Sự bùng nổ trên internet đã phát triển từ việc nhắm mục tiêu vào các cá nhân đến chuyển thành nhắm mục tiêu vào toàn bộ công ty.
Mộ An An sau khi đọc xong bình luận, liền ra một quyết định.
Cô ngẩng đầu hướng về phía La Sâm nói…
“Từ khúc cua phía trước, bắt đầu từ tập đoàn dược liệu Giang thị chạy một vòng.”
Mộ An An binh tĩnh nói.
Mặc La Sâm cảm thấy mệnh lệnh này của Mộ An An có chút bất ngờ, nhưng vẫn nghe theo.
Theo yêu cầu của Mộ An An, hắn cho xe chạy đến khúc cua phía trước, đến con đường chính thì chạy thẳng và đi đến tòa nhà của tập đoàn Giang thị.
Giang thị thân là một tập xí nghiệp dẫn đầu mấy năm nay, cho nên tòa nhà tổng bộ tất nhiên sẽ có khí thế hoành tráng rồi.
Chỉ là, lúc này trước cửa tòa nhà đang có rất nhiều người vây quanh.
Những người đỏ tay kéo băng rôn, miệng hô khẩu hiệu: “Yêu cầu Giang Trấn tổng từ chức, nếu không chúng tôi sẽ mãi mãi tẩy chay dược phẩm Giang thị.”
Băng rôn được bọn họ nâng lên cao, đám đông vây quanh ấy có ít nhất 20 người, vừa gào khẩu
hiệu lên thì đến hai ba con đường cũng nghe thấy.
Tiếng hô rất to lớn.
La Sâm dừng xe ờ một con đường khác, khoảng cách không quá gần nhưng cũng đủ để Mộ An An nhìn rõ tình hình ở tòa nhà.
Một hàng bảo vệ đứng trước cửa tòa nhà Giang thị, đối mặt với những người biểu tình kia.
Bảo vệ bọn họ cũng không dám làm gì đám người này, bởi vi một khi động tay là lại có một tin mới
khác.
La Sâm nói: “Mấy ngày trước, có người phanh phui ra chuyện tập đoàn Giang thị vì để tiết kiệm chi phí mà dùng nguyên vật liệu kém để điều chế thuốc, sau đó lại dùng giá cao để bán ra giành lãi cao.”
Mộ An An nhướng mày: “Chuyện này thật sao?”
“Không có, bên phía y dược Giang thị đưa ra sự sáng tỏ nói là có người muốn mượn gió bẻ máng cố ý đưa ra tin tức giả.”
La Sâm nói.
Mộ An An nghe xong liền thở nhẹ ra một hơi.
Cô xoay đầu nhìn lại về phía tòa nhà của tập đoàn Giang Thị.
Mặc dù cái tòa nhà của tập đoàn này bây giờ được gọi là ‘Giang thị’, nhưng trước kia nó vốn lá của ‘Mộ thị’.
Nơi này là bầu trời mà mẹ và ông ngoại Mộ An An từng ngày từng ngày làm ra.
Ý định ban đầu của mẹ và ông
ngoại khi thành lập công ty chính là muốn một sự đảm bảo, xác định những sản phẩm mà bản thân họ làm ra có thể dùng cách ưu đãi nhất dành cho người dân.
Mộ An An hiểu được lịch sử phát triền của Mộ thị, nên trong lòng cô dành cho mẹ và ông ngoại là sự kính trọng và sùng bái.
Bọn họ vừa tốt đẹp vừa không tầm thường.
Họ không vì tiền mà cũng không bao giờ thỏa hiệp vì tiền.
Thứ bọn họ muốn chính là biến
thế giới này trở nên đẹp hơn, muốn cứu chữa càng nhiều bệnh nhân.
Cho nên lúc mới đầu, tập đoàn Mộ thị căn bản không hề muốn kiếm tiền, thậm chí những nhà đầu tư vốn cũng lả bọn họ kiếm từng người một.
Mộ An An sau khi đọc xong bình luận, liền ra một quyết định.
Cô ngẩng đầu hướng về phía La Sâm nói…
“Từ khúc cua phía trước, bắt đầu từ tập đoàn dược liệu Giang thị chạy một vòng.”
Mộ An An binh tĩnh nói.
Mặc La Sâm cảm thấy mệnh lệnh này của Mộ An An có chút bất ngờ, nhưng vẫn nghe theo.
Theo yêu cầu của Mộ An An, hắn cho xe chạy đến khúc cua phía trước, đến con đường chính thì chạy thẳng và đi đến tòa nhà của tập đoàn Giang thị.
Giang thị thân là một tập xí nghiệp dẫn đầu mấy năm nay, cho nên tòa nhà tổng bộ tất nhiên sẽ có khí thế hoành tráng rồi.
Chỉ là, lúc này trước cửa tòa nhà đang có rất nhiều người vây quanh.
Những người đỏ tay kéo băng rôn, miệng hô khẩu hiệu: “Yêu cầu Giang Trấn tổng từ chức, nếu không chúng tôi sẽ mãi mãi tẩy chay dược phẩm Giang thị.”
Băng rôn được bọn họ nâng lên cao, đám đông vây quanh ấy có ít nhất 20 người, vừa gào khẩu
hiệu lên thì đến hai ba con đường cũng nghe thấy.
Tiếng hô rất to lớn.
La Sâm dừng xe ờ một con đường khác, khoảng cách không quá gần nhưng cũng đủ để Mộ An An nhìn rõ tình hình ở tòa nhà.
Một hàng bảo vệ đứng trước cửa tòa nhà Giang thị, đối mặt với những người biểu tình kia.
Bảo vệ bọn họ cũng không dám làm gì đám người này, bởi vi một khi động tay là lại có một tin mới
khác.
La Sâm nói: “Mấy ngày trước, có người phanh phui ra chuyện tập đoàn Giang thị vì để tiết kiệm chi phí mà dùng nguyên vật liệu kém để điều chế thuốc, sau đó lại dùng giá cao để bán ra giành lãi cao.”
Mộ An An nhướng mày: “Chuyện này thật sao?”
“Không có, bên phía y dược Giang thị đưa ra sự sáng tỏ nói là có người muốn mượn gió bẻ máng cố ý đưa ra tin tức giả.”
La Sâm nói.
Mộ An An nghe xong liền thở nhẹ ra một hơi.
Cô xoay đầu nhìn lại về phía tòa nhà của tập đoàn Giang Thị.
Mặc dù cái tòa nhà của tập đoàn này bây giờ được gọi là ‘Giang thị’, nhưng trước kia nó vốn lá của ‘Mộ thị’.
Nơi này là bầu trời mà mẹ và ông ngoại Mộ An An từng ngày từng ngày làm ra.
Ý định ban đầu của mẹ và ông
ngoại khi thành lập công ty chính là muốn một sự đảm bảo, xác định những sản phẩm mà bản thân họ làm ra có thể dùng cách ưu đãi nhất dành cho người dân.
Mộ An An hiểu được lịch sử phát triền của Mộ thị, nên trong lòng cô dành cho mẹ và ông ngoại là sự kính trọng và sùng bái.
Bọn họ vừa tốt đẹp vừa không tầm thường.
Họ không vì tiền mà cũng không bao giờ thỏa hiệp vì tiền.
Thứ bọn họ muốn chính là biến
thế giới này trở nên đẹp hơn, muốn cứu chữa càng nhiều bệnh nhân.
Cho nên lúc mới đầu, tập đoàn Mộ thị căn bản không hề muốn kiếm tiền, thậm chí những nhà đầu tư vốn cũng lả bọn họ kiếm từng người một.
/826
|