Chương 154
“Ý tưởng không tồi.” Cố Văn khích lệ cô một tiếng rồi nói tiếp: “Nhưng em đã xem nhẹ một chuyện. Cố Nam sẽ không cho chúng ta quá nhiều thời gian. Thế nên kiểu chiến lược đánh luân phiên này không những làm chậm trễ thời gian mà còn tạo cho anh ta thêm càng nhiều cơ hội để bới lông tìm vết.”
Cố Nam còn đang buồn rầu vì chưa có cơ hội để tống cổ anh. Một khi thời hạn thực hiện của hợp đồng bị kéo dài thì anh ta chắc chắn sẽ như con chó điên sống chết cắn chặt lấy không chịu buông.
Mộc Mai buông đũa xuống: “Em cũng đã suy xét đến vấn đề này. Em cảm thấy cơ hội và mạo hiểm đi liền với nhau. Nếu lần này chúng ta đàm phán thành công thì xem như đã cho Cố Nam một cái tát đau điếng vào mặt. Sau này anh sẽ ngày càng có địa vị ở nhà họ Cố.”
Cố Văn biết rằng cô đang suy nghĩ cho mình, anh cất tài liệu vào rồi nói: “Một lát nữa em theo anh về văn phòng.
Anh cho em xem một bản kế hoạch khác.”
Buổi trưa sẽ có thời gian nghỉ trưa dài hai tiếng đồng hồ, hầu như chẳng có ai đến văn phòng để quấy rầy cả.
Sau khi quay về, Cố Văn đưa cho cô một phần tài liệu. Mộc Mai vừa nhìn thấy tên công ty ở bên trên thì ngay lập tức kinh ngạc đến đứng hình.
“Kiêu Vĩ Thành? Đó là… Công ty đá quý nổi tiếng trên toàn thế giới của Tây Âu ư?”
Cố Văn lắc đầu: “Bọn họ không phải chỉ kinh doanh đá quý mà còn hoạt .. động trong rất nhiều lĩnh vực khác nữa.
Nhưng ông chủ đứng ở đẳng sau rất bí ấn, không người nào biết được đó là ai.”
Mộc Mai không nhịn được líu lưỡi.
Bọn họ có cơ hội hợp tác với công ty !
†ầm cỡ như thế ư?
“Nhưng công ty có quy mô lớnnhư thế, hai người chúng ta mà đi đàm phán thì có thành công không?” Mộc Mai hỏi một cách đầy lo lắng. “Không, lần này không phải hai người chúng ta cùng đi đàm phán mà chỉ có một mình em đi thôi.”
Cố Văn tựa vào xe lăn, nhìn vào cô với ánh mắt kiên định.
Mộc Mai có hơi sững sờ, hỏi: “Một mình em thôi sao?”
Cô chưa từng trải qua trường hợp như vậy bao giờ, thậm chí cũng không biết phải chú ý điều gì khi đàm phán, để cô đi một mình chắc chắn làm hỏng việc mất, đến lúc đó sẽ gây rắc rối cho Cố Văn. : “Chuyện này không được đâu? Em…
làm sao em có thể làm được chứ?”
Chuyện đi đàm phán như thế này không phải là điểm mạnh của cô, trong đầu cô vốn không có một chút căn bản nào để làm việc này. Kiêu Vĩ Thành, cái tên nghe có vẻ không phải là một người dễ . tính, nếu như làm mất lòng ông chủ bí ẩn này thì sợ rằng bản thân cô sẽ không còn đường để quay trở về mất.
“Yên tâm đi.” Nhìn Mộc Mai căng thẳng như vậy, Cố Văn khẽ mỉm cười nắm lấy tay cô.
“Anh đã sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa rồi, sẽ không có nguy cơ gì đâu, hơn nữa em phải tin tưởng vào bản thân mình chứ. Hiện tại, anh không thể tin tưởng ai cả, cho nên chỉ có thể nhờ em đi thôi. Anh tin em có đủ năng lực để làm được việc này.”
Ánh mắt của Cố Văn vô cùng kiên quyết, lần này nếu như cô có thể đàm phán thành công, thì mọi người trong nhà họ Cố sẽ phải nhìn cô bằng con mắt khác.
/370
|