Nhạc Tử Giang ở trường học đi tới đâu được nữ sinh nhìn với ánh mắt si mê, vẻ mặt không chỉ đẹp trai, còn cực "ngầu", thi thoảng được trưởng bối hoặc giáo viên bình luận "nghe lời", mặc dù mỗi ngày đi xe máy tới trường hơi phô trương một chút, nhưng đôi khi hưởng thụ hư vinh từ ánh mắt người đi đường, làm hắn tràn trề tự tin, rất phiêu bồng.
Song đám tiểu nữ sinh reo hò, những mỹ nữ trong khối thầm thương trộm nhớ, trong mắt Nhạc Tử Giang chỉ như gió thoảng mây trôi.
Chỉ có khi Đường Vũ xuất hiện, mới làm trái tim hắn như chạm phải điện, đập loạn xạ, làm hắn nhận ra một cô gái như thế, nếu như sau này ngả vào lòng người khác là sự xúc phạm, chỉ có hắn mới có thể mang lại cho Đường Vũ hạnh phúc xứng đáng.
Cố chấp đôi khi là một loại sức mạnh to lớn, sức mạnh này làm Nhạc Tử Giang rất nhanh quên đi khổ sở khi lần đầu bị Đường Vũ từ chối, áp xuống tâm tính xốc nổi của mình, quay trở lại trạng thái bình hòa. Loại tự tin này tới từ đâu, Nhạc Tử Giang không biết, giống như lời ca "chính em làm anh trở nên hoàn thiện", hắn cảm giác Đường Vũ sinh ra là để giành cho hắn, mà người hắn chờ đợi từ rất lâu cũng chính là người con gái này, cảm giác rất quen thuộc, dù tiếp xúc với Đường Vũ chưa nhiều, mỗi lần ở bên cô, Nhạc Tử Giang cảm thấy hết sức tự nhiên như vốn dĩ phải thế, cứ như có an bài trong cõi u minh, không gì có thể có thể phá vỡ.
Giống như bây giờ hắn tới lớp số 5, gọi Đường Vũ ra nói chuyện, muốn đưa cô về sau khi tan học, bị Đường Vũ từ chối, Nhạc Tử Giang không thất vọng, rất bình hòa gật đầu:
- Vậy thì lần khác nhé.
Đường Vũ gật đầu, đúng lúc này chuông vào lớp reo vang, Nhạc Tử Giang tiêu sái vẫy tay, quay lại cầu thang, về lớp.
Vừa vặn gặp phải đám Trương Tích, Lý Ngải cũng đang đi về, mọi người thường xuyên chơi bóng cùng sân nên cũng quen nhau, Trương Tích giơ tay chào:
- Này, lại tới hẹn hò à.
Nhạc Tử Giang nhún vai cười khổ, đám Trương Tích lập tức hiểu kết quả, trong thời gian gần đây, Nhạc Tử Giang công khai theo đuổi Đường Vũ, thường xuyên xuất hiện ở lớp số 5, có điều nam sinh có thể gọi Đường Vũ ra ngoài nói chuyện là ghê gớm lắm rồi.
Trong ba người Lý Ngải, bình tâm mà luận Trương Tích có tướng mạo đường hoàng nhất, gia cảnh tốt nhất, thuộc danh sách nhàm chán "có khả năng theo đuổi Đường Vũ" do đám nữ sinh làm ra, dù vậy Trương Tích rất tự biết mình, đám Lý Ngải, Tôn Tử Nghi càng không cần nói.
Hiện giờ Nhạc Tử Giang ít nhiều khiến trái tim băng giá của Đường Vũ tan chảy, có thể giao lưu khá thoải mái cùng cô, đây là nam sinh đầu tiên trong trường làm được điều này, bọn họ không thể sánh được, Trương Tích chân thành mà bội phục nói:
- Vậy lần sau cố gắng.
Trong lòng cũng có vài phần tưởng tượng, nếu Đường Vũ bị chinh phục, khi ấy ngọc nữ động lòng phàm sẽ là cảnh đẹp thế nào.
Liệu có cảnh khi bọn họ chơi bóng, một mỹ nữ đẹp tựa thiên tiên bắc tay làm loa cổ vũ, tuy nhắm vào bạn trai minh, nhưng cũng làm người ta nhiệt huyết sôi trào vài phần.
....
- Đây là số điện thoại của các bạn sao?
Trao đổi giữa giờ, đột nhiên Trần Linh San hỏi, làm Tiết Dịch Dương tưởng nghe nhầm, hắn và Trần Linh San quen nhau bao nhiêu năm rồi, quan hệ chỉ dừng lại trò chuyện khi ở lớp thôi, chưa bao giờ trao đổi điện thoại, làm sao tự nhiên mình lại có loại ưu đãi này?
Con người chỉ thích nghe điều mình muốn nghe, nên hắn tự bỏ qua phần "các bạn", càng tự động bỏ qua Trần Linh San mặt hướng về phía mình nhưng ánh mắt liếc nhìn Tô Xán.
Sức chú ý của mọi người hướng sang tiến triển của quá trình Nhạc Tử Giang theo đuổi Đường Vũ, cho nên sự kiện Trần Linh San và Tô Xán càng phai nhạt, trước đó Trần Linh San còn né tránh giữ khoảng cách với Tô Xán, gần đây hồi phục quan hệ bạn bè trước kia. Tất nhiên là Trần Linh San không thể đơn độc tiếp xúc với Tô Xán, lúc nào cũng có vài người bạn đi cùng, dựa vào mối quan hệ với Tiết Dịch Dương, bắc cầu tới Tô Xán.
Cũng không ai bàn tán gì, dù sao người như Tô Xán nếu theo đuổi Trần Linh San, chắc chắn chỉ là một trong số đội quân đông nghìn nghịt.
Trần Linh San giữ quan hệ với Tô Xán, trong mắt mọi người càng nổi bật tính cách ôn hòa sôi nổi thân cận của cô, thế nên dù hiện giờ Đường Vũ là chủ đề bàn tán xôn xao, địa vị công chúa Trần Linh San không chút mảy may dao động.
Đây cũng là một loại tình cảm mỹ hảo nhất thời học sinh, trong cái tuổi đơn thuần đó, dù có chút thực dụng, cũng chẳng có quá nhiều, đa phần tình cảm không liên quan tới lợi ích vật chất, tỷ lệ từ yêu sinh hận không lớn.
Đa phần chỉ là chút thương cảm nhàn nhạt.
Chẳng biết có phải may mắn không, Trần Linh San thân thiết với Tô Xán, làm y giảm được không ít sự thù ghét, mọi người đều có chút đồng tình với y.
Chỉ có kẻ yếu, hoặc là kẻ thất bại mới làm người ta đồng tình.
Trao đổi số điện thoại xong, Trần Linh San tránh hành động của mình quá đột ngột, cười nói:
- Tiểu Mai hay tổ chức ít hoạt động, toàn là bạn bè quen biết cả ..
Nói tới đó thêm vào một câu:
- Tiêu Vân Vẫn cũng rất thân với bọn này nhé.
Thế là đám Tiểu Mai đều nhìn Tô Xán cười, sau sự kiện tỏ tình thất bại, Tô Xán và Trần Linh San thường xuyên bị bọn họ lấy ra trêu chọc, chẳng phải vì có ý gì xấu, chỉ đơn thuần đám tiểu nữ sinh thấy thú vị thôi. Trước kia các cô vốn có chút cảm giác chênh lệch, Tiêu Vân Vân chủ động theo đổi, Tô Xán lại dửng dưng, ai ngờ y ngầm có ý đồ với Trần Linh San, lòng tham thật lớn.
Tô Xán vẫn bình tĩnh đối phó với sự trêu ghẹo làm khó của các cô gái, làm họ thấy vô vị, không tin y có thể có tâm thái bình hòa như thế, như vậy nhất định bị Trần Linh San đả kích cực lớn.
Trần Linh San thấy ý tứ của câu mình nói lúc nãy đã rõ ràng lắm rồi, cô chủ động trao đổi điện thoại, chỉ cần không phải tên ngốc như Tiết Dịch Dương, đều nhìn ra cô có ý nhắm vào Tô Xán.
Trần Linh San cũng không hề muốn Tô Xán chìm đắm trong tâm trạng u ám vô vọng.
Đã tới giờ vào học, trên đường Trần Linh San quay về chỗ ngồi, Lý Lộ Mai áp sát ghé vào tai cô hỏi:
- Bạn cho họ số điện thoại của mình thật à?
Trần Linh San mỉm cười gật đầu, Lý Lộ Mai hừ một tiếng không nói nữa, không biết bao nhiêu người xin Lý Lộ Mai số điện thoại của Trần Linh San, nhưng Lý Lộ Mai cực kỳ trung thành với bạn bè, không chịu tiết lộ, khiến không ít nam sinh bất mãn, giờ Trần Linh San công khai cho Tô Xán số điện thoại, không biết trong lòng cô ủy khuất thế nào.
Trần Linh San gần đây không hiểu bản thân ra làm sao nữa, tựa như vô tình hình ảnh Tô Xán vô danh trong lớp học, và Tô Xán công tử ở hội đấu thầu liên hệ với nhau, làm cô thấy được một mặt khác của Tô Xán.
Buổi chiều ở khách sạn Khải Lai đó, Tô Xán nổi bật, khí thế ăn mặc thời thượng khác hẳn với lúc ở trường, thậm chí cả nhân vật phong vân ở Nhất Trung không có phong cách công tử ca như vậy.
Thời khắc đó, Tô Xán đã tới rất gần thân phận hoàng tử bạch mã trong lòng cô rồi, thế nhưng ngày ngày gặp mặt lại là một Tô Xán cực kỳ bình thường, tạo thành chênh lệch rõ ràng đôi khi làm Trần Linh San bối rồi, Tô Xán rõ ràng không phù hợp với hình mẫu lý tưởng của mình cơ mà.
Điều này ngay cả người bạn gái thân nhất là Lý Lộ Mai, Trần Linh San cũng không tiết lộ.
Song đám tiểu nữ sinh reo hò, những mỹ nữ trong khối thầm thương trộm nhớ, trong mắt Nhạc Tử Giang chỉ như gió thoảng mây trôi.
Chỉ có khi Đường Vũ xuất hiện, mới làm trái tim hắn như chạm phải điện, đập loạn xạ, làm hắn nhận ra một cô gái như thế, nếu như sau này ngả vào lòng người khác là sự xúc phạm, chỉ có hắn mới có thể mang lại cho Đường Vũ hạnh phúc xứng đáng.
Cố chấp đôi khi là một loại sức mạnh to lớn, sức mạnh này làm Nhạc Tử Giang rất nhanh quên đi khổ sở khi lần đầu bị Đường Vũ từ chối, áp xuống tâm tính xốc nổi của mình, quay trở lại trạng thái bình hòa. Loại tự tin này tới từ đâu, Nhạc Tử Giang không biết, giống như lời ca "chính em làm anh trở nên hoàn thiện", hắn cảm giác Đường Vũ sinh ra là để giành cho hắn, mà người hắn chờ đợi từ rất lâu cũng chính là người con gái này, cảm giác rất quen thuộc, dù tiếp xúc với Đường Vũ chưa nhiều, mỗi lần ở bên cô, Nhạc Tử Giang cảm thấy hết sức tự nhiên như vốn dĩ phải thế, cứ như có an bài trong cõi u minh, không gì có thể có thể phá vỡ.
Giống như bây giờ hắn tới lớp số 5, gọi Đường Vũ ra nói chuyện, muốn đưa cô về sau khi tan học, bị Đường Vũ từ chối, Nhạc Tử Giang không thất vọng, rất bình hòa gật đầu:
- Vậy thì lần khác nhé.
Đường Vũ gật đầu, đúng lúc này chuông vào lớp reo vang, Nhạc Tử Giang tiêu sái vẫy tay, quay lại cầu thang, về lớp.
Vừa vặn gặp phải đám Trương Tích, Lý Ngải cũng đang đi về, mọi người thường xuyên chơi bóng cùng sân nên cũng quen nhau, Trương Tích giơ tay chào:
- Này, lại tới hẹn hò à.
Nhạc Tử Giang nhún vai cười khổ, đám Trương Tích lập tức hiểu kết quả, trong thời gian gần đây, Nhạc Tử Giang công khai theo đuổi Đường Vũ, thường xuyên xuất hiện ở lớp số 5, có điều nam sinh có thể gọi Đường Vũ ra ngoài nói chuyện là ghê gớm lắm rồi.
Trong ba người Lý Ngải, bình tâm mà luận Trương Tích có tướng mạo đường hoàng nhất, gia cảnh tốt nhất, thuộc danh sách nhàm chán "có khả năng theo đuổi Đường Vũ" do đám nữ sinh làm ra, dù vậy Trương Tích rất tự biết mình, đám Lý Ngải, Tôn Tử Nghi càng không cần nói.
Hiện giờ Nhạc Tử Giang ít nhiều khiến trái tim băng giá của Đường Vũ tan chảy, có thể giao lưu khá thoải mái cùng cô, đây là nam sinh đầu tiên trong trường làm được điều này, bọn họ không thể sánh được, Trương Tích chân thành mà bội phục nói:
- Vậy lần sau cố gắng.
Trong lòng cũng có vài phần tưởng tượng, nếu Đường Vũ bị chinh phục, khi ấy ngọc nữ động lòng phàm sẽ là cảnh đẹp thế nào.
Liệu có cảnh khi bọn họ chơi bóng, một mỹ nữ đẹp tựa thiên tiên bắc tay làm loa cổ vũ, tuy nhắm vào bạn trai minh, nhưng cũng làm người ta nhiệt huyết sôi trào vài phần.
....
- Đây là số điện thoại của các bạn sao?
Trao đổi giữa giờ, đột nhiên Trần Linh San hỏi, làm Tiết Dịch Dương tưởng nghe nhầm, hắn và Trần Linh San quen nhau bao nhiêu năm rồi, quan hệ chỉ dừng lại trò chuyện khi ở lớp thôi, chưa bao giờ trao đổi điện thoại, làm sao tự nhiên mình lại có loại ưu đãi này?
Con người chỉ thích nghe điều mình muốn nghe, nên hắn tự bỏ qua phần "các bạn", càng tự động bỏ qua Trần Linh San mặt hướng về phía mình nhưng ánh mắt liếc nhìn Tô Xán.
Sức chú ý của mọi người hướng sang tiến triển của quá trình Nhạc Tử Giang theo đuổi Đường Vũ, cho nên sự kiện Trần Linh San và Tô Xán càng phai nhạt, trước đó Trần Linh San còn né tránh giữ khoảng cách với Tô Xán, gần đây hồi phục quan hệ bạn bè trước kia. Tất nhiên là Trần Linh San không thể đơn độc tiếp xúc với Tô Xán, lúc nào cũng có vài người bạn đi cùng, dựa vào mối quan hệ với Tiết Dịch Dương, bắc cầu tới Tô Xán.
Cũng không ai bàn tán gì, dù sao người như Tô Xán nếu theo đuổi Trần Linh San, chắc chắn chỉ là một trong số đội quân đông nghìn nghịt.
Trần Linh San giữ quan hệ với Tô Xán, trong mắt mọi người càng nổi bật tính cách ôn hòa sôi nổi thân cận của cô, thế nên dù hiện giờ Đường Vũ là chủ đề bàn tán xôn xao, địa vị công chúa Trần Linh San không chút mảy may dao động.
Đây cũng là một loại tình cảm mỹ hảo nhất thời học sinh, trong cái tuổi đơn thuần đó, dù có chút thực dụng, cũng chẳng có quá nhiều, đa phần tình cảm không liên quan tới lợi ích vật chất, tỷ lệ từ yêu sinh hận không lớn.
Đa phần chỉ là chút thương cảm nhàn nhạt.
Chẳng biết có phải may mắn không, Trần Linh San thân thiết với Tô Xán, làm y giảm được không ít sự thù ghét, mọi người đều có chút đồng tình với y.
Chỉ có kẻ yếu, hoặc là kẻ thất bại mới làm người ta đồng tình.
Trao đổi số điện thoại xong, Trần Linh San tránh hành động của mình quá đột ngột, cười nói:
- Tiểu Mai hay tổ chức ít hoạt động, toàn là bạn bè quen biết cả ..
Nói tới đó thêm vào một câu:
- Tiêu Vân Vẫn cũng rất thân với bọn này nhé.
Thế là đám Tiểu Mai đều nhìn Tô Xán cười, sau sự kiện tỏ tình thất bại, Tô Xán và Trần Linh San thường xuyên bị bọn họ lấy ra trêu chọc, chẳng phải vì có ý gì xấu, chỉ đơn thuần đám tiểu nữ sinh thấy thú vị thôi. Trước kia các cô vốn có chút cảm giác chênh lệch, Tiêu Vân Vân chủ động theo đổi, Tô Xán lại dửng dưng, ai ngờ y ngầm có ý đồ với Trần Linh San, lòng tham thật lớn.
Tô Xán vẫn bình tĩnh đối phó với sự trêu ghẹo làm khó của các cô gái, làm họ thấy vô vị, không tin y có thể có tâm thái bình hòa như thế, như vậy nhất định bị Trần Linh San đả kích cực lớn.
Trần Linh San thấy ý tứ của câu mình nói lúc nãy đã rõ ràng lắm rồi, cô chủ động trao đổi điện thoại, chỉ cần không phải tên ngốc như Tiết Dịch Dương, đều nhìn ra cô có ý nhắm vào Tô Xán.
Trần Linh San cũng không hề muốn Tô Xán chìm đắm trong tâm trạng u ám vô vọng.
Đã tới giờ vào học, trên đường Trần Linh San quay về chỗ ngồi, Lý Lộ Mai áp sát ghé vào tai cô hỏi:
- Bạn cho họ số điện thoại của mình thật à?
Trần Linh San mỉm cười gật đầu, Lý Lộ Mai hừ một tiếng không nói nữa, không biết bao nhiêu người xin Lý Lộ Mai số điện thoại của Trần Linh San, nhưng Lý Lộ Mai cực kỳ trung thành với bạn bè, không chịu tiết lộ, khiến không ít nam sinh bất mãn, giờ Trần Linh San công khai cho Tô Xán số điện thoại, không biết trong lòng cô ủy khuất thế nào.
Trần Linh San gần đây không hiểu bản thân ra làm sao nữa, tựa như vô tình hình ảnh Tô Xán vô danh trong lớp học, và Tô Xán công tử ở hội đấu thầu liên hệ với nhau, làm cô thấy được một mặt khác của Tô Xán.
Buổi chiều ở khách sạn Khải Lai đó, Tô Xán nổi bật, khí thế ăn mặc thời thượng khác hẳn với lúc ở trường, thậm chí cả nhân vật phong vân ở Nhất Trung không có phong cách công tử ca như vậy.
Thời khắc đó, Tô Xán đã tới rất gần thân phận hoàng tử bạch mã trong lòng cô rồi, thế nhưng ngày ngày gặp mặt lại là một Tô Xán cực kỳ bình thường, tạo thành chênh lệch rõ ràng đôi khi làm Trần Linh San bối rồi, Tô Xán rõ ràng không phù hợp với hình mẫu lý tưởng của mình cơ mà.
Điều này ngay cả người bạn gái thân nhất là Lý Lộ Mai, Trần Linh San cũng không tiết lộ.
/409
|