Cầu Ma

Chương 818: Gã đàn ông

/1485


Tùy theo cuộn tranh biến mất, trời đất hóa thành hư vô, từng bia đá cao ngất xuất hiện trước mặt Tô Minh. Độ cao của những bia đá khác nhau, có cao chừng mười vạn mét, có chỉ cỡ ba ngàn mét, liếc mắt một cái đếm hoài không hết, vượt qua mười vạn.

Trong đó một nửa màu sắc tối tăm, bên trên có khe hở, tỏa ra hơi thở tang thương, có vết máu loang lổ nơi khe hở máu đã khô.

Mỗi một bia đá khắc cái tên, hơn mười vạn bia đá đại biểu chỗ này có hơn mười vạn cái tên.

" Thần nguyên của lão phu chúng sinh có duyên đều lấy được. Tuy nhiên, mạnh ăn thịt yếu là pháp tắc bất diệt, bia đá mười vạn mét, mỗi đến một người sẽ có một chết đi, đây là kết quả thứ nhất muốn lấy thần nguyên của lão phu. "

" Bia cao hơn mười vạn mét vì thần nguyên của lão phu chọn mặt sau có thể tạm thời rời đi, cho kỳ hạn ngàn năm. Trong ngàn năm lại tới đây, khiến bia vượt hơn hai mươi trượng có thể lại lấy kỳ hạn ngàn năm, cứ thế suy ra. Mỗi một ngàn năm nếu không đến sẽ tự diệt, đây là kết quả thứ hai lấy thần nguyên của lão phu. "

Một lần có thể khiến bia đá cao ba vạn mét thì trực tiếp có được thần nguyên của lão phu, bia đá còn lại đều vỡ vụn thành cát bụi tan biến, đây là kết quả thứ ba. "

Giọng của Tuế Trần Tử vang vọng trong đầu Tô Minh, và hắn thấy trước mặt mình một bia đá cao hơn tám vạn mét chỗ khe hở khuếch tán rất lớn, không ngừng trào ra máu. Tô Minh thậm chí nghe được tiếng hét thê lương, không cam lòng truyền đến.

"Không, ta không cam tâm, ta đã bị khốn tại đây hai vạn ba ngàn năm, lại cho ta một ít thời gian, ta có thể khiến bia đá đạt đến mười vạn mét, ta không cam tâm!!! "

Tiếng hét ngừng bặt, tấm bia đá trước mặt Tô Minh bị máu tươi tẩy rửa. Theo thanh âm biến mất, trên tấm bia đá đã từng tồn tại cái tên cũng biến mất, không thể xóa đi.

Cùng lúc đó, tấm bia đá có ánh sáng dịu dàng chớp lóe lượn lờ từ từ thu nhỏ, mãi đến hóa thành hai ngàn mét thì ánh sáng tán đi, tầng ngoài bi đá một mảnh bóng loáng như gương. Tô Minh nhìn thấy nó phản chiếu thân hình hắn.

" Để lại tên của ngươi, truyền thừa, bắt đầu!" Thanh âm già nua trong tinh thần Tô Minh lại vang vọng, hắn im lặng nhìn mười vạn bia đá xung quanh. Hắn không có đường lui.

Cái gọi là ba kết quả không phải trước khi truyền thừa cho ngươi lựa chọn có nhận hay không, mà trước khi mới bước vào dị địa, chọn cái thứ nhất rồi thì phải bước trên con đường truyền thừa.

'Hoặc là chết trong truyền thừa, dù không chết thì vĩnh viễn bị trói tại đây, trừ khi khiến bia đá đạt đến mười vạn mét mới có cơ hội ngàn năm ra ngoài. Nếu không thì hoặc là chết trong năm tháng, hoặc là người khác đến bị thay thế tư cách, do đó tự thân diệt vong. Nhìn cách bị thay thế không giống như có quy luật gì, dù sao nơi này có rất nhiều người không đạt đến tám vạn mét. Vậy xem ra lựa chọn tư cách bị thay thế, là tùy ý hay không có quy luật.' Tô Minh im lặng.

Hắn rất kinh sợ kiểu sắp xếp này của Tuế Trần Tử, hắn biết càng là không có quy luật thì càng đáng sự, căn bản không cho người cơ hội lựa chọn mà là bị chọn lấy. Có lẽ chỉ vài người bình thường đến đây, đối với mười vạn người không tính là gì, loại lựa chọn này trong mười vạn chết một người, khả năng trúng phải mình rất nhỏ.

Nhưng nơi này là mở ra, bất cứ ai đều vào được, thậm chí trong năm tháng vĩnh cửu chắc chắn có rất nhiều thời kỳ, sẽ có nhiều tu sĩ đến. Nếu có một vạn người đến thì không phải mười vạn chọn một mà là mười chọn một!

Nếu có năm vạn người đến thì sẽ biến thành hai chọn một, nếu cùng là mười vạn người đến thì đây chính là đợt đào thải lạnh lùng vô tình, toàn bộ mười vạn nguời trước bị thay thế tư cách.

Dù cho ngươi là vừa mới đạt được tư cách, không bao nhiêu lâu để cho mình thu hoạch thần nguyên thì cái chết đã đến, đây là không công bình, nhưng chuyện trên đời vốn không có công bằng.

May mắn là mấu chốt sống tiếp tại đây.

Tô Minh hít sâu, hắn hiểu những điều này, biết mình không có đường lui, nhìn chằm chằm bia đá trước mặt, tay phải giơ lên vung bia đá. Như có cuồng phong quét qua, rơi vào bia đá thì tan biến, trên bia hiện ra cái tên.

Mặc Tô.

Khi tên xuất hiện thì tấm bia đá phát ra tiếng nổ, bề mặt bóng loáng liền hõm vào, dần có một bức hình vẽ. Lát sau khi hình vẽ hoàn toàn lộ ra, Tô Minh thấy trong cõi trời đất gió tuyết giao hòa, một thôn trang, hắn đứng trước mặt những người bình thường.

Đây là lựa chọn ban đầu của hắn, bây giờ lộ ra trên tấm bia đá.

Tô Minh nhìn bia đá, hồi lâu sau thu lại tầm mắt nhìn hướng càng xa. Hắn thấy trong rất nhiều bia đá có một ngàn cái bia đạt đến mười vạn mét, đại biểu có một ngàn người không biết bị vây khốn không biết bao nhiêu năm may mắn còn sống, công bước vào phạm vi mười vạn, có được kỳ hạn ngàn năm. Bia đá đến hai mươi vạn mét thì có năm trăm cái sừng sững đứng ở vị trí khác nhau, cái tên tỏa ra ánh sáng nhạt.

Có ba trăm bia đá đạt đến ba mươi vạn mét, có hai trăm bia đá được bốn vạn mét. Còn bia đá năm mươi vạn mét thì Tô Minh thấy chưa đến một trăm cái.

Bia đá sáu mươi vạn mét có hai mươi cái.

Bia đá bảy mươi vạn mét có mười cái.

Bia đá tám mươi vạn mét Tô Minh chỉ thấy có một, nó đứng ở phía xa nhưng cao nhất chỗ này, rất bắt mắt. Tô Minh nhìn bia đá, hắn lờ mờ thấy cái tên bên trên.

" Vân Sơn Tử! "

" Trở thành tuyển chọn thần nguyên của lão phu thì tuổi thọ không còn bị hạn chế, có thể bất diệt trong quy tắc của lão phu. Nhưng nếu không thể khiến tiếp tục bia đá tiếp tục trưởng thành thì trừ vĩnh viễn bị giam cầm ra, nếu có ai đến dự tuyển thì cũng sẽ bị lấy đi tư cách. "

Trong tinh thần của Tô Minh vang giọng già nua.

" Đào thải tàn khốc." Tô Minh thì thào.

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status