“Uống nước lạnh cái gì, không nhìn xem hôm nay là ngày mấy.”
Thất gia nói như vậy, mặt Mộ An An lập tức đỏ lên, còn có chút nóng.
Hôm nay là ngày dì cả cô đến.
Thông thường Mộ An An hay đến
ngày vào cuôi tháng.
“Không phải còn mấy ngày nữa sao…”
Mộ An An vừa uống trà táo đỏ kỷ tử vừa lầm bầm.
Cơ thể Tông Chính Ngự dựa ra sau ghế dựa, hai chân bắt chéo, giọng nhàn nhạt: “Trước tháng trước, tháng trước nữa bị trễ, tháng này xem nếu còn không chuẩn thì để Bác sĩ cố sắp xếp đông y điều chỉnh lại đi.”
“Tháng trước nữa sao cháu đến sớm ạ?”
Mộ An An buộc miệng nói.
“Đến hai lần?”
Tông Chính Ngự chau mày.
Mộ An An đang muốn phản bác lại thì biểu cảm đột ngột khựng lại.
Lúc này cô mới phản ứng kịp.
Khoảng cách từ lúc phát sinh quan hệ với Thất gia, đã qua hai tháng rồi.
Lần trước vì để giấu chuyện đó cô mới lừa Thất gia mình đã đến
tháng.
Tháng trước trước cô không hề đến tháng.
Tháng trước đến cô mới thờ phào nhẹ nhõm.
Sau này hỏi Bác sĩ cố, hắn nói đó là tác dụng phụ của thuốc tránh thai, nếu tháng này còn có vấn đề thì phải uống thuốc để điều chỉnh lại.
Những thứ này tất nhiên Mộ An An không dám nói.
Cô cúi đầu đáp một chữ ‘Dạ”, sau
đó không nói gì nữa, tiếp tục ôm bình giữ nhiệt uống.
Tông Chính Ngự nhìn bé con ngồi ngay ngắn, ngoan ngoãn cầm binh táo đỏ kỷ tử uống.
Trong lòng anh có chút phức tạp.
Đây được tính là trưởng thành.
Cũng là do một tay anh chăm sóc đến trưởng thành.
Lần đầu đến tháng, bé con rõ ràng là rất sợ hãi rất khó xử, nhưng lại làm ra vẻ rất trấn định, mặc dù nó rành rành trước mặt.
Cô ngại đến mức không dám nói với bất kỳ ai, đến người làm cũng không dám hỏi, cuối cùng vẫn là anh phát hiện ra bảo người làm đi chuẩn bị, nhưng lại sợ bé con ngại ngùng.
Sau đó tận tâm đi tìm hiểu về cách dùng của băng vệ sinh, rồi dạy cho cô.
Cảnh tượng đó, không nói đến mặt bé con đỏ đến như con tôm luộc chín, mà đến cả người lãnh đạm như anh cũng cảm thấy ngại ngùng.
Anh xoay đầu nhìn cô gái ngoan
ngoãn ngôi bên cạnh mình.
Rõ ràng là bé con như thế, khi đó cặp mí còn chưa hoàn toàn mờ to ra, thời gian rất dài khi đó con mắt cô đều là sưng sưng.
Kết quả bây giờ thì duyên dáng yêu kiều như thế.
Tông Chính Ngự không kiềm được vươn tay ra nựng bé con.
Đúng là trưởng thành rồi.
Biến thành cô gái trưởng thành X !
roi.
Thất gia nói như vậy, mặt Mộ An An lập tức đỏ lên, còn có chút nóng.
Hôm nay là ngày dì cả cô đến.
Thông thường Mộ An An hay đến
ngày vào cuôi tháng.
“Không phải còn mấy ngày nữa sao…”
Mộ An An vừa uống trà táo đỏ kỷ tử vừa lầm bầm.
Cơ thể Tông Chính Ngự dựa ra sau ghế dựa, hai chân bắt chéo, giọng nhàn nhạt: “Trước tháng trước, tháng trước nữa bị trễ, tháng này xem nếu còn không chuẩn thì để Bác sĩ cố sắp xếp đông y điều chỉnh lại đi.”
“Tháng trước nữa sao cháu đến sớm ạ?”
Mộ An An buộc miệng nói.
“Đến hai lần?”
Tông Chính Ngự chau mày.
Mộ An An đang muốn phản bác lại thì biểu cảm đột ngột khựng lại.
Lúc này cô mới phản ứng kịp.
Khoảng cách từ lúc phát sinh quan hệ với Thất gia, đã qua hai tháng rồi.
Lần trước vì để giấu chuyện đó cô mới lừa Thất gia mình đã đến
tháng.
Tháng trước trước cô không hề đến tháng.
Tháng trước đến cô mới thờ phào nhẹ nhõm.
Sau này hỏi Bác sĩ cố, hắn nói đó là tác dụng phụ của thuốc tránh thai, nếu tháng này còn có vấn đề thì phải uống thuốc để điều chỉnh lại.
Những thứ này tất nhiên Mộ An An không dám nói.
Cô cúi đầu đáp một chữ ‘Dạ”, sau
đó không nói gì nữa, tiếp tục ôm bình giữ nhiệt uống.
Tông Chính Ngự nhìn bé con ngồi ngay ngắn, ngoan ngoãn cầm binh táo đỏ kỷ tử uống.
Trong lòng anh có chút phức tạp.
Đây được tính là trưởng thành.
Cũng là do một tay anh chăm sóc đến trưởng thành.
Lần đầu đến tháng, bé con rõ ràng là rất sợ hãi rất khó xử, nhưng lại làm ra vẻ rất trấn định, mặc dù nó rành rành trước mặt.
Cô ngại đến mức không dám nói với bất kỳ ai, đến người làm cũng không dám hỏi, cuối cùng vẫn là anh phát hiện ra bảo người làm đi chuẩn bị, nhưng lại sợ bé con ngại ngùng.
Sau đó tận tâm đi tìm hiểu về cách dùng của băng vệ sinh, rồi dạy cho cô.
Cảnh tượng đó, không nói đến mặt bé con đỏ đến như con tôm luộc chín, mà đến cả người lãnh đạm như anh cũng cảm thấy ngại ngùng.
Anh xoay đầu nhìn cô gái ngoan
ngoãn ngôi bên cạnh mình.
Rõ ràng là bé con như thế, khi đó cặp mí còn chưa hoàn toàn mờ to ra, thời gian rất dài khi đó con mắt cô đều là sưng sưng.
Kết quả bây giờ thì duyên dáng yêu kiều như thế.
Tông Chính Ngự không kiềm được vươn tay ra nựng bé con.
Đúng là trưởng thành rồi.
Biến thành cô gái trưởng thành X !
roi.
/826
|