Tô Mông thật sự không thể ngừng nghĩ về Tô Mặc Huy.
Cô cứ mơ thấy thầy ấy, mỗi lần tỉnh giấc, cô lại càng cảm thấy khát khao, càng muốn chiếm lấy người kia.
Cô biết mình không nên có suy nghĩ đó, nhưng cô cứ như bị ...
Tô Mông thật sự không thể ngừng nghĩ về Tô Mặc Huy.
Cô cứ mơ thấy thầy ấy, mỗi lần tỉnh giấc, cô lại càng cảm thấy khát khao, càng muốn chiếm lấy người kia.
Cô biết mình không nên có suy nghĩ đó, nhưng cô cứ như bị trúng tà, vẫn cứ xao động, vẫn muốn cướp lấy anh ta, dù anh đã có gia đình.
• Đoạn ngắn một:
Tô Mông không chịu thỏa hiệp, Tô Mặc Huy ngậm lấy ngón trỏ và ngón giữa trắng nõn của cô vào trong miệng khuấy động, ngón tay cô bị khoang miệng ướŧ áŧ bao vây, đầu lưỡi thô ráp không ngừng liếʍ ɭáρ, cọ xát qua da tay mềm mại, còn có nước miếng ướt nóng, thật thoải mái, Tô Mông không nhịn được với càng nhiều ngón tay vào trong miệng anh.
Tô Mặc Huy đã sớm nhìn thấu sự tham lam nhỏ bé của cô, anh cầm tay nhỏ của cô rời khỏi miệng, dưới thân bỗng nhanh chóng cọ xát, Tô Mông bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn tiếng kêu rên, "A... Thầy... Không... Không cần... A a a..."
Tô Mặc Huy nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của cô, càng thêm kích động, phun ngón tay cô ra, liếʍ ɭáρ khuôn mặt nhỏ, thả cô xuống dưới, đỡ qυყ đầυ tìm kiếm hoa huy*t ướŧ áŧ, từng chút một xâm nhập.
Cửa huyệt khít chặt muốn đẩy dị vật ra.
Tô Mặc Huy bị kẹp có chút đau, không thể không cọ cọ bên ngoài cửa động trước, anh khẽ cắn đầu v* cô, khiêu khích điểm mẫn cảm, khiến cô chảy ra càng nhiều nước hơn.
• Đoạn ngắn hai:
Tô Mặc Huy thấy cô chậm lại, anh rút dương v*t ra, giây tiếp theo máu đỏ tươi và d*m thủy liền chảy ra, còn hòa lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng ngà vừa bắn, nhìn thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế, rốt cuộc Tô Mặc Huy cũng không nhịn được, khuấy đảo lung tung ở trong nơi ướt nóng khít khao.
Tô Mông treo chân mình trên eo thon rắn chắc hữu lực của anh, thân thể cô mềm nhũn không có sức chống đỡ, tay cô cũng vòng qua trên cổ anh, chút đau đớn ban đầu giờ đã biến thành cảm giác ngứa ngáy, thứ cực lớn nóng cháy của anh đang cọ xát ở trong cơ thể cô, giúp cô giảm bớt cảm giác tê ngứa, mang đến vui sướng tột cùng, chồng của người ta lại đang ra vào trong thân thể của cô, là loại kɧoáı ©ảʍ thỏa mãn từ thể xác đến tinh thần, hơn nữa bị va chạm lay động khiến cô chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ vỡ vụn, "Ư... A a... Thầy... Quá lớn... Chịu không nổi... Thật thoải mái..."
Cô biết đàn ông đều thích được khen ngợi như vậy, vì sự hòa hợp cơ thể của họ, cô cũng không ngại thỉnh thoảng nói vài lời cợt nhả, huống hồ của anh ấy thật sự rất lớn... Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thật thoải mái mà... So với khi cô tự an ủi còn thoải mái gấp trăm ngàn lần...
Truyện có chứa nội dung 18+, vui lòng không đọc nếu bạn chưa đủ 18 tuổi.