"Là ai vậy?" Người kia lại hỏi gấp lần nữa.
"Chuyển đồ, xin ký nhận!" Hạ Tử Vi khàn khàn trầm giọng nói.
"Anh yêu, là nhân viên chuyển đồ!" Thanh âm cô gái kia kiều mỵ, lời nói thân mật, nghe rất tự nhiên, cô dám cá, hắn cùng người phụ nữ này tuyệt đối không phải là lần đầu tiên.
Người mở cửa chính là Hà Kính Vũ.
Khi ánh mắt hai người gặp nhau, Hà Kính Vũ tràn đầy kinh hoảng, không kịp ứng phó, còn ánh mắt Hạ Tử Vi tràn đầy giận dữ và lạnh lùng.
"Tử Vi, tại sao lại là em?" Hà Kính Vũ đứng ở cửa, không biết làm thế nào, trên mặt cố gắng nặn ra khuôn mặt tươi cười nhẹ nhõm.
"Tôi tới, chỉ muốn hỏi anh một chuyện?" Hạ Tử Vi ngược lại bình tĩnh, hoàn toàn mất đi ảo tưởng đối với người đàn ông trước mặt này.
"Chuyện gì?" Hắn khẩn trương, lại như muốn che giấu cái gì, mặc dù tất cả mọi người trong lòng đã biết rõ, nhưng hắn vẫn bước ra ngoài cửa, muốn tránh cho ba người khỏi lúng túng khi chạm mặt nhau.
"Anh yêu à, nhanh lên đi!" Người trong nhà còn không biết chuyện gì xảy ra, vẫn kiều mị nói.
"Tử Vi, anh..."
"Không cần giải thích, anh chỉ cần lập tức trả lời tôi." Hạ Tử Vi lạnh lùng nói.
"Chuyện không phải là như em nghĩ đâu." Hà Kính Vũ dường như còn muốn giải thích chút gì, mặc dù hắn thích chơi phụ nữ, nhưng đối với Hạ Tử Vi hắn vẫn có chút mê hoặc, nhưng muốn hắn vì cô hoàn toàn quên đi những người phụ nữ kia, thật không thể nào làm được.
"Anh ngay từ đầu cũng biết Đỗ Tử Hào là loại đàn ông chỉ xem phụ nữ như trò chơi, tùy tiện vui đùa?"
"Điều này rất quan trọng sao?"
"Dĩ nhiên, người bạn của anh dùng sức mạnh với chị em tốt của tôi, loại đàn ông như thế anh cũng có thể giới thiệu, anh rốt cuộc tính toán cái gì? Anh vui đùa với tôi coi như tôi cho qua đi, có cần thiết giới thiệu loại người như vậy đến cường bạo chị em tốt của tôi không?" Hạ Tử Vi muốn cố gắng tỏ ra ưu nhã, nhưng tâm tình của cô đã từ từ trở nên tức giận.
"Làm cái gì đến nỗi đó? Người bạn kia của em suy nghĩ nhiều quá đi, mọi người đều là ra ngoài vui chơi, nghiêm túc như vậy làm gì." Hắn nhún vai trả lời.
"Anh có ý gì?" Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Mọi người ra ngoài chơi đều là phải vui vẻ nha, bạn của em có thể chỉ là xấu hổ một chút, bạn của anh có thể chỉ là gấp gáp một chút, em thông minh như vậy, như thế nào lại không hiểu đây." Hà Kính Vũ cảm thấy chẳng có cái gì không đúng ở đây.
Người con gái trong nhà đột nhiên đi ra, thấy Hạ Tử Vi đứng ở ngoài, cô rất thản nhiên cười hướng về phía Tử Vi, tay lại không e dè ôm thật chặt phía sau lưng của Hà Kính Vũ, đầu khoác lên trên bả vai của hắn, vui vẻ nói: "Đây chính là người bạn gái mới kết giao của anh? Không tệ lắm, đến rất đúng lúc, nếu không ngại đi vào, ba chúng ta vui đùa một chút."
Hà Kính Vũ cũng rất thoải mái nói: "Tử Vi, vào đi!"
Hạ Tử Vi chỉ cảm thấy thật ghê tởm, nhìn chằm chằm một đôi "Cẩu nam nữ" trước mắt, thật hận không thể đem 2 người xé xác ra.
"Hai người tiếp tục chơi đi, tôi đối với loại trò chơi này không có hứng thú." Hạ Tử Vi kìm nén tức giận, miễn cưỡng nặn ra tươi cười, sau đó rất ưu nhã xoay người.
Sau lưng, cô nghe cửa bị đóng "phịch" một tiếng, tâm Hạ Tử Vi giống như bị người hung hăng vung lên một đao, không phải bởi vì đôi tiện nam nữ đó, mà bởi vì cô đã tin tưởng thế gian này còn có người sẽ hồi tâm vì cô, cô thì ra vẫn còn chưa đắc đạo, phải tiếp tục tu!
/200
|