Tôi nhất định sẽ điều tra chuyện này đến cùng.
Hồi đó tôi không tìm ra được manh mối nào trong nhà họ Mộc nhưng không có nghĩa là sau này không tìm được.
Mặc dù đã qua nhiều năm như vậy, tôi cũng có thể nói rõ cho các người biết một điều, các người đều nằm trong phạm vi điều tra của tôi” Suy nghĩ một hồi, cô lại liếc nhìn Mộc Sĩ: "Chú à, chú nên đến gặp Cố Nam vì chuyện của công ty.
Nếu không có sự cho phép của Cố Nam, Cố Văn không có quyền gia/o hợp đồng cho chú”
Mộc Sĩ trở nên lo lắng khi nghe những gì Mộc Mai nói: "Mộc.
Mai, mọi chuyện không như mày tưởng tượng đâu.
Bây giờ Tập đoàn nhà họ Mộc thực, sự rất cần được giúp đỡ, mày cũng là người nhà họ Mộc nên mày hãy vì chú của mày đã †ìm một người tốt cho mày mà giúp chú một chút đi.”
Khi Mộc Mai nghe Mộc Sĩ còn dám nói về cuộc hôn nhân của mình, cô lập †ức tức giận: "Khi chú nói điều này, có lẽ chú cũng nên tự hởi lương tâm của mình trước.
Chú biết chính xác những gì đã xảy ra với cuộc hôn nhân của con.
Mấy năm này đã xảy ra chuyện gì trong lòng con cũng có tính toán rõ ràng”
Mộc Sĩ cứ nói đây là vấn đề của Tập đoàn nhà họ Mộc nhưng ông ta chưa bao giờ hiểu vấn đề là gì.
Đã đến lúc này rồi, Mộc Sĩ vân không chịu nói ra sự thật.
Mộc Mai nhìn Mộc Đoàn: "Ông ơi, mọi chuyện đã đến mức này, ông không định nói ra sự thật sao? Nếu ông lãng phí thời gian như thế này, vợ chồng cháu sẽ đi về đấy”
Cuối cùng, Mộc Đoàn thở dài nhìn Mộc Mai đang đứng
trước mặt của mình, bất lực lắc đầu: "Mộc Sĩ, con nên nói cho ba biết mọi chuyện, mặt già của ba bị con làm mất hết rồi.
Ba làm việc vất vả để sáng lập ra Tập đoàn họ Mộc, nhưng ba không ngờ tất cả mọi thứ sẽ bị hủy hoại ở thế hệ của con.
Con có từng suy nghĩ đến cảm giác của ba chưa, con có biết chúng ta đã trải qua những năm qua như thế nào không?
Hôm nay con làm ra chuyện như vậy, ba không muốn quản con nữa rồi”
"Con xin lỗi, đó là lỗi của con.
Sau khi vào công ty, con đã đánh bạc rất nhiều, mất hết cả vốn.
Nếu không có số tiền lớn lấp vào kẽ hở này, công ty sẽ đối mặt với phá sản...”.
Truyện Quân Sự
Mộc Sĩ cũng vô cùng áo não.
Ông ta không biết bị mất nhiều tiền như vậy từ lúc nào mà đến mức suýt mất cả công †y như vậy.
“Chú, không ngờ chú lại có sở thích này” Mộc Mai có thể thấy rõ, chú cô không cần hợp đồng mà là một khoản tiền rất lớn.
Sau đó Mộc Mai liếc nhìn Cố Văn với vẻ mặt bất lực: “Quên đi, anh cho em vay một khoản tiền để ông ấy lấp lỗ hổng này.
Công ty này còn có tâm huyết của ba em, em không thể.
nhìn nó phá hỏng được.
“
Nếu không vì cha mẹ cô, Mộc Mai sẽ không quan tâm đến sự sống chết của gia tộc này.
Cố Văn quay đầu lại liếc mắt nhìn Ngôn Bảo ở sau lưng nói: "Cậu mang chỉ phiếu của tôi lại đây" Ệ Ngôn Bảo ngoan ngoãn lấy đồ trên xe ra, đặt vào tay Cố Văn: "Tổng giám đốc.
Văn, đồ ở đây rồi”
Cố Văn ký chỉ phiếu một tỷ năm mươi triệu và đưa cho Mộc:
Sĩ: lên này là do Mộc Mai cho ông vay, đến lúc đó trả lại cho Mộc Mai là được.
Tôi sẽ cho ông thời gian ba năm, nếu ông không trả trong vòng ba năm, chúng ta sẽ ra tòa”
Cố Văn là một doanh nhân, vì vậy anh sẽ không bao giờ để mình bị thua lỗ.
Thấy Cố Văn đã chịu cho một lối đi, Mộc Sĩ nhất thời vô cùng cảm kích, bèn nói: "Tôi biết, chuyện này tôi sẽ xử lý, tôi nhất định sẽ không để cho cậu bị thua thiệt đâu”
Mộc Sĩ chưa bao giờ nghĩ rằng mình còn có ngày hôm nay, nếu biết trước chuyện này, ông sẽ không bao giờ làm ra chuyện như vậy..
/370
|