Mới vừa đưa đi một Ngải Niệm Như, còn chưa kịp rời đi, lại nghênh đón một Hạ Tử Vi.
"Hi, Tiểu Mễ! Hôm nay tâm tình có được hay không?" Trên mặt cô đều là hạnh phúc, Tô Tiểu Mễ phỏng đoán, con người này nhất định là được đầy đủ làm dịu.
"Khá hơn nữa cũng không mạnh khỏe bằng cậu. Cậu xem lại cậu một chút này, bộ mặt đỏ thắm, lại chỉ đáng tiếc đuôi khóe mắt có một chút xanh, phấn mắt cũng không lấn át được, túng dục quá độ đi!" Tô Tiểu Mễ uống một hớp cà phê lớn.
"Mình túng dục (buông thả dục vọng), hàng đêm cao trào, cả người vô cùng vui vẻ, cậu lo xem cậu kìa, mắt sưng như vậy, tối hôm qua lại mất ngủ đi." Hạ Tử Vi vừa khuấy cà phê vừa nói chuyện với cô. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Tô Tiểu Mễ tựa vào một bên, vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, bộ mặt oán niệm.
"Theo mình nghĩ nha, cậu vẫn là cần có một người đàn ông làm dịu mới được. Suy nghĩ một chút đi, khi cậu buổi tối cô độc trống không, khi cậu nhàm chán tịch mịch thì có thể tìm người đàn ông cuồn cuộn chăn mền, phát tiết thể lực, không chỉ để cho cậu toàn thân thư thản, còn có thể xúc tiến giấc ngủ, vẹn toàn đôi bên."
"Phải, đàn ông có thể dựa vào, heo mẹ cũng lên cây. Mình không trông cậy chút nào, chỉ cần không có ai đến trêu chọc mình, mình liền cám ơn trời đất, nhất định ngủ thật thoải mái." Tô Tiểu Mễ cho tới bây giờ còn chưa ngủ đủ, oán hận đến muốn chém cho Lâm Khải vài nhát, tên đàn ông biến thái này!
"Lời này cũng không đúng rồi, đàn ông là bùn, phụ nữ là nước, nước bùn hoà lẫn làm nên xi măng, mới có thể tạo ra những tác phẩm xuất sắc chứ. Niềm vui cá nước thân mật cậu còn không hiểu, mình cũng gấp thay cậu nha." Mắt đẹp của Hạ Tử Vi lườm một cái, cười nói, "Tối hôm nay người đàn ông nhà mình hẹn hai chúng ta đi ăn cơm, thế nào? Cũng phải để cho ấy của mình gặp gỡ chị em tốt nhất của mình chứ!"
Tô Tiểu Mễ còn chưa mở miệng cự tuyệt, ánh mắt Hạ Tử Vi trừng trở về, "Không cho cự tuyệt, đây là lần đầu tiên ấy của mình hẹn chúng mình ăn cơm, nếu như cậu dám cự tuyệt, chính là không cho mình mặt mũi nha."
Hạ Tử Vi cười xấu xa nhìn cô, khiến cô có cảm giác sợ hãi, chỉ đành phải gật đầu đáp ứng.
Đúng lúc này, điện thoại Hạ Tử Vi vang lên, vừa nhìn điện tới, khuôn mặt liền rạng rỡ: "Alo, Honey!"
Tô Tiểu Mễ vừa nghe thanh âm và cách thức này, cũng biết là người ấy nhà cô Hà Kính Vũ gọi tới, chỉ đành phải nghoảnh đầu, xoay người đi về chỗ làm việc.
Thấy Tô Tiểu Mễ đi xa, Hạ Tử Vi vội vàng nói: "Honey, còn nhớ rõ chuyện em nói với anh không?"
"Là chuyện gì?"
"Giúp chị em tốt của em tìm một người đẹp trai có nghề nghiệp lại có năng lực đó, anh biết em nói năng lực loại nào mà đúng không?" Cô ở nơi này cười đến phá lệ mập mờ.
"Cái này sao? Mạnh giống anh không phải dễ tìm nha, em biết mà." Đầu kia vẫn như cũ không giảm ái muội.
"Đúng...đúng, honey nhà em là giỏi nhất, nhưng chị em cũng rất quan trọng, nếu như không được kiên quyết không thể."
"Đùa với em thôi! Bên cạnh anh thật có một người bạn như vậy, cũng độc thân, tối hôm nay lúc ăn cơm anh sẽ giúp em kêu hắn tới. Về phần năng lực, chắc chắn sẽ không kém!"
"Có thật không? Honey."
"Đương nhiên là thật, bảo bối!"
"Yêu anh! Chụt...!"
Hai người ở điện thoại làm một hơi tình chàng ý thiếp, đúng như thời kỳ keo sơn gắn bó, anh nồng em nhiệt!
/200
|