“Tông Thất còn tặng hoa cho con, còn đưa đồ ăn đêm đến, rất lãng mạn mà, chúng con đang hẹn hò mà.”
“Chúng con còn hẹn nhau, sẽ cùng nhìn cái con Mộ An An kia bị làm nhục, xem cô ta làm trò cười, trả thù cô ta, sao lại biến thành như thế này?”
“Tại sao chứ?”
Quách Nguyệt Hoa lạnh mặt, trong lúc Giang cầm không ngừng lắc bà ta, bà thẳng tay giáng một cái tát vào mặt Giang Cầm.
Cái tát này đã tiêu hao hết sức lực của Quách Nguyệt Hoa, đồng thời cũng biến Giang cầm an phận trở lại.
Quách Nguyệt Hoa chỉnh lại dung nhan của mình, bà phải luôn là hình tượng phu nhân quyền quý.
Dù sao cũng là ở Giang gia, bà cũng phải khiến người làm trên dưới của Giang gia, đều biết được nữ chủ nhân của căn nhà này có bao nhiêu cao quý khiến người khác kính sợ.
Quách Nguyệt lên tiếng: “Đưa tiểu thư lên tắm rửa.”
Người làm vội vã chạy tới đưa Giang cầm đi.
Quách Nguyệt Hoa xoay đầu, nhìn Giang Trấn đang ngồi sững sờ, nói: “Ông liên hệ với truyền thông, bảo họ tất cả những thông tin tiêu cực về tiểu cầm đều không được đưa tin.”
Giang Trấn vừa gật đầu, điện thoại liền vang lên.
Là trợ lý gọi đến.
Giang Trấn vừa bắt máy xong, cả khuôn mặt đều trở nên đại biến.
“Bên phía truyền thông đưa thông tin đến, nói những tin tức liên quan đến Giang Cầm, đều không có cách trấn áp xuống.”
Quách Nguyệt Hoa vừa nghe, mặt liền đông cứng: “Ông có ý gì?”
“Đối phương nói, tất cả tin tức hôm nay đều do Thất gia sát hạch, trừ phi chuyện liên quan đến Thất gia và Mộ An An, tầt cả chuyện còn lại đều báo cáo theo sự thật.”
Mặt Giang Trấn có chút tái mét.
“Đặc biệt là chuyện liên quan đến tiểu Cầm, tuyệt đối không được che giấu.”
Lời này vừa dứt, mặt Quách Nguyệt Hoa liền trở nên khó coi.
Giang Trấn cũng gấp gần chết: “Tiểu cầm sao lại có thể ở Giang Đô Hội, có phải trận hoả hoạn ấy có liên quan đến tiểu cầm không? Còn nữa, có phải tiểu cầm chọc
trúng tiểu thư An An, nên mới bị Thất gia xử?”
“Con nhóc này, tôi nói rồi, không được manh động với tiểu thư An An mà, sao con bé cứ…”
“Con bé như nào?”
Quách Nguyệt Hoa khó chịu ngắt lời Giang Trấn: “Con gái tôi là đại tiểu thư Giang gia, nhằm vào một con nhóc không biết từ đâu đến thì sao nào? Tiểu thư An An? Không có cái vị gia kia của Ngự Viên Loan thì cô ta là cái thá gì?”
“Sớm muộn gì cũng có một ngày, vị gia kia sẽ chán ghét cô ta, cô ta sẽ không còn gì cả! Mà con gái tôi, cao cao tại thượng, tiểu thư lá ngọc cành vàng!”
Quách Nguyệt Hoa trầm giọng nói những thứ này, Giang Trấn một câu cũng không dám phản bác lại.
Ngày thường cho dù Quách Nguyệt Hoa có ở bên ngoài hay bên trong đều cho mặt mũi Giang Trấn, đều nương tựa bên cạnh Giang Trấn.
Nhưng ở phương diện giao thiệp giữa hai vợ chồng, Quách Nguyệt Hoa cứng hơn Giang Trấn.
Mà Quách Nguyệt Hoa cũng nhận ra thái độ mình có chút ương bướng, bà chỉnh lại tóc, nói: “Tôi đã từng làm hại một đứa con trai của mình, tôi tuyệt đối sẽ không để con gái tôi có chuyện. Những tin tức kia cũng tuyệt đối không được bại lộ.”
Mặt Giang Trấn cũng lộ ra vẻ khó xử.
Tại đây có hình ảnh
“Chúng con còn hẹn nhau, sẽ cùng nhìn cái con Mộ An An kia bị làm nhục, xem cô ta làm trò cười, trả thù cô ta, sao lại biến thành như thế này?”
“Tại sao chứ?”
Quách Nguyệt Hoa lạnh mặt, trong lúc Giang cầm không ngừng lắc bà ta, bà thẳng tay giáng một cái tát vào mặt Giang Cầm.
Cái tát này đã tiêu hao hết sức lực của Quách Nguyệt Hoa, đồng thời cũng biến Giang cầm an phận trở lại.
Quách Nguyệt Hoa chỉnh lại dung nhan của mình, bà phải luôn là hình tượng phu nhân quyền quý.
Dù sao cũng là ở Giang gia, bà cũng phải khiến người làm trên dưới của Giang gia, đều biết được nữ chủ nhân của căn nhà này có bao nhiêu cao quý khiến người khác kính sợ.
Quách Nguyệt lên tiếng: “Đưa tiểu thư lên tắm rửa.”
Người làm vội vã chạy tới đưa Giang cầm đi.
Quách Nguyệt Hoa xoay đầu, nhìn Giang Trấn đang ngồi sững sờ, nói: “Ông liên hệ với truyền thông, bảo họ tất cả những thông tin tiêu cực về tiểu cầm đều không được đưa tin.”
Giang Trấn vừa gật đầu, điện thoại liền vang lên.
Là trợ lý gọi đến.
Giang Trấn vừa bắt máy xong, cả khuôn mặt đều trở nên đại biến.
“Bên phía truyền thông đưa thông tin đến, nói những tin tức liên quan đến Giang Cầm, đều không có cách trấn áp xuống.”
Quách Nguyệt Hoa vừa nghe, mặt liền đông cứng: “Ông có ý gì?”
“Đối phương nói, tất cả tin tức hôm nay đều do Thất gia sát hạch, trừ phi chuyện liên quan đến Thất gia và Mộ An An, tầt cả chuyện còn lại đều báo cáo theo sự thật.”
Mặt Giang Trấn có chút tái mét.
“Đặc biệt là chuyện liên quan đến tiểu Cầm, tuyệt đối không được che giấu.”
Lời này vừa dứt, mặt Quách Nguyệt Hoa liền trở nên khó coi.
Giang Trấn cũng gấp gần chết: “Tiểu cầm sao lại có thể ở Giang Đô Hội, có phải trận hoả hoạn ấy có liên quan đến tiểu cầm không? Còn nữa, có phải tiểu cầm chọc
trúng tiểu thư An An, nên mới bị Thất gia xử?”
“Con nhóc này, tôi nói rồi, không được manh động với tiểu thư An An mà, sao con bé cứ…”
“Con bé như nào?”
Quách Nguyệt Hoa khó chịu ngắt lời Giang Trấn: “Con gái tôi là đại tiểu thư Giang gia, nhằm vào một con nhóc không biết từ đâu đến thì sao nào? Tiểu thư An An? Không có cái vị gia kia của Ngự Viên Loan thì cô ta là cái thá gì?”
“Sớm muộn gì cũng có một ngày, vị gia kia sẽ chán ghét cô ta, cô ta sẽ không còn gì cả! Mà con gái tôi, cao cao tại thượng, tiểu thư lá ngọc cành vàng!”
Quách Nguyệt Hoa trầm giọng nói những thứ này, Giang Trấn một câu cũng không dám phản bác lại.
Ngày thường cho dù Quách Nguyệt Hoa có ở bên ngoài hay bên trong đều cho mặt mũi Giang Trấn, đều nương tựa bên cạnh Giang Trấn.
Nhưng ở phương diện giao thiệp giữa hai vợ chồng, Quách Nguyệt Hoa cứng hơn Giang Trấn.
Mà Quách Nguyệt Hoa cũng nhận ra thái độ mình có chút ương bướng, bà chỉnh lại tóc, nói: “Tôi đã từng làm hại một đứa con trai của mình, tôi tuyệt đối sẽ không để con gái tôi có chuyện. Những tin tức kia cũng tuyệt đối không được bại lộ.”
Mặt Giang Trấn cũng lộ ra vẻ khó xử.
Tại đây có hình ảnh
/826
|