Chương 6:
Dùng sức giãy dụa tay đang bị hắn giam cầm, hai tay vừa được giải phóng, Cố Tiểu Ngải càng thêm dùng sức lung tung đá hắn, kích động mắng to, "Vô lại! Buông ra! Tôi sẽ tố cáo anh cưỡng hiếp! Vô. . . . . . A ——"
Một tiếng kêu la xé tâm vang ra từ yết hầu của cô.
Bị thứ phá đau, lan tràn toàn thân.
Giống như thời điểm đau kinh.
Cố Tiểu Ngải không dám tin nhìn người nam nhân trước mặt, hắn đã xỏ xuyên qua cô.
"Thật là lần đầu?" Lệ Tước Phong không thể bỏ qua một chút chướng ngại, mắt hơi hơi nhất thâm, hôm nay thật đúng là gặp phải còn trinh, cảm giác này. . . . . . Không tệ.
Bàn tay sờ nơi mềm mại của cô mặt dại ra, Lệ Tước Phong ý vẫn còn chưa hết tiếp tục giữ lấy cô.
"Tôi muốn tố cáo anh, tôi muốn tố cáo anh, tôi muốn tố cáo anh. . . . . ." Cố Tiểu Ngải không hề có điều phản kháng, cả người đều mềm nhũn, giống như búp bê vải tùy ý đùa nghịch, trong đầu chỉ còn lại một cái ý niệm này.
Cô hai mươi hai năm không bị nam nhân chạm qua, không có, hoàn toàn không có. . . . . .
Cô muốn tố cáo hắn cưỡng bức.
Cô muốn tố cáo cho hắn ngồi tù.
Tố cáo hắn?
"Được, chỗ này của tôi còn có chứng cớ." Lệ Tước Phong trấn định tự nhiên rời khỏi thân thể cô, giống như cưng chìu vuốt vuốt tóc đen dài của cô, quay đầu nhìn phía nơi khác, âm thanh lạnh lùng nói, "Lại đây."
Cố Tiểu Ngải bị hắn buông ra, cả người mềm nhũn thiếu chút nữa ngã xuống, thân thể dựa vào lưới sắt mới miễn cưỡng đứng được.
Cô không thể ngã xuống. . . . . . Tuyệt đối không thể.
Tuyệt đối không thể ngã trước mặt người nam nhân này.
Cô còn muốn giữ chút khí lực đi tố cáo hắn, không thể liền như vậy ngã xuống.
"Đến đây." Đứng ở cách đó không xa Quan Nana lập tức chạy tới, đem di động cầm trong tay đưa cho Lệ Tước Phong, thân thể lõa mềm mại khoác tây trang màu đen của hắn.
Ánh mắt quét trên người Cố Tiểu Ngải, gương mặt Quan Nana có chút ghen tị cùng không cam lòng.
Cô mất bao nhiêu tâm trí mới có cơ hội hiến thân cho Lệ Tước Phong, vừa muốn mở miệng làm cho hắn bố trí cho mình một vai diễn, cái này thật chế giễu, đều bị chính nữ nhân này làm hỏng.
Quan Nana nhìn Cố Tiểu Ngải liếc mắt một cái, liền thay đổi chuyển hướng Lệ Tước Phong thì thanh âm cũng là nhu mì, lấy lòng nói, "Lệ tổng, đều chụp được ở đây."
Cố Tiểu Ngải vẫn là ngơ ngác không có phản ứng, đến khi Lệ Tước Phong đưa di động tới trước mặt cô.
Cố Tiểu Ngải đột nhiên trừng to mắt, nhìn bên trong di động, nam nhân đưa lưng về phía màn ảnh, không bị chụp đến chính mặt, mà người con gái lộ ra hai cái đùi đặt trên lưới sắt bị giày xéo không phải mình còn có ai. . . . . .
Hắn chiếm đoạt cô, còn cho Quan Nana quay lại? !
Dùng sức giãy dụa tay đang bị hắn giam cầm, hai tay vừa được giải phóng, Cố Tiểu Ngải càng thêm dùng sức lung tung đá hắn, kích động mắng to, "Vô lại! Buông ra! Tôi sẽ tố cáo anh cưỡng hiếp! Vô. . . . . . A ——"
Một tiếng kêu la xé tâm vang ra từ yết hầu của cô.
Bị thứ phá đau, lan tràn toàn thân.
Giống như thời điểm đau kinh.
Cố Tiểu Ngải không dám tin nhìn người nam nhân trước mặt, hắn đã xỏ xuyên qua cô.
"Thật là lần đầu?" Lệ Tước Phong không thể bỏ qua một chút chướng ngại, mắt hơi hơi nhất thâm, hôm nay thật đúng là gặp phải còn trinh, cảm giác này. . . . . . Không tệ.
Bàn tay sờ nơi mềm mại của cô mặt dại ra, Lệ Tước Phong ý vẫn còn chưa hết tiếp tục giữ lấy cô.
"Tôi muốn tố cáo anh, tôi muốn tố cáo anh, tôi muốn tố cáo anh. . . . . ." Cố Tiểu Ngải không hề có điều phản kháng, cả người đều mềm nhũn, giống như búp bê vải tùy ý đùa nghịch, trong đầu chỉ còn lại một cái ý niệm này.
Cô hai mươi hai năm không bị nam nhân chạm qua, không có, hoàn toàn không có. . . . . .
Cô muốn tố cáo hắn cưỡng bức.
Cô muốn tố cáo cho hắn ngồi tù.
Tố cáo hắn?
"Được, chỗ này của tôi còn có chứng cớ." Lệ Tước Phong trấn định tự nhiên rời khỏi thân thể cô, giống như cưng chìu vuốt vuốt tóc đen dài của cô, quay đầu nhìn phía nơi khác, âm thanh lạnh lùng nói, "Lại đây."
Cố Tiểu Ngải bị hắn buông ra, cả người mềm nhũn thiếu chút nữa ngã xuống, thân thể dựa vào lưới sắt mới miễn cưỡng đứng được.
Cô không thể ngã xuống. . . . . . Tuyệt đối không thể.
Tuyệt đối không thể ngã trước mặt người nam nhân này.
Cô còn muốn giữ chút khí lực đi tố cáo hắn, không thể liền như vậy ngã xuống.
"Đến đây." Đứng ở cách đó không xa Quan Nana lập tức chạy tới, đem di động cầm trong tay đưa cho Lệ Tước Phong, thân thể lõa mềm mại khoác tây trang màu đen của hắn.
Ánh mắt quét trên người Cố Tiểu Ngải, gương mặt Quan Nana có chút ghen tị cùng không cam lòng.
Cô mất bao nhiêu tâm trí mới có cơ hội hiến thân cho Lệ Tước Phong, vừa muốn mở miệng làm cho hắn bố trí cho mình một vai diễn, cái này thật chế giễu, đều bị chính nữ nhân này làm hỏng.
Quan Nana nhìn Cố Tiểu Ngải liếc mắt một cái, liền thay đổi chuyển hướng Lệ Tước Phong thì thanh âm cũng là nhu mì, lấy lòng nói, "Lệ tổng, đều chụp được ở đây."
Cố Tiểu Ngải vẫn là ngơ ngác không có phản ứng, đến khi Lệ Tước Phong đưa di động tới trước mặt cô.
Cố Tiểu Ngải đột nhiên trừng to mắt, nhìn bên trong di động, nam nhân đưa lưng về phía màn ảnh, không bị chụp đến chính mặt, mà người con gái lộ ra hai cái đùi đặt trên lưới sắt bị giày xéo không phải mình còn có ai. . . . . .
Hắn chiếm đoạt cô, còn cho Quan Nana quay lại? !
/347
|