phá võ tông trung tầng.
Thực lực bí ẩn nhất chổ này hẵn nhiên là Hàn Thiên và Nhược Mộng, bọn họ một người ma võ song tu, một người khí thể song tu, thực lực chẳng thể đoán định theo lẽ thường.
Nhược Mộng tu vi võ cảnh là đại võ sư sơ tầng, tu vi ma pháp là đại ma đạo sư sơ đẳng, bất quá lĩnh ngộ của nàng đối với hai con đường này đều là tuyệt đỉnh, có thể dùng đến khả năng đặc thù là giới vực của võ tông, cùng khả năng tác thiên bố trận đỉnh cao, mà ma đạo tông sư cũng chưa chắc làm được, hai cái này kết hợp, cộng thêm nàng có khá nhiều ma pháp lợi hại vẫn chưa lộ ra hết, tất cả chúng có thể giúp nàng đạt đến thực lực cỡ võ tông sơ tầng cảnh giới hoặc hơn.
Còn về phần Hàn Thiên, thú thật thì đến chính hắn cũng chưa biết bản thân mạnh đến đâu?, dù chưa tu luyện được cái thần thông thuật nào, nhưng nếu dùng đến kim thể biến thân, cộng với linh lực gia trì, hắn có thể dựa vào tam độc thương, đơn giản đánh sòng phẳng với võ tông sơ tầng không quá nổi bậc, trong khi bản thân vẫn chiếm được thượng phong.
Cái này ở lần đối đầu với Vương Liệt tại đại đấu trường, Hàn Thiên đã khẳng định được.
Nếu dùng đến đấu pháp như thủy liêm tứ kiếm, hay tu luyện thêm thần thông thuật, Hàn Thiên hắn hẵn có thể đánh với cả võ tông trung tầng, thế nhưng hiện tại hắn vẫn chưa nâng cấp thủy liêm tứ kiếm lên mức độ mạnh mẽ hơn, cũng như chưa tu luyện được thần thông thuật, thế nên tạm thời có thể coi như hắn đang có thực lực võ tông sơ tầng đỉnh phong cũng được.
Về tổng thể thực lực võ tông đã là rất lợi hại trong giới tu luyện rồi, nếu nói giới tu luyện đại thiên giới phân thành một ngọn tháp chín tầng, vậy thì thực lực võ tông đã có thể đứng ở tầng thứ sáu, ngạo thị hơn tám thành tu sĩ thấp hơn ở phía dưới.
Tu luyện càng lên cao càng khó, ở đại thiên giới linh khí dồi dào, nhân chủng phát triển, phổ thông tu sĩ tu luyện, đạt đến đại võ sư cảnh giới cũng chẳng khó gì, bất quá võ tông lại là một bước ngoặc khó hơn rất nhiều.
Ví dụ mô phỏng thế này cho dễ hiểu, có một vạn tu sĩ bắt đầu tu luyện từ cảnh giới võ đồ ban đầu, sau một khoảng thời gian từ vài chục đến một trăm năm, sẽ có khoảng chín ngàn người đạt đến đại võ sư cảnh giới.
Bất quá chín ngàn người nọ dù bỏ thêm một hai trăm năm, thậm chí đến lúc năm sáu trăm tuổi, hao hết thọ nguyên cũng chưa chắc có được năm ngàn người đạt đến võ tông thực lực, võ tông thực lực có thể sống được khoảng hai ngàn năm trên đại thiên giới, bất quá lúc vừa đột phá võ tông, ngươi đã năm sáu trăm tuổi, dù sống thêm được ngàn năm nữa thì cũng rất khó đột phá đến võ vương cảnh giới, càng chưa nói đến việc ngươi có kịp chạy đua với thời gian, để đột phá được những mức thực lực càng cao hơn.
Cứ thế một phần tu sĩ yếu kém hoặc phổ thông chết già vì mắc kẹt ở cảnh giới nào đấy, hoặc bị hoàn cảnh giết chết, từ một vạn người bắt đầu tu luyện, chưa chắc có năm ngàn người đạt đến võ tông cảnh giới.
Năm ngàn người nọ theo tháng năm cũng chưa chắc có được một ngàn người đạt đến võ vương, một ngàn võ vương kia cố gắng chèo chống cũng chưa chắc có nổi một trăm võ hoàng, một trăm võ hoàng trãi qua vô số tuế nguyệt chắc gì có nổi mười võ tôn?.
Con đường tu luyện càng lên cao càng vứt đi rất nhiều người, nếu bản thân đã không có xuất phát điểm tốt như, thiên phú trác tuyệt, thân phận tôn quý, kỳ ngộ đỉnh cao, vậy thì trong quá trình tu luyện sau này, nhất quyết phải tìm kiếm cho mình những cơ hội càng nghịch thiên hơn nữa.
Có như vậy mới mong bù đắp được những chỗ thiếu hụt nơi con đường tu luyện của bản thân, thành tựu đạt được mới có thể càng cao, càng xa hơn nữa.
Đám người trong tiểu đội của Hàn Thiên ai nấy đều còn khá trẻ, ba vị kỵ sỹ gia nhập quân đội năm mười tám tuổi, đến nay cũng hơn sáu mươi tuổi, dù vậy với thực lực hiện tại, bọn họ chỉ trông như mới ba mươi.
mỗi một chức nghiệp, tu sĩ khi đạt đến một cảnh giới nào đấy có thể khiến thọ mệnh của bản thân kéo dài theo từng mức khác nhau, ví như tu tiên đạo của Hàn Thiên, chú tâm vào chuyện trường sinh bất lão, thế nên ngay ở thoát thai kỳ, tu tiên giả đã có thể sống được hai trăm tuổi, kim đan kỳ sống được năm trăm tuổi, nguyên anh kỳ như Hàn Thiên có thể sống được ngàn năm, bất quá đấy là tính theo thời gian ở thế giới cũ.
ở đại thiên giới, thời gian một ngày dài bằng bốn ngày bình thường, tức là một năm ở đây dài bằng bốn năm bình thường, người ở đại thiên giới do được lượng linh khí nồng đậm nuôi dưỡng, ai nấy đều gần như đạt đến thoát thai kỳ mà không cần tu luyện gì, thế nên bọn họ trên lý thuyết có thể sống được năm sáu mươi tuổi, thậm chí tùy người có thể sống đến hàng trăm tuổi cũng không phải vấn đề gì.
Bất quá tu luyện lên cao thì thời gian thực tế tính bằng năm của tu tiên giả ở nơi đây cũng ngắn lại, ví như Hàn Thiên hiện tại, lý thuyết thì hắn chỉ cỡ mười lăm tuổi, nhưng thời gian thực tế hắn trãi qua ở đại thiên giới, nếu tính theo thế giới cũ thì đã là hai mươi lăm năm rồi, một ngàn năm thọ mệnh ở thế giới cũ dù dài, ở đại thiên giới liền chỉ còn lại hai trăm năm mươi năm.
Cũng tức là dừng ở tu vi nguyên anh kỳ, Hàn Thiên hắn chỉ có thể sống đến năm hai trăm năm mươi mấy tuổi là cùng, cái này vẫn chưa tính đến chuyện hắn là khí thể song tu, thọ mệnh có thể dài hơn ước tính một khoảng khá xa.
Hàn Thiên không phải người tu luyện võ cảnh, bất quá hắn biết được hiệu quả kéo dài thọ mệnh của tu tiên đạo đã là đỉnh cao nhất rồi, nguyên anh kỳ hắn sống được hai trăm năm mươi năm ở thế giới này, vậy thì người tu luyện các chức nghiệp khác ở cảnh giới tương đương, chắc chắn chỉ sống được cỡ hai trăm năm, hiệu quả tăng tiến thọ mệnh đạt cỡ bảy tám phần xo với tu tiên đạo.
Nếu hắn có thể đạt đến hóa thần kỳ, thọ mệnh tính theo thời gian ở đại thiên giới có thể là bảy trăm trăm năm, hóa thần kỳ cũng chính là tương đương đại võ sư cảnh giới.
Nói đến luyện thể đạo cùng kỵ sĩ đoàn có thực lực mạnh vượt bậc xo với đồng cấp, nhưng như vậy không có nghĩa là thọ mệnh của họ cũng dài tương ứng.
Ví như ba kỵ sĩ nọ, bọn họ chỉ có thực lực thần hổ kỵ quân trung cấp, tách riêng họ ra với tọa kỵ thì mỗi người chỉ có tu vi nổi trội hơn đại võ sư trung tầng một khoảng, thọ mệnh thực tế của họ cũng chỉ cỡ đại võ sư, tức là ba kỵ sĩ kia đã sáu mươi tuổi, nếu không sớm đột phá tu vi ưng khiếu kỵ quân, bọn họ cùng lắm sống được một trăm năm mươi năm nữa.
ở trong giới tu chân có một cái định nghĩa ngầm, mà theo thời gian tìm hiểu, Hàn Thiên hắn mới biết được, đó là diện mạo bên ngoài của một tu sĩ có quan hệ mật thiết với thọ mệnh còn lại của chính hắn.
ví như ba kỵ sĩ nọ theo lẽ thường sẽ sống được hai trăm tuổi, nhưng bọn họ đã đạt đến sáu mươi, chia theo thọ mệnh của người phàm thì bọn họ đang ở thời kỳ sung mãn, cỡ ba mươi tuổi, vậy tính ra dung mạo của họ xo với số thọ mệnh còn lại cũng là hợp lý.
Nếu số thọ mệnh còn lại của họ càng ít đi, dung mạo của họ sẽ tự biến chuyển theo, ví như lúc họ đạt một trăm tuổi, bọn họ sẽ có dung mạo giống như lão nhân năm mươi, đạt một trăm năm mươi tuổi bọn họ sẽ giống như lão nhân sáu bảy mươi tuổi, càng gần đến kỳ hạn thọ nguyên hao kiệt, dung mạo của tu sĩ sẽ càng già tương ứng.
Dù có dùng thuật dịch dung hay sữ dụng tu vi của bản thân khiến dung mạo trẻ lại, điều đó cũng chỉ qua mắt được phàm nhân hay những tu sĩ yếu kém hơn, còn đối với người đồng cấp, hay có tu vi cao hơn, chỉ cần đơn giản nhìn qua liền biết được, dung mạo thật của ngươi là gì, bản thân ngươi còn bao nhiêu thọ nguyên.
Nhưng nếu số thọ nguyên do tu sĩ đột phá mà dài ra, dung mạo của bọn họ cũng có thể trẻ lại, nếu có thể tu luyện lên các mức càng cao hơn mà thọ nguyên của bản thân vẫn còn cực kỳ dài, thế thì dung mạo thực của ngươi vẫn sẽ cứ trẻ trung phơi phới.
Điển hình như diệt yên vương gia, dung mạo như ba mươi kia hoàn toàn là thực, với tu vi đỉnh cao không dưới võ vương cảnh giới, thọ mệnh của ông ta chắc chắn còn cực dài so với con số tám mươi tuổi hiện tại, nếu có thể tu luyện đến cảnh giới trường sinh bất lão lúc còn trẻ trung, dung mạo của ngươi sẽ vĩnh viễn nằm tại khoảnh khắc đó, vĩnh viễn không già đi.
Do có cái quy luật này nên đại thiên giới mới có người già người trẻ, chứ nếu ai cũng chỉ cần đạt thực lực cỡ đại võ sư, liền có thể dùng ti vi khiến bản thân trẻ mãi đến lúc chết, thế thì đại thiên giới nhìn đâu cũng thấy người trẻ trung, những lão nhân lão bà chắc chẳng hề có.
Đám học viên đến từ lý khố đại học viện do tư chất đỉnh cao, lại có điều kiện tu luyện phi thường tốt, thế nên dù còn rất trẻ, bọn họ đều đã đạt đến thực lực vô cùng cao so với tuổi tác, đám học trưởng của hàn thiên dù đang hai mươi sáu hai mươi bảy gì đó, nhưng xo với lượng thọ mệnh còn lại, bọn họ vẫn có dung mạo như mới đôi mươi, cũng là chuyện bình thường.
Duy chỉ có những yêu nghiệt như Hàn Thiên và Nhược Mộng, cả hai đều giống như thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, nếu thích bọn họ có thể giữ được bộ dáng này rất lâu nữa mới phải bị thời gian cưỡng chế thay đổi, bất quá nếu cả hai cứ tiếp tục quá trình phát triển như hiện tại, việc thời gian có thể đuổi kịp họ hay không còn rất khó nói.
Trở lại với đám người Hàn Thiên, thấm thoắt cả đám đã lưu trú trong mỏ hồn kim được năm ngày, trong thời gian này, ngoài dành thời gian để tìm kiếm hồn kim, Hàn Thiên còn đặc biệt lưu ý đến chuyện dò la ra nơi, mà trong công pháp tu luyện của hắn gọi là các khí huyền cực địa.
Nơi có kim nguyên chi khí nồng đậm như đông hoa thần lĩnh này, theo phỏng đoán của Hàn Thiên chắc chắn sẽ có kim huyền cực địa, muốn tu luyện được thần thông thuật đặc thù, hắn nhất thiết phải tìm được những cực địa như vậy.
Năm ngày trôi qua, cả Hàn Thiên, tiểu kim, cùng Nhược Mộng đều đang chú tâm tìm kiếm nơi có dấu hiệu xuất hiện kim huyền cực địa, lúc này cũng đã là cuối ngày thứ năm, mọi người cũng bắt đầu trở về nơi đóng trại.
Hàn Thiên là người về tới nơi đầu tiên, sau khi đợi nửa canh giờ, Nhược Mộng cùng tiểu kim cũng về đến, vừa thấy Hàn Thiên, Nhược Mộng liền vui vẻ nói.
-chúng ta vừa tìm được nơi tụ họp rất nhiều kim nguyên chi khí ở một thung lũng phía bắc, nơi đó cách chỗ này khoảng một trăm dặm, rất có thể đó là nơi huynh muốn tìm đấy.
Hàn Thiên nghe được lời này, vẻ mặt liền phấn khởi tột độ, hắn bất giác vỗ tay đánh bốp một tiếng nói.
-tốt lắm, ngày mai chúng ta sẽ đến đó kiểm tra xem sao?, nếu đúng thực là kim huyền cực địa, kim hệ thần thông “thiên ma thủ” của ta có cơ hội tu luyện được rồi.
Lần mò trong mấy đường hầm nhỏ ngót một canh giờ, theo đúng lộ tuyến đã vạch sẵn từ địa đồ, Hàn Thiên thành công dẫn đầu đoàn người của hắn đến một sơn động khá rộng rãi thoải mái.
Cái sơn động này nằm ngay một lối mở ra sườn phía tây bắc của ngọn núi mà cổ đạo cắt qua, động khẩu thì nằm ở lưng chừng núi, cao độ xo với chổ đất bằng hẵn cũng năm mươi trượng hơn, bên ngoài động khẩu có một gờ đá vô cùng bằng phẳng, bề rộng khoảng hai trượng, độ dài có vẻ rất lớn, nếu không đi theo thì không biết là nó dẽ dẫn đến đâu.
Đứng trên gờ đá này có thể nhìn thấy một dòng sông nhỏ dưới đáy vực, đặc biệt gần chổ động khẩu còn có một con thác đổ xuống, vậy nên vấn đề nước sinh hoạt đám Hàn Thiên không cần lo lắng nhiều, động khẩu mở ra thế giới bên ngoài có thể lấy được ánh sáng tự nhiên, điều kiện thông khí cũng rất tốt.
Trong sơn động thì cao ráo rộng rãi, dù hàng ngàn người cùng đứng cũng chẳng cảm thấy chật chội, mười người đám Hàn Thiên ở chổ này, tất nhiên là vô cùng thoải mái.
Sau khi đã chọn được nơi dừng chân ưng ý, Hàn Thiên liền bảo mọi nguời tùy ý chọn vị trí lưu trú cho riêng mình, ba kỵ sĩ trong quân doanh đối với tình huống phải cắm trại ngoài trời thế này đã vô cùng quen thuộc.
Lựa chọn lưu trú ngay trong sơn động này, Bọn họ ai nấy đều nhanh chóng lấy trong túi càn không ra khung sườn cùng vải che, rất nhanh đã dựng xong cho mỗi người một căn lều hình tam giác rộng nửa trượng dài một trượng, ngoài ra họ còn tạo thêm được một đống lửa nhỏ trước lều của mỗi người, cùng chuồng ngựa có mái che cho tọa kỵ của bản thân.
Một nam học trưởng trong lý khố đại học viện tính tình có vẻ khá cô độc, lựa chọn một ngọn cây tuyết tùng mọc ở lưng chừng vách núi bên ngoài để xây chổ trú ẩn, sau khi hắn xây xong, chỗ ở ấy nhìn khá giống một cái ổ chim, nói chung là học trưởng nọ thích cảm giác ngủ ở chỗ trên không chạm trời, dưới không chạm đất, rất hòa hợp với thiên đạo.
Mấy người khác thì không thích cảm giác phiêu du tự do tự tại như nam học trưởng kia, lựa chọn dựng nơi trú ẩn luôn trong động, đối diện với lều của ba kỵ sĩ trong quân doanh, ba nam cùng một nữ học viên kia dường như có quen biết nên lựa chọn ở cùng nhau, trong đó một người có đem theo hẵn một căn nhà di động hai tầng trong túi càn khôn.
Chỉ cần triệu hồi ra rồi đặt ở nơi ưng ý là được, căn nhà của bốn người nọ dài ba trượng rộng hai trượng, bên trong có bốn phòng ngủ một phòng khách, quả thực điều kiện tốt hơn xo với lều dã chiến, hay nơi trú ẩn trên cây của những người đi trước khá nhiều.
Hàn Thiên do có huyền thiên giới sở hữu không gian cực kỳ rộng lớn bên trong, thế nên hắn lúc nào cũng mang theo một gian mộc cư ở bên người, Nhược Mộng thích ở chỗ có nhiều ánh sáng, thế nên Hàn Thiên lựa chọn sẽ đặt mộc cư nọ ở ngoài gờ đá cạnh thác nước.
Rất nhanh chóng một chổ ở cho hai người cùng một đầu yêu thú đã được dựng lên, mộc cư của Hàn Thiên có hai phòng ngủ, một phòng khách cùng một sàn gỗ nhỏ bên ngoài, để ở chổ sơn thanh thủy tú thế này, quả thực rất tương hợp.
Chuẩn bị xong chổ nghĩ chân thì trời cũng đã về trưa, lúc đến đây cả đoàn đều đã chuẩn bị sẵn thịt yêu thú để làm thức ăn, lúc này đốt một đống lửa chổ động khẩu, vừa nướng thịt vừa trò chuyện để hiểu thêm về các thành viên trong đoàn, quả thực vô cùng thích hợp.
Bữa trưa đơn giản cứ thế trôi qua, sau bữa trưa này, Hàn Thiên cũng đã nhân cơ hội biết thêm về những thành viên trong tiểu đội này của hắn, ba kỵ sĩ trong quân doanh mỗi người đều có tu vi thần hổ kỵ quân trung cấp, thực lực tương đương võ tông sơ tầng cảnh giới.
Năm vị học trưởng trong lý khố đại học viện, bao gồm hai ma pháp sư cùng ba võ giả, những võ giả kia lần lượt là ba vị học trưởng ở gian nhà hai tầng trong động, ba người này là người ở đế đô, đều có quen biết nhau từ bé, cả ba đều có thực lực võ tông sơ tầng, trong đó một người đột phá đã lâu, sắp chạm đến võ tông trung tầng cảnh giới.
Nữ học trưởng ở cùng ba người này chính là muội muội của võ tông có tu vi sắp đột phá kia, nàng ta là một pha pháp sư mộc hệ, cảnh giới hiện tại là ma đạo tông sư sơ đẳng, thực lực ngang với hai nam học trưởng khác, nhưng kém đại ca của nàng một chút, ma đạo tông sư còn lại chính là nam học trưởng tính tình cô độc, ở một mình chỗ cây tuyết tùng.
Hắn tu luyện nguyên tố ma pháp là phong, một loại nguyên tố khá hiếm người có thể tu luyện được, vậy nên thực lực xo với nữ ma đạo sư kia có chút lợi hại hơn một khoảng, xo ra thì cỡ nam học trưởng sắp đột phá võ tông trung tầng.
Thực lực bí ẩn nhất chổ này hẵn nhiên là Hàn Thiên và Nhược Mộng, bọn họ một người ma võ song tu, một người khí thể song tu, thực lực chẳng thể đoán định theo lẽ thường.
Nhược Mộng tu vi võ cảnh là đại võ sư sơ tầng, tu vi ma pháp là đại ma đạo sư sơ đẳng, bất quá lĩnh ngộ của nàng đối với hai con đường này đều là tuyệt đỉnh, có thể dùng đến khả năng đặc thù là giới vực của võ tông, cùng khả năng tác thiên bố trận đỉnh cao, mà ma đạo tông sư cũng chưa chắc làm được, hai cái này kết hợp, cộng thêm nàng có khá nhiều ma pháp lợi hại vẫn chưa lộ ra hết, tất cả chúng có thể giúp nàng đạt đến thực lực cỡ võ tông sơ tầng cảnh giới hoặc hơn.
Còn về phần Hàn Thiên, thú thật thì đến chính hắn cũng chưa biết bản thân mạnh đến đâu?, dù chưa tu luyện được cái thần thông thuật nào, nhưng nếu dùng đến kim thể biến thân, cộng với linh lực gia trì, hắn có thể dựa vào tam độc thương, đơn giản đánh sòng phẳng với võ tông sơ tầng không quá nổi bậc, trong khi bản thân vẫn chiếm được thượng phong.
Cái này ở lần đối đầu với Vương Liệt tại đại đấu trường, Hàn Thiên đã khẳng định được.
Nếu dùng đến đấu pháp như thủy liêm tứ kiếm, hay tu luyện thêm thần thông thuật, Hàn Thiên hắn hẵn có thể đánh với cả võ tông trung tầng, thế nhưng hiện tại hắn vẫn chưa nâng cấp thủy liêm tứ kiếm lên mức độ mạnh mẽ hơn, cũng như chưa tu luyện được thần thông thuật, thế nên tạm thời có thể coi như hắn đang có thực lực võ tông sơ tầng đỉnh phong cũng được.
Về tổng thể thực lực võ tông đã là rất lợi hại trong giới tu luyện rồi, nếu nói giới tu luyện đại thiên giới phân thành một ngọn tháp chín tầng, vậy thì thực lực võ tông đã có thể đứng ở tầng thứ sáu, ngạo thị hơn tám thành tu sĩ thấp hơn ở phía dưới.
Tu luyện càng lên cao càng khó, ở đại thiên giới linh khí dồi dào, nhân chủng phát triển, phổ thông tu sĩ tu luyện, đạt đến đại võ sư cảnh giới cũng chẳng khó gì, bất quá võ tông lại là một bước ngoặc khó hơn rất nhiều.
Ví dụ mô phỏng thế này cho dễ hiểu, có một vạn tu sĩ bắt đầu tu luyện từ cảnh giới võ đồ ban đầu, sau một khoảng thời gian từ vài chục đến một trăm năm, sẽ có khoảng chín ngàn người đạt đến đại võ sư cảnh giới.
Bất quá chín ngàn người nọ dù bỏ thêm một hai trăm năm, thậm chí đến lúc năm sáu trăm tuổi, hao hết thọ nguyên cũng chưa chắc có được năm ngàn người đạt đến võ tông thực lực, võ tông thực lực có thể sống được khoảng hai ngàn năm trên đại thiên giới, bất quá lúc vừa đột phá võ tông, ngươi đã năm sáu trăm tuổi, dù sống thêm được ngàn năm nữa thì cũng rất khó đột phá đến võ vương cảnh giới, càng chưa nói đến việc ngươi có kịp chạy đua với thời gian, để đột phá được những mức thực lực càng cao hơn.
Cứ thế một phần tu sĩ yếu kém hoặc phổ thông chết già vì mắc kẹt ở cảnh giới nào đấy, hoặc bị hoàn cảnh giết chết, từ một vạn người bắt đầu tu luyện, chưa chắc có năm ngàn người đạt đến võ tông cảnh giới.
Năm ngàn người nọ theo tháng năm cũng chưa chắc có được một ngàn người đạt đến võ vương, một ngàn võ vương kia cố gắng chèo chống cũng chưa chắc có nổi một trăm võ hoàng, một trăm võ hoàng trãi qua vô số tuế nguyệt chắc gì có nổi mười võ tôn?.
Con đường tu luyện càng lên cao càng vứt đi rất nhiều người, nếu bản thân đã không có xuất phát điểm tốt như, thiên phú trác tuyệt, thân phận tôn quý, kỳ ngộ đỉnh cao, vậy thì trong quá trình tu luyện sau này, nhất quyết phải tìm kiếm cho mình những cơ hội càng nghịch thiên hơn nữa.
Có như vậy mới mong bù đắp được những chỗ thiếu hụt nơi con đường tu luyện của bản thân, thành tựu đạt được mới có thể càng cao, càng xa hơn nữa.
Đám người trong tiểu đội của Hàn Thiên ai nấy đều còn khá trẻ, ba vị kỵ sỹ gia nhập quân đội năm mười tám tuổi, đến nay cũng hơn sáu mươi tuổi, dù vậy với thực lực hiện tại, bọn họ chỉ trông như mới ba mươi.
mỗi một chức nghiệp, tu sĩ khi đạt đến một cảnh giới nào đấy có thể khiến thọ mệnh của bản thân kéo dài theo từng mức khác nhau, ví như tu tiên đạo của Hàn Thiên, chú tâm vào chuyện trường sinh bất lão, thế nên ngay ở thoát thai kỳ, tu tiên giả đã có thể sống được hai trăm tuổi, kim đan kỳ sống được năm trăm tuổi, nguyên anh kỳ như Hàn Thiên có thể sống được ngàn năm, bất quá đấy là tính theo thời gian ở thế giới cũ.
ở đại thiên giới, thời gian một ngày dài bằng bốn ngày bình thường, tức là một năm ở đây dài bằng bốn năm bình thường, người ở đại thiên giới do được lượng linh khí nồng đậm nuôi dưỡng, ai nấy đều gần như đạt đến thoát thai kỳ mà không cần tu luyện gì, thế nên bọn họ trên lý thuyết có thể sống được năm sáu mươi tuổi, thậm chí tùy người có thể sống đến hàng trăm tuổi cũng không phải vấn đề gì.
Bất quá tu luyện lên cao thì thời gian thực tế tính bằng năm của tu tiên giả ở nơi đây cũng ngắn lại, ví như Hàn Thiên hiện tại, lý thuyết thì hắn chỉ cỡ mười lăm tuổi, nhưng thời gian thực tế hắn trãi qua ở đại thiên giới, nếu tính theo thế giới cũ thì đã là hai mươi lăm năm rồi, một ngàn năm thọ mệnh ở thế giới cũ dù dài, ở đại thiên giới liền chỉ còn lại hai trăm năm mươi năm.
Cũng tức là dừng ở tu vi nguyên anh kỳ, Hàn Thiên hắn chỉ có thể sống đến năm hai trăm năm mươi mấy tuổi là cùng, cái này vẫn chưa tính đến chuyện hắn là khí thể song tu, thọ mệnh có thể dài hơn ước tính một khoảng khá xa.
Hàn Thiên không phải người tu luyện võ cảnh, bất quá hắn biết được hiệu quả kéo dài thọ mệnh của tu tiên đạo đã là đỉnh cao nhất rồi, nguyên anh kỳ hắn sống được hai trăm năm mươi năm ở thế giới này, vậy thì người tu luyện các chức nghiệp khác ở cảnh giới tương đương, chắc chắn chỉ sống được cỡ hai trăm năm, hiệu quả tăng tiến thọ mệnh đạt cỡ bảy tám phần xo với tu tiên đạo.
Nếu hắn có thể đạt đến hóa thần kỳ, thọ mệnh tính theo thời gian ở đại thiên giới có thể là bảy trăm trăm năm, hóa thần kỳ cũng chính là tương đương đại võ sư cảnh giới.
Nói đến luyện thể đạo cùng kỵ sĩ đoàn có thực lực mạnh vượt bậc xo với đồng cấp, nhưng như vậy không có nghĩa là thọ mệnh của họ cũng dài tương ứng.
Ví như ba kỵ sĩ nọ, bọn họ chỉ có thực lực thần hổ kỵ quân trung cấp, tách riêng họ ra với tọa kỵ thì mỗi người chỉ có tu vi nổi trội hơn đại võ sư trung tầng một khoảng, thọ mệnh thực tế của họ cũng chỉ cỡ đại võ sư, tức là ba kỵ sĩ kia đã sáu mươi tuổi, nếu không sớm đột phá tu vi ưng khiếu kỵ quân, bọn họ cùng lắm sống được một trăm năm mươi năm nữa.
ở trong giới tu chân có một cái định nghĩa ngầm, mà theo thời gian tìm hiểu, Hàn Thiên hắn mới biết được, đó là diện mạo bên ngoài của một tu sĩ có quan hệ mật thiết với thọ mệnh còn lại của chính hắn.
ví như ba kỵ sĩ nọ theo lẽ thường sẽ sống được hai trăm tuổi, nhưng bọn họ đã đạt đến sáu mươi, chia theo thọ mệnh của người phàm thì bọn họ đang ở thời kỳ sung mãn, cỡ ba mươi tuổi, vậy tính ra dung mạo của họ xo với số thọ mệnh còn lại cũng là hợp lý.
Nếu số thọ mệnh còn lại của họ càng ít đi, dung mạo của họ sẽ tự biến chuyển theo, ví như lúc họ đạt một trăm tuổi, bọn họ sẽ có dung mạo giống như lão nhân năm mươi, đạt một trăm năm mươi tuổi bọn họ sẽ giống như lão nhân sáu bảy mươi tuổi, càng gần đến kỳ hạn thọ nguyên hao kiệt, dung mạo của tu sĩ sẽ càng già tương ứng.
Dù có dùng thuật dịch dung hay sữ dụng tu vi của bản thân khiến dung mạo trẻ lại, điều đó cũng chỉ qua mắt được phàm nhân hay những tu sĩ yếu kém hơn, còn đối với người đồng cấp, hay có tu vi cao hơn, chỉ cần đơn giản nhìn qua liền biết được, dung mạo thật của ngươi là gì, bản thân ngươi còn bao nhiêu thọ nguyên.
Nhưng nếu số thọ nguyên do tu sĩ đột phá mà dài ra, dung mạo của bọn họ cũng có thể trẻ lại, nếu có thể tu luyện lên các mức càng cao hơn mà thọ nguyên của bản thân vẫn còn cực kỳ dài, thế thì dung mạo thực của ngươi vẫn sẽ cứ trẻ trung phơi phới.
Điển hình như diệt yên vương gia, dung mạo như ba mươi kia hoàn toàn là thực, với tu vi đỉnh cao không dưới võ vương cảnh giới, thọ mệnh của ông ta chắc chắn còn cực dài so với con số tám mươi tuổi hiện tại, nếu có thể tu luyện đến cảnh giới trường sinh bất lão lúc còn trẻ trung, dung mạo của ngươi sẽ vĩnh viễn nằm tại khoảnh khắc đó, vĩnh viễn không già đi.
Do có cái quy luật này nên đại thiên giới mới có người già người trẻ, chứ nếu ai cũng chỉ cần đạt thực lực cỡ đại võ sư, liền có thể dùng ti vi khiến bản thân trẻ mãi đến lúc chết, thế thì đại thiên giới nhìn đâu cũng thấy người trẻ trung, những lão nhân lão bà chắc chẳng hề có.
Đám học viên đến từ lý khố đại học viện do tư chất đỉnh cao, lại có điều kiện tu luyện phi thường tốt, thế nên dù còn rất trẻ, bọn họ đều đã đạt đến thực lực vô cùng cao so với tuổi tác, đám học trưởng của hàn thiên dù đang hai mươi sáu hai mươi bảy gì đó, nhưng xo với lượng thọ mệnh còn lại, bọn họ vẫn có dung mạo như mới đôi mươi, cũng là chuyện bình thường.
Duy chỉ có những yêu nghiệt như Hàn Thiên và Nhược Mộng, cả hai đều giống như thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, nếu thích bọn họ có thể giữ được bộ dáng này rất lâu nữa mới phải bị thời gian cưỡng chế thay đổi, bất quá nếu cả hai cứ tiếp tục quá trình phát triển như hiện tại, việc thời gian có thể đuổi kịp họ hay không còn rất khó nói.
Trở lại với đám người Hàn Thiên, thấm thoắt cả đám đã lưu trú trong mỏ hồn kim được năm ngày, trong thời gian này, ngoài dành thời gian để tìm kiếm hồn kim, Hàn Thiên còn đặc biệt lưu ý đến chuyện dò la ra nơi, mà trong công pháp tu luyện của hắn gọi là các khí huyền cực địa.
Nơi có kim nguyên chi khí nồng đậm như đông hoa thần lĩnh này, theo phỏng đoán của Hàn Thiên chắc chắn sẽ có kim huyền cực địa, muốn tu luyện được thần thông thuật đặc thù, hắn nhất thiết phải tìm được những cực địa như vậy.
Năm ngày trôi qua, cả Hàn Thiên, tiểu kim, cùng Nhược Mộng đều đang chú tâm tìm kiếm nơi có dấu hiệu xuất hiện kim huyền cực địa, lúc này cũng đã là cuối ngày thứ năm, mọi người cũng bắt đầu trở về nơi đóng trại.
Hàn Thiên là người về tới nơi đầu tiên, sau khi đợi nửa canh giờ, Nhược Mộng cùng tiểu kim cũng về đến, vừa thấy Hàn Thiên, Nhược Mộng liền vui vẻ nói.
-chúng ta vừa tìm được nơi tụ họp rất nhiều kim nguyên chi khí ở một thung lũng phía bắc, nơi đó cách chỗ này khoảng một trăm dặm, rất có thể đó là nơi huynh muốn tìm đấy.
Hàn Thiên nghe được lời này, vẻ mặt liền phấn khởi tột độ, hắn bất giác vỗ tay đánh bốp một tiếng nói.
-tốt lắm, ngày mai chúng ta sẽ đến đó kiểm tra xem sao?, nếu đúng thực là kim huyền cực địa, kim hệ thần thông “thiên ma thủ” của ta có cơ hội tu luyện được rồi.
/382
|