Lúc ở “Diệp thị công quán”, tính cách ngay thẳng, đanh đá của Trữ Tiểu Phi đã làm Tiết Thiên Y khắc sâu ấn tượng rồi, thế nhưng nếu so sánh nàng với bà chằn tóc xoăn trước mắt thì hoàn toàn có thể nhận ra sự hung hăng của hai người không hề cùng một đẳng cấp.
“Đàn ông không chấp phụ nữ! Cho dù mụ có đánh rắm ông cũng không quan tâm!” Mặc dù Chu Kiên Cường không lớn, nhưng coi như cũng có kiến thức, hắn biết rõ khi gặp phải nữ nhân hung hăng như vậy, tốt nhất không thể đấu võ mồm với ả, nếu không ả sẽ càng ngày càng lắm chuyện. Chỉ có điều, hắn bị mắng chửi như vậy, nội tâm hắn cũng tức giận, thầm nghĩ: “Mụ già điên! Ngươi dám mắng ông, đã thế ông đây sẽ phá việc làm ăn của ngươi!”
Hắn bỏ bình nước trên tay ra, đi đến trước mặt Tiết Thiên Y, vỗ vai Tiết Thiên Y, nói nhỏ: “Ông bạn, ngươi cũng thấy đấy, mụ này mặt như heo mẹ, nóng nảy thì hơn xa khủng long, ngươi chơi với ả nào ra cái gì chứ! Chẳng thà mượn ‘Ngũ cô nương’ của mình giải quyết nhu cầu cho xong! Trông mặt như thế này mà dám đòi 100 một lần, bao đêm tính thêm… Xin lỗi chứ, nghe xong mấy lời đó, ta chỉ muốn nôn mửa…”
Nghe hai người nói chuyện với nhau, Tiết Thiên Y cũng lờ mờ hiểu ra, nói khẽ với Chu Kiên Cường: “Vừa rồi ngươi gạt ta, cô ta chả giống ký giả (phóng viên) gì cả!”
Chu Kiên Cường cười nham nhở: “Là kỹ giả (kỹ nữ), kỹ giả chứ không phải ký giả. Nói thật cho ngươi biết, thật ra nữ nhân này buôn da bán thịt đó…”
Nhìn Tiết Thiên Y vẫn còn ngơ ngác, hắn liền bổ sung: “Nói trắng ra là, ả ngủ cùng ngươi, ngươi đưa tiền cho ả, đã hiểu chưa? Con mịa nó, Chu Kiên Cường ta tung hoành giang hồ vài chục năm rồi cũng chưa từng gặp người thuần khiết như thế này đâu!”
Chu Kiên Cường đã nói đến mức này rồi, Tiết Thiên Y không hiểu nữ nhân tóc xoăn này làm nghề gì mới lạ, hắn cau mày, khoé miệng khinh bỉ, lúc nhìn tới nữ nhân tóc xoăn, hắn đã không thể che giấu sự chán ghét của mình.
Ngay lập tức, Chu Kiên Cường nói thêm: “Ông bạn, tất cả đều còn trẻ, tinh lực dồi dào, khí huyết tràn đầy, có nhu cầu cũng rất bình thường, ta hiểu cả, thế nhưng ngươi cũng đừng ăn bậy nhé! Nghe ta này, đừng có để ý đến con mụ vừa già vừa xấu này nữa, ngày mai nếu có thời gian, ta sẽ dẫn ngươi đến nơi tốt hơn, các em gái ở đó kỹ thuật thì tốt mà chất lượng cũng rất cao…”
“Rầm!”
Không đợi hắn nói xong, ngay lập tức Tiết Thiên Y quay người vào phòng, thuận tay đóng cửa phòng mình lại.
Ngoài cửa tĩnh lặng, bất chợt vang lên tiếng cãi vã giữa nữ nhân tóc xoăn và Chu Kiên Cường, thanh âm qua lại trong một thời gian ngắn, cuối cùng nữ nhân kia để lại một câu “Chờ xem” rồi hai bên lặng lẽ đường ai nấy đi.
Nghĩ lại suýt chút nữa mình bị một nữ nhân lừa gạt, khi trở lại trong phòng, Tiết Thiên Y vừa bực mình vừa buồn cười, xem ra những lời gia gia dặn dò rất có đạo lý, một người đi ra bên ngoài nhất định phải cẩn thận đề phòng, nếu không thật sự dễ bị lừa gạt.
Sau khi tắm rửa qua loa, Tiết Thiên Y mặc nội y, khoanh chân ngồi trên giường, bắt đầu đả toạ điều tức, tu luyện tâm quyết.
Từ sáu tuổi đến bây giờ, đả toạ điều tức, tu luyện tâm quyết đã trở thành một trong những việc mà mỗi ngày Tiết Thiên Y đều làm, hơn mười năm rồi, mặc kệ mưa gió bão bùng, không kể lạnh giá, nóng nực, chưa có một ngày hắn dừng việc này.
Hắn ngưng thần tụ ý, cả người nhanh chóng tiến vào cảnh giới vong ngã kỳ diệu. Dưới sự dẫn dắt của một bộ tâm quyết huyền bí, ảo diệu, chân khí trong người hắn nhanh chóng vận hành trong tất cả các kinh mạch.
Bộ tâm pháp này tên là “Cửu Trọng Thiên”, do vị sư phụ thần bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi của Tiết Thiên Y truyền lại.
Lần đầu tiên tiếp xúc với “Cửu Trọng Thiên là khi Tiết Thiên Y vừa tròn sáu tuổi, theo lời sư phụ hắn thì bộ tâm quyết này được truyền lại từ thời thái cổ, tu luyện đến tầng thứ chín là có thể câu thông trời đất, cưỡi mây đạp gió, tiến vào Tiên giới, lúc đó Tiết Thiên Y cũng tỉnh tỉnh mê mê, mặc kệ lời sư phụ nói là thật hay giả, hắn thấy thú vị nên mới theo học.
Không nghĩ tới, ngoảnh đi ngoảnh lại đã được mười năm rồi.
Trong mười năm này, ngoại trừ kiên trì tu luyện tâm quyết “Cửu Trọng Thiên” ra, Tiết Thiên Y còn theo sư phụ học được không ít võ học Đạo gia, mỗi bộ võ học đều mang lại cho hắn năng lực mà khi còn bé hắn chỉ dám mơ ước mà thôi.
Rõ ràng tâm quyết “Cửu Trọng Thiên” có tác dụng phụ trợ đối với võ học Đạo gia, càng tu luyện, uy lực của những bộ võ học kia cũng càng ngày càng mạnh, dần dần vượt qua phạm trù võ học con người thường nhận thức.
Bất quá, mỗi câu mỗi chữ trong tâm quyết “Cửu Trọng Thiên” đều vô cùng sâu sắc, tu luyện vô cùng khó khăn, ngay cả sư phụ của Tiết Thiên Y, kẻ được xưng là sống quá trăm tuổi cũng chỉ có thể dẫn dắt hắn vượt qua cánh cửa nhập môn, muốn tiến sâu hoàn toàn phải dựa vào ngộ tính của hắn.
Tâm quyết “Cửu Trọng Thiên” tổng cộng có chín tầng, mỗi tầng lại phân thành ba loại cảnh giới, Tiết Thiên Y đã tu luyện mười năm rồi nhưng hiện tại hắn vẫn đang dừng ở cảnh giới cuối cùng của tầng thứ nhất “Luyện thần hoàn hư”, thật sự hắn cũng không hiểu vì sao mỗi lần hắn muốn trùng kích cửa ải cuối cùng này đều như thiếu đi một chút hỏa hầu, giống như là tận sâu bên trong có thứ gì đó cố tình cản trở mình, ngăn hắn tiến bước trên con đường tu luyện vậy.
Mặc dù như thế, so sánh cùng mấy vị đồng môn, tiến độ tu luyện của Tiết Thiên Y cũng là rất tốt rồi.
Bởi vì tiến độ chậm chạp, cũng có lúc Tiết Thiên Y đã nản lòng thoái chí, thế nhưng dường như trong tiềm thức có một thanh âm nhắc nhở hắn phải luôn kiên trì, hơn nữa sư phụ hắn cũng nói cho hắn biết, chỉ mất mười năm đã có thể tu luyện bộ tâm quyết tới cảnh giới này, hắn cũng đã được xem là thiên tài hiếm có, trăm năm khó gặp một lần. Được khích lệ như vậy nên Tiết Thiên Y lại phấn khởi, một lần nữa hăng say tu luyện.
Ở giai đoạn mới bắt đầu tu luyện, dưới sự dạy bảo của sư phụ, lại tăng thêm cảm ngộ cùng ý tưởng còn lưu lại trong tiềm thức của Tiết Thiên Y, mọi chuyện cũng hết sức thuận lợi, thế nhưng về sau, chẳng biết tại sao, quá trình tu luyện của Tiết Thiên Y lại xuất hiện một nan đề khó có thể giải quyết, vấn đề này đã làm thầy trò Tiết Thiên Y đau đầu rất lâu, đồng thời, càng lâu lại càng nguy hiểm đến tính mạng Tiết Thiên Y.
Tiết Thiên Y đến Yến Kinh lần này, ngoài việc muốn vào một trường trung học đọc sách học tập, thực hiện tâm nguyện thi đỗ đại học của ông nội ra, hắn còn có một mục đích càng thêm trọng yếu, mục đích này cũng chỉ có thầy trò Tiết Thiên Y biết mà thôi, nếu tất cả đều thuận lợi như dự tính, rất có thể sẽ có hi vọng giải quyết nhân tố bất lợi gây nguy hiểm đến tính mạng của Tiết Thiên Y kia.
Thế nhưng Tiết Thiên Y cũng hieeur, muốn đạt được mục đích này, nhất định hắn phải dùng một số thủ đoạn phi thường mới được, mà những thủ đoạn này sẽ khó tránh khỏi việc đụng chạm đến lợi ích của một số người, nếu mọi chuyện bại lộ, rất có thể Tiết Thiên Y sẽ gặp phải một vài vấn đề phiền toái khó giải quyết.
Cho nên dọc đường đi, mỗi lần hành động, Tiết Thiên Y đều lựa chọn lúc đêm khuya vắng người, tận khả năng không để lại bất cứ manh mối tung tích nào cả.
Từ trước đến nay, ngày nào vào giờ này Tiết Thiên Y cũng đều như bây giờ, vận dụng tâm quyết dẫn dắt chân khí, tiến hành vận chuyển liên tục mấy đại, tiểu chu thiên, hoàn toàn giống việc sửa đường xây cầu, liên tục không ngừng mở rộng, mở rộng, gia cố ngàn ngàn vạn vạn kinh mạch bên trong thể nội để lần sau có thể dung nạp càng nhiều chân khí, sau đó hắn mới có thể nằm xuống nghỉ ngơi trong chốc lát.
Thế nhưng, đêm nay, có lẽ bài học này hắn không thể hoàn thành được rồi, chân khí trong người còn chưa vận chuyển được một đại chu thiên thì hắn đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân hỗn loạn từ xa lại gần, từ dưới lầu đi tới hành lang tầng này
“Đàn ông không chấp phụ nữ! Cho dù mụ có đánh rắm ông cũng không quan tâm!” Mặc dù Chu Kiên Cường không lớn, nhưng coi như cũng có kiến thức, hắn biết rõ khi gặp phải nữ nhân hung hăng như vậy, tốt nhất không thể đấu võ mồm với ả, nếu không ả sẽ càng ngày càng lắm chuyện. Chỉ có điều, hắn bị mắng chửi như vậy, nội tâm hắn cũng tức giận, thầm nghĩ: “Mụ già điên! Ngươi dám mắng ông, đã thế ông đây sẽ phá việc làm ăn của ngươi!”
Hắn bỏ bình nước trên tay ra, đi đến trước mặt Tiết Thiên Y, vỗ vai Tiết Thiên Y, nói nhỏ: “Ông bạn, ngươi cũng thấy đấy, mụ này mặt như heo mẹ, nóng nảy thì hơn xa khủng long, ngươi chơi với ả nào ra cái gì chứ! Chẳng thà mượn ‘Ngũ cô nương’ của mình giải quyết nhu cầu cho xong! Trông mặt như thế này mà dám đòi 100 một lần, bao đêm tính thêm… Xin lỗi chứ, nghe xong mấy lời đó, ta chỉ muốn nôn mửa…”
Nghe hai người nói chuyện với nhau, Tiết Thiên Y cũng lờ mờ hiểu ra, nói khẽ với Chu Kiên Cường: “Vừa rồi ngươi gạt ta, cô ta chả giống ký giả (phóng viên) gì cả!”
Chu Kiên Cường cười nham nhở: “Là kỹ giả (kỹ nữ), kỹ giả chứ không phải ký giả. Nói thật cho ngươi biết, thật ra nữ nhân này buôn da bán thịt đó…”
Nhìn Tiết Thiên Y vẫn còn ngơ ngác, hắn liền bổ sung: “Nói trắng ra là, ả ngủ cùng ngươi, ngươi đưa tiền cho ả, đã hiểu chưa? Con mịa nó, Chu Kiên Cường ta tung hoành giang hồ vài chục năm rồi cũng chưa từng gặp người thuần khiết như thế này đâu!”
Chu Kiên Cường đã nói đến mức này rồi, Tiết Thiên Y không hiểu nữ nhân tóc xoăn này làm nghề gì mới lạ, hắn cau mày, khoé miệng khinh bỉ, lúc nhìn tới nữ nhân tóc xoăn, hắn đã không thể che giấu sự chán ghét của mình.
Ngay lập tức, Chu Kiên Cường nói thêm: “Ông bạn, tất cả đều còn trẻ, tinh lực dồi dào, khí huyết tràn đầy, có nhu cầu cũng rất bình thường, ta hiểu cả, thế nhưng ngươi cũng đừng ăn bậy nhé! Nghe ta này, đừng có để ý đến con mụ vừa già vừa xấu này nữa, ngày mai nếu có thời gian, ta sẽ dẫn ngươi đến nơi tốt hơn, các em gái ở đó kỹ thuật thì tốt mà chất lượng cũng rất cao…”
“Rầm!”
Không đợi hắn nói xong, ngay lập tức Tiết Thiên Y quay người vào phòng, thuận tay đóng cửa phòng mình lại.
Ngoài cửa tĩnh lặng, bất chợt vang lên tiếng cãi vã giữa nữ nhân tóc xoăn và Chu Kiên Cường, thanh âm qua lại trong một thời gian ngắn, cuối cùng nữ nhân kia để lại một câu “Chờ xem” rồi hai bên lặng lẽ đường ai nấy đi.
Nghĩ lại suýt chút nữa mình bị một nữ nhân lừa gạt, khi trở lại trong phòng, Tiết Thiên Y vừa bực mình vừa buồn cười, xem ra những lời gia gia dặn dò rất có đạo lý, một người đi ra bên ngoài nhất định phải cẩn thận đề phòng, nếu không thật sự dễ bị lừa gạt.
Sau khi tắm rửa qua loa, Tiết Thiên Y mặc nội y, khoanh chân ngồi trên giường, bắt đầu đả toạ điều tức, tu luyện tâm quyết.
Từ sáu tuổi đến bây giờ, đả toạ điều tức, tu luyện tâm quyết đã trở thành một trong những việc mà mỗi ngày Tiết Thiên Y đều làm, hơn mười năm rồi, mặc kệ mưa gió bão bùng, không kể lạnh giá, nóng nực, chưa có một ngày hắn dừng việc này.
Hắn ngưng thần tụ ý, cả người nhanh chóng tiến vào cảnh giới vong ngã kỳ diệu. Dưới sự dẫn dắt của một bộ tâm quyết huyền bí, ảo diệu, chân khí trong người hắn nhanh chóng vận hành trong tất cả các kinh mạch.
Bộ tâm pháp này tên là “Cửu Trọng Thiên”, do vị sư phụ thần bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi của Tiết Thiên Y truyền lại.
Lần đầu tiên tiếp xúc với “Cửu Trọng Thiên là khi Tiết Thiên Y vừa tròn sáu tuổi, theo lời sư phụ hắn thì bộ tâm quyết này được truyền lại từ thời thái cổ, tu luyện đến tầng thứ chín là có thể câu thông trời đất, cưỡi mây đạp gió, tiến vào Tiên giới, lúc đó Tiết Thiên Y cũng tỉnh tỉnh mê mê, mặc kệ lời sư phụ nói là thật hay giả, hắn thấy thú vị nên mới theo học.
Không nghĩ tới, ngoảnh đi ngoảnh lại đã được mười năm rồi.
Trong mười năm này, ngoại trừ kiên trì tu luyện tâm quyết “Cửu Trọng Thiên” ra, Tiết Thiên Y còn theo sư phụ học được không ít võ học Đạo gia, mỗi bộ võ học đều mang lại cho hắn năng lực mà khi còn bé hắn chỉ dám mơ ước mà thôi.
Rõ ràng tâm quyết “Cửu Trọng Thiên” có tác dụng phụ trợ đối với võ học Đạo gia, càng tu luyện, uy lực của những bộ võ học kia cũng càng ngày càng mạnh, dần dần vượt qua phạm trù võ học con người thường nhận thức.
Bất quá, mỗi câu mỗi chữ trong tâm quyết “Cửu Trọng Thiên” đều vô cùng sâu sắc, tu luyện vô cùng khó khăn, ngay cả sư phụ của Tiết Thiên Y, kẻ được xưng là sống quá trăm tuổi cũng chỉ có thể dẫn dắt hắn vượt qua cánh cửa nhập môn, muốn tiến sâu hoàn toàn phải dựa vào ngộ tính của hắn.
Tâm quyết “Cửu Trọng Thiên” tổng cộng có chín tầng, mỗi tầng lại phân thành ba loại cảnh giới, Tiết Thiên Y đã tu luyện mười năm rồi nhưng hiện tại hắn vẫn đang dừng ở cảnh giới cuối cùng của tầng thứ nhất “Luyện thần hoàn hư”, thật sự hắn cũng không hiểu vì sao mỗi lần hắn muốn trùng kích cửa ải cuối cùng này đều như thiếu đi một chút hỏa hầu, giống như là tận sâu bên trong có thứ gì đó cố tình cản trở mình, ngăn hắn tiến bước trên con đường tu luyện vậy.
Mặc dù như thế, so sánh cùng mấy vị đồng môn, tiến độ tu luyện của Tiết Thiên Y cũng là rất tốt rồi.
Bởi vì tiến độ chậm chạp, cũng có lúc Tiết Thiên Y đã nản lòng thoái chí, thế nhưng dường như trong tiềm thức có một thanh âm nhắc nhở hắn phải luôn kiên trì, hơn nữa sư phụ hắn cũng nói cho hắn biết, chỉ mất mười năm đã có thể tu luyện bộ tâm quyết tới cảnh giới này, hắn cũng đã được xem là thiên tài hiếm có, trăm năm khó gặp một lần. Được khích lệ như vậy nên Tiết Thiên Y lại phấn khởi, một lần nữa hăng say tu luyện.
Ở giai đoạn mới bắt đầu tu luyện, dưới sự dạy bảo của sư phụ, lại tăng thêm cảm ngộ cùng ý tưởng còn lưu lại trong tiềm thức của Tiết Thiên Y, mọi chuyện cũng hết sức thuận lợi, thế nhưng về sau, chẳng biết tại sao, quá trình tu luyện của Tiết Thiên Y lại xuất hiện một nan đề khó có thể giải quyết, vấn đề này đã làm thầy trò Tiết Thiên Y đau đầu rất lâu, đồng thời, càng lâu lại càng nguy hiểm đến tính mạng Tiết Thiên Y.
Tiết Thiên Y đến Yến Kinh lần này, ngoài việc muốn vào một trường trung học đọc sách học tập, thực hiện tâm nguyện thi đỗ đại học của ông nội ra, hắn còn có một mục đích càng thêm trọng yếu, mục đích này cũng chỉ có thầy trò Tiết Thiên Y biết mà thôi, nếu tất cả đều thuận lợi như dự tính, rất có thể sẽ có hi vọng giải quyết nhân tố bất lợi gây nguy hiểm đến tính mạng của Tiết Thiên Y kia.
Thế nhưng Tiết Thiên Y cũng hieeur, muốn đạt được mục đích này, nhất định hắn phải dùng một số thủ đoạn phi thường mới được, mà những thủ đoạn này sẽ khó tránh khỏi việc đụng chạm đến lợi ích của một số người, nếu mọi chuyện bại lộ, rất có thể Tiết Thiên Y sẽ gặp phải một vài vấn đề phiền toái khó giải quyết.
Cho nên dọc đường đi, mỗi lần hành động, Tiết Thiên Y đều lựa chọn lúc đêm khuya vắng người, tận khả năng không để lại bất cứ manh mối tung tích nào cả.
Từ trước đến nay, ngày nào vào giờ này Tiết Thiên Y cũng đều như bây giờ, vận dụng tâm quyết dẫn dắt chân khí, tiến hành vận chuyển liên tục mấy đại, tiểu chu thiên, hoàn toàn giống việc sửa đường xây cầu, liên tục không ngừng mở rộng, mở rộng, gia cố ngàn ngàn vạn vạn kinh mạch bên trong thể nội để lần sau có thể dung nạp càng nhiều chân khí, sau đó hắn mới có thể nằm xuống nghỉ ngơi trong chốc lát.
Thế nhưng, đêm nay, có lẽ bài học này hắn không thể hoàn thành được rồi, chân khí trong người còn chưa vận chuyển được một đại chu thiên thì hắn đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân hỗn loạn từ xa lại gần, từ dưới lầu đi tới hành lang tầng này
/56
|