Cô bị hắn chặt chẽ bao quanh, dùng sức trên thân thể cô.
Tiết tấu của hắn có chút chậm lại, tay cô nắm chặt bả vai hắn, "Không nên...Không nên như vậy, mau... tôi... tôi muốn...tôi không chịu nổi..."
"Ai kêu em chặt như vậy..." Hắn không khống chế được mình, thật muốn điên cuồng đoạt lấy cô.
"A... A..." Mỗi khi hắn lắc lư một cái, cô liền mê sảng lên tiếng.
Hắn một lần lại một lần muốn cô, khi hắn cuồng liệt thỏa mãn, phóng hết vào trong cơ thể của cô, rống lên một tiếng đem hai người đẩy tới đỉnh.
Chọc cho cô càng lúc càng khó nhịn, thở gấp không dứt.
Tay của cô dùng sức bắt được thân thể của hắn, bấu thật chặt, hận không thể đem mình toàn bộ bấm đi vào.
Hai người tốc độ càng ngày càng có ăn ý, hai thân thể càng thêm dung hợp, cùng nhau trèo lên đến đỉnh, Tô Tiểu Mễ cảm thấy mình phảng phất chết một lần lại một lần...
*********
Khi Lâm Khải nói cho cô biết, Hạ Tử Vi đã nghỉ phép dài hạn đến mười ngày rồi vẫn chưa đi làm lại, lý do xin nghỉ là trong nhà có chuyện, Tô Tiểu Mễ thấy lo lắng, gọi điện thoại cho Hạ Tử Vi, điện thoại di động không liên lạc được, sáng sớm liền chạy tới nhà Hạ Tử Vi.
Nhà Hạ Tử Vi ở một khu biệt thự, là một toà nhà hai tầng màu bạc, có một vườn hoa nhỏ, cô nhấn chuông cửa, người mở cửa không phải là Hạ Tử Vi, cũng không phải là mẹ kế của nàng, mà là một gương mặt xa lạ.
"Tiểu thư, xin hỏi cô tìm ai?" Người phụ nữ trung niên kia hờ hững hỏi.
"Xin hỏi đây có phải là nhà Hạ Tử Vi?" Tô Tiểu Mễ lo lắng hỏi
"Nơi này không có ai tên Hạ Tử Vi, chủ nhân trước đã bán nhà này rồi"
Tô Tiểu Mễ vừa nghe đến lời này, tâm càng thêm hoảng loạn, nhà Hạ Tử Vi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ngay cả biệt thự cũng bán, chẳng lẽ ba của cô ấy phá sản?
Cô lại cầm điện thoại lên, gọi lần nữa, như cũ không có ai nghe máy.
Đi hỏi những người bạn khác, cũng không ai biết Hạ Tử Vi bây giờ đang ở đâu? Tô Tiểu Mễ lên internet tìm công ty của ba Hạ Tử Vi, thấy ghi đã phá sản, cùng với đang bị tình nghi tham ô, bị đi tù, tất cả gia sản bị tịch thu.
"Tại sao lại như vậy?" Tô Tiểu Mễ không nghĩ tới, nhà cô phát sinh tai nạn sau đó, nhà Hạ Tử Vi cũng xảy ra biến cố.
"Hạ Tử Vi, nghe được lời nhắn, lập tức gọi lại cho mình, nếu cậu không xuất hiện, mình với cậu tuyệt giao"
Tô Tiểu Mễ lại đi tới những nơi Tử Vi hay đến, vẫn không tìm thấy người.
Khi cô đang hốt hoảng, mẹ kế Hạ Tử Vi điện thoại tới.
"Là Tiểu Mễ sao? Dì là dì Tần!"
"Đúng vậy, con là Tiểu Mễ. Dì Tần, dì biết Tử Vi bây giờ đang ở đâu không? Con không tìm được" thanh âm Tô Tiểu Mễ gấp gáp.
"Dì cũng không biết nó đi đâu, chắc con cũng biết tin tức công ty của ba Tử Vi đã phá sản, tất cả tiền tài tham ô cũng bị tịch thu rồi, những thứ có thể bán lấy tiền, dì cũng đều bán đi rồi, nhà ở cũng bán, nhưng ông vẫn bị xử tám năm, dì rất lo lắng. " thanh âm dì Tần có chút nghẹn ngào," nó đem dì cùng Quả Quả an bài ở biệt thự nhỏ của nó, nhưng hai ngày rồi chưa có trở về, dì thật rất lo lắng cho nó!"
"Dì Tần, người đừng nóng vội, Tử Vi rất kiên cường, cậu ấy nhất định sẽ không làm loạn"
"Dì thật lo nó gặp chuyện không may, ba nó rất yêu nó, chẳng qua là nó không thể tha thứ cho ba mình. Nếu nó có chuyện gì, dì cả đời cũng sẽ không yên. Nếu con tìm được Tử Vi, khuyên nhủ nó trở về đi, dì cùng Quả Quả vĩnh viễn là người nhà của nó, dì sẽ chờ ba của Tử Vi ra ngoài." thanh âm của dì Tần rất chân thành, đầy nghẹn ngào.
"Dì Tần, dì yên tâm, nếu gặp con nhất định sẽ chuyển lời."
"Tiểu Mễ, cám ơn con! Con là bạn tốt nhất của nó, nhất định phải an ủi nó nhiều một chút, dì biết nó còn hận dì, nó khẳng định cũng không nguyện ý nghe lời nói của dì, nhưng là con nói, nó nhất định nghe, cầu xin con!"
"Dì Tần, dì đừng khách khí nhu vậy, con với Tử Vi là chị em tốt, nếu cậu ấy có chuyện con nhất định sẽ bên cạnh."
Tô Tiểu Mễ cùng dì Tần nói đôi câu, liền cúp điện thoại.
Màn đêm rất nhanh buông xuống, Tô Tiểu Mễ bắt đầu đi đến những quán rượu tìm người, Hạ Tử Vi chắc đang ở trong cái góc nào đó mua say.
Hạ Tử Vi thường tỏ ra kiên cường, mỉm cười đối mặt với mọi người, duy chỉ có cô biết được, Tử Vi thường khóc một mình, thường nửa đêm gọi điện thoại cho cô khóc lớn, khóc xong liền cúp điện thoại.
Nhớ lại cuộc sống trước kia, cô đã thấy Hạ Tử Vi từ trong thống khổ đi ra.
Bên trong quán ăn đêm vô cùng ồn ào, Hạ Tử Vi cầm chai rượu trực tiếp uống, hai ngày nay cô trừ lúc ngủ, chính là ngâm mình ở trong rượu,tỉnh rồi lại tiếp tục uống. Chỉ có như vậy, cô mới có thể không phải nghĩ đến những chuyện kia, cô hận ba mình, nhưng khi ông bị bỏ tù, trong lòng cô lại thấy đau đớn. Truyện Tiên Hiệp - TruyệnY-Y.com
Hạ Tử Vi có lúc đi vào trại giam, nhìn thấy cô, ông rơi lệ đầy mặt, miệng ông gọi tên cô: Vi Vi...Vi Vi...
Cô cũng không nói gì, khi từ biệt, không có nhìn lại ông một cái, cô không biết tại sao mình lại có thể ngoan cố như vậy.
Mùi vị của rượu có thể tạm thời làm tê dại suy nghĩ của cô, cô càn rỡ uống, uống liên tục, uống bất tận, uống đến bất tỉnh là tốt nhất, nghĩ tới đây, cô lại nốc thêm một chai.
"Tiểu thư, uống rượu như vậy không có bớt thương tâm, lại còn hại thân mình!" Một người đàn ông đi tới trước mặt cô, tay nắm chặt chai rượu trong tay cô.
"Anh là ai? Tại sao trông nom tôi uống rượu? Tôi muốn uống bao nhiêu thì mặc tôi!" Mặt của cô đã đỏ lên, ánh mắt cũng mê dại, mơ màng nhìn người đàn ông bên cạnh.
"Muốn quên đi cũng có rất nhiều cách, không cần hành hạ mình như vậy" Tay của hắn vẫn không có buông ra
"Phải không? Rất nhiều loại phương thức, vậy anh thích tôi dùng loại phương thức nào nhất?" Hạ Tử Vi nhìn hắn, xinh đẹp cười: "Có phải hay không cùng anh lên giường?"
"Tiểu thư, cô..."
"Thế nào, còn giả bộ ngượng ngùng?" Hạ Tử Vi ngược lại nhất thời hứng khởi," Nếu lên giường, anh có thể đưa tôi lên đến đỉnh, làm cho tôi tê dại..."
"Cô muốn nghĩ như vậy, tôi cũng không có cách nào, nhưng tôi khuyên cô nên uống ít thôi!" Tay của hắn đột nhiên buông ra
Hạ Tử Vi thấy hắn đứng dậy chuẩn bị rời đi, tay của cô một phát bắt được tay hắn, thân thể dán thật chặt vào hắn, cô đã lâu không làm rồi, hiện tại, cô muốn một người đàn ông," Anh có thể giúp cho tôi quên thống khổ đúng không?"
Người kia không nói gì, trầm mặc nhìn cô.
"Tôi muốn anh...ngay bây giờ..." Hạ Tử Vi đưa tay vào trong y phục người kia, đem hắn đẩy tới bên cạnh quầy rượu, nơi này là chỗ tiện nhất.
"Cô thật không biết tự lo cho bản thân mình"
"Ha ha... Ha ha..." Tử Vi cười lớn, càng quyến rũ, "Tôi chính là thích như vậy... Anh không phải nói có rất nhiều loại phương thức sao? Hiện tại tôi cho anh một cơ hội chứng minh, để cho tôi nếm thử phương thức của anh..."
Tay của cô theo y phục hắn nhẹ nhàng nắm được tiểu anh đào, hơi thở thổi qua, nồng nặc mùi rượu cùng mùi thơm cơ thể hỗn tạp ở chung một chỗ.
Cô giơ chân khoác lên hông của hắn, dán thật chặt vào hắn, cười xấu xa: "Chắc anh đang muốn tôi giúp anh đánh thức tiểu đệ đệ?"
Người kia áp chế hô hấp, Hạ Tử Vi ngược lại càng ngày càng có lực, đùa giỡn đàn ông phải biết một chút thủ đoạn!!!
"Ừ... Có muốn không...?" Môi của cô nhẹ nhàng cắn vào môi của hắn
Tay hắn hung hăng nắm lấy tay cô, "Cô đây là đang đùa với lửa!"
"Tôi thích đùa với lửa, tôi chính là muốn anh làm cho tôi bốc lửa, sau đó... Sau đó anh để cho tôi toàn thân... toàn thân nóng lên..." Tay Hạ Tử Vi chạm vào da thịt của hắn, nhẹ nhàng xoa, mỉm cười, "Tôi thích đàn ông có cơ ngực nha!"
Thân thể của cô dán gần hơn, chân của cô quấn chặt hơn, môi của cô đã không chút khách khí quấn vào đầu lưỡi của hắn, dùng sức mút vào, cùng hắn hoà mình.
Một cái chân khác của cô hướng vào bộ vị của hắn, tiến tới nhẹ nhàng xoa, cảm nhận được nó nổi lên biến hóa, từng bước từng bước lớn mạnh.
Người kia đột nhiên quay người đổi vị trí với cô, đè thật chặt cô vào bên tường
"A..."
Tay của Hạ Tử Vi dùng sức quấn chặt cổ của hắn, cặp chân quấn ở bên hông của hắn, hắn dùng sức chống đỡ cô, cô cắn bờ môi của hắn: "Ở chỗ này còn là..."
Người kia dùng sức chống đỡ cô, hung hăng, thân thể Hạ Tử Vi đi theo một hồi kích động, cười xấu xa hôn vành tai của hắn: "Anh so với tôi... gấp..."
Cô vừa nói xong, tay của người nọ liền đưa vào phía trong váy của cô.
/200
|