Mặt Thất gia càng ngày càng
thâm trầm, tay trực tiếp bóp lên mặt Mộ An An.
Lần này bóp vô cùng chặt.
Mặc dù Mộ An An ốm, nhưng trên người vẫn có chút thịt, nhất là hai má có chút mập mập như quả anh đào, bóp vào cảm giác tay rất dễ chịu.
Thất gia tăng thêm sức lực.
Mộ An An không gào không la mà chỉ nhìn người đàn ông trước mặt bằng vẻ mặt đáng thương.
Tông Chính Ngự: …
Thôi tập quen vậy.
“Sáng ngày mai bảo cố Thư Khanh đến kiểm tra vết thương ở dưới chân.”
Tông Chính Ngự nói.
Mộ An An vừa nghe lập tức vui vẻ trở lại, bật một phát bay vào lòng Thất gia: “Cảm ơn chú Ngự.”
Tông Chính Ngự không thèm để ý đến cô.
Chỉ biết làm nũng bán thảm, giả vờ vô tội.
Nhưng anh cứ khăng khăng nhảy vào.
Sau đó Thất gia ờ bên cạnh Mộ An An một thời gian dài, mãi cho đến khi Mộ An An hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ mới rời khỏi phòng.
Tông Chính Ngự vừa đóng cửa phòng Mộ An An thì La Sâm đi từ dưới lầu lên: “Thất gia, chuyện liên quan đến Cửu tiểu thư có một chút thông tin.”
Nói xong La Sâm đưa văn kiện trên tay mình cho Tông Chính Ngự xem.
Tông Chính Ngự vừa đi về phòng vừa lật mờ văn kiện ra xem.
Bên trong là vài tấm ảnh.
Tấm thứ nhất là tiểu Cửu và cậu thanh niên tóc xanh ngồi trong chiếc xe việt dã màu đen.
Tấm ảnh được chụp vào lúc trời sầm tối, đèn đường không có mà nguồn sáng lại không đủ, tóc của chàng trai kia không phải xanh bình thường mà là xanh khói.
Kiểu tóc rẽ ngôi giữa, vị trí hai mái hơi rũ xuống mắt, tóc bên cạnh tai được cắt ngắn một cách
thoải mái, đuôi tóc hơi dài được uốn cong.
Làn da chàng trai thuộc kiểu trắng trẻo, nên khi để mái tóc xanh khói này trông được chế ngự một chút.
Thêm cả khí chất thuộc kiểu lãnh khốc trên người cậu ta.
Có cảm giác như chàng trai thanh xuân trong tiểu thuyết và phim ngôn tình.
Mà cô gái bên cạnh cột tóc hai bím, đeo khẩu trang, mắt vừa to vừa tròn, trông rất có sinh khí,
giống như lúc nào cũng tò mò về thế giới bên ngoài vậy.
Vừa nhìn vào liền biết là một cô gái chưa trải qua chuyện gì, được bảo vệ rất tốt và được cưng chiều từ nhò đến lớn.
Tông Chính Ngự mặt vô cảm lật mấy tấm ảnh.
Cơ bản đều là ảnh trên xe.
Tấm cuối cùng là ờ cổng ra vào của đường cao tốc Giang Thành.
Tiểu Cửu đứng bên cạnh xe, thiếu niên tóc xanh ngồi lên capo
xe một cách cool ngầu, hai người rõ là đang đợi người.
Tông Chính Ngự cau mày.
thâm trầm, tay trực tiếp bóp lên mặt Mộ An An.
Lần này bóp vô cùng chặt.
Mặc dù Mộ An An ốm, nhưng trên người vẫn có chút thịt, nhất là hai má có chút mập mập như quả anh đào, bóp vào cảm giác tay rất dễ chịu.
Thất gia tăng thêm sức lực.
Mộ An An không gào không la mà chỉ nhìn người đàn ông trước mặt bằng vẻ mặt đáng thương.
Tông Chính Ngự: …
Thôi tập quen vậy.
“Sáng ngày mai bảo cố Thư Khanh đến kiểm tra vết thương ở dưới chân.”
Tông Chính Ngự nói.
Mộ An An vừa nghe lập tức vui vẻ trở lại, bật một phát bay vào lòng Thất gia: “Cảm ơn chú Ngự.”
Tông Chính Ngự không thèm để ý đến cô.
Chỉ biết làm nũng bán thảm, giả vờ vô tội.
Nhưng anh cứ khăng khăng nhảy vào.
Sau đó Thất gia ờ bên cạnh Mộ An An một thời gian dài, mãi cho đến khi Mộ An An hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ mới rời khỏi phòng.
Tông Chính Ngự vừa đóng cửa phòng Mộ An An thì La Sâm đi từ dưới lầu lên: “Thất gia, chuyện liên quan đến Cửu tiểu thư có một chút thông tin.”
Nói xong La Sâm đưa văn kiện trên tay mình cho Tông Chính Ngự xem.
Tông Chính Ngự vừa đi về phòng vừa lật mờ văn kiện ra xem.
Bên trong là vài tấm ảnh.
Tấm thứ nhất là tiểu Cửu và cậu thanh niên tóc xanh ngồi trong chiếc xe việt dã màu đen.
Tấm ảnh được chụp vào lúc trời sầm tối, đèn đường không có mà nguồn sáng lại không đủ, tóc của chàng trai kia không phải xanh bình thường mà là xanh khói.
Kiểu tóc rẽ ngôi giữa, vị trí hai mái hơi rũ xuống mắt, tóc bên cạnh tai được cắt ngắn một cách
thoải mái, đuôi tóc hơi dài được uốn cong.
Làn da chàng trai thuộc kiểu trắng trẻo, nên khi để mái tóc xanh khói này trông được chế ngự một chút.
Thêm cả khí chất thuộc kiểu lãnh khốc trên người cậu ta.
Có cảm giác như chàng trai thanh xuân trong tiểu thuyết và phim ngôn tình.
Mà cô gái bên cạnh cột tóc hai bím, đeo khẩu trang, mắt vừa to vừa tròn, trông rất có sinh khí,
giống như lúc nào cũng tò mò về thế giới bên ngoài vậy.
Vừa nhìn vào liền biết là một cô gái chưa trải qua chuyện gì, được bảo vệ rất tốt và được cưng chiều từ nhò đến lớn.
Tông Chính Ngự mặt vô cảm lật mấy tấm ảnh.
Cơ bản đều là ảnh trên xe.
Tấm cuối cùng là ờ cổng ra vào của đường cao tốc Giang Thành.
Tiểu Cửu đứng bên cạnh xe, thiếu niên tóc xanh ngồi lên capo
xe một cách cool ngầu, hai người rõ là đang đợi người.
Tông Chính Ngự cau mày.
/826
|