Chương 153
Ninh Thanh Trúc có chút xấu hổ, nhưng cũng không nói gì thêm, miễn cưỡng cười một tiếng, xoay người rời đi.
Nhìn thấy bóng dáng đã đi xa, Đường Vân Anh liếc Elsa một cái: ‘Em nói muốn giảm cân lúc nào hả? Không ăn cơm trưa, chị không thấy đói à? Nhỡ Cố Văn biết chúng ta đối xử với em họ anh ấy như vậy, tìm chúng ta tính sổ thì sao?”
Elsa không chút hứng thú, giơ tay lên khoác vai Đường Vân Anh: ‘Lá gan của cô cũng nhỏ thật, cô không nhìn ra là Mộc Mai không thích Ninh Thanh Trúc một chút nào sao?”
“Cô ấy không thích thì liên quan gì chúng ta” Em chỉ sợ Cố Văn trách tội thôi thì hai ta sẽ bị tống cổ đi đó.”
Mặc dù gia đình nhà họ Cố đang đấu tranh ác liệt, nhưng cũng không thể để người ngoài tuy tiện bắt nạt người thân mình như vậy?
“Dù sao đi nữa thì tôi không thích cô ta, người phụ nữ này bề ngoài thì giả bộ ngây thơ nhu nhược, nhưng bên trong lại giống như một con thú hoang dã!
Không thể chịu được.”
Elsa không thích nói vòng vo, bụng dạ thẳng thắn.
Đến nhà hàng, Mộc Mai và Cố Văn ngồi vào chỗ xong thì Mộc Mai lấy bản kế hoạch mà mình đã tự chuẩn bị ra cho Cố Văn xem.
Cố Văn nhíu mày hỏi: “Đây là cái gì?” Anh không thích nói chuyện công việc trong lúc dùng bữa. Nhất là khi họ đang hưởng thụ thế giới riêng của hai người.
“Anh cứ xem qua thử đi. Đây là những phân tích và nhận định của em về dự án này. Ban nãy ở trong văn phòng em đã muốn đưa cho anh rồi nhưng lại bị người ta quấy rầy nên quên mất.”
Mộc Mai liếc mắt, nhân lúc Cố Văn nhận lấy tài liệu, cô nhanh chóng gắp hết cả một dĩa cá hồi lớn rồi cho toàn bộ vào chén của mình.
Cố Văn lướt mắt sơ qua phần tài liệu rồi lại ngẩng đầu lên. Anh nhìn thấy toàn bộ món cá hồi ở trước mặt mình đều đã bốc hơi hết sạch. Người phụ nữ ngồi đối diện lại đang ra sức nhét hết tất cả vào miệng.
Cố Văn mỉm cười, khoé miệng giương lên một đường cong đẹp mắt: “Phục vụ, cho tôi thêm ba phần cá hồi nữa.”
Mộc Mai mém chút nữa mắc nghẹn, cô ho khan một tiếng: “Ông xã, vẫn là anh tốt nhất.” Không giới hạn số lượng thì cô không cần phải gấp gáp cướp lấy đồ ăn rồi. Hương vị của món cá này thật tươi ngon, ăn một lần rồi như thể bị nghiện vậy.
Trước đây Mộc Mai không thích ăn món Nhật. Sau này trong một lần tình cờ được ăn thì cô đã phải lòng hương vị của cá hồi. Lần nào cô cũng ăn rất nhiều.
Khẩu vị của con người rồi sẽ thay đổi, cũng giống như khiếu thẩm mỹ của họ vậy.
Trước đây Mộc Mai thích mẫu đàn ông cao to và rạng rỡ như ánh nắng mặt trời. Mà bây giờ cô lại phát hiện ra rằng kiểu đàn ông trưởng thành, thận trọng và coi trọng sự nghiệp mới phù hợp với bản thân mình.
Một tiếng gọi ông xã làm khuôn mặt, Cố Văn đỏ ửng. Anh rất ít khi nghe được người phụ nữ này gọi mình bằng xưng hô thân mật đến vậy, nhất là khi họ đang ở bên ngoài.
“Bản kế hoạch này thế nào?” Mộc Mai ngẩng đầu hỏi.
/370
|